Lại một tiếng nổ đáng sợ truyền ra, tuyết sơn bên cạnh hai người nổ tung, hóa thành từng nắm tuyết đầy hàn khí. Thân thể hai người lại lần nữa tách rời, giờ phút này y phục trên người họ bị cuồng phong thổi bay phất phới, phần phật rít gào.
- Tốt!
Hiên Viên Phá Thiên hét lớn một tiếng, cười vang nói:
- Chiến lực không tệ, không phải dựa vào may mắn mà bước vào cửu trọng thiên, nhưng ngươi vẫn bị hủy diệt trong tay ta.
Hiên Viên Phá Thiên càn rỡ quát lớn, bàn tay từ từ huy động, thiên địa giận dữ, từng động tác đơn giản đều dẫn động lực lượng thiên địa cho gã sử dụng. Mọi người có thể nhìn ra, gã thực sự không dùng thủ đoạn khác để dẫn động, mà hoàn toàn dùng thân thể dẫn động, đây là thiên phú khủng bố. Chỉ trong chốc lát, cả người Hiên Viên Phá Thiên dường như đã đắm chìm trong hào quang rực rỡ.
- Cho dù không sử dụng thủ đoạn thần thông khác, thiên phú chân chính không phải chỉ những thủ đoạn thần thông kia có thể so sánh.
Mặc dù không dựa vào lực lượng nào, cũng đủ khả năng phát huy ra chiến lực mà ngươi không thể chống lại! Hiên Viên Phá Thiên ngạo nghễ nói. Hiện tại gã ngạo thị thiên địa, miệt thị tất cả, ai cũng không thể ngăn cản.
- Thiên phú của ngươi quả thực hơn xa Dương Tử Lam, nhưng ngươi cũng tự cho mình là đúng, không khác gì Dương Tử Lam, ngươi cho rằng mình tất thắng sao? Lâm Phong di động bước chân, hư không xuất hiện một tiếng ầm vang, dường như có một cỗ đại thế bao phủ Lâm Phong, lực lượng tự nhiên, lực lượng thiên địa, đều cho Lâm Phong sử dụng.
- Thật khủng bố, mặc dù chỉ sử dụng uy thế của thiên địa tự nhiên, hắn cũng có thể phát huy ra lực lượng khủng bố gấp năm sáu lần lực lượng bản thân, chỉ bằng cỗ lực lượng này, không sử dụng bất cứ thủ đoạn thần thông nào cũng có thể vượt cấp chiến đấu.
Mọi người nhìn hai người càng đánh càng mạnh, trong lòng càm thán. Đáng tiếc Lâm Phong không xuất thân từ đại thế gia, nếu không còn được tiền bối ban cho thiên phú khủng bố, ngày khác chắc chắn lại là một Hiên Viên Phá Thiên.
- Hiên Viên Phá Thiên ta chiến thiên phá địa, chưa bao giờ bại bởi đồng cấp, ngươi làm sao có thể ngăn cản ta.
Hiên Viên Phá Thiên ngạo nghễ nói, vô cùng bá đạo.
- Ngươi chưa từng thất bại, ta làm sao lại bại, cùng cấp chiến đấu, giống như Dương Tử Diệp quá dễ dàng.
Ngươi tự nhận chiến thiên phá địch, ta liền tụ uy thế thiên địa đại thế, chiến. Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, uy thế thiên địa cuồn cuộn, tập hợp đến trên người của hắn, lao về phía Hiên Viên Phá Thiên.
- Sát!
Hiên Viên Phá Thiên nổi giận gầm lớn, chưởng lực hủy diệt phát ra, tuyết sơn hóa thành bột phấn, nổ tung, khủng bố tới cực điểm.
- Hống. .oanh, oanh, oanh! Thiên địa rống giận, hai người chiến đấu từ trên trời xuống dưới đất, từ trên mặt đất tới hư không, khí tức hủy diệt vô cùng cuồng bạo. Trong mảnh không gian này, rất nhiều người đều quên chiến đấu bản thân, chăm chú nhìn Lâm Phong và Hiên Viên Phá Thiên. Trong thời gian ngắn ngủi, hai người không biết đánh ra bao nhiêu chưởng lực khủng bố. Chưởng lực khủng bố mang theo đại thế thiên địa, một chưởng có thể đánh chết bọn họ, cướp đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ của bọn họ. Hiện tại bọn họ âm thầm nghĩ, bất kể hai người này ai chiến thắng, đều không thể trêu chọc, bằng không chắc chắn sẽ chết, không thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ.
- Tốt, có thể chiến đấu với Hiên Viên Phá Thiên ta tới bây giờ, ngươi đáng để kiêu ngạo, vửa rồi lĩnh ngộ một đạo chưởng lực, đúng lúc dùng ngươi để thử, để ngươi biết thế nào là lực lĩnh ngộ.
Hiên Viên Phá Thiên cười nói, thân thể tách khỏi Lâm Phong, lập tức bàn tay của gã truyền ra từng cỗ khí thế đáng sợ, lộ rõ uy thế hủy diệt đáng sợ.
- Thật lợi hại, cùng tu luyện và lĩnh ngộ hai canh giờ, thủ đoạn thần thông Hiên Viên Phá Thiên tu luyện được, chưa cần hoàn thiện đã mạnh mẽ hơn Dương Tử Lam không biết bao nhiêu lần, căn bản không thể so sánh.
Mọi người cảm nhận uy lực hủy diệt, trong lòng run rẩy, hiện giờ tu vi của Hiên Viên Phá Thiên áp chế ở Thiên Vũ tầng một, lại vẫn có thể phát ra thủ đoạn đáng sợ như thế, quá cường đại.
- Vậy sao, đúng lúc ta cũng muốn kiến thức lực lĩnh ngộ của ngươi ra sao!
Bàn tay Lâm Phong lay động, giữa lòng bàn tay hắn tràn ra một cỗ uy thế tịch diệt, cỗ tịch diệt này không gì không phá được, một đạo cường quang mạnh mẽ vô cùng, dường như muốn hủy diệt mọi thứ.
- Uy lực lại cũng khủng bố như vậy.
Trong lòng mọi người run rẩy, vừa rồi Lâm Phong chỉ sử dụng một kích tùy ý kích sát Khương Ninh, hiện giờ hắn mới chính thức hiển lộ uy lực của mình.
- Phá Diệt Nhất Thiết, sát!
Hiên Viên Phá Thiên nổi giận gầm lên, chưởng ấn mạnh mẽ phóng ra ngoài.
- Ông!
Thiên địa mãnh mẽ chấn động, chưởng lực Hiên Viên Phá Thiên dường như tan biến, chìm vào trong hư không, lộ ra một cỗ lực lượng trấn áp khủng bố.
- Hư không chi chưởng!
Thần sắc mọi người nghiêm túc, chưởng lực khủng bố này vậy mà lại sáp nhập lực lượng hư không, thật đáng sợ, căn bản không thể né tránh. Gần như đồng thời, ngón tay Lâm Phong được đại thế thiên địa bao bộc chỉ ra. Khi một chỉ này đánh ra, mọi người chỉ cảm thấy một luồng ý niệm kiến cố không gì không phá nổi ẩn chứa trong đó, tất cả mọi thứ đều phải xuyên thủng.
- Ông!
Chỉ mang cũng đồng thời tan biến, chìm vào hư không, cực kỳ đáng sợ.
- Hư không chi chỉ!
Vẻ mặt Lâm Phong chăm chút, hắn không ngờ Hiên Viên Phá Thiên cũng giống mình, tu luyện chưởng lực hư không, trấn áp phá hủy mọi thứ, còn hắn tu luyện chỉ pháp không gì không phá.
- Ông!
Hư không run rẩy, giữa hai người, một cỗ lực lượng hủy diệt khủng bố từ trong hư không thẩm thấu ra ngoài, mọi người nhìn thấy chỉ mang và chưởng lực đồng thời xuất hiện, va chạm với nhau trong hư không. Trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ lan tràn ra.
- Hai nhân vật yêu nghiệt!
