Ánh mắt Lâm Phong đầu tiên liếc nhìn chung quanh một cái, người thứ nhất, hắn và Thu Nguyệt Tâm là người đầu tiên đến nơi này, trên Thiên Đài lúc này không có người khác! Điều này làm Lâm Phong vui vẻ, không biết môn đồ Hoàng Vũ này xếp hạng như thế nào, nếu dựa theo chiến tích, hắn hẳn đứng thứ nhất, nếu tổng hợp thực lực của hắn để suy xét, vậy vị trí kia như thế nào cũng không phải là hắn.

- Hô….

Lâm Phong thở ra một hơi dài, nhìn Hầu Thanh Lâm nói:

- Lúc ta sắp bước lên tế đàn, có một vị môn hạ Hoàng Vũ thủ hộ tế đàn ra tay với ta, muốn đánh chết ta!

- Hả? Lông mày Hầu Thanh Lâm nhíu lại, mặc dù không có khí tức tản ra, nhưng Lâm Phong dường như cảm nhận được một cỗ khí chất vô hình sắc bén.

- Không ngờ thực sự có người có gan động thủ ở tế đàn, thật càn rỡ!

Hầu Thanh Lâm lạnh như băng nói:

- Lâm Phong, y vì sao muốn động thủ giết ngươi.

- Trong nơi thí luyện ta giết một người, người đó là đệ đệ của một vị môn đồ Hoàng Vũ khác.

Người này có tu vi Thiên Vũ tầng tám, có Thánh khí, tiến vào phạm vi tế đàn muốn giết ta, nhưng mà vẫn không thể ngăn cản ta bước lên tế đàn. Ngay sau đó, người thủ hộ tế đàn kia liền lập tức ra tay, muốn giúp y đánh chết ta! Lâm Phong đem đầu đuôi câu chuyện nói lại, nghe xong lời của hắn, trên người Hầu Thanh Lâm có một cỗ hàn ý cường đại lan tràn ra.

- Sát lục chi địa, giết chóc rất bình thường, nhưng lại có người vi phạm quy tắc Hoàng Vũ đề ra, vì trả thù mà hạ sát thủ ở trong tế đàn.

Thật là càn rỡ! Lâm Phong, theo ta đi một chuyến! Hầu Thanh Lâm lạnh lùng phun ra một câu, Lâm Phong khẽ gật đầu, đứng dậy.

- Ta cũng đi!

Thu Nguyệt Tâm cũng muốn đi cùng. Hầu Thanh Lâm thản nhiên gật đầu, hào quang lóe lên, rất nhanh, ba người lại một lần nữa đi tới đại điện kia, truyền tống vào trong nơi thí luyện. Một chỗ ảm đảm trong nơi thí luyện, ba bóng người đột ngột hiện ra, Hầu Thanh Lâm lấy lực lượng bao trùm Thu Nguyệt Tâm cùng với Lâm Phong, để cho ba người cùng truyền tới một vị trí.

- Xuy!
!! Một luồng lực lượng sát phạt khủng bố ám sát tới bên này, Hầu Thanh Lâm hừ lạnh một tiếng, cánh tay tùy ý vung lên, trong khoảnh khắc, thân thể người nọ lặng yên không tiếng động ngã xuống, thuấn sát, Lâm Phong thậm chí không có cách nào nhìn thấy Hầu Thanh Lâm là làm sao lại có thể mạt sát đối phương trong nháy mắt.

- Đi!

Lực lượng cường đại bao lấy Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm vào bên trong, thân hình ba người hóa thành lưu quang, bay về phía tế đàn, tốc độ cực nhanh, cực kinh khủng. Lâm Phong lôi kéo Thu Nguyệt Tâm, hai người liếc nhìn nhau một cái, ngơ ngác. Tốc độ thật đáng sợ, so với lúc bọn họ sử dụng chiến hạm hư không còn khủng bố hơn rất nhiều, chứng tỏ thực lực của Hầu Thanh Lâm này có bao nhiêu dũng mãnh. Một kiếm chém ra luân hồi, ngày xưa lúc ở Càn Vực, những đám người cự phách đó trước mặt y cũng đều câm như hến.

- Oanh!

Hiên Viên Phá Thiên chỉ cảm thấy một cơn lốc vô cùng khủng bố xẹt qua trên không, lúc ngẩng đầu lại sớm không thấy bóng dáng. Lúc này đây y có chút chật vật, bị Viên Phi truy sát gần hai ngày, không có dừng lại một chút nào, tựa như mèo vờn chuột, khiến y muốn sụp đổ, trong lòng hận thấu Lâm Phong, nhất định Lâm Phong bảo Viên Phi làm vậy.

- Ai khủng bố như vậy? Hiên Viên Phá Thiên thì thào nói nhỏ, y nào biết rằng, người vừa rồi xẹt qua trên đỉnh đầu y chính là người trong lòng y hận nhất.

- Hiên Viên tiểu tử, tiếp tục chạy, haha, bằng không một gậy của Viên gia gia vung chết ngươi!

Một thanh âm thô nặng cuồn cuộn truyền đến, khiến sắc mặt Hiên Viên Phá Thiên nháy mắt trở nên thảm trắng, cực kỳ âm u lạnh lẽo khó coi, trong ánh mắt lộ ra hàn quang ác độc.

- Vung cái mã cha nhà ngươi ấy!

Hiên Viên Phá Thiên mở miệng chửi nhỏ một tiếng, thân thể lại lần nữa lóe lên, tiếp tục bỏ chạy. Nếu cứ kéo dài như vậy, y cũng muốn điên rồi, hy vọng hứng trí của Viên Phi sớm qua một chút, y không có quên y còn khảo hạch của mình, nó liên qua đến việc y có thể trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ! Hầu Thanh Lâm mang theo Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm tiếp tục tiến về phía trước, dọc đường tất cả đều bị y bỏ qua, đi thẳng một đường tới tế đàn. Rất nhanh, ba người liền đi tới khu vực tế đàn, những người bên ngoài tế đàn vẫn còn ở đó, thậm chí lúc này bọn họ vẫn còn đang nghĩ tới một màn xảy ra vừa rồi. Thế nhưng lại xuất hiện hai kiện Thánh khí, nhất là một trong hai kiện đó còn nằm trong tay một thanh niên chỉ mới Thiên Vũ tầng bốn. Bởi vì thù hận giữa hắn và Cổ Kiêu, khiến cho hai vị lão nhân thủ hộ tế đàn đại chiến một phen, tuy nhiên kết quả là ai cũng không làm gì được ai. Cuối cùng lão nhân thủ hộ phía Thạch Hoàng kia tuy rằng trong lòng có oán, nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ, chỉ có điều, trong lòng lão cực hận bên Thiên Long Hoàng, thủ đoạn ti tiện, quá mức vô sỉ. Cổ Kiêu đã thông qua tế đàn, rời khỏi mảnh thí luyện này, người thủ hộ bên Thiên Long Hoàng mang trên mặt nụ cười lạnh lùng, thỉnh thoảng lại khinh thường liếc lão nhân bên phía Thạch Hoàng một cái, lão động thủ trên tế đàn, thì làm sao, vừa rồi một chưởng kia hẳn là không nhẹ đi, đối phương cũng có thể làm gì được lão, không thể giết hai người kia, coi như mạng chúng lớn. Đúng lúc này, không gian bên ngoài tế đàn, ba bóng người điều khiển hào quang mà đến, trong đó rõ ràng có bóng dáng Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm bên trong. Đám người bên ngoài thấy được một màn như vậy, ánh mắt đều lập tức mở lớn hết cỡ. Là hai người bọn họ, bọn họ rõ ràng đã thông qua tế đàn, rời khỏi mảnh thí luyện này rồi mà, tại sao lại còn trở lại? Tuy nhiên, rất nhanh, ánh mắt của mọi người đã nhìn về phía Hầu Thanh Lâm, rồi đoán được nguyên nhân. Xem ra là cường nhân bên phía Thạch Hoàng và Vũ Hoàng nhìn thấy người mình ở nơi này bị khi dễ, liền tiến đến báo thù đây mà.

- Lần này náo nhiệt hơn!

Mọi người thấy một màn như vậy, thầm nghĩ trong lòng, nhanh như vậy mà đã trở lại, xem ra cường nhân này rất coi trọng hai người bị thương kia, lại trực tiếp tiến vào mảnh thí luyện này. Ba bóng người như gió, hiện ra tại trung tâm tế đàn, lúc này mới ngừng lại. Nhóm cường nhân thủ hộ tế đàn thấy một màn như vậy cũng đều sửng sốt, ngay sau đó, bọn họ cùng với đám người bên ngoài cũng giống nhau, hiểu được chuyện gì xảy ra. Việc này không liên quan đến mình, đám người thủ hộ tế đàn ôm bộ dáng xem cuộc vui. Rất thú vị rồi, nếu song phương thế lực Thạch Hoàng và Thiên Long Hoàng khai chiến với nhau, thì mới tốt đó, hai bên đại thương nguyên khí, đối với bọn họ trăm lợi mà không có một hại.

