- Cường nhân Long tộc.
Mày Kim Cương Vương khẽ nhăn, bất mãn nói:
- Sao ở đâu cũng có thể đụng tới bọn người kia thế không biết?
Doanh Thừa Phong dở khóc dở cười nói:
- Kim Cương Vương, nơi này là Long Tộc luyện ngục, gặp được Long tộc cũng không hề kỳ quái.
Kim Cương Vương thầm nói:
- Nhưng Long tộc chúng ta gặp phải đều là cường nhân Vương Cấp, còn Long tộc thí luyện lại chạy đi đâu chứ?
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, cảm thấy có chút kỳ quái.
Nếu như đây là nơi Long tộc thí luyện, như vậy tiến vào trong đó hẳn phải là thiên tài chưa hoàn toàn trưởng thành trong Long tộc. Nhưng sau khi bọn họ tiến vào, lại liên tiếp gặp phải hai Vương Cấp đỉnh cao của Long tộc, thực không biết là vận khí của bọn thật tốt hay là quá kém.
Kim Cương Vương nhìn về phía trước, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, hắn giơ lên một chân, nhẹ nhàng đạp trên mặt đất, miệng nói:
- Bình tĩnh.
Theo sau câu nói này của hắn, đất cả bay đầy trời lập tức dừng lại trong nháy mắt, sau đó chúng nó cứ như vậy rơi xuống, lẳng lặng nằm ở trên mặt đất.
Dường như trên mảnh đất này đột nhiên xuất hiện một cỗ lực hút thật lớn, không ngờ đã hút chặt chúng nó trên thổ địa.
Cát bụi nhanh chóng giảm đi, lập tức mọi người thấy được một quáu vật lớn đang nhanh chóng đi tới nơi này.
Không ngờ đây lại là một Địa Hàng long vô cùng lớn.
Địa Hành long cũng không phải là vô cùng hùng mạnh trong Long tộc, bởi vì chúng nó không có cánh trời sinh, trừ phi tu luyện tới cảnh giới cực cao, nếu không thì căn bản không thể bay.
Nhưng Địa Hành long lại có được thiên phú độc nhất vô nhị ở phương diện khác. Cho dù là trong cường nhân Long tộc, cũng có rất ít người nguyện ý tiến hành ẩu đả sinh tử với Địa Hành long cùng cấp.
Bởi vì Địa Hành long chính là Long tộc mang thuộc tính thổ, tuy bọn chúng mất đi năng lực bay lượn trên không, nhưng lại có được một sự bồi thường khác. Bọn chúng có thể tích khổng lồ, da kiên thịt dày, sức lực sinh mạng dài, xuất sắc nhất trong Long tộc. Mà càng khiến người khác nhức đầu chính là bọn chúng còn có năng lực tự khôi phục.
Có thể nói mỗi một Địa Hành long đều có được thân thể bất tử, thiên phú của bọn nó cực kỳ tương tự với Kim Cương Vương, có thể hấp thu sức lực từ trong đất để khôi phục thương thế và sức lực của bản thân.
Tuy rằng tốc độ khôi phục này không thể đạt tới trình độ kinh khủng như Kim Cương Vương, nhưng dõi mắt khắp thiên hạ, sinh vật có thể có được năng lực như thế cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Hống, các ngươi là ai?
Địa Hành long dừng thân thể cao lớn lại, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người, đặc biệt thời gian dừng lại trên người Kim Cương Vương lại lâu hơn.
Doanh Thừa Phong mỉm cười tiến lên, nói:
- Các hạ, chúng ta là trong lúc vô ý bị cuốn vào mảnh không gian này.
Trên mặt hắn tươi cười chân thành, nói:
- Nếu chúng ta đã quấy rầy các hạ nghỉ ngơi, thì bọn ta nguyện ý lập tức rời khỏi đây.
Nơi này dù sao cũng là địa bàn của Long tộc, Doanh Thừa Phong không muốn đánh nhau với bọn chúng, cho nên nhất thời yếu thế cũng không quan trọng.
Ánh mắt Địa Hành long lạnh lùng dời khỏi người Doanh Thừa Phong, lại lần nữa rơi xuống người Kim Cương Vương và mặt đất xung quanh thân thể hắn.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, hắn mơ hồ cảm thấy, Đồng Lô chết tiệt này dường như đã phát hiện ra cái gì đó. Chuyện hôm nay sợ là rất khó để giải quyết.
Quả nhiên, Địa Hành long mở miệng lớn ra, ầm ầm nói:
- Các ngươi đã phát hiện ra cái gì trong hố này?
Tươi cười trên mặt Doanh Thừa Phong vẫn không thay đổi, nói:
- Chúng ta không hề phát hiện ra cái gì cả?
- Thối lắm.
Hai mắt Địa Hành long kia trợn lên, nói:
- Bổn tọa ở ngoài trăm dặm cũng có thể cảm ứng được năng lượng nơi này dao động. Hừ, các ngươi phát hiện ra bảo vật gì, nhanh lấy ra đi.
