Phía ngoài cung điện, hơn mười người rảnh rỗi đứng ở nơi này.
Nhưng, nếu có người cho rằng, sức mạnh phòng vệ của bọn họ yếu kém, thì chắc chắn là sai hoàn toàn.
Từ nửa tháng trước, sau khi Ái Lệ Ti điện hạ dẫn Doanh đại sư vào trong Thánh Điện, bà liền hạ lệnh, phong tỏa và kiểm soát toàn bộThánh Điện.
Trong thời gian này, bất cứ kẻ nào cũng không được ra vào, cho dù là kỵ sĩ Đại Công Tước đã đi theo Ái Lệ Ti điện hạ mấy chục năm, cũng phải ngoan ngoãn ở trong thánh điện mà không được tự ý rời khỏi.
Toàn bộ hành cung Ái Lệ Ti đều tràn ngập khí tức khủng bố, khiến người ta khiếp sợ.
Trong một góc của hòn non bộ, hai gã Kỵ Sĩ Trưởng ngồi đối diện nhau, sắc mặt bọn họ vô cùng căng thẳng, đôi mắt giống như mắt chim ưng, cảnh giác và thận trọng đánh giá tất cả mọi người.
Người có tu vi kém nhất trong số hơn mười người bọn họ cũng là Kỵ Sĩ Trưởng cảnh giới đỉnh cao Tước Vị, thậm chí người mạnh nhất là một cường giả cấp Vương trong truyền thuyết.
Tuy nhiên, điểm giống nhau duy nhất của những người này chính là lòng trung thành tuyệt đối đối với Ái Lệ Ti điện hạ.
Ở hành cung Ái Lệ Ti nhiều năm như vậy, bọn họ đã xem hành cung này như là nhà của mình, và Ái Lệ Ti điện hạ chính là nhân vật có uy quyền gia trưởng.
Cho nên, sau khi Ái Lệ Ti điện hạ hạ lệnh, các cường giả hàng đầu trong hành cung không oán không giận bảo vệ ở chỗ này.
Chỉ có điều, đã nửa tháng trôi qua, nơi này không hề phát sinh dị biến.
Nếu không phải bọn họ kính trọng và ngưỡng mộ Ái Lệ Ti điện hạ, chỉ e lúc này đã ồn ào làm loạn rồi.
Bên cạnh bồn hoa, một thanh niên có thân hình hơi gầy thấp giọng hỏi:
- Đồ lão, vì sao đột nhiên điện hạ hạ lệnh phong tỏa cung điện?
Bên cạnh gã là một lão già râu tóc bạc trắng, vị lão nhân này mặt mày hồng hào, sống mũi rất cao, thẳng đứng như một ngọn núi.
Ông ta hừ nhẹ một tiếng, đảo mắt một vòng, thấp giọng nói:
- Ngươi cứ thực hiện theo mệnh lệnh của điện hạ là được, hà tất phải quan tâm nhiều như thế.
Đại Công Tước trẻ tuổi cười ha hả, nói:
- Đồ lão, ngài có kiến thức rộng rãi, nói đi mà, ta cũng chỉ tò mò mà thôi.
Bọn họ nói chuyện rất nhỏ, gần như không ảnh hưởng đến những người khác.
Đồ lão do dự một lát, nói:
- Được rồi, ta cho ngươi biết, gần một trăm năm trước, điện hạ cũng từng hạ lệnh y như vậy.
Ông ta thận trọng nhìn bốn phía, khi thấy không ai chú ý bọn họ, mới tiếp tục nói:
- Nếu ta đoán không lầm, hẳn là Doanh đại sư đúc luyện bảo vật gì đó cho điện hạ.
Đại Công Tước trẻ tuổi ngẩn ra, liền tỉnh ngộ, nói:
- Là dị bảo Thánh Điện sao?
Mỗi một tòa Thánh Điện đều có khí linh tồn tại, cứ cách một trăm năm, nhất định phải có đại sư đúc luyện gia tăng linh lực cho chúng, nếu không sức mạnh của bọn nó sẽ không ngừng suy nhược.
Nhưng, bí mật này không truyền ra ngoài.
Ngoại trừ những người đứng đầu các điện và đại sư đúc luyện gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện, những người còn lại không biết nguyên nhân thật sự của việc này.
Bọn họ chỉ biết, ở bên trong thánh điện, có một bảo vật trấn giữ cung điện.
Bảo vật này cần đại sư đúc luyện không ngừng mài luyện, như vậy mới có thể bảo đảm bảo vật này luôn luôn ở trạng thái tốt nhất.
Đồ lão chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, cũng chỉ có đại sư đúc luyện khi mài luyện bảo vật này, điện hạ mới khẩn trương như vậy. Chỉ có điều…
Khi thấy Đồ lão muốn nói lại thôi, Đại Công Tước trẻ tuổi không nhịn được, gã thấp giọng thúc giục nói:
- Đồ lão, còn có chuyện gì, ngài mau nói đi!
