- Ta tin tưởng, Hàn Vũ cũng sẽ không tính toán loại chuyện này. Nhưng mà ta sẽ hạ thấp tốc độ xuống để chờ hắn.
Tốc Độ của U Minh Cửu Hào rất lớn, một khi đẩy lên tốc độ cao nhất thì ngay cả tu sĩ Kim đan sơ kỳ cũng không nhất định có thể so sánh được.
Nếu như chiếc thuyền chiến này có thể để tu sĩ Kim đan kỳ tùy tiện đuổi kịp, như vậy thì giá trị của chiếc thuyền chiến này cũng không lớn như vậy. Có thể thoát được sự truy kích của đám tu sĩ Kim đan có thực lực không bình thường, đó mới là thuyền chiến vĩ đại.
Quả nhiêun, Hàn Vũ đang cố gắng truy đuổi ở phía sau, sang sảng cười ha ha nói.
- U Minh chiến thuyền quả nhiên là không tồi, ta lại không thể đuổi kịp được. Nhưng mà các huynh đệ đừng lo lắng. Vừa rồi các huynh đệ của Chiến Đường thiếu chút nữa là đã bị tổn thất, cẩn thận một chút cũng là việc nên làm.
- Đa tạ Hàn tiền bối đã hiểu cho.
Trương Hoành cũng cười ha ha cất tiếng nói.
- Vãn bối tin tưởng, lựa chọn lần này của Hàn tiền bối sẽ giúp ngài hưởng lợi trọn đời.
- Đa tạ cát ngôn của Trương huynh đệ, xin Trương huynh đệ hãy nói tốt vài câu ở trước mặt Âu Dương thống lĩnh. Hàn mỗ thì không sao cả, nhưng các huynh đệ đi theo ta, Hàn mỗ nhất định phải cho bọn họ một cái công đạo.
Tâm tình của Hàn Vũ không tệ, tại loại thời điểm khó xử này còn có bảy tám người huynh đệ không nói hai lời mà trực tiếp đi theo hắn. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy mình làm người cũng không đến nỗi nào.
- Đó là đương nhiên, Hàn tiền bối cứ yên tâm đi.
Trương Hoành cũng tươi cười đáp lại. Điều khiển chiếc thuyền chiến không có bay thẳng về phía bờ của Đông Hải mà là lượn vài vòng luẩn quẩn ở trên biển. Mãi cho tới khi thuyền chiến của huynh đệ đến tiếp ứng mới thôi.
Sau khi liên tiếp thu được vài con quỷ sai truyền tin của Trương Hoành, Âu Dương Mật cũng lập tức hiểu được tính nghiêm trọng của việc này. Cũng không phải là Trương Hoành khinh thường mà không biết bao nhiêu năm rồi loại chuyện này cũng không có phát sinh.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnCoi như tiểu tử đó cũng có chút thông minh nên cả đội ngũ mới không bị tiêu diệt ở trong thành Tiểu Châu. Bởi vậy, sau khi Âu Dương Mật vừa nhận được tin tức, lập tức liền thông báo cho tổng bộ. Sau đó hắn cầm đầu, dẫn theo tên phó thống lĩnh vừa trở về và hai đội nhân mã. Điều khiển một con thuyền chiến cỡ lớn và hai chiếc thuyền chiến cỡ trung.
Gấp rút tiến đến chi viện rồi nói sau. Tuy rằng hắn chỉ hơi hiểu biết sơ qua tình hình từ vài lời thông báo của Trương Hoành, tin tức cũng không được đầy đủ. Nhưng mà Âu Dương Mật biết, việc này tuyệt đối không nhỏ, rất có thể sẽ dẫn đến tình trạng xung đột toàn diện với Thiên Âm Cung.
Chuyện này không chỉ thuộc về vấn đề lực khống chế ở trong quần đảo bảy mươi sáu mà đã liên lụy đến toàn bộ Âm Sát Tông ở thế giới này, là vấn đề thể diện của một đỉnh cấp tông phái. Âu Dương Mật trực tiếp dẫn đại quân tới trợ giúp chẳng những khiến cho Trương Hoành thực kích động, mà ngay cả đám người Lôi Động cũng cảm thấy thái độ làm người của Âu Dương thống lĩnh không tệ, cực kỳ bảo vệ cấp dưới.
Sau khi Âu Dương Mật tỉ mỉ hỏi lại từng vấn đề một xong, lại tiếp tục phát ra mấy con quỷ sai truyền thư về Âm Sát Tông. Lúc này hắn mới dẫn bốn con thuyền chiến, chậm rãi đi về phía quần đảo bảy mươi sáu. Theo suy tính của Âu Dương Mật, mặc dù Thiên Âm Cung thành tâm hỗ trợ Trữ Tiêu, nhưng mà bây giờ cũng chưa kịp được.