Trong lòng mọi người càng ngày càng chấn động, thật đáng sợ, không chỉ vận dụng đại thế thiên địa khủng bố, lực lĩnh ngộ cũng siêu phàm thoát tục, so với thủ đoạn thần thông mà người khác tu luyện, khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần.
- Đã kiến thức qua, nhưng cũng chả có gì, thật khiến người thất vọng.
Lâm Phong lãnh đạm nhìn Hiên Viên Phá Thiên. Vẻ mặt Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng, không ngờ Lâm Phong lại lợi hại như thế, tu vi gã cao hơn Lâm Phong rất nhiều, hơn nữa tiếp xúc nhiều hơn, phương diện lĩnh ngộ lực hư không và lực Thánh văn, gã hẳn phải mạnh mẽ hơn Lâm Phong mới đúng. Nhưng sự thật không như thế, Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng bốn, lại lĩnh ngộ lực hư không và lực Lượng thánh văn không kém hơn gã.
- Ngộ tính rất tốt, đáng tiếc, ngươi không sinh ra trong thế gia, không có huyết mạch mạnh mẽ và lực lượng Vũ Hồn, nếu không cũng được coi là nhân vật thiên tài hiếm thấy.
Đáng tiếc ở đây mọi người chỉ được sử dụng thủ đoạn thần thông lĩnh ngộ ra, nội tình của ngươi vẫn không đủ, rất nhiều người đều có thể dễ dàng đánh bại ngươi, trước mặt ta, ngươi vẫn là con kiến, dù trong tình huống chúng ta đều là Thiên Vũ tầng một! Hiên Viên Phá Thiên vô cùng cao ngạo nói với Lâm Phong, tuy có một chút thưởng thức, nhưng cũng có chút thương hại và đáng tiếc. Đáng tiếc có một số người có thiên phú lợi hại nhưng lại không sinh ra trong hoàn cảnh tốt. Lâm Phong nhìn Hiên Viên Phá Thiên, lộ ra ý cười lạnh, lạnh lùng nói:
- Ta cũng tiếc không thể dùng toàn bộ lực lượng thần thông, nếu không ta sẽ cho ngươi biết, thiên phú trước mặt ta không đáng giá một đồng.
Ngươi không có gì đáng để kiêu ngạo cả, ngươi coi ta là con kiến là do ngươi tu luyện nhiều hơn ta vài năm, nếu cùng cấp, ta coi ngươi là con kiến. Nghe hai người nói, trong lòng mọi người run lên, thật ngông cuồng, Lâm Phong không ngờ cũng kiêu ngạo như Hiên Viên Phá Thiên, thậm chí dám nói, nếu có thể sử dụng toàn bộ lực lượng thần thông, ở cùng cấp, hắn coi Hiên Viên Phá Thiên là con kiến, quá kiêu ngạo.
- Không biết Lâm Phong này dựa vào cái gì, dám kiêu ngạo với Hiên Viên Phá Thiên.
Mọi người âm thầm nói, bọn họ cảm thấy Lâm Phong có chút khoa trương rồi. Hiên Viên Phá Thiên là nhân vật bậc nào, gã có huyết mạch Hoàng giả, nếu khôi phục toàn bộ lực lượng, chỉ dựa vào lực lượng huyết mạch đã có thể trấn áp Lâm Phong, Lâm Phong không phải đối thủ. Chỉ có điều phương pháp khảo hạch này đã hạn chế ưu thế huyết mạch và Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên.
- Nói khoác mà không biết ngượng, đáng tiếc không thể thử, nếu không ta sẽ để người biết lời nói của ngươi buồn cười tới cỡ nào.
Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng nói.
- Ngươi ngoài cuồng ngôn ra còn có thể làm gì, vừa rồi ngươi nói ta là con kiến, nhưng kết quả thế nào!
Lâm Phong lạnh lùng đáp lại. Trong hư không, Hầu Thanh Lâm nghe hai người nói, lộ ra ý tươi cười nói:
- Các ngươi đã tự tin như vậy, ta cho các ngươi cơ hội, để các ngươi thử một lần!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT