Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1050 - Giết chóc


...

trướctiếp

Gầm lên giận dữ, Yêu Long trở lại thân thể Lâm Phong, lực lượng hư không cũng tiêu tan, không gian cuồng bạo dần dần trở lại bình thường. Mà lúc này đây, Thu Nguyệt Tâm lại không thể bình tĩnh nổi. Yêu Long, Lâm Phong lại có Vũ Hồn Yêu Long, hơn nữa vừa rồi, lực lượng huyết mạch đó, tuyệt đối là huyết mạch Yêu Long, cực kỳ thuần khiết! Càng rung động hơn chính là, Vũ Hồn Yêu Long này xuất hiện, nó có thể cắn nuốt cả người lẫn Vũ Hồn… có thể nuốt Vũ Hồn! Thu Nguyệt Tâm đứng hình, tuy nhiên rất nhanh đã ổn định tâm thần dậy sóng. Lâm Phong cho nàng không chỉ một hai lần rung động rồi, hiện giờ nàng trở thành thói quen.

- Làm sao ta lại cảm giác Vũ Hồn Yêu Long này có chút bất thường, cái đó là loại Yêu Long nào? Thu Nguyệt Tâm có chút nghi ngờ hỏi.

- Vũ Hồn của ta vốn là Cửu Long Thiên Phệ thú, có khả năng cắn nuốt, cũng không phải Yêu Long thực sự.

Sau này thân thể được Long huyết rèn luyện, cải tạo, Vũ Hồn mới biến dị tiến hóa thành Vũ Hồn như bây giờ. Lâm Phong đáp lời, khiến ánh mắt Thu Nguyệt Tâm có vẻ hiểu ra. Thì ra là vậy, Lâm Phong đã trải qua sự cải tạo của Long huyết mới làm cho Vũ Hồn biến dị thành như vậy.

- Ngươi… không phải muốn nói với ta… bây giờ ngươi đã có Vũ Hồn Ảnh rồi chứ!

Thu Nguyệt Tâm nhìn Lâm Phong, yếu ớt hỏi một câu. Lâm Phong cười nhẹ, tâm niệm khẽ động, thân hóa thành ảnh, biến mất trước mặt Thu Nguyệt Tâm, vô ảnh vô hình, dường như cứ vậy mà biến mất. Thu Nguyệt Tâm há miệng thở dốc. Quả nhiên, nàng nhớ đến ngày ấy, Lâm Phong sử dụng Vũ Hồn Ngân Dực đã đoán được chút ít, không ngờ tới, thực sự có thể cắn nuốt cả Vũ Hồn, biến thành đồ cho bản thân sử dụng. Việc này cũng không khỏi quá mức dọa người. Đột nhiên, Thu Nguyệt Tâm lại cảm thấy cả người cứng đờ, sắc mặt lập tức đỏ bừng, cực kỳ mê người.

- Ngươi… tên khốn khiếp này, ngươi thử không buông tay xem.

Thu Nguyệt Tâm nghiến răng nghiến lợi, nàng lại bị người ta chặn ngang ôm lấy eo, ngoại trừ tên Lâm Phong trước mặt kia, thì còn có thể là ai.

- Ta thử một chút, thử một chút.

Lâm Phong cười đến run rẩy, bóng người hắn lại lập tức hiện ra trước mặt Thu Nguyệt Tâm. Vũ Hồn Ảnh này quả nhiên kỳ dị, thật khéo, thân cận mỹ nữ không lao lực chút nào… Khó trách những sát thủ này được người gọi Ám Ảnh Liệp Thủ, nếu thực lực của bọn họ mạnh hơn một chút, cộng thêm loại Vũ Hồn Ảnh Tử khủng bố này, vậy lực hủy diệt sẽ kinh người cỡ nào.

- Thử cái đầu ngươi!

Thu Nguyệt Tâm cắn răng, cười như không cười nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Mỹ nhân như ngọc, không kìm lòng nổi.

Lâm Phong cười ngây ngô nói.

- Lá gan ngươi cũng là càng lúc càng lớn.

Thu Nguyệt Tâm hung hăng khinh bỉ Lâm Phong, hỏi:

- Cửu Long Thiên Phệ thú có được thân hình của Cửu Long, ngươi đừng nói với ta, ngươi có thể cắn nuốt chín loại Vũ Hồn, toàn bộ cho mình dùng, dung nạp vào một thân người ngươi đi!

