Lĩnh vực Hàn Băng, lĩnh vực huyết sắc…
Tuy hai kiện Bán Thần khí siêu cấp hùng mạnh này cùng xuất phát từ tay Doanh Thừa Phong, cho tới nay vẫn luôn phối hợp ăn ý. Nhưng mỗi Bán Thần khí đều có kiêu ngạo của riêng mình. Bọn chúng có thể bắt tay chống đỡ địch, nhưng sau khi phóng ra hoàn toàn, rất khó có thể tiến hành phối hợp khăng khít cùng với đối phương.
Từ xưa tới giờ, hai kiện Bán Thần Khí này chỉ cần cùng ra tay một lần là đã đủ để chống lại cường địch.
Nhưng hôm nay, đầu Địa Hành long trước mắt thật sự là hùng mạnh quá mức. Lĩnh vực do nó phóng ra không phải là hai kiện thần binh vừa mới tiến cấp Bán Thần Khí này có thể chống lại đấy.
Cho dù bọn chúng liên hợp lại thì cũng không thể chống đỡ nổi nguồn trọng lực áp chế điên cuồng, cường đại như thế.
Vào giờ khắc này, rốt cuộc hai kiện thần bình cũng xóa bỏ đi tính kiêu ngạo, đều phóng ra tất cả lực lượng, làm cho mình và đối phương hoàn toàn gắn kết với nhau.
Trong nháy mắt, sắc trắng và đỏ dung hợp làm một, khắp đất trời tựa như được phủ bởi một lớp phần hồng. Tất cả đồ vật ở bên trong lớp phấn hồng này đều sẽ phải chịu ảnh hưởng thật lớn.
Người một nhà như Doanh Thừa Phong thì không có cảm giác gì, nhưng trong lòng Địa Hành long Nại Đắc Nhã Tư kia lại trào lên cảm xúc mãnh liệt.
Luồng hàn ý lạnh như băng kia trong nháy mắt đã lớn hơn trước mấy chục lần. Tuy vẫn không thể đè bẹp được trọng lực lĩnh vực, nhưng lúc này Nại Đắc Nhã Tư đã không thể dễ dàng nghiền ép đối phương rồi.
Lãnh ý đang chậm chầm lan tràn lên toàn thân nó, đủ để chứng minh lĩnh vực hùng mạnh này đã tăng lên một cấp bậc.
Tuy nhiên, điều khiến nó thật sự cảm thấy kinh hãi chính là máu trong cơ thể bỗng bắt đầu biến hóa.
Chẳng biết tại sao, lúc màn sương mù màu hồng phấn bắt đầu khuếch tán, máu trong cơ thể nó lập tức sôi trào lên, bị khống chế muốn tuôn ra khỏi thân thể.
Mà lúc này, dưới sự áp bức của hàn băng, làn da của nó đã trở nên yếu ớt vì rét lạnh. Dường như lúc này chỉ cần người chặt nhẹ lên một đao, trên da nó sẽ lập tức xuất hiện một vết thương khổng lồ. Sau đó máu sẽ từ trong vết thương tuôn mãnh liệt ra ngoài.
Loại cảm giác quỷ dị tới cực điểm này khiến cho Nại Đắc Nhã Tư sợ hết hồn hết vía.
Uy năng lĩnh vực cường đại như thế, Tháp Tháp Nhĩ chết ở trong tay bọn họ coi như cũng không oan rồi.
Chỉ có điều, thù này không thể không báo.
Nó rống to một tiếng, cái đuôi thô to đột nhiên nhoáng lên một cái, nguồn lực lượng khủng bố bắt đầu ngưng tụ trong hư không, chớp mắt đã biến thành một bức tường lớn vô hình, lao về phía Doanh Thừa Phong.