Khóe miệng cảu Doanh Thừa Phong co quáp vài cái, nhưng hắn còn chưa mở miệng thì Kim Cương Vương đã lạnh lùng nói:
- Chúng ta phát hiện ra cái gì thì có liên quan gì đến ngươi?
Địa Hành long cười hô hố nói:
- Nơi này là nơi Long tộc thí luyện, tất cả bảo vật đều là của Long tộc chúng ta đấy. Ha ha, cho dù là các ngươi thì cũng là con mồi để Long tộc chúng ta thí luyện.
Cho dù là người bình tĩnh như Doanh Thừa Phong, lúc này cũng không kìm nổi mà nổi lên sát khí.
Địa Hành long kia cũng chưa phát giác ra, hắn xem xét miệng hố, nói:
- Thật là khiến bổn tọa tò mò, các người làm thế nào tìm được ở đây. Ha ha, bổn tọa trấn thủ nơi này mấy trăm năm, nhưng chưa bao giờ phát hiện ra nơi này còn cất giấu bảo vật.
Doanh Thừa Phong cười lạnh trong lòng, chỉ bằng một Địa Hành long như người thì làm sao có thể so sánh với con cưng của thiên địa chứ?
Kim Cương Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vật này là do ta phát hiện ra, hơn nữa đã vào tay ta thì phải là của ta.
Ánh mắt của hắn âm u lạnh lẽo, nói:
- Nếu ngươi muốn động thủ cướp đoạt thì tới thử xem sao.
- Được.
Địa Hành long tức giận tới sôi máu , nói:
- Các ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Ở tỏng Long Tộc luyện ngục, cường nhân dị tộc cùng loại với Doanh Thừa Phong và chưa đạt tới Vương Cấp đều là những con mỗi của thế hệ trẻ Long tộc.
Nói chung, nhóm Vương Cấp Long tộc đóng trong luyện ngục đều sẽ tận lực tránh giết hại những con mồi này. Nhưng nếu có con mồi nào nguy xuẩn khiêu khích tôn nghiêm của Vương Cấp, bọn họ cũng sẽ không chút lui tình mà gạt bỏ những thứ đui mù đó.
Địa Hành long mở to miệng rộng, ở trong miệng lớn kia, không ngờ lại có một hòn đá được ngưng tụ.
Doanh Thừa Phong nhìn thấy ánh mắt liền nóng lên, dường như sinh vật hùng mạnh nào của thổ hệ cũng có loại bản lĩnh đặc thù này, có thể ngưng tụ ra đá để công kích khiến người ta nhức đầu.
- Hô…
Hòn đá mang theo tiếng rít ác liệt xông về phía Kim Cương Vương.
Nhưng trên mặt Kim Cương Vương lại hiện ra một tia cười lạnh khinh thường, hắn thậm chí còn không giơ hai tay lên phòng thủ, tùy ý để hòn đá hùng mạnh này đập vào trên người của hắn.
Trong lòng đám người Doanh Thừa Phong cả kinh, tuy bọn họ đều biết Kim Cương Vương tuyệt đối sẽ không sơ suất, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này lại vẫn có chút lo lắng.
Tuy nhiên, con cưng của thiên địa quả là danh bất hư truyền, bất luận là loại sức lực công kích nào đến từ thổ hệ đều không thể tạo thành thương tổn đối với hắn.
Hòn đá kinh khủng kia, so với Kim Cương Vương còn lớn hơn đã hung hăng nện vào trên người Kim Cương Vương. Nhưng khi hòn đá này đụng tới bên ngoài thên hắn liền vỡ tan, hóa thành vô số bùn đất rơi lung tung.
- A…
Địa Hành long kinh sợ ồ lên một tiếng, nó trợn tròn hai , ắt, trong cặp mắt lạnh lùng kia rốt cục đã có một tia ngưng trọng.
Nửa ngày sau, hắn trầm giọng nói:
- Ngươi là ai?
Đầu Kim Cương Vương hướng lên, ngạo nghễ nói:
- Không mượn ngươi xen vào.
Địa Hành long giận tím mặt, hắn giận dữ hét:
- Vừa rồi bão cát quanh người bổn tọa đột nhiên biến mất cũng là thủ đoạn của ngươi sao?
Kim Cương Vương cười ha hả nói:
- Đầu đất nhà ngươi giờ mới biết à?
Địa Hành long trợn mắt, đột nhiên quát lên:
- Ngươi, chẳng lẽ là con cưng của thiên địa sao?
Trong lời nói của hắn thậm chí có một tia khẽ run, dường như là niềm vui vô cùng bất ngờ.
Kim Cương Vương ngạo nghễ nói:
- Đúng vậy, vậy thì sao?
Nếu hắn đã thể hiện đủ loại thần thông như thế, bị người khác nhận ra thân phận chỉ là chuyện sớm hay muộn. Một khi đã như vậy thì hắn cũng không giấu diếm nữa.
