- Giết…
Thanh âm lạnh lùng quanh quẩn trên không theo sau tiếng nói này, chính là từng tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Đội thân vệ của Giáo Tông Bệ Hạ nhảy xuống chiến hạm trong một khắc này, liền lấy khí thế nghiền ép chém giết toàn bộ kẻ thù. Nếu lấy nhân số hai bên mà nói, kỳ thật vẫn là chênh lệch một phần ba. Dưới tình huống bình thường, một đám cường nhân đỉnh phong Tử Kim Cảnh tụ tập một nhóm dù không đánh lại, cũng có thể miễn cưỡng chống cự một phần, hoặc là chạy thoát mấy người.
Nhưng, những Thân Vệ Doanh này dù là cùng giai cũng hơn nhỉnh hơn, hơn nữa trên này lại nhiều vô kể trang bị.
Vài người liên thủ, cũng có thể phát huy ra sức mạnh ngang với cường nhân Tước Vị. Hơn nữa, trên người mọi người đều có được Quanh Minh Chi Dực, dưới kiện trang bị thần kỳ này, những kẻ đó căn bản không có bất luận khả năng nào để bỏ chạy.
Cứ như vậy, chỉ một chốc lát, ngoài trừ những người thường trên người không có chút nào chân khí, tất cả những cường nhân cũng đều là đổ máu tại chỗ.
Mà cho dù là đám người thường tránh né được một kiếp, cũng là bởi vì bọn họ không ở trong phạm vi những kẻ bị đuổi giết, nếu không cũng là vô tình bị tẩm máu như vậy.
Những người này động tác gọn gàng, lúc giơ tay giết người, lòng như sắt, không chút lưu tình.
Chiến thuyền chậm rãi rớt xuống, cuối cùng thì vững chắc hạ xuống trên một mảnh ruộng hoang, đem những cây lúa đã lớn lên toàn bộ đè bẹp.
Có lẽ là do nguyên nhân chiến hạm cũng đủ lớn, cho nên lúc chạm đất cũng không có chút lay động nào, đám người Doanh Thừ Phong nếu không phải tận mắt thấy, thậm chí còn không thể nhận ra cảm giác đã hạ xuống mặt đất.
Đại trưởng lão và đám người Hứa Bạch Đào trên mặt sớm đã là một mảnh trắng bệch, ngay cả một tia huyết sắc cũng không thấy.
Trước khi lên đường. Bọn họ còn đang hoài nghi thực lực đám người Doanh Thừa Phong, nhưng đến lúc tận mắt nhìn thấy, mới biết được những người này hùng mạnh và khủng bố cỡ nào.
Chỉ xuất hiện một cường nhân Tước Vị, bên kia lại là mười hai cường nhân Tước Vị.
Nhưng những người đó thậm chí không có dũng cảm ra tay, liền toàn bộ bỏ trốn. Mà ngay ở lại trong trang viên hơn mười vị cường nhân đỉnh phong Tử Kim Cảnh, tức hì bị người dễ dàng xóa bỏ.
Vô luận là anh dũng chống lại, hay là nhát như chuột. Lập tức chạy trốn đó, đều không thể từ trong tay những người này tìm ra đường sống.
Điều chân chính làm cho bọn họ cảm thấy kính sợ từ tận đáy lòng, cũng chính là trên mặt những người này thủy chung đều không thay đổi nét mặt. Dường nhu đối với bọn họ làm những chuyện như vậy, chỉ như việc nhỏ không đáng kể tới.
Hơn mười vị cường nhân đỉnh phong Tử Kim Cảnh, gần như có thể nói là một nửa trong số thực lực đỉnh phong ở Linh Vực này.
Nhưng cứ như vậy mà tan thành tro bụi. Ngay cả một cành hoa cũng không có được.
Lúc này, trong lòng Đại trưởng lão và Hứa Bạch Đào đều là dâng lên một trận lạnh lẽo. Nếu mục tiêu những người này là nhắm đến Linh Đạo Thánh Đường, vậy kết cục của bọn họ cũng chẳng khá hơn chút nào.
Chẳng qua điều đáng mừng duy nhất chính là, bọn người đó đều là bạn tốt của Doanh đại sư, hơn nữa nhìn bộ dáng lão giả đó, tựa hộ có chút lấy lòng với Doanh đại sư, cho nên có lẽ là không đối địch với Linh Đạo Thánh Đưởng nhỉ.
Linh Tháp Chân Nhân và Võ lão liếc mắt nhìn nhau, bọn họ tuy rằng đi tới Thánh Vực, nhưng là lần đầu tiên chân chính nhìn thấy thực lực của Quang Minh Thánh Giáo. Sức mạnh đó giống như sét đánh, làm cho bọn họ cảm nhận được rung động thật sâu.
Lúc này. Linh Tháp Chân Nhân đắc ý nhất chính là, ánh mắt của lão không tệ, sớm đã ôm lấy bàn chân thô của Doanh Thừa Phong.
Hiện giờ Doanh Thừa Phong đã hoàn toàn bắt đầu mở rộng, trong những người đi theo làm tùy tùng của hắn, chẳng những có Khấu Minh và hai thánh thú cục kỳ lợi hại. Còn có ngay cả cường nhân Vương Cấp đều cam tâm tình nguyện đi theo bên cạnh hắn.
Nếu…
Trong lòng của Linh Tháp Chân Nhân nhanh nhẹn nghĩ đến, nếu là Linh Hoàn có thêt gả cho hắn mà nói…, đó mới gọi là hoàn mỹ nhỉ.
Bỗng nhiễn, mọi người thấy hoa mắt, một bóng người đột ngột hiện ra ngay bên cạnh bọn họ.
Bang Đức lão giả này sau khi giết chết không ngừng cũng đã trở lại, hai tay của lão để sau lưng. Mặc dù không có nói câu nào, nhưng tất cả mọi người biết, kết cục của vị cường nhân Tước Vị chạy trốn kia, nhất định là không tốt.
- Bang Đức đại nhân, như thế nào dùng thời gian lâu như vậy.
Doanh Thừa Phong hữu ý vô ý hỏi.
Đại trưởng lão và Hứa Bạch Đào đều là ngẩn ra, trên cơ mặt bọn họ hơi giật giật.
Người chạy trốn kia. Là một vị cường nhân Tước Vị khiến bọn họ đều phải ngước lên mà nhìn đó.
Vị lão nhân này nhìn qua yếu đuối lại đem tên kia làm thịt, cũng cần một chút thời gian đi. Như thế nào nghe giọng điệu Doanh đại sư, dường như là ngại lão quá chậm.
Bang Đức đại nhân nói:
- Ta đuổi theo gã, hỏi một chút lai lịch của nó, cho nên chậm trễ một chút.
Đại trưởng lão và Hứa Bạch Đào ánh mắt trừng trợn tròn, trong lòng hoảng sợ, hóa ra lão này không chỉ đem người làm thịt, hon nữa còn là bắt sống, đồng thời tra hỏi lai lịch.
Tính toán thời gian trong lòng, hai người bọn họ trở nên hoảng sợ.
Chẳng lẽ cường nhân Tước Vị kia chỉ là giả mạo, ở trên tay lão ngay cả một chiêu cũng chẳng thể gắng gượng được.
Trên thực tế, hai người bọn họ cũng không đoán sai. Lấy thực lực của Bang Đức, đối phó một người Tước Vị bình thường, đúng là vươn tay lấy ra không có bất kỳ khó khăn.
Bóng người liên tiếp hiện lên, Kim Cương Vương, Bá Vương và Khấu Minh lần lượt trở về.
So sánh chút, động tác của tám vị Kỵ Sĩ Trưởng đến từ Thân Vệ Doanh của chính Giáo Tông Bệ Hạ có chậm hơn chú. Tuy nhiên, không thể nghi ngờ thực lực của bọn họ, toàn bộ đều hoàn thành nhiệm vụ của mình, chém giết sạch địch nhân.