Lâm Phong trầm ngâm, tâm niệm lập tức khẽ động, ngân quang rực rỡ, chiếu sáng đêm đen. Nhún vai, Lâm Phong cười nói:

- Vũ Hồn Ngân Dực vẫn còn đây, hình như đúng như nàng nói, nếu ta sử dụng từng cái đầu Yêu Long khác nhau để cắn nuốt Vũ Hồn, có thể có được đến chín loại Vũ Hồn khác nhau.

Thu Nguyệt Tâm sau khi nghe xong, trong lòng khẽ co quắp, chín Vũ Hồn, đây là cái khái niệm gì, quá kinh khủng. Kẻ có được hai Vũ Hồn đã ít lại càng thêm ít, dù sao truyền thừa cường giả đều từ một loại lực lượng huyết mạch, cực kỳ thuần túy, chỉ sinh ra một loại Vũ Hồn, trừ phi biến dị sinh ra Vũ Hồn song sinh, mà hai loại Vũ Hồn cũng đã là cực kỳ lợi hại, như phượng mao lân giác. Ở Bát Hoang cảnh, nàng cũng chỉ nghe nói qua được mấy cái tên biến thái mới có được Vũ Hồn song sinh, hơn nữa hai loại Vũ Hồn đều thuộc những chủng loại cực kỳ lợi hại, mà chiến lực của những người đó vô cùng đáng sợ! Mà Lâm Phong nếu có thể cắn nuốt được chín loại Vũ Hồn lợi hại, dung nhập toàn bộ vào cơ thể sẽ phát sinh chuyện tình đáng sợ đến cỡ nào, Thu Nguyệt Tâm quả thực không dám tưởng tượng chuyện khiến người người kích động này. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là thực lực Lâm Phong phải đủ hùng mạnh, như vậy mới có thể cắn nuốt được lực lượng Vũ Hồn lợi hại hơn.

- Lâm Phong, cố gắng nâng cao tu vi, đến lúc đó, cắn nuốt Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên.

Thu Nguyệt Tâm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cười nói. Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, hắn còn chưa từng chứng kiến Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên như thế nào, nghe Thu Nguyệt Tâm nói thì dường như vô cùng lợi hại.

- Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên là cái gì? Lâm Phong hỏi.

- Huyết mạch Hiên Viên thị chỉ có duy nhất một Vũ Hồn, Vũ Hồn Hiên Viên, Vũ Hồn này thiên biến vạn hóa, cực kỳ lợi hại, bản thân lực lượng Vũ Hồn của y cũng đã hùng mạnh, nếu ngươi có thể cắn nuốt nó, tăng cường lên người mình, nhất định càng thêm lợi hại.

Thu Nguyệt Tâm chậm rãi nói:

- Tuy nhiên, ngươi phải tăng thực lực lên đã, như vậy mới có thể cắn nuốt được nhiều Vũ Hồn yêu nghiệt hơn cho bản thân.

Lâm Phong gật đầu, quả thật như thế, nhưng nâng cao thực lực không phải việc một sớm một chiều, hắn đều khẩn cấp muốn hùng mạnh hơn bất cứ ai. Hắn không quên, đan dược có thể làm Mộng Tình huyễn hóa thành người, đây là nguyên nhân lần này hắn phi thường muốn trở thành môn đồ Hoàng Vũ, nếu xếp hạng cao… có lẽ có cơ hội nhìn thấy Hoàng Vũ, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng tất nhiên sẽ biết nơi nào có cái loại đan dược đó, thậm chí chỉ rõ con đường cho hắn. Hơn nữa, mấy người Mộc Trần cùng Hầu Thanh Lâm đều có kiến thức rộng rãi, bọn họ có lẽ cũng sẽ biết.

- Tiếp tục hành động thôi, chúng ta tranh thủ ra ngoài trong thời gian ngắn nhất.

Lâm Phong chậm rãi nói, Thu Nguyệt Tâm khẽ gật đầu, lần khảo nghiệm này, nếu có thể trở thành một trong tám mươi mốt người đi ra, như vậy, môn đồ Hoàng Vũ là tám mươi mốt người trở lại Thiên Đài sớm nhất, bọn họ đương nhiên phải tranh thủ thời gian. … … Không gian lờ mò, im hơi lặng tiếng, một bóng dáng xinh đẹp khoanh chân ngồi đó, giống như đang tu luyện, y phục màu trắng phiêu dật rải trên mặt đất, cực kỳ xinh đẹp, làm cho người ta kìm không nổi, muốn thân cận một phen. Lúc này, cách đó không xa, một bóng người với ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp đó, trong đôi mắt lóe lên chút tà quang, tại sát lục chi địa này mà cũng dám thản nhiên ngồi tu luyện, đây không phải muốn chết sao.