Bốn cái thuyền chiến, ba trung một lớn. Dùng tốc độ cao nhất bay đi, chỉ trong thời gian ba ngày đã đi được tám chín ngàn dặm. Chậm rãi hạ cánh xuống Tiểu Châu đảo. Cùng đi theo với nó còn có Hàn Vũ và bảy tám tu sĩ Trúc cơ kỳ và hai mươi sáu chiến tốt, ba gã đội trưởng, một phó thống lĩnh của Chiến Đường. Mà gã phó thống lĩnh kia cũng là tu sĩ cấp Kim đan.
Thuyền chiến cỡ lớn tên là Minh Vương Hào, thân dài bảy tám chục trượng, chính là bá vương của không trung. Bên trên ước chừng có năm khẩu U Minh chủ pháo, đủ để cho bất kỳ kẻ nào cũng phải run sợ. Khi đi ngang qua một cái tòa thành bảo vệ thì ba cái thuyền chiến cỡ trung và một cái thuyền chiến cỡ lớn cùng nổ pháo, tổng cộng là tám khẩu Minh Hỏa chủ pháo oanh kích. Chỉ cần một lần bắn đã trực tiếp đánh tan cái hộ sơn đại trận của tòa thành kia.
Còn chưa triển khai công kích trên diện rộng thì một ít tu sĩ Trúc cơ ở trong thành đã bắt đầu tuyên bố đầu hàng. Bọn họ nói bọn họ không muốn đối đầu với Âm Sát Tông. Hàn Vũ lập tức cho thủ hạ của mình đi xuống thu nạp thêm người và tổ chức lại. Khi đại quân tiếp cận thì rất dễ dàng làm cho người ta đầu hàng. Mà một khi đã thu nạp và tổ chức biên chế vào bên dưới, nếu tái xuất hiện tình trạng này thì sẽ là phản đồ.
Mà Hàn Vũ thì đi theo sau đại quân của đệ tam lĩnh, tiếp tục chậm rãi bay tới Tiểu Châu thành. Kể từ lúc đó, không được nửa canh giờ sau đại đội đã bay tới trên bầu trời của Tiểu Châu thành. Không giống như cái cảm giác áp bách mà một con thuyền chiến cỡ trung mang đến. Bốn chiếc thuyền chiến tập trung lại một chỗ cực kỳ thu hút ánh mắt của người khác. Nhất là chiến thuyền Minh Vương Hào, hình thể khổng lồ của nó giống như một pháo đài chiến tranh tuần tiễu ở giữa không trung.
Trên thực tế, người nào cũng biết, cái tên Trữ Tiêu gây ra họa kia, khẳng định là không dám ở trong thành Tiểu Châu chờ chết sau khi đã để người của Âm Sát Tông chạy thoát. Lúc này hắn đã sớm dẫn theo một đám tâm phúc dưới trướng trốn mất không còn tìm ra được tung tích. Còn chưa kịp chờ Âu Dương Mật hạ lệnh oanh kích, cái cấm chế này liền tự động lui xuống.
Lại để cho Hàn Vũ tiến hành thu nạp và tổ chức lại. Nương theo trận đông phong này, Hàn Vũ hoàn toàn có thể mượn sức một ít gia tộc vốn rời rạc, thậm chí là nhóm tán tu qua đường trở thành phe cánh bên trong của mình. Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay là không nguyện ý, chỉ cần hơi có chút thực lực đều bị Hàn Vũ nương theo uy thế của Âm Sát Tông để thu thập xuống dưới trướng.
Mặc dù là giờ phút này không muốn, nhưng nếu cần lựa chọn giữa sống và chết thì đều phải lựa chọn gia nhập phe cánh của Hàn Vũ. Đến lúc đó một khi được nếm ích lợi, hoặc là những nhân tố khác, chung quy cũng sẽ chậm rãi thiệt tình quy thuận. Coi như ngày sau không thiệt tình quy thuận thì Hàn Vũ cũng không để ý, trước tiên cứ kéo người vào rồi chậm rãi lôi kéo là được.
Đương nhiên, cũng có những người có lá gan cực kỳ lớn hoặc là đặc biệt không ưa tu sĩ Âm Sát Tông. Thừa dịp này muốn trốn đi thì một đám chiến đội của đệ tam lĩnh thực sự cũng không phải là ăn chay mà lớn lên. Dù sao thì những người này một khi chạy đi thì đều có thể gia nhập vào dưới trướng địch nhân.
Nhất là đội một của Trương Hoành, bởi vì đã ăn thua thiệt lớn ở trong Tiểu Châu thành. Trong lòng vốn đã nghẹn lên một cỗ uất khí. Thấy một đám hơn mười tu sĩ trúc cơ đồng thời hướng về phía bờ biển mà phân tán chạy trốn. Thành viên trong tiểu đội của Trương Hoành cũng sôi nổi nhảy xuống khỏi U Minh Cửu Hào mà tự mình truy kích.