Cùng Lôi Động tổn thương mười ngón không bằng đoạn một ngón tay của Lôi Động. Niên đại mà Hắc Dực Ma Vương sinh tồn, các loại chủng tộc nhiều vô số kể, đương nhiên là có chủng tộc cùng tu sĩ am hiểu ngự thú, ngự quỷ. Hắn thập phần tinh tường, thân làm chiến sủng cùng quỷ bộc có thể tâm ý tương thông phương thức chính là dùng huyết tế tiến hành thần hồn kết nối. Nhưng kể từ đó, một khi chiến sủng quỷ bộc tử vong thì thần hồn chủ nhân hồn đồng dạng sẽ chịu trọng thương.

Tuy nói dùng lực lượng của hắn chiến cho tới bây giờ cũng đã lànỏ mạnh hết đà, nếu là đem lực lượng cuối cùng đánh chết những tổng chiến sủng của Lôi Động thì chỉ sợ tánh mạng của hắn sẽ như dầu cạn đèn tắt. Nhưng tổng thể so với cái chết khuất nhục thì tốt hơn, huống chi cũng chưa hẳn không có cơ hội lật ngược thế cờ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nghĩ đến là liền làm, Hắc Dực Ma Vương hung ác bay thẳng đến gần phệ hồn ảnh hổ, trước hết giết đầu tiểu lão hổ này, sau đó làm thịt hai tên quỷ vương kia. Như thế trong thời gian ngắn liên tục gặp trọng thương, cho dù để cho tiểu tử này cuối cùng thắng, thời gian sau này của hắn cũng không sống khá giả.

Thấy tình huống như vậy, Lôi Động thầm hô một tiếng không tốt, vội vàng triển khai hai cánh, thân hình hóa thành đạo đạo hư ảnh cứng rắn nghênh đón. Không nói trước kia Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng hắn ở chung được hơn nhiều năm, đã sớm có tình cảm như huynh đệ, hơn nữa , ảnh hổ vừa chết tất sẽ đối với thần hồn của đối với chính mình hình thành kịch chế. Đến lúc đó sống hay chết, chỉ sợ cũng không phải do chính mình rồi.

Thân hình chắn ảnh hổ trước đó, cản Hắc Dực Ma Vương lại. Hắc Long ngâm lần nữa gầm thét thi triển đi ra, nương tựa theo trạng thái Thiên Hạ Vô Song uy lực không thể khinh thường.

Chết tiệt, lại là một chiêu này. Hắc Dực Ma Vương đối với chiêu thức uy lực không tầm thường này rất kiêng kị, bất quá lúc này là thời cơ tốt nhất để hắn đánh chết Lôi Động, tự dẫn xác tới cửa, tiểu tử này nếu lại thoát khỏi thì dây dưa thì khó khăn.

Lập tức ma trảo đánh ra chống đỡ được một chiêu của Lôi Động. Trong không khí hắc quang văng khắp nơi rung động kịch liệt. Năng lượng sóng lãng cuốn bay đám u quỷ đang tràn ngập cảbầu tời. Chính diện ngạnh kháng, rõ ràng là Lôi Động bị tổn thất nặng, trong miệng máu tươi cuồng phun, phía sau lưng đâm vào phía trên một tòa núi nhỏ, đá vụn bay toán loạn.

Bất quá trước mắt Lôi Động cũng thuận thế đem hai đại Quỷ vương cùng Phệ Hồn Ảnh Hổ đều triệu trở về, một mực bảo vệbên cạnh thân. Trận thế hiện giờ chính là chuẩn bị cùng Hắc Dực Ma Vương cứng rắn đánh một trận rồi. Dù sao chuyện cho tới bây giờ, bất luận là ai muốn rút khỏi vòng chiến cũng vô cùng khó khăn.

Mà đầu Hắc Dực Ma Vương kia chiếm được tiện nghi cũng không dễ chịu, tuy nói huyết thống cường đại nhưng cũng có điểm giới hạn. Ba phen mấy bận gặp trọng thương để cho tánh mạng của hắn hắn đã đến biên giới của thở hơi cuối cùng. Bất quá Ma tộc cuối cùng vẫn thuộc loại hung hãn mà hiếu chiến, đến lúc này hắn cũng chỉ có một ý niệm là đánh chết tiểu tử nhân loại này.

Ai!!!

Lôi Động khẽ thở dài một tiếng, ám giao lần này chỉ sợ là thật muốn lành ít dữ nhiều rồi.

Bất quá, Ma Vương hung tàn cũng kích phát ra một tia cuồng ngạo. Muốn giết mình, mặc kệ ngươi là thần là ma, cuối cùng sẽ không để cho ngươi sống tốt, cho dù chết cũng phải vật lộn đồng quy vu tận với ngươi.

Ngay khi chủ ý đã chắc chắn, Lôi Động đã chuẩn bị cùng cùng yêu sủng quỷ bộc dùng phương thức tự bạo để chấm dứt chiến đấu.

