Lúc trước vì để cho Lôi Động nghỉ ngơi dưỡng sức, một lần đột phá Kim Đan, nên Thiên Ma đã cố nén không "đụng" hắn, lúc này dưới sự ghen ghét, trong đầu không khỏi nổi lên ý niệm nên "tra tấn" hắn như thế nào.
Bỗng nhiên, trong lòng Thiên Ma báo động, thần niệm khổng lồ tập trung bao phủ về một hướng, đồng thời lạnh giọng quát:
- Là ai?
Một nử tử tịnh lệ bạch trang xuất hiện giữa không trung, dung mạo nàng cũng ưu tú hiếm thấy, khí chất nàng xuất trần thoát tục, phiêu dật mà thanh tú, lơ lửng giữa không trung, lượn lờ như khói, phảng phất từ Tiên tử hàng lâm từ Tiên Giới Chỉ thấy nàng không chút biến sắc dưới uy áp khổng lồ của Thiên Ma, chỉ nhẹ thở dài một hơi nói:
- Thiên Ma tiền bối không hổ là thanh danh hiển hách, vãn bối tự nhận Ẩn Nặc Thuật này có thể dấu diếm được tu sĩ Nguyên Anh nhưng không ngờ vẫn bị tiền bối nhìn thấu.
Nặc tung chi thuật của Đạm Đài Băng Vân quả thật là nhất tuyệt. Lúc ở Trúc Cơ kỳ nàng đã dựa vào thuật này và một kiện bảo bối mà giấu diếm được cả đám tu sĩ Nguyên Anh để tiến vào trong thần miếu. Nàng hiện giờ đã có tu vi Kim Đan kỳ tự nhiên càng thêm thuận buồm xuôi gió, nhưng không ngờ lại bị Thiên Ma khám phá ra hành tung.
Nguồn truyện: Truyện FULL- Ta nói là ai, nguyên lai là phản đồ của Thiên Âm Cung, Đạm Đài Tiên Tử đại danh đỉnh đỉnh.
Lúc trước Thiên Ma đã thông qua giới thiệu của Lôi Động mà biết rõ nàng này chính là Đạm Đài Băng Vân đã cùng hắn mất tích. Ngoài sự kinh ngạc, tự nhiên cũng nhìn nàng quan hệ giữa nàng và Lôi Động cũng không cạn. Hiển nhiên cùng nhau lang thang bên ngoài nhiều năm như vậy khó mà không xảy ra chuyện gì. Điểm này, khiến Thiên Ma vốn có lòng dạ hẹp hòi càng tăng thêm địch ý với nàng. Nhất là nàng mở miệng một tiếng tiền bối càng khiến Thiên Ma cho rằng nàng đang cố ý mỉa mai mình.
Chỉ là Thiên Ma hiện giờ cũng hơi khiếp sợ đối với thủ đoạn ẩn nấp của Đạm Đài Băng Vân. Nếu không phải lúc trước tâm thần của nàng có chút không tập trung, xuất hiện sơ hở rõ ràng thì dù nàng có tu vị Nguyên Anh cũng khó mà nhìn thấu hành tung được.
Sắc mặt Đạm Đài Băng Vân có chút tái trắng, nhưng cũng không phủ nhận, chỉ dùng hàm răng cắn nhẹ môi, sâu trong nội tâm tựa hồ đang giãy dụa do dự, thật lâu sau nàng mới khẽ thở dài, ném ra một quả ngọc giản nói với Thiên Ma:
- Miếng ngọc giản này là liễm tức nặc tung chi thuật hạng nhất mà Băng Vân vô tình lấy được, nó ảo diệu vô cùng, Băng Vân cũng chỉ tham tường được một hai phần mười thôi, kính xin tiền bối chuyển giao cho Lôi Động.
- Ngươi muốn đi sao?
Thiên Ma tiếp nhận ngọc giản, dùng thanh âm khàn khàn trầm giọng nói:
- Quay trở lại Thiên Âm Cung, từ nay về sau thế bất lưỡng tập với Lôi Động?
- Vãn bối xuất thân Thiên Âm Cung, tự nhiên phải quay lại Thiên Âm Cung rồi.
Sắc mặt Đạm Đài Băng Vân trở nên trắng bệnh, chậm rãi lắc đầu nói:
- Chỉ là, vãn bối từ nay về sau chỉ hỏi tu luyện, không hỏi thế sự.
Tuy rằng lúc trước, nàng cũng không cố ý làm địch với Lôi Động, nhưng sự ưu tú đặc biệt mà Lôi Động biểu hiện ra khiến trước khi có duyên phận nàng đã cực kỳ kính nể rồi.
Huống chi qua một thời gian ở chung dài như thế, lại há có thể không có cảm tình?
Mặc dù lấy sự tự ngạo của Đạm Đài Băng Vân thì trong lòng cũng thừa nhận sự bất phàm của Lôi Động. Nam tử bất phàm như thế, nếu không phải song phương ở trận doanh đối địch thì quả thật là người đáng cho Đạm Đài Băng Vân nàng ái mộ. Chỉ là, rất nhiều vấn đề lúc ở Triệu Châu căn bản không phải là vấn đề, cũng không có phận biệt xung đột trận doanh gì cả. Nhưng một khi về đến Khang châu, vấn đề trận doanh tông phái liền lộ rõ ra.
