Sau đó lập tức vội vả chạy qua chỗ Thương Lan Tiên Tử đang hấp hối vô lực nằm trên mặt đất.

- Thương Lan, còn không mau mau quỳ xuống, bò qua đi lấy lòng chủ nhân?

Thống Khổ Nữ Vương rút ra thống khổ chi cây tiên, BA~ một tiếng quất vào cặp mông trắng noãn mềm mại của nàng. Đánh cho Thương Lan Tiên Tử lập tức lộ ra tiếng rên yêu kiều vừa thống khổ vừa khoái hoạt. Loại thống khổ và thoái mái cùng đan xen này, khiến Lôi Động giờ đang không thể khống chế được dục niệm thấy mà hưng phấn một hồi, hào hứng dạt dào.

Chỉ là, Thương Lan Tiên Tử vốn là nử tử Tiên tộc, tu luyện công pháp phần lớn là chú ý phải thanh tâm quả dục, hoàn toàn trái ngược lại với Ma tộc. Bảo Thương Lan Tiên Tử vốn thanh tâm quả dục làm ra chuyện đáng xấu hổ như thế, sao nàng chịu được? Đối tượng còn là một Ma tộc mà nàng cực kỳ chán ghét nữa chứ.

Nàng không khỏi quay đầu lại đau khổ cầu khẩn Thống Khổ Nữ Vương:

- Van cầu ngài, giết ta đi, ta đã chịu đủ tra tấn rồi.

- Hừ. Muốn chết? Ha ha, nào có chuyên đơn giản như vậy.

Thống Khổ Nữ Vương lại đánh xuống một roi, biến thái phá lên cười:

- Dưới sự khống chế của thống khổ chi tiên, dù ngươi có muốn chết cũng không được. Ha ha, chẳng lẽ ngươi không lưu luyến loại khoái cảm vừa thống khổ, lại khoan khoái dễ chịu đến sâu trong linh hồn này sao? Còn không mau mau đi hầu hạ chủ nhân của ta, nếu không, ta sẽ lột sạch ngươi ném vào trong Tam tộc liên minh đại hội trăm năm một lần, để tướng lãnh cao cấp của tất cả liên minh đều kiến thức kiến được tiếng rên rỉ của Thương Lan Tiên Tử khí chất lạnh lùng như bằng là thế nào? Là một con chó cái khao khát bị tra tấn thế nào.

- Không muốn ah.

Thương Lan Tiên Tử cực kỳ hoảng sợ, nếu quả thật bị làm vậy thì cho dù chết cũng khiến người cực kỳ xấu hồ. Vừa nghĩ tới loại tràng cảnh này, Thương Lan Tiên Tử liền cảm tháy sống không bằng chết rồi.

Loại lời nói kích thích mười phần này phảng phất như xé toang đạo phòng tuyến cuối cùng trong người nàng, nàng cực kỳ khuất nhục, thân hình óng ánh quỳ gối trên mặt đất, thân hình nổi bậc hoàn mỹ không ngừng run rẩy, từng bước một bò tới dưới háng Lôi Động.

Thấy được loại này tràng cảnh, hai đồ biến thái Minh Cơ và Thống Khổ Nữ Vương ngược lại càng trở nên hưng phấn, ha ha phá lên cười. Dẫn tới dù là Lôi Động cũng dục niệm tăng cao, nhất là một dáng kia của Thương Lan Tiên Tử càng kích thích tâm lý hắn. Hắn duỗi ma trảo ra, một tay bế nàng lên, đẩy nàng vào tường, lấy tư thái cực kỳ cường thế tiến nhập nàng.

- Ah!

Biểu lộ thống khổ mà khuất nhục thoáng cái hiện rõ trên mặt ngọc của nàng, hai hàng nước mắt nhịn không được chảy xuống. Bộ dáng này quả nhiên khiến người thấy mà tiếc nuối.

Đáng tiếc là Lôi Động lúc này đã lâm vào dục niệm không thể khống chế nổi, sao lại thương xót nàng được chứ? Biểu lộ như thế càng kích thích tính cuồng bạo của hắn, không chút thương cảm đâm vào trong.

Thống khổ trong mắt Thương Lan Tiên Tử dần bị sung sướng chiếm lĩnh, nhưng nét mặt của nàng vẫn khuất nhục không chịu nổi.

BA~ một tiếng, roi da của Thống Khổ Nữ Vương lại chuẩn xác quất lên thân thể nàng, khiến Thương Lan Tiên Tử thê lương thống khổ, rồi lại sung sướng vạn phần kêu lên.

Thân thể mềm mại không nhịn được run rẩy kịch liệt.

- Thương Lan chó cái, được chủ nhân ân sủng ngươi có sướng hay không?

Thống Khổ Nữ Vương thấy đã sớm không kiềm nén được, lấn thân tới gia nhập vào trong chiến đấu. Chiếc lưỡi nhẹ nhàng liếm lên một đạo vết máu sau lưng nàng, một đôi mị nhãn vừa tà vừa mị khiến Thương Lan Tiên Tử càng thêm run rẩy kịch liệt.

