Trong đại sảnh lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả các đại sư đều nhìn về phía Doanh Thừa Phong, không hề nghi ngờ đây chính là vấn đề quan tâm nhất của tất cả rèn đại sư.
Doanh Thừa Phong nhìn quanh một vòng, hắn khẽ cười, thầm nghĩ trong lòng, xem ra mình thật sự không thể lảng tránh được vấn đề này rồi.
Cổ tay hắn phất nhẹ, lập tức có một chút hàn quang từ bên trong phóng ra.
Theo sau, một thanh trường kiếm lóe ra vô hạn hàn ý cứ như vậy hiện ra trước mắt mọi người phảng phất như chui ra từ trong hư không.
Luồng hàn khí kia mãnh liệt mà nội liễm, bất cứ ai đều không thể xem nhẹ sự tồn tại của nó.
Thanh trường kiếm cứ như vậy lơ lửng trên không trước mặt Doanh Thừa Phong, tuy hắn không sử dụng chân khí chút nào, nhưng thanh trường kiếm này lại có thể tự hấp thu lực lượng bên ngoài, làm nó có thể tự làm bất cứ động tác nào tuy theo ý nó.
Đôi mắt của tất cả các đại sư đều sáng rực lên, ánh mắt trở nên nóng bỏng, lấp lánh.
Nếu như trên thế giới này còn có đồ vật gì có thể kích thích đến họ, như vậy cũng chỉ có thánh khí siêu cấp cường đại rồi.
Tuy trước đây họ đều chưa từng thấy được trường kiếm Hàn Băng lúc mới ra lò rốt cuộc đã dẫn tới Thiên Lôi đáng sợ đến bực nào, nhưng việc này đã truyền khắp toàn bộ Thánh giáo. Có hơn mười vị Kỵ Sĩ Vương chính miệng đảm bảo, cho dù là người đa nghi nhất cũng sẽ không nghi ngờ về cấp bậc của thanh trường kiếm này.
Nhưng vào giờ phút các vị rèn đại sư thấy thanh trường kiếm này, trong lòng họ lại đột ngột dâng lên một cảm giác kỳ dị.
Lực lượng mà thanh trường kiếm này phát ra dường như cao hơn so với tưởng tượng của họ.
Yên lặng cảm thụ tia hàn ý phảng phất có ở khắp mọi nơi trong không khí kia, Khấu Nhuệ đại sư thở dài một hơi, ông ta đứng dậy, hướng về phía trường kiếm Hàn Băng khom người hết sức, nói:
- Khí linh đại nhân, không biết lão hủ có thể tiến lên đánh giá một phen được không?
Ông ta nói những lời này thế nhưng lại không phải nói với Doanh Thừa Phong, mà là thỉnh cầu khí linh của trường kiếm Hàn Băng.
Tuy nhiên, tại trong mắt của các rèn sư khác, loại tình huống này cũng hết sức bình thường.
Tam chuyển chân Thiên Kỵ Thánh Khí được xem là cao cấp nhất trong các thánh khí. Chỉ chỉ so về uy năng nó đã có thể bằng với Thất chuyển, thậm chí là Cửu chuyển thánh khí đỉnh cao.
Tất nhiên, bởi vì có khí linh cho nên Thiên Kỵ Thánh Khí sẽ tự động tiến hóa, cho dù khi mới ra lò chỉ vẻn vẹn có uy năng của Thất chuyển thánh