Dựa theo Lôi Động đi chặn giết người của Kim Cương Tự, nếu dựa theo quan hệ trận doanh thì lẽ ra Đạm Đài Băng Vân phải nên trợ giúp Kim Cương Tự. Nhưng giữa nàng và Lôi Động mặc dù không có tiếng vợ chồng nhưng đã thực sự là vợ chồng rồi, lại trải qua nhiều năm ở chung, cùng nhau đau khổ giãy dụa trong khốn cảnh, dắt tay cùng chịu, sao nàng có thể trợ giúp Kim Cương Tự đối nghịch với Lôi Động được?
Tuy nói Lôi Động thương cảm nàng, để cho nàng giữ trung lập trên phi chu. Nhưng tránh được lúc này những không tránh được cả đời.
Đạm Đài Băng Vân vùng vẫy hồi lâu, quyết định vẫn nên trở lại tông phái bế quan, từ nay về sau không hỏi đến thế sự nữa. Về phần cùng Lôi Động thoái ẩn, tìm một chỗ đảo hoang cũng tốt, tuyệt cốc cũng được để sống qua cả đời nàng cũng đã từng nghĩ tới. Nếu Lôi Động nguyện ý thì Đạm Đài nàng tự nhiên phụng bồi đến cùng. Nhưng tiếc là lấy sự hiểu rõ của nàng đối với Lôi Động, việc này tuyệt đối không khả năng.
Cả đời này, người hiểu rõ ngươi, thường thường chính là địch nhân của ngươi. Đạm Đài Băng Vân lúc trước trải qua thời gian dài là địch nhân với Lôi Động thì lúc này lại là hồng nhan tri kỷ tình nghĩa sâu đậm. Hai thứ kết hợp lại, nàng hiểu rất rõ Lôi Động là một người có dã tâm. Nhất là hắn hiện giờ tay cầm truyền thừa của thần miếu, thổ cự nhân nhất tộc, còn có bảo bối của Bạch Cốt lão ma có thể luyện chế quỷ cổ. Không thứ nào không phải là trụ cột hùng hậu để Lôi Động nhanh chóng quật khởi cả.
Đạm Đài Băng Vân rõ, theo sự phát triển của Lôi Động, Khang Châu sẽ càng ngày càng không tịch mịch, phong vân thay đổi liên tục. Càng nghĩ, Đạm Đài Băng Vân càng phát hiện ra mình không có đường nào để đi cả.
Thiên Ma là nữ tử bực nào chứ, chỉ hơi định giá đã nhìn ra đủ loại tâm tư của Đạm Đài Băng Vân, địch ý đối với nàng không khỏi giảm xuống, chỉ khẽ cau mày nói:
- Nếu sư môn ngươi bức ép ngươi chinh chiến với Âm Sát Tông ta thì như thế nào? Đối nghịch với Lôi Động thì sao?
- Tiền bối yên tâm, vãn bối đều có chủ trương.
Đạm Đài Băng Vân nhẹ nhàng nói, có chút khom người hướng lên trời:
- Từ nay về sau, kính xin tiền bối chiếu cố Lôi Động nhiều hơn, vãn bối xin cáo từ trước.
Cũng không đợi Thiên Ma trả lời, Đạm Đài Băng Vân liền khoan thai biến mất trước mặt Thiên Ma, thủ đoạn ẩn giấu kia quả nhiên thập phần cường đại. Trước khi đi, Đạm Đài Băng Vân nhìn qua gian thạch thất của Lôi Động, sâu kín thở dài một hơi.
***
Lại nói bên phía Lôi Động cũng đã tới thời khắc mấu chốt để tiến giai. Hai người song tu đã xong, từng người chiếm giữ một gian thạch thất để tấn cấp, nhằm tránh tiến độ không đồng nhất mà quấy nhiễu lẫn nhau.
Tố Nữ Âm Đan Đỉnh Lô đại pháp của Thích Phỉ Phỉ quả nhiên kỳ diệu phi thường, mang đến lợi ích rất lớn cho Lôi Động. Dựa vào các loại tài liệu phụ trợ, cộng thêm Đăng thiên đan, còn có cổ lực lượng tinh thuần mà khổng lồ khi giao hòa với Thích Phỉ Phỉ kia nữa. Lôi Động chậm rãi vận chuyển những chân khí vô cùng tinh thuần trong cơ thể kia, vận chuyển Huyền Âm tâm kinh, lợi dụng mỗi một phần lực lượng để rèn luyện từng bộ phận của thân thể, từ ngũ tạng lục phủ đến cốt cách ngoài da, từ huyết dịch đến kinh mạch.
Theo Huyền Âm tâm kinh nhanh chóng lưu chuyển, thân thể của Lôi Động cũng từng chút trở nên cường đại, càng thêm tinh luyện.