- Ha ha, ha ha, ha ha ha…
Địa Hành long điên cuồng mỉm cười nói:
- Con cưng của thiên địa, thật sự là trời cũng giúp ta.
Trong đôi mắt hắn lóe ra hung quanh, rống to nói:
- Bổn tọa bị khốn ở đỉnh cao Vương Cấp gần ngàn năm, vẫn không thể bước qua bước đầu tiên của Thần đạo. Ha ha, những nếu ta ăn ngươi, và được đại địa chi lực chiếu cỗ thì khẳng định có thể đặt chân vào thần đạo rồi.
Sắc mặt đám người Doanh Thừa Phong biến hóa, bọn họ lập tức hiểu được, lúc này gặp phải Địa Hành long chính là không chết không thôi.
Tuy rằng Lam long lúc trước đáng giận, nhưng hai biên dù sao cũng không có bế tắc không giải được. Khi Kim Cương Vương thể hiện ra khả năng có thể đối địch lại, thậm chí là vượt qua cả sức lực của đối phương, Lam long cuối cùng là biết khó mà lui.
Nhưng Địa Hành long này lại khác.
Không ngờ hắn lại muốn nuối Kim Cương Vương, đánh cắp sức lực được đại địa ân sủng từ trên người hắn,
Đây mới thật sự là bế tắc không thể cởi bỏ, hoặc là Kim Cương Vương bị Địa Hành long cắn nuốt, hoặc là chính bọn họ chém chết Địa Hành long.
Trừ cái đó ra, không còn con đường thứ ba có thể đi.
Đây là một con đường không thể không chọn, hai mắt Doanh Thừa Phong trừng lên, hắn quát:
- Động thủ.
Nếu đã biết kết quả, Doanh Thừa Phong tự nhiên sẽ quyết định thật nhanh, không hề lựa chọn xuất thủ.
Duỗi tay lên, một cỗ hàn khí lập tức tràn ngập ra ngoài, nháy mắt sẽ bao phủ cả một khu vực.
Khí linh Hàn Băng, không ngờ trước tiên đã phát động ra sức lực của lĩnh vực.
Bá Vương rống to một tiếng, rút ra Rìu lớn, nháy mắt liền huy vũ hơn trăm đạo. Vô số đao gió thật nhỏ ngưng tụ trong nháy mắt, và tạo thành một gió đạo thô to hơn mười tượng trong không trung. Hơn nữa, vì gió đao này hình thành trong lĩnh vực của Hàn Băng, cho nên chỗ miệng gió đao lộ ra một tầng băng sương mỏng.
Đây là sau khi Khí linh Hàn Băng công nhân thân phận của Bá Vương, liền cho hắn uy năng phụ thêm.
- Hô….
Gió đao thật lớn chém tới hướng Địa Hành long, gió đao kia vô cùng cường đại, không ngờ lại cứng rắn chém vào thân hình của Địa Hành long, thân hình và thị rồng cứng như sắt đá giờ lại giống như là giấy, căn bản là không thể chống cự.
Đôi mắt Bá Vương sáng ngời, hắn đương nhiên hiểu được, sở dĩ có được hiệu quả đáng sợ như thế thật ra chủ yếu là do có sức lực của Khí linh Hàn Băng phụ trợ.
Tuy nhiên hắn cũng sẽ không vì thế mà có chút khách sáo. Từng đạo gió đao nhanh chóng phóng ra, mạnh mẽ rơi xuống trên người Địa Hành long.
Khấu Minh lấy ra đại kiếm Kỵ Sĩ, hắn cũng không hề tiến lên mà đi tới trước mặt của Doanh Thừa Phong, đưa hắn chắn phía sau.
Làm tùy tùng của Doanh Thừa Phong, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là bảo đảm an toàn của Doanh Thừa Phong.
Mà Kim Cương Vương lại điên cuồng cười một tiếng, hắn đưa hai tay lên, hòn đá vô cùng lớn nhanh chóng thành hình, giống như súng máy oanh kích tới hướng Địa Hành long.
Chỉ trong khoảng nửa khắc, mọi người đều xuất ra thủ đoạn của mình, tất yếu phải chém chết tên chết tiệt này ngay tại chỗ.
- Hống, hống….
Địa Hành long thống khổ gầm rú, hắn không hề đề phòng, nháy mắt đã nhận lấy trọng thương.
Hắn muốn phản kích nhưng chung quanh thân thể lại tràn ngập một luồng hàn ý lăng liệt. Dưới sự ăn mòn của hàn ý này, hắn căn bản rất khó để phóng xuất ra thủ đoạn phản kích.
Đến lúc này hắn mới giật mình phát hiện ra, tuy rằng khí tức trên thân đối phương không hề hùng mạnh, nhưng tuyệt đối cũng không gầy yếu giống như bề ngoài.
Những người này chính là một đám sói đội lốt cừu.