Tuy hai kiện Bán Thần Khí hùng mạnh, nhưng ánh mắt độc ác của Nại Đắc Nhã Tư đã nhìn ra Doanh Thừa Phong mới chính là người chủ sự đứng ở sau lưng. Chỉ cần đánh hắn thành bánh thịt, uy năng của hai kiện Bán Thần khí kia chắc chắn sẽ gặp ảnh hưởng thật lớn.
Thấy luồng khí tức cường đại áp bách tới, sắc mặt Khấu Minh chợt biến đổi, y sải bước ra chắn ở trước mặt Doanh Thừa Phong.
Tuy y biết rõ thực lực bản thân vừa mới tiến cấp Đại Công Tước không được bao lâu, rất có thể không ngăn cản được một kích tùy ý của cường giả Bán Thần.
Dưới một kích này, y có lẽ sẽ hồn bay phách lạc, nhưng đây cũng là lúc y nhớ rõ thân phận và trách nhiệm của mình nhất.
Trước khi y ra đi, tuyệt đối không thể để cho Doanh Thừa Phong gặp chút tổn thương nào.
Cơ thịt trên mặt Bá Vương hơi co quắp. Nó rống lớn một tiếng, cũng sải bước ra, không ngờ là đứng ở phía trước người Khấu Minh.
Nó quơ rìu lớn trong tay, vẻ mặt dữ tợn đáng sợ. Mặc dù sắp phải đối mặt với bức tường vô hình nhưng nó không hề lùi bước.
Nếu là lúc nó vừa mới tiến vào Thánh Vực, gặp phải tình huống này, phản ứng đầu tiên chắc chắn là bỏ chạy càng xa càng tốt. Nhưng trải qua một năm ở chung, tình cảm của nó đối với Khấu Minh và Doanh Thừa Phong đã thay đổi rất nhiều.
Dựa và năng lực khôi phục mạnh mẽ và lớp da dầy thịt thô của tinh linh thú, nó tuyệt đối có thể chịu đòn tốt hơn Khấu Minh.
Nhưng bức tường vô hình này cũng không thể oanh kích lên thân thể Bá Vương. Bởi vì ở giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ. Bàn này này lớn tới mức có thể bóp vỡ bức tường vô hình kia.
- Uỳnh…
Một tiếng nổ lớn vang lên, người khổng lồ Kim Cương lồ lại hiện ra trước mặt mọi người. Bàn tay nó bóp nát bức tường vô hình, ánh mắt tràn đầy khiêu khích nhìn chằm chằm vào Nại Đắc Nhã Tư.
Con rồng lớn kinh thường cười lạnh một tiếng. Sau đó nó mở lớn miệng, phun ra một luồng khí tức cực kỳ khủng bố.
Đối với Long tộc mà nói, hơi thở chính là một trong vài lực lượng cười đại nhất. Phàm là sinh vật bị dính phải hơi thở của bọn chúng, trên cơ bản đều là hữu tử vô sinh.
Người khổng lồ Kim Cương giơ nắm tay lên rồi hét lớn một tiếng, đánh ra một quyền thật mạnh về phía trước.
Một quyền này không chỉ có lực lượng Kim Cương Vương mà còn ẩn chứa nguồn lực lượng đại địa cực kỳ cường đại.
Lực đại địa vô cùng vô tận thông qua hai chân của người khổng lồ Kim cang, nhanh chóng lan tới quả đấm của nó. Cùng lúc đó, những bộ phận trên thân người Kim Cương chưa tiếp túc với đại địa dường như cũng đã xảy ra biến đổi tinh tế. Từng sợi lực đại địa mắt thường không thấy bỗng từ phía dưới trồi lên, tiến nhập vào trong thân thể nó.
- Uỳnh…
Một quyền của người khổng lồ Kim Cương hung hăng đập vào luồng khí tức của Nại Đắc Nhã Tư.
Một quyền Kim Cương Vương này linh hoạt, sắc bén vô địch, quyền ra như gió, mãnh liệt như lửa khiến tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và thán phục chuyện đã xảy ra.
Khí tức của Nại Đắc Nhã Tư giống như một khối đá lớn, nhưng bên trong khối đá này lại ẩn chứa lực lượng bất thường.
Ngoài trọng lực, từ lực, tực bài xích đại địa, ở chính giữa hòn đá còn có một tia hỏa lực dung nham nóng rực.
Có thể nói, sau khi Nại Đắc Nhã Tư thăng tiến đến Bán Thần, đã lĩnh ngộ được sự tinh túy của nhiều loại lực đại địa, sau đó đã sáp nhập vào năng lực chiến đấu bản thân.
Uy năng của khối đá lớn này còn hùng mạnh hơn hơi thở cường giả Bán Thần Long tộc bình thường.
Nhưng tảng đá lớn cường đại như thế lại bị một quyền của người khổng lồ Kim Cương đánh tan, đánh nát hết rồi.
Người khổng lồ Kim Cương nện xuống một bước thật mạnh. Sau khi đánh nát tảng đá lớn này, nó không chút do dự giơ tay đập về phía Nại Đắc Nhã Tư.
Nại Đắc Nhã Tư hơi ngẩn ra, dường như cũng thật không ngờ một quyền của người khổng lồ Kim Cương này lại có uy năng khủng bố như thế. Tuy nhiên, nó phản ứng rất nhanh. Một cái chân rồng thật lớn giơ lên, hung hăng tung một trảo về phía trước.
Cự trảo và nắm nay đụng vào nhau. Thân thể khổng lồ của Nại Đắc Nhã Tư không chút sứt mẻ, nhưng Kim Cương Vương lại phải đạp lùi về sau mấy bước.
Đây không phải là lần đầu tiên Kim Cương Vương hóa thân thành người khổng lồ đi giao chiến với cường giả Vương cấp Long tộc. Lúc đối mặt với Long tộc, lượng lượng của nó cũng chưa từng rơi vào thế hạ phong.
Nhưng giờ phút này, sau khi hai bên va chạm kịch liệt, không ngờ nó đã rơi xuống hạ phong rồi.
Đây là lần đầu tiên lực lượng của người khổng lồ Kim Cương bị rơi vào hoàn cảnh xấu. Chỉ có điều, một kích hùng mạnh này lại khơi dậy sự tàn bạo trong tim Kim Cương Vương.
Nó rống lên một tiếng, thân hình chưa đứng vững đã chạy đi.
Lúc này đây, tốc độ của nó cực nhanh, càng lúc càng thêm hung mãnh. Dường như bản thân nó cũng biến thành một khối đã lớn, khí thế trong chợt mắt đã tăng lên mãnh liệt.
Nại Đắc Nhã Tư lạnh lùng nhìn xem, khinh thường nói:
- Con kiến.
Sau đó, nó nhẹ nhàng vung cự trảo lên, sức mạnh khổng lồ tuôn ra mãnh liệt, lại lần nữa dễ dàng đánh bay người khổng lồ Kim Cương. Hơn nữa, lần này người khổng lồ Kim Cương bị đánh ra xa hơn, càng thêm chật vật.
Trong mắt Nại Đắc Nhã Tư, mặc dù dị tộc cấp Đại Công Tước đó có chút bản lĩnh nhưng cũng không đủ để nó ghi nhớ trong lòng. Lúc này nó vẫn chưa trực tiếp nghiền ép chí tử bọn họ bởi vì ngọn lửa hận thù trong lòng nó lớn mạnh quá mức. Nó muốn bức bách đám người này từng chút một, phải khiến cho bọn hắn cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và sợ hãi.
Chỉ có như vậy, sự đau buồn trong lòng Nại Đắc Nhã Tư mới có thể giảm bớt một ít.
Người khổng lồ Kim Cương lùi về phía sau, lại lớn tiếng hét to rồi nhào tới một lần nữa.
Nại Đắc Nhã Tư vung khẽ cự trảo, thoải mái đánh lui nó như xua đuổi ruồi bọ.
