- Bây giờ cơn giận của Hải Thần chỉ vừa mới hình thành, nếu đợi một lát nữa, nó sẽ càng lúc càng lớn. Thậm chí có thể bao phủ hải vực mấy vạn dặm. Trừ bỏ nước biển ra, toàn bộ mọi thứ đều sẽ bị lốc xoáy phá hủy rồi hút vào. Cho nên, nếu chúng ta muốn chạy trốn, thì phải chạy càng nhanh càng tốt. Tốc độ phát triển của cơn giận của Hải Thần cực kỳ đáng sợ. Có trời mới biết chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi có thể vượt qua được tốc độ phát triển của nó hay không. Nhanh lên, tốc độ nhanh lên một chút.
Mọi người hoảng sợ nhìn cái lốc xoáy cực đại kia, giống như mặc kệ Bạch Bích chiến hạm phi hành như thế nào, thứ đồ chơi kia vẫn chậm rãi lớn lên như vậy… Không ngừng thu hẹp khoảng cách lại. Một đám tu sĩ nhìn lại có chút trợn mắt há hốc mồm.
- Tư Mã tiền bối, thứ đồ chơi này lại lợi hại như vậy sao? Hải thần? Trên thế giới này có Hải Thần sao?
Phảng phất là muốn làm cho chính mình bình tĩnh lại, cũng muốn lấy được sự ủng hộ của đám đệ tử Thiên Âm Cung, cũng không muốn cho Thiên Âm Cung thấy được không phải là hắn vô duyên vô cớ vứt bỏ Đạm Đài Băng Vân, hắn liền trầm giọng giải thích nói.
- Có Hải Thần hay không thì ta không biết. Nhưng cơn giận của Hải Thần thì ta đã từng nghe đồn, cũng đã từng đọc qua ở trong bí điển. Bởi vì sẽ phải ở trong Đông Hải một thời gian dài, cho nên ta đã phá lệ tìm đọc những tài liệu liên quan đến thiên nhiên ở đây. Căn tứ theo tài nguyên lưu lại giải thích, cơn giận của Hải Thần không phải thật sự là Hải Thần tứ giận, mà là một cái lốc xoáy không gian xuất hiện ở trong biển rộng.
- Vừa mới xuất hiện thì rất nhỏ, nhưng mà sau khi cắn nuốt một đám đồ vật thì cái lốc xoáy không gian này sẽ càng ngày càng lớn, cuối cùng khi khuếch trương đến cực hạn thì sẽ bị hỏng mất. Nhưng mà trước khi nó hỏng mất thì ít nhất cũng có thể phá hủy mấy vạn dặm hải vực. Khó trách người của Dạ Xoa Tộc lại tập hợp lại, như vậy có nghĩa là họ cực kỳ quen thuộc đối với cơn giận của Hải Thần.
- Dù sao thì Dạ Xoa Tộc cũng là những sinh vật trường kỳ sinh sống ở trong biển rộng. Hơn nữa ta cũng xem qua những tư liệu kia thì khi cơn giận của Hải Thần vừa mới hình thành, vẫn có thể sử dụng một vài pháp trận đặc thù để phá hủy cái không gian lốc xoáy kia. Hi vọng Dạ Xoa Tộc có thể xử lý cái cơn giận Hải Thần kia, nếu không xác xuất chúng ta chạy thoát chỉ sợ cũng không đủ năm thành. Thứ đồ chơi này một khi điên lên thì tốc độ trưởng thành sẽ cực nhanh.
Không đủ năm thành? Sắc mặt của mọi người cũng trở nên có chút không tốt lắm, nhìn chằm chằm vào cái lốc xoáy cực đại mà cực kỳ quỷ bí kia. Dường như là nó đang lớn lên theo như lời của Tư Mã Kiệt. Tạm không đề cập tới Tư Mã Kiệt đang khống chế chiến hạm chạy như điên ở bên kia.
Lôi Động và Đạm Đài Băng Vân một chạy một đuổi ở bên này cũng đã phát hiện sự khác thường của hải vực xung quanh. Mặc dù bọn họ không có trực tiếp gặp được Dạ Xoa Tộc, nhưng mà tiếng kèn dày nặng cũng đã truyền đến bên tai. Đông Nam Tây Bắc, giống như ở mỗi một ngõ ngách đều có Dạ Xoa Tộc hưởng ứng.
- Không phải là Dạ Xoa Tộc đã phát hiện ra chính mình chứ? Đại quân đã bao vây rồi sao?