Loại tràng cảnh tà ác đến cực điểm này, khiến dục niệm Lôi Động cơ hồ đã bị kích phát đến cực hạn, ma thân gần như nổ tung, điên cuồng đẩy nhanh tốc độ. Thống Khổ Nữ Vương cũng biết chủ nhân sắp đến đỉnh điểm, nàng không ngừng dùng roi da quất vào Thương Lan Tiên Tử, khiến nàng đau nhức kêu lên không ngừng. Mà thân thể mềm mại nổi bật của nàng lại mềm mại như không xương của nàng lại áp lên phía sau lưng Lôi Động, đầu lưỡi liếm dọc theo xương sống hắn, hai tay thon dài luồn qua dưới nách Lôi Động, không ngừng khiêu khích bộ ngực hắn.

Không lâu sau, dưới sự kích thích mãnh liệt này, Lôi Động rốt cục cũng gào rú một tiếng gắt gao xiết chặt Thương Lan Tiên Tử. Phong ba sóng biển, trùng kích Thương Lan Tiên Tử lớp lớp. Cùng lúc đó, Lôi Động lại lần nữa xâm nhập vào sâu trong linh hồn Thương Lan Tiên Tử, lạc ấn lại linh hồn ấn ký thuộc về mình. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Vốn Lôi Động muốn rút thương ra nhưng nữ Ma Vương lại dốc toàn lực khiêu khích, đủ loại thủ pháp, dâm dục mà tà ác đến cực hạn khiến Lôi Động lại lần nữa sa vào chinh chiến điên cuồng.

Về sau, một người một ma một tiên chính chiến trọn vẹn cả ba ngày, đủ loại động tác và tư thế được nhao nhao thi triển ra, khiến dục vọng cuồng bạo và mặt trái cảm xúc của tâm hồn Lôi Động hoàn toàn được phun trào ra.

Lúc kia cho dù là Minh Cơ cũng gia nhập vào chiến trận, tuy rằng nàng không có thân thể, ngay cả thần hồn cũng không có, nhưng nàng có thể ở một bên hò hét trợ hứng, cũng nghĩ ra một ít chiêu số và tư thế kỳ lạ khiến tràng cảnh vốn đã dâm dục kia lại tăng thêm vài phần tà ác.

Cuối cùng cho dù là Lôi Động ỷ vào ma thân, cũng có chút trụ không nổi, sau đó một hồi ác chiến thảm thiết mới hoàn toàn chấm dứt. Minh Cơ khi nhìn Lôi Động cũng cảm thấy mỹ mãn, trong mắt lộ ra thần sắc gian kế được thực hiện.

Đương nhiên, Minh Cơ không từ thủ đoạn khiêu gợi ra dục vọng của Lôi Động như thế, khiến hắn phát tiết hết tất cả, vứt bỏ các loại cố kỵ ngược lại cũng không phải là nàng muốn hại chết Lôi Động.

Hoàn toàn trái lại, trong quan điểm tư duy của nàng, đây chẳng những không phải hại mà còn là giúp đỡ chủ nhân nữa. Minh Cơ đã từng trải qua sự kiện Bích Ba tiên tử trộm cướp, tuy rằng lúc đó còn chưa sinh ra tánh mạng, không có quá nhìn linh trí nhưng cả quá trình đều bị nàng ghi tạc trong tâm.

Nàng đổ hết nguyên nhân cái chết và sự thất bại của Minh Vương vào việc năng lực chống cự nữ sắc của Minh Vương thực sự quá kém, vậy mà không thể qua được cửa ải nữ sắc. Bởi vậy, Minh Cơ đã rút được kinh nghiệm xương máu, một lòng muốn muốn tìm người trợ giúp Minh Vương báo thù tự nhiên cho rằng chủ nhân của mình đương nhiên phải coi trọng nhất ở mặt chống cự nữ sắc. Còn hao hết tâm tư, nghiên cứu ra làm thế nào để dùng thần hồn lạc ấn khống chế nữ tính, khiến nữ tính trở thành nô lệ cho chủ nhân mà không phải cứ suốt ngày nói yêu với đương.

Không thể không thừa nhận, thế giới quan của nàng đã có chút vặn vẹo, cũng là một tật xấu khó có thể sửa được. Nhưng ai có thể nói đạo lý với một khí linh tính cách vặn vẹo, một lòng muốn báo thù rửa hận cho chủ nhân chứ?

Những người chết đi trước kia, Minh Cơ cũng chưa bao giờ xem họ là chủ nhân, nguyên một đám thực lực bình thường, kỳ ngộ bình thường, dù là có Minh Cơ phụ tá cũng không thể thành đại sự. Bởi vậy, sau mỗi lần nàng cực độ thất vọng với đối phương đều nghĩ biện pháp để hại chết họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play