- Hầu sư huynh!

Người thủ hộ tế đàn bên phía Thạch Hoàng và Vũ Hoàng nhìn thấy Hầu Thanh Lâm đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó trên mặt lại lộ ra một chút ý cười. Nhị sư huynh thế nhưng lại đến đây, tuy tuổi của lão lớn hơn Hầu Thanh Lâm nhiều, nhưng mà Hầu Thanh Lâm là nhị đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, lão vẫn phải hô một tiếng sư huynh rồi, chỉ luận bối phận, không luận tuổi. Mà người thủ hộ bên phía Thiên Long Hoàng thì tức khắc cứng đờ, ánh mắt nhìn chằm chằm Hầu Thanh Lâm.

- Lâm Phong, là ai làm? Hầu Thanh Lâm thản nhiên hỏi một tiếng, ánh mắt Lâm Phong đảo qua, lập tức nhìn thấy người thủ hộ tế đàn Thiên Long Hoàng, lạnh lùng nói: - Lão!

Ánh mắt Hầu Thanh Lâm đảo qua, cũng dừng lại trên thân người kia, lập tức khiến vẻ mặt người kia cứng lại, dường như có một cỗ uy áp vô hình giáng xuống lão.

- Hầu Thanh Lâm!

Nói nhỏ một tiếng, trong vẻ mặt người nọ có chút kiêng kị, Thiên Long Hoàng và Thạch Hoàng Vũ Hoàng có mâu thuẫn khá sâu, lão đương nhiên nhận ra Hầu Thanh Lâm này!

- Hầu Thanh Lâm, y là Thanh Lâm Luân Hồi kiếm, Hầu Thanh Lâm!

Rất nhiều người lại mở to mắt, hô nhỏ lên, hiển nhiên thanh danh của Hầu Thanh Lâm rất lớn, thậm chí đã vượt ra khỏi phạm vi Bắc hoang, ngay cả những môn đồ Hoàng Vũ khác của Bát Hoang cảnh cũng biết đến đại danh của y.

- Không ngờ ngay cả Hầu Thanh Lâm cũng đích thân đến, xem ra lão già kia đá trúng thiết bản rồi, không biết lần này Hầu Thanh Lâm sẽ xử lý việc này như thế nào.

Đám người càng lúc càng cảm thấy hứng thú trỗi dậy, mang theo thái độ xem cuộc vui. Chỉ thấy bước chân Hầu Thanh Lâm chậm rãi bước ra, đi về phía lão Tôn giả kia.

- Hầu Thanh Lâm, ngươi muốn làm gì? Người nọ vẻ mặt cứng ngắc, lạnh lùng hỏi: - Ngươi nên nhớ, mảnh không gian này, ngoại trừ người thủ hộ tế đàn, những Tôn giả khác không được tiến vào đây.

- Ngươi có tư cách gì nói quy tắc!

Hầu Thanh Lâm lạnh lùng nói, khiến lão già kia câm nín, không phản bác được. Đúng vậy, là lão vi phạm quy tắc trước, chỉ có điều, lão không có lường được, Hầu Thanh Lâm sẽ vì chuyện này mà giết tới đây.

- Sát lục chi địa vốn l vì giết chóc mà tồn tại, môn đồ bên Thiên Long Hoàng của ngươi bị sư đệ ta đánh chết, đầu tiên, ngươi cùng một vị môn đồ khác ra tay tại cấm địa này, cũng đã là vi phạm quy tắc.

Tiếp theo, ngươi thân Tôn giả, chẳng những không hề ngăn cản, ngược lại còn ra tay với sư đệ ta chỉ là một Thiên Vũ tầng bốn, thật có mặt mũi. Còn nữa, ngươi thân là người thủ hộ tế đàn, lại ở trên tế đàn động thủ, muốn giết sư đệ ta, ba cái tội trạng, đáng tru sát!

- Đáng tru sát!

Thanh âm băng hàn của Hầu Thanh Lâm lan tràn ra, khiến vẻ mặt mọi người lập tức kinh hoảng, Hầu Thanh Lâm muốn tru sát đối phương?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play