Đồ lão cười khổ một tiếng, nói:
- Lão phu nhớ mang máng, mấy chục năm trước, lần đó là đại sư Nặc Y Nhĩ ra tay, ông ta chỉ mất ba ngày là thực hiện xong.
- Ba ngày?
Sắc mặt Đại Công Tước trẻ tuổi khẽ đổi, nói:
- Nhưng Doanh đại sư đi vào đã nửa tháng rồi.
Đồ lão chậm rãi gật đầu, ông ta không hiểu, nói:
- Cho nên lão phu cũng không rõ, hài, Doanh đại sư nổi tiếng như vậy, cho dù không bằng đại sư Nặc Y Nhĩ, cũng sẽ không kém quá nhiều. Nhưng lúc này...
Ba ngày và nửa tháng, chênh lệch thời gian gấp năm lần, cũng là đại sư đúc luyện, cho dù có chênh lệch, nhưng không thể nhiều như thế. Cho nên, tới giờ khắc này, ngay cả Đồ lão cũng hoài nghi phán đoán của mình có sai lầm hay không.
- Hừ...
Đột nhiên, một tiếng hừ lạnh truyền vào tai hai người bọn họ.
Hai người rùng mình, quay đầu nhìn lại, bất giác sắc mặt đại biến.
Chẳng biết từ lúc nào, Ái Lệ Ti điện hạ đã hiện ra sau lưng bọn họ.
- Bái kiến điện hạ!
Hai kỵ sĩ Đại Công Tước thầm kêu khổ trong lòng, lập tức thi lễ bái kiến. Sắc mặt kỵ sĩ trẻ tuổi vừa mới thăng tiến Đại Công Tước không lâu tái nhợt, hiển nhiên là rất sợ hãi.
Thật ra, nếu để cho gã tiến vào chiến trường chiến đấu với kẻ thù, cho dù gặp phải kẻ địch cường đại hơn nữa, gã cũng không hề sợ hãi.
Nhưng, tình hình lúc này rất khác, việc mà bọn họ thảo luận lén lút, liên quan đến bí mật lớn nhất của Thánh Điện, hơn nữa còn bị Ái Lệ Ti điện hạ bắt gặp, tất nhiên là khiến gã thấp thỏm không yên.
Ngược lại sắc mặt Đồ lão khá bình tĩnh, ông ta đã đi theo Ái Lệ Ti điện hạ mấy trăm năm, tất nhiên biết tấm lòng điện hạ. Tuy bọn họ sai, nhưng điện hạ sẽ không nghiêm trị chỉ vì chút chuyện nhỏ này.
Quả nhiên, mặc dù sắc mặt Ái Lệ Ti điện hạ rất khó coi, nhưng giọng điệu vẫn bình tĩnh, nói:
- Các ngươi làm tốt chức trách của mình, không cần nói linh tinh sau lưng.
- Vâng, điện hạ!
Hai gã kỵ sĩ Đại Công Tước như được đại xá, vội vàng khấu tạ.
Nhìn thấy Ái Lệ Ti điện hạ rời đi, bọn họ mới liếc mắt nhìn nhau cười khổ, nhưng không dám tiếp tục thảo luận chuyện này.
Ái Lệ Ti điện hạ chậm rãi rời đi, nhưng trong lòng bà cũng không điềm tĩnh giống như bề ngoài.
Chỉ có bà mới biết, mời Đại sư Doanh Thừa Phong tới đây, là để hắn gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện.
Ngàn vạn năm trở lại đây, tất cả Khí linh Thánh Điện đều như vậy, địa vị đặc biệt của đại sư đúc luyện ở trong Thánh giáo chủ yếu là vì vậy mà có.
Ngày xưa khi đại sư Nặc Y Nhĩ gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện, bà chờ ở bên ngoài gần ba ngày. Mà theo bà biết, qua nhiều thế hệ tới nay, gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện, bất kể là thành công cũng tốt, thất bại cũng đành chịu, nhiều nhất cũng không mất quá năm ngày.
Khí linh Thánh Điện à, nó cường đại đến mức nào.
Đại sư đúc luyện bình thường đối với chúng chỉ nhỏ bé giống như con kiến mà thôi.
Trừ phi là nhân vật tuyệt đỉnh như đại sư Nặc Y Nhĩ, thời gian để đại sư đúc luyện thông thường gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện rất khó vượt qua hai ngày.
Bởi vì khảng cách thực lực quá lớn, quyết tâm không thể thay đổi.
Doanh Thừa Phong tiến vào Thánh Điện, ba ngày đầu Ái Lệ Ti điện hạ vô cùng vui mừng, bởi vì thời gian Doanh đại sư đợi ở bên trong đã bằng đại sư Nặc Y Nhĩ.