Lôi Động cũng có chút trợn mắt há hốc mồm, nguyên bản hắn muốn lợi dụng địa bàn của Dạ Xoa Tộc, hơi chạy vào bên trong đó một chút để trốn thoát. Ý tưởng của hắn cũng giống như Tư Mã Kiệt, đều cho rằng chính mình sẽ không có vận cứt chó vừa mới chạy vào trong hải vực này liền gặp phải người của Dạ Xoa Tộc. Nhưng mà giờ phút này hắn cũng có chút trợn tròn mắt. Đương nhiên, câu nói kia cũng chỉ là một câu chuyện cười.
Căn bản là Lôi Động không cho rằng Dạ Xoa Tộc sẽ vì một tên tu sĩ nho nhỏ như mình mà phải điều động cả đại quân như vậy.
Rất nhanh ở trong thiên không đột nhiên xuất hiện một cái lốc xoáy khổng lồ gần như ở ngay trước mặt. Để cho hắn nghẹn họng nhìn trân trối chính là vận khí sẽ không tốt như vậy chứ? Tuy rằng Lôi Động không biết thứ này là cái vật gì, nhưng mà tựa hồ là trong phạm vi mấy chục dặm không ngừng có nước biển và cự thú bị hút vào bên trong. Hắn liền biết được vật ấy tuyệt đối không tầm thường.
Một đạo bạch quang chợt hiên lên, bóng người của Đạm Đại Băng Vân liền xuất hiện ở trước mặt của Lôi Động. Hai người gần như là cùng đồng thanh nói lên một câu.
- Trước tiên đừng vội động thủ.
Dường như là hai người đều bị cảnh tượng trước mặt này dọa cho khiếp sợ này. Không phải là bị Dạ Xoa Tộc bao vây mà càng nguy hiểm hơn chính là gặp phải thiên tai nghiêm trọng? Tình huống còn không chỉ như vậy, một tên Dạ Xoa cao vài trượng trống rỗng xuất hiện ở trước mặt cách hai người không xa.
Tuy rằng dung mạo của hắn xấu xí nhưng mà toàn thân đã tràn ngập uy nghiêm, trong tay hắn cầm một cái tam xoa kích màu vàng. Sau khi nhìn thấy cái thứ này, Lôi Động gần như bị dọa cho té xỉu xuống mặt biển.
Trong những pho tượng vô cùng cường đại ở trong Tâm Ma Điện, Lôi Động có thể nhận ra được hai cái. Một cái là Tu La Vương, một cái là Dạ Xoa Vương. Nhất là Dạ Xoa Vương là cái hắn nhận ra đầu tiên. Dù sao thì hắn cũng đã từng nhìn thấy được bộ dạng của Dạ Xoa Vương ở trong đồ hình.
Mà tên Dạ Xoa vừa trống rỗng xuất hiện ở trước mặt này, bất luận là độ cao hay là hình dạng hoặc là cái tam xoa kích màu vàng ở trên tay, không có cái nào mà không nói rõ tên Dạ Xoa ở trước mặt này chính là vương giả của Dạ Xoa Tộc. Ở trên thế giới, đó gần như là tồn tại giống như thần.
Nhất là khí thế của hắn, tuy rằng không cố ý biểu lộ ra, nhưng mà Lôi Động chỉ liếc mắt một cái. Trái tim trong lồng ngực của Lôi Động liền bị kiềm hãm lại, không thể thở được. Phía sau lưng đã ướt sũng một mảnh, cực kỳ sợ hãi.
Lôi Động biết được, ở trước mặt tồn tại bực này, chỉ sợ là mình nhỏ yếu như một con kiến hôi. Ngay cả một chút lực lượng phản kháng cũng không có. Đạm Đài Băng Vân cũng giật mình tại chỗ, có đánh chết nàng cũng không nghĩ ra mình sẽ gặp phải Dạ Xoa Vương ở nơi biên cảnh hoang dã của Dạ Xoa Tộc.
Vận khí, Lôi Động biết được vận khí của mình từ trước đến nay đều rất bình thường. Có thể gặp được Dạ Xoa Vương ở địa phương này. Lôi Động cũng đều không biết được vận khí của mình là tốt hay xấu nữa? Xác suất gặp được Dạ Xoa Vương này thấp đến trình độ đáng sợ.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vnĐôi mắt lớn tối đen như chuông đồng của của con Dạ Xoa Vương kia nhẹ nhàng đảo qua thân thể hai người Lôi Động. Nó không nói gì chỉ im lặng nhìn cái lốc xoáy phía xa kia, bên trong khuôn mặt thậm chí có thể thấy được thần sắc lo lắng. Đúng vậy chính là lo lắng.
Tuy rằng Lôi Động không dám ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn một cái, nhưng mà dựa theo khí thế của hắn thì có thể cảm nhận được hắn đang lo lắng cái lốc xoáy khủng bố kia. Trong lòng thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Xem ra đám Dạ Xoa kia và tên Dạ Xoa Vương này thực sự không phải là vì mình mà đến. Mục đích của họ hẳn là cái lốc xoáy kia.