Doanh Thừa Phong chậm rãi nói:
- Bang Đức đại nhân, ngài hỏi ra cái gì sao?
Bang Đức đại nhân không chút cảm xúc mà nói:
- Những người này phụng mệnh tiến đến.
- Là phụng mệnh của ai.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng lại, nói:
- Ta không hy vọng lại có chuyện tương tự phát sinh, bằng không sẽ ảnh hưởng thật nghiêm trọng đến tâm tình của ta.
Bang Đức đại nhân nhìn hắn một cái, nhưng đối với sự thị uy trong lời của hắn không thể thờ ơ.
Ý tứ của Doanh Thừa Phong rất đơn giản, nếu không thể giải quyết chuyện nơi đây, lòng hắn sẽ không yên, Mà một Tạo Đại Sư khi đang rèn mà lòng không yên, thì sẽ có hậu quả gì đây.
Mặc dù không lời nói của Doanh Thừa Phong cũng không có chút ý tứ uy hiếp nào, nhưng so với bất cứ lời uy hiếp nào dũng mãnh hơn.
- Ngươi yên tâm.
Bang Đức lãnh đạm nói:
- Ta sẽ đem việc này báo cáo Bệ Hạ, tuyệt đối sẽ cho ngươi một câu trả lời hài lòng.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Kỳ thật cũng không khó khăn như vậy. Chỉ cần Giáo Tông Bệ Hạ phái một Thân Vệ Đoàn đóng quân ở Linh vực, có thể sẽ uy hiếp những người khác.
Chân mày Bang Đức cau lại, chậm rãi nói:
- Thân Vệ Doanh của Bệ Hạ chỉ có thể thủ hộ an nguy Bệ Hạ, cho tới bây giờ không có tiền lệ đóng trú ở ngoài.
Doanh Thừa phong mỉm cười nói:
- Tại hạ là một Tạo Đại Sư, hơn nữa còn là một Tạp Đại Sư không tệ còn đánh vỡ không iít tiền lệ. Không biết Bệ Hạ có thể nguyện ý vì ta đánh vỡ tiền lệ này hay không.
Bang Đức ngẩaanrra. Dĩ nhiên có chút nói không ra lời.
Doanh Thừa Phong cũng không phải là một Tạo Đại Sư bình thường, hắn là một cường nhân có thể rèn ra một bán thần khí siêu cấp.
Trên con đường rèn binh khí, hắn tuyệt đối mở ra một tiền lệ.
Tạo Đại Sư Tước Vị không ngèn ra được bán thần khí. Nhìn cả lịch sử, dường như không có người làm được đến nước khoa trương bực này.
Như vậy, vì nhân vật như vậy. Giáo Tông Bệ Hạ phá lệ một lần hay không.
Bang Đức cau mày, dường như có chút đau đầu, sau một lát lão nói”
- Doanh đại sư, ta sẽ đem yêu cầu của ngài bẩm báo chi tiết với Bệ hạ. Về phần ngài quyết định thế nào, không phải chuyện ta có thể can thiệp được.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Đa tạ Bang Đức đại nhân.
Trong lòng của hắn thầm than, nếu có thể mà nói…, hắn cũng không hy vọng có người ngoài phái binh chiếm giữ Linh Vực.
Nhưng, thực lực hiện giờ của hắn không đủ. Muốn bảo vệ an toàn cho Linh Vực, nhất định phải nhờ đến sức mạnh bên ngoài.
Mà một khi nhất định phải làm như vậy, thì phải mượn lực lượng hùng mạnh nhất, không thể nghi ngờ đó là lựa chọn tốt nhất.
Ít nhất, không kể là thực lực của Giáo Tông Bệ Hạ hay là lực uy hiếp, so với thủ vệ Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ cũng tốt hơn nhiều.
Uông Kiệt ở một bên giữ im lặng, nhưng trong lòng thì thầm than không ngừng.
Trong Quang Minh Thánh Giáo, có tư cách cò kè mặc cả với Giáo Tông Bệ Hạ còn không có mấy người. Mà Doanh Thừa Phong đại sư tuy còn trẻ tuổi, nhưng cũng đã có được tư cách như vậy.
- Đại trưởng lão, ngươi đi chỉnh lý một chút.
Doanh Thừa Phong ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, chậm chậm nói:
- Kiểm tra lại danh sách người đã chết, về phần những môn phái tham dự…
Đại trưởng lão lập tức tiến lên một bước, cung kính nói:
- Lão hủ hiểu được, nhất định làm thõa đáng.
Nếu như là hôm qua, Đại trưởng lão tuyệt đối không để bụng. Nhưng hôm nay lão bị thực lực Doanh Thừa Phong thể hiện ra làm cho hoảng sợ. Vì thế cũng không dám đắc tội vị nhìn qua trẻ tuổi, nhưng trên tay lại nắm giữ binh quyền thật lớn.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu một cái, lại nói:
- Lúc này đây ta trở lại Linh Cực, là muốn đem những nhân tố không ổn này loại bỏ. Trừ việc này ra, ta còn muốn đem cha mẹ và Phong Huống sư tổ đến Thánh Vực.
Hắn dừng một chút, nói:
- Đại trưởng lão, ngươi cũng thuận tiện an bài giúp ta một chút.
- Vâng, có thể dốc sức vì Doanh đại sư, là vinh quang của lão hủ.
Niên kỷ Đại trưởng lão tuy rằng không nhỏ, nhưng một câu nịnh bợ này cũng không kém cỏi.
Doanh Thừa Phong dậm chân, nói:
- Bang Đức đại nhân, chúng ta trở về Linh Tháo thôi.
- Tốt.
Bang Đức lên tiếng, chiến thuyền dưới sự chỉ huy của lão, lại lần nữa bay lên.
Thật ra, dựa theo bản ý của lão, tốt nhất là trực tiếp trở về Thánh Vực, nhưng nếu Doanh Thừa Phong đã nhắc đến trưởng bối của hắn, vậy Bang Đức cũng không tốt mà đi thúc giục.
Tốc độ chiến thuyền cực nhanh, mấy ngày sau liền trở về Linh Tháp.
Chẳng qua, sau khi trở về, Đại trưởng lão và Hứa Bạch Đào laaoj tức đại biểu Linh Tháp Chân Nhân ban bố từng đạo dụ lệnh.
Rất nhiều cao thủ bị phái đi ra ngoài, bọn họ sẽ đến thẳng tổng đàn Ngũ Đại Tông Môn, đem một số kẻ không phục nhổ cỏ tận gốc.
Đương nhiên, Thân Vệ Doanh của Giáo Tông Bệ Hạ, Doanh Thừa Phong cũng sẽ không làm cho bọn họ nhàn rỗi.
Hắn một nửa là khẩn cầu, một nửa là nói lời cưỡng bức, Bang Đức đại nhân cũng vô cùng dứt khoát giao ra Điều Khiển Lệnh.
Vì thế, trong đội ngủ đi tới Ngũ Đại Tông Môn, mỗi một đội đều có một Kỵ Sĩ Trưởng và mười vị kỵ sĩ bình thường đỉnh phong Tử Kim Cảnh.
Thực lực của những người này vô cùng cường đại, mà đám người cao cấp nhất trong các đại môn phái bị tàn sát trong giây lát, cho nên tuy bọn họ nhấc lên một mảnh gió tanh mưa máu, nhưng cũng không có gì là điều bất ngờ,
Mấy tháng sau, toàn bộ Linh Vực đều bị thanh tẩy sạch sẽ, tất cả thế lực có dị tâm với Linh Đạo Thánh Đường đều bị quét sạch sẽ.
Về phần trong quá trình có chảy bao nhiêu máu, cũng không phải vấn đề đám người Doanh Thừa Phong chú ý.
Hơn nữa, khi đó Doanh Thừa Phong cũng đã sớm trở về Thánh Vực, đối với cái này không thèm để ý tới.