Chỉ cần nghĩ đến tuổi tác của Doanh đại sư, lại thêm thực lực của hắn không kém đại sư Nặc Y Nhĩ, cũng đủ để khiến Ái Lệ Ti điện hạ mặt mày hớn hở rồi.
Ngày thứ tư, ngày thứ năm, Ái Lệ Ti điện hạ vui mừng bất ngờ.
Bà không thể ngờ, năng lực đúc luyện của Doanh đại sư lại vượt qua đại sư Nặc Y Nhĩ, thậm chí còn có thể sánh vai với các vị đại sư nổi tiếng nhất trong Thánh giáo.
Thời gian ở trước mặt Khí linh Thánh Điện càng lâu, chứng tỏ tay nghề đại sư càng cao, cũng có nghĩa Khí linh Thánh Điện càng vừa lòng đại sư này.
Cho nên, trong năm ngày đầu, Ái Lệ Ti điện hạ mở cờ trong bụng, vô cùng vui mừng.
Nhưng, thời gian dần trôi qua, đến ngày thứ sáu, Doanh Thừa Phong vẫn chưa đi ra, bà không kiềm chế được mà lo lắng. Bởi vì thời gian đã phá vỡ kỉ lục thời gian lưu lại dài nhất trong nhiều thế hệ đại sư đúc luyện.
Đến lúc này, mặc dù Ái Lệ Ti điện hạ rất sốt ruột, nhưng vẫn phải miễn cưỡng điềm tĩnh.
Bởi vì bà đã tận mắt nhìn thấy thái độ của Khí linh Thánh Điện khi đại sư Doanh Thừa Phong lấy ra trường kiếm Hàn Băng.
Đại sư đúc luyện có thể rèn được bán thần khí, hẳn là có biện pháp đặc biệt, có lẽ vì vậy, cho nên mới giúp Doanh đại sư có thể lưu lại lâu như thế.
Tuy nhiên, cho đến hôm nay, cho dù là Ái Lệ Ti điện hạ, cũng không thể tiếp tục kiên nhẫn.
Nửa tháng, suốt nửa tháng, đã vượt ra khỏi cực hạn bà có thể chịu đựng. Cho nên bà quyết định, nếu hôm nay không có động tĩnh gì, bà sẽ liều lĩnh phá cửa tiến vào.
Còn việc lỗ mãng như thế sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào, bà đã không suy nghĩ nữa rồi.
Rất nhanh, Ái Lệ Ti điện hạ tiến vào căn phòng được rất nhiều cường giả vây quanh. Trên mặt bà rất kiên định, từ từ giơ bàn tay trắng nõn như ngọc lên cao, nhẹ nhàng đặt lên trên cửa chính.
Chân khí trong cơ thể bà điên cuồng lưu chuyển, sức mạnh cường đại tập trung trong lòng bàn tay. Chỉ cần luồng sức mạnh này bạo phát, cho dù cửa chính này có chắc gấp đôi, cũng sẽ bị nổ tan tành.
Có điều, khi khí thế trên người bà tích tụ tới cực điểm, ngay lúc sắp bùng nổ, bàn tay của bà lại hơi buông lỏng.
"C-K-Í-T..T...T..."
Cửa lớn đóng chặt suốt mười lăm ngày từ từ mở ra.
Sắc mặt Ái Lệ Ti điện hạ đỏ bừng, bà đã vận chuyển chân khí tới đỉnh cao, đang muốn phá huỷ cửa chính thì cánh cửa chợt mở ra.
Sự việc xảy ra bất thình lình như vậy, nếu là người bình thường, sẽ không thể thu lại luồng sức mạnh khổng lồ sắp bạo phát. Nhưng, dù sao Ái Lệ Ti điện hạ cũng là cường giả đỉnh cao cấp Vương, ngay khi chân khí mãnh liệt sắp bắn ra khỏi lòng bàn tay, lại bị bà thu trở về.
Một luồng chân khí vọt ngược lại, chấn động khiến khí huyết bà cuồn cuộn, mắt tóe ngàn sao, thất khiếu nóng lên, gần như sẽ chảy máu.
Nhưng mà, lúc này bà không hề để ý đến sự khó chịu trong cơ thể, mà trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm vào cửa chính.
Đại sư Doanh Thừa Phong vui vẻ bước ra khỏi phòng, hắn ngẩng đầu, nhìn Ái Lệ Ti điện hạ, hơi kinh ngạc, nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, người vẫn bảo vệ chỗ này sao, thật cực khổ cho người.
Đột nhiên, như thể phát hiện điều gì, hắn nghiêng đầu quan sát một chút, thận trọng nói:
- Điện hạ, có phải người mệt mỏi quá không, mặt mũi sao lại đỏ bừng như vậy?