Loong coong ~

Một tiếng đàn xa xưa mà thanh thúy vang lên.

Thanh sắc quang mang mạn thiên phi vũ hóa thành một đạo hư ảnh phi kiếm, hung hăng mà hướng Hắc Dực Ma Vương chém giết mà đi. Hắc Dực Ma Vương thấy thế thì sắc mặt kinh biến, vội vàng vận khởi ma khí Hóa Thuẫn ngăn cản, nhưng một kiếm kia uy lực há có thể tầm thường? Mà tên này vốn là thời điểm suy yếu nhất. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì ma thuẫn bị trảm phá, hư ảnh phi kiếm sẽ đâm xuyên người tạo thành một lỗ hổng cự đại.

Hắc Dực Ma Vương gầm gừ một tiếng, sau đó một nữ tử sau lưng có đôi cánh trắng mặc quần trắng, chậm rãi từ trong sương mù dày đặc rơi xuống. Đám U Quỷ giương nanh múa vuốt đánh tới thì bị một cỗ lực lượng vô hình bắn ra.

Thấy người tới trong lòng Lôi Động bỗng nhiên buông lỏng, vội vàng ra lệnh cho U Quỷ không được công kích nữ tử này.

- Dực nhân tộc?

Hắc Dực Ma Vương có chút thất thần thốt lên, nhưng lập tức bác bỏ nói:

- Không đúng không đúng, là một con người.

Trong ánh mắt Hắc Dực Ma Vương lóe lên tia hung sát, hắn trầm giọng nói:

- Nhân loại, đây là ân oán ở giữa bổn vương cùng tiểu tử kia. Nếu như ngươi chịu khoanh tay đứng nhìn, bổn vương sẽ ban thưởng ngươi vô tận chỗ tốt.

- Ồ? Hình như là cao đẳng Ma tộc Vậy ngươi nói một chút, có cái gì vô tận chỗ tốt ban thưởng cho ta?

Thanh âm phiêu miểu, trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.

Hắc Dực Ma Vương nhất thời nghẹn lời, hắn là đoạt xá Trọng sinh cơ hồ chính là một tên nghèo rớt mồng tơi, ở đâu có chỗ tốt hay không tốt gì đâu. Bất quá, trong chớp mắt hắn móc ra ba cái trữ vật thủ trạc:

- Đây là trữ vật thủ trạc từ ba cái Nguyên Anh tu sĩ mà ta đoạt được, xem như là thù lao lần này ngươi không nhúng tay vào chuyện này.

- Thù lao tựa hồ có hơi ít.

Nữ tử kia lạnh lùng nói:

- Ngươi là một cao đẳng Ma tộc, hơn nữa còn là một Ma vương, trên người chẳng lẽ không có thứ gì đặc thù sao? Giống như các loại Tiên Thiên Linh Bảo...

Bà mẹ nó, trên người lão tử có Tiên Thiên Linh Bảo thì làm gì còn chật vật như thế. Bất quá lúc này, Hắc Dực Ma Vương cũng không dám đắc tội với nữ tử trước mặt, hắn đành phải nói dối rằng:

- Tiên Thiên Linh Bảo tự nhiên là có, bất quá chờ bổn vương giết chết tiểu tử này thì mới cho ngươi được.

Một bên Lôi Động nghe được mà muốn té xỉu, thương thế của hắn hiện giờ rất nặng, cơ hồ muốn hôn mê, tức thì Lôi Động vội vàng nói:

- Băng Vân, đừng chơi đùa nữa. Mau giết tên ma vương này đi, nếu không nam nhân của nàng sẽ chết đấy.

Trên thực tế Lôi Động lúc này trong lòng cũng cảm thấy rất kỳ quái, dựa theo bình thường thì thời gian hai người cách biệt mới có mười năm, tại sao thực lực của Đạm Đài Băng Vân như thếnào thoáng cái tăng lên nhanh như vậy? Khí thế kia rõ ràng là tu sĩ nguyên anh? Hơn nữa tại sao nàng còn trùng hợp xuất hiện tại đây?

Tuy rằng nghi vấn đầy bụng, nhưng hiện tại không phải là thời điểm hỏi thăm.

Trên thực tế, Đạm Đài Băng Vân bất quá là đi ngang qua nơi này mà thôi. Nguyên bản nàng từ Dạ Xoa Hải trở về, đi ngang qua Đông Hải, không có tính toán về Thiên Âm cung. Mà là chuẩn bịđi Kim Cương Tự một chuyến. Lại không ngờ tới đi ngang qua bên ngoài Đông Hải tuyệt cốc thì nghe được thanh âm, rồng ngâm hết sức quen thuộc cùng với âm thanh gào thét ác đấu với nhau.

Đối với thanh âm Hắc Long ngâm bạo ra của Lôi Động, Đạm Đài Băng Vân đương nhiên hết sức quen thuộc, tuy không dám chắc có phải là Lôi Động đang chiến đấu hay không thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play