- Tướng mạo đẹp như thế, chậc chậc….

Tà niệm trong lòng bóng người này dâng lên, gã kiềm chế hoàn toàn khí tức của mình, lặng yên đi tới phía bóng dáng áo trắng mê người kia. Theo từng bước chân tới gần, bóng dáng xinh đẹp kia vẫn không có nửa điểm phản ứng, khiến ánh sáng tham lam tà ác trong mắt gã mạnh mẽ hơn rất nhiều, tại ác địa này, có thể làm bất cứ tội ác nào.

- Vận khí thật không tồi!

Thời điểm tới gần bóng dáng xinh đẹp, trong nháy mắt khi gã định lao ra, thì gần như đồng thời, một luồng bạch quang rực rỡ nở rộ ngay bên cạnh gã, khí tức nguy hiểm đến tận cùng truyền tới, khiến sắc mặt gã kịch biến. Mà lúc này đây, cũng đã không còn kịp tránh né nữa rồi, hào quang rực rỡ chợt lóe rồi biến mất, gã chỉ cảm thấy yết hầu đau xót, sau đó ngay thanh âm cũng không thể phát ra, mềm nhũn nằm xuống. Giờ phút này, gã mới hiểu được không phải vận khí của gã tốt, mà đây là một cạm bẫy tử vong, cạm bẫy của thợ săn.

- Ám… Ảnh… Liệp… Thủ!

Thanh âm vô cùng yếu ớt khàn khan vang lên, câu nói cuối cùng của gã, tới chết gã vẫn còn cho rằng, bản thân đã bị chết trong tay Ám Ảnh Liệp Thủ. Bóng dáng áo trắng mê người kia đứng dậy, hướng phía hắc ám khẽ gật đầu, ngay sau đó phiêu nhiên rời khỏi. Bóng người xinh đẹp này là Thu Nguyệt Tâm, lúc này trên mặt của nàng lại khôi phục vẻ rét lạnh băng sương, bọn họ cũng sẽ không cố ý săn giết người khác, nhưng mà người muốn săn giết bọn họ, thì bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua. Nơi sát lục chi địa này, người muốn săn giết bọn họ nhiều lắm, giết chóc tại nơi thí luyện này chỉ khác nhau về địa điểm, còn mỗi màn đều tương tự nhau, tất cả mọi người muốn săn giết người khác, nhưng không ngoài dự tính, toàn bộ đều bị săn giết ngược lại. Hoặc bị Lâm Phong một kiếm chém ngang yết hầu, hoặc bị Lâm Phong lấy lực lượng phong ma vây kín đối phương rồi để Thu Nguyệt Tâm đến giết chết. Thời gian một ngày ngắn ngủi, Lâm Phong đã săn giết ba mươi lăm người, Thu Nguyệt Tâm đã săn giết năm mươi hai người, những người này đều muốn giết bọn họ, nơi thí luyện là nơi giết chóc. Hơn nữa, loại giết chóc này vĩnh viễn sẽ không ngừng lại, không ngừng trình diễn trong mảnh không gian này, vì sinh tồn, vì thực lực hùng mạnh, không tiếc bất cứ giá nào! Mọi người suy đoán những nguyên nhân ngày xưa, phần đông Hoàng Vũ liên kết chế tạo mảnh không gian tội ác giết chóc này, có người đoán giết chóc, rèn luyện sinh tử, có thể khiến một người trở nên cứng cỏi, lạnh lùng một cách nhanh nhất, ý chí võ đạo càng trở nên mạnh mẽ. Cũng có người cho rằng, những Hoàng Vũ này trên đường trở thành Hoàng Vũ, chất đầy từng đống thi cốt, bọn họ hiểu, muốn trở thành cường giả tuyệt đỉnh, nhất định phải giẫm trên thi cốt của vô số người. Có lẽ, có vài cái nguyên nhân nữa, tất cả đều tồn tại! Trong nháy mắt, lại thêm nửa ngày qua đi, Lâm Phong đã săn giết được bốn mươi người, mà Thu Nguyệt Tâm đã săn giết được sáu mươi chín người, còn thiếu một người cuối cùng sẽ có thể đi ra mảnh thí luyện này rồi, bọn họ cũng không nguyện ý tiếp tục ở lại thế giới lãnh huyết này nữa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp