Ái Lệ Ti điện hạ tròn mắt líu lưỡi nhìn Doanh Thừa Phong, bà gặp Doanh Thừa Phong không phải chỉ một năm nửa tháng. Đối với vị đại sư đúc luyện trẻ tuổi này, tuy bà không dám khẳng định biết quá nhiều về hắn, nhưng cũng không xa lạ gì.
Có điều, trong trí nhớ của bà, dường như Doanh đại sư không phải là tín đồ thuộc loại ngoan đạo nhất của thần Quang Minh.
Vì lợi ích thần linh, vì gia tăng thực lực thần giáo, mà bản thân phải hy sinh nhiều như vậy, có chút khác biệt với Doanh Thừa Phong trong ấn tượng của bà.
Phải biết rằng, bà tận mắt nhìn thấy đại sư Doanh Thừa Phong bị thương hộc máu do quá sức, bởi vậy có thể thấy được, gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện tiêu hao tinh lực và chân nguyên nhiều như thế nào, lại có thể xô ngã một cường giả cấp Vương. Có thể nói, Doanh đại sư lựa chọn quyết không chùn bước vì đạo nghĩa khiến người khác không hiểu.
- Ha hả...
Doanh Thừa Phong cười xấu hổ, hắn biết biểu hiện của bản thân hơi nhiệt tình quá mức.
Con ngươi xoay tròn, Doanh Thừa Phong cũng giảm thấp âm thanh, nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, ta muốn nhờ người giúp một việc.
- Ồ, Doanh đại sư cứ nói.
Ái Lệ Ti điện hạ liền kiềm chế tinh thần, chỉ cần yêu cầu mà đại sư Doanh Thừa Phong đề xuất không quá đáng, chắc chắn bà sẽ không từ chối.
- Ta muốn xin người hãy truyền bá chuyện hôm nay ra ngoài.
Doanh Thừa Phong ra vẻ thần bí nói:
- Ta có thể mài luyện cho Khí linh Thánh Điện, và gia tăng linh lực khổng lồ, giúp chúng không phải lo lắng từ nay về sau. Nhưng, cũng tiêu hao rất lớn...
Hắn chỉ một vết máu dính trước ngực, mặt dày nói:
- Người xem, chảy máu rồi nè.
Ái Lệ Ti điện hạ gật đầu liên tục, bà chợt hiểu, nói:
- Ta hiểu rồi, Doanh đại sư, xin ngài yên tâm, ta đã chuẩn bị vật cảm tạ xứng đáng cho ngài, chỉ cần đám người Kim Cương Vương kết thúc tu luyện, sẽ mời nó đến quý phủ.
Doanh Thừa Phong nháy mắt hai cái, thầm nghĩ trong lòng, Ái Lệ Ti điện hạ à, thực sự ta không muốn nói dối người, xin người đừng nhiệt tình như vậy có được không.
Tuy nhiên, lúc này hắn không thể nào từ chối, đành phải cười khan một tiếng, nói:
- Điện hạ, ý của ta là, xin người truyền tin tức này cho các vị điện chủ. Và nói cho bọn họ biết, nếu có bảo vật quý hiếm, đặc biệt là tài liệu đúc luyện, ta sẽ vô cùng vui mừng.
Hắn giả bộ có lòng tham không đáy, ngược lại khiến Ái Lệ Ti điện hạ hoàn toàn yên tâm.
Hoá ra mục đích mà Doanh đại sư lao động cực nhọc, lại là muốn thu thập bảo vật quý hiếm trong thiên địa, hơn nữa chủ yếu muốn thu thập tài liệu đúc luyện.
Đây là phương pháp lấy bảo vật để trao đổi, chỉ cần nói ra, chắc chắn có thể khiến tất cả mọi người dễ dàng đồng tình.
Ái Lệ Ti điện hạ mỉm cười gật đầu, nói:
- Doanh đại sư, ngài quá khách khí, ha hả, có thể có được sự giúp đỡ của ngài, giúp bọn họ vượt qua cửa ải khảo nghiệm của Khí linh Thánh Điện, điện chủ nào cũng đều mong mỏi còn không được.
Doanh Thừa Phong cười ha hả nói:
- Vậy thì tốt quá!
Hắn chắp tay, tiếp tục nói:
- Điện hạ, tại hạ cảm thấy hơi mệt, muốn về nghỉ ngơi. Ha hả, nếu có tin gì tốt, kính xin điện hạ thông báo.
Ái Lệ Ti điện hạ gật đầu thật mạnh, nói:
- Doanh đại sư yên tâm, cho dù là Phi Lâm điện hạ muốn mời ngài ra tay, ta cũng sẽ bắt ông ta trả giá thật hậu hĩnh.