Người khổng lồ Kim Cương lại rống lớn, xông lên, rồi lại bị đánh lui.
Nhưng lúc này, dường như Kim Cương Vương đã rơi vào bên trong một cảnh giới điên cuồng nào đó. Trong đầu nó chỉ có duy nhất một ý niệm, đó là phải đánh bại đối phương.
Nó liên lục lùi về phía sau, liên tục tụ lực vọt tới trước.
Trong lúc vô tình, tốc độ hấp thu và tổng nguồn lực đại địa của nó đều chậm rãi tăng lên.
Mỗi một lần oanh kích ra, lực lượng của nó đều mạnh hơn lúc trước vài phần. Tuy nhìn qua sẽ không thấy có gì khác nhau, nhưng sau khi nó bị đánh lui trên dưới hai mươi lần, lực lượng của lần tiếp theo xông lên cũng đã khiến cho Nại Đắc Nhã Tư phải nhìn thẳng vào rồi.
Vị Bán Thần Long tộc dũng mạnh này trợn trừng mắt, rốt cuộc trong ánh mắt nhìn về phía người khổng lồ Kim Cương cũng mơ hồ hiện ra vẻ kinh ngạc.
Trong mắt nó, tiểu tử yếu ớt không chịu nổi một kia tựa như có tiềm lực vô hạn. Bị lực lượng cường đại của mình bức bách xuống, không ngờ nguồn lực lượng của nó lại tăng lên.
Hơn nữa, tốc độ năng trưởng này quá nhanh, khiến nó cảm thấy hơi hoảng sợ.
Quả nhiên con cưng của đại địa được trời đất yêu thương tha thiết. Thiên phú khủng bố bậc này đủ để khiến cho người đố kỵ đến chết.
- Grào…
Người khổng lồ Kim Cương lại đánh ra một quyền, nhưng giờ phút này, Nại Đắc Nhã Tư không ngờ móng vuốt của mình không thể ngăn cản nổi một quyền này.
Bên trong một quyền này ngưng tụ ý chí và sự quyết tâm không gì so sánh nổi của người khổng lồ Kim Cương. Trải qua muôn ngàn thử thách, lực lượng bị áp chế ở bên trong một quyền đã hoàn toàn bạo phát ra.
- Uỳnh…
Rốt cuộc, cự trảo của con rồng lớn cũng bị một quyền này đẩy ra. Người khổng lồ Kim Cương nhanh chóng sải bước tới, một quyền của nó rơi thật mạnh xuống người Địa Hành long.
Một nguồn lực mạnh mẽ khó có thể hình dung đập tới. Cho dù thân thể Địa Hành long cao lớn nhưng cũng không thể chịu đựng được.
Thân thể nó lảo đảo lùi về phía sau một bước.
Mặc dù chỉ lùi lại một bước, thân thể nó cũng đã ổn định lại, nhưng vẫn tính là bị Kim Cương Vương đánh lui.
Một vị thánh thú vừa mới tiến cấp Đại Công Tước lại có thể đánh lui cường giả Long tộc cấp Bán Thần, tuy đây là cường giả Long tộc chưa toàn lực ứng chiến, nhưng cũng đủ làm cho người khổng lồ Kim Cương cảm thấy tự hào rồi.
- Đồ thấp kém.
Gương mặt của Nại Đắc Nhã Tư trở nên đỏ bừng. Nó rống lớn một tiếng, khí tức trên người sinh trưởng nhanh lên gấp đôi.
Luồng uy áp hùng mạnh liều mạng khuếch tán ra ngoài, trong nháy mắt đã chiếm được thế thượng phong.
Đồng thời, nó cũng vung ra một cự trảo khác, ở trong hư không vẽ nên một đường cong, linh hoạt bổ vào người khổng lồ Kim Cương.
Dưới nguồn lực lượng cường đại hơn, thân thể của Kim Cương Vương lập tức bay xa ra ngoài.