Hai mắt bà rạng rỡ, nói:
- Bất kể thế nào, ta cũng sẽ không để ngài chịu thiệt.
Doanh Thừa Phong há miệng, muốn nói nhưng lại thôi.
Hắn giúp các điện mài luyện Khí linh Thánh Điện, thật ra là việc rất có lợi đối với hắn.
Bởi vì phá giải phong ấn trong hạch tâm của Thánh Điện càng nhiều, lợi ích mà hắn thu được càng lớn. Nếu như có thể, để cầu xin người ta, phải trả thêm Thánh Khí Thiên Kỵ, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Nhưng, nhìn vẻ mặt lúc này của Ái Lệ Ti điện hạ, dường như bà đã quy định điều kiện vô cùng hà khắc.
Cho nên, Doanh Thừa Phong hết sức lo lắng, nếu có người đứng đầu Thánh Điện đi mời đại sư khác vì thù lao quá lớn, thì chẳng phải khiến hắn dở khóc dở cười sao.
Dù sao, ở trong thần giáo, đại sư đúc luyện có tư cách gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện không phải chỉ có một mình hắn.
Đại sư Nặc Y Nhĩ, chắc chắn có thể đảm nhiệm được.
Chỉ có điều, đến lúc này, cho dù trong lòng Doanh Thừa Phong có hối hận, cũng ngại không dám phản đối.
Hắn đành phải thầm cầu nguyện, chỉ mong Ái Lệ Ti điện hạ không quá nhẫn tâm mới tốt.
Sau khi về tới trang viên, Linh Tháp chân nhân và những người khác liền tới bái kiến.
Mặc dù Linh Tháp chân nhân và Võ lão chỉ có tu vi Tước Vị bình thường, nhưng bọn họ với tư cách là người nhà dưới trướng Doanh Thừa Phong, tất nhiên có địa vị mà người bình thường không thể so sánh.
Hơn nữa, cùng với việc Doanh Thừa Phong càng nổi tiếng trong Thánh giáo, thực lực càng mạnh, hai vị này cũng theo đó mà nổi tiếng. Ít nhất, ở trong trang viên của Doanh Thừa Phong, bọn họ đều là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh.
- Doanh đại sư, ngài đã trở lại.
Linh Tháp chân nhân như trút được gánh nặng mà nói.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:
- Chân nhân, trong trang viên xảy ra chuyện gì sao?
Mặc dù Doanh Thừa Phong, Bá Vương và cường giả cấp Vương đều đã rời khỏi, nhưng tất cả mọi người trong Thánh giáo đều biết, nơi này là lãnh địa của đại sư Doanh Thừa Phong. Cho dù xem như Uông Kiệt điện hạ, cũng có rất ít khả năng có người đến gây sự.
Linh Tháp chân nhân cười khổ một tiếng, nói:
- Cũng không phải chuyện gì xấu, mà là có một số điện hạ trong Thánh điện phái kỵ sĩ cấp Đại Công Tước đến thăm hỏi, hỏi khi nào ngài trở về.
Điện chủ của thánh điện đều là cường giả cấp Vương, đương nhiên kỵ sĩ hùng mạnh nhất dưới trướng bọn họ là cấp Đại Công Tước. Các điện hạ này phái thủ hạ như vậy đến, có thể thấy được bọn họ coi trọng Doanh Thừa Phong như thế nào.
Hơi động trong lòng, Doanh Thừa Phong hỏi:
- Chân nhân, bọn họ chỉ hỏi lúc nào ta về thôi à?
- Đúng vậy.
Linh Tháp chân nhân gật đầu thật mạnh, tức giận nói:
- Doanh đại sư, vì việc này, ta đã đích thân tới hành cung Ái Lệ Ti điện hạ cầu kiến. Nhưng...
Ông ta bất bình nói:
- Đừng nói là Ái Lệ Ti điện hạ, ngay cả một Đại Công Tước có địa vị một chút cũng không gặp được. Hài, khiến lão phu nghi hoặc, liền đi liên hệ với Uông Kiệt điện hạ, nghi ngờ...
Nói tới đây, ông ta chợt dừng lại, có chút lo lắng nhìn Doanh Thừa Phong.
Doanh Thừa Phong bật cười khanh khách, nói:
- Các vị hoài nghi điều gì?
Linh Tháp chân nhân do dự một lát, rốt cục nói:
- Chúng ta hoài nghi, liệu có phải ngài bị Ái Lệ Ti điện hạ giam giữ hay không, nếu không vì sao lâu như vậy mà một chút tin tức cũng không có. Hơn nữa, ngay cả ba người Khấu Minh, Bá Vương và Kim Cương Vương cũng mất tích. Hừ, bọn họ nói ba người này đang tu luyện võ công, chắc chắn là nói bậy.
Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Chân nhân, đúng là ba người bọn họ tu luyện võ công ở trong hành cung của Ái Lệ Ti điện hạ.
Linh Tháp chân nhân sửng sốt, thì thào nói:
- Bọn họ không tu luyện ở đây, vào trong đó làm cái gì?
Sắc mặt Doanh Thừa Phong hơi đỏ lên, nói:
- Chân nhân, hành cung mà Ái Lệ Ti điện hạ chủ trì đã có hơn một vạn năm, tài liệu quý báu mà Thánh điện thu thập được nhiều vô số kể. Hài, nếu ta là bọn họ, cũng sẽ lưu lại đấy.
Linh Tháp chân nhân hít một hơi khí lạnh, nói:
- Doanh đại sư, hay là Ái Lệ Ti điện hạ đã cho phép bọn họ xem Tàng Thư điện?
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, cơ hội này rất hiếm có, cho nên ta không làm kinh động bọn họ, để bọn họ tiếp tục tham ngộ.
Những điển tàng mà Khấu Minh tham ngộ thì không nói, nhưng Thánh Thú Đại Đường mà Bá Vương và Kim Cương Vương tham ngộ thật sự không tầm thường. Đây chính là tu luyện tới tận cùng, thậm chí còn có thể là bí pháp siêu cấp để thành thần. Doanh Thừa Phong không thể vì bản thân mà tước đoạt cơ hội của bọn họ.
Linh Tháp chân nhân kinh ngạc nói:
- Doanh đại sư, vì sao Ái Lệ Ti điện hạ lại làm như vậy?
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Đương nhiên là có một số nguyên nhân rồi.
Nhìn nụ cười thần bí trên mặt hắn, mặc dù trong lòng Linh Tháp chân nhân nghi ngờ, nhưng không có can đảm hỏi tiếp.
Chỉ mấy năm ngắn ngủi, lúc đầu chỉ là một tiểu tử Doanh Thừa Phong lại trưởng thành đến mức này, khiến ông ta kính nể, đồng thời cũng âm thầm bùi ngùi.
Sau khi tiễn Linh Tháp chân nhân và Võ lão, Doanh Thừa Phong đi vào căn phòng bí mật tu luyện của mình.
Hắn lẳng lặng ngồi xuống, trong nháy mắt liền dứt bỏ tất cả tạp niệm, khôi phục trạng thái bình tĩnh nhất.
Chân khí trong cơ thể từ từ chuyển động, hạch tâm trong não bộ cũng bắt đầu xoay tròn. Sau mỗi một lần chuyển động, đều có một luồng sức mạnh cường đại trào ra từ trong đan điền và tiến vào bên trong hạch tâm. Hạch tâm giống như một cái động không đáy, ra sức thôn phệ chân nguyên và sức mạnh tinh thần của Doanh Thừa Phong.
Tuy nhiên, sau khi hạch tâm thôn phệ một phần, Trí Linh ẩn nấp ở nơi sâu kín nhất trong hạch tâm sẽ từ từ thay đổi. Dường như Trí Linh thả lỏng hoàn toàn, cố gắng nối liền với hạch tâm Doanh Thừa Phong. Mà cùng lúc đó, Doanh Thừa Phong đang nhắm chặt hai mắt cũng bắt đầu run rẩy.
Dưới sức mạnh cường đại được Trí Linh điều khiển, thân thể hắn bắt đầu thay đổi kỳ diệu.
Đây là một số thủ đoạn mà Trí Linh học được từ phong ấn của thần linh, lợi dụng loại thủ đoạn này, có thể cường hóa thân thể bản thân.
Điều này đã vượt ra khỏi sự thay đổi tự nhiên sau khi con người tu luyện, là một loại thay đổi nghịch thiên lợi dụng linh lực trời đất để thúc đẩy thân thể lên một tầng cao hơn.
Doanh Thừa Phong và Trí Linh cũng không biết rằng, nếu như bọn họ có thể hoàn thành biến hóa này một cách thuận lợi, vậy thì cho dù Doanh Thừa Phong chưa thể lĩnh ngộ con đường của thần linh, nhưng cũng sẽ có thân thể có thể so sánh với thần linh.
Từng luồng sức mạnh không ngừng tràn ngập, dần dần, một tia sáng trắng chậm rãi sục sôi trên thân thể hắn.
Trong tầng sáng này lại ẩn chứa ánh sáng vàng rực rỡ.
Mặc dù ánh sáng vàng rất nhỏ, nhưng lại có linh tính khó có thể hình dung.
Nó bơi lượn trong biển ánh sáng màu trắng giống như linh xà, nó không ngừng phun ra nuốt vào ánh sáng màu trắng, như thể đang hấp thu dinh dưỡng để lớn lên, và lớn dần lên với tốc độ có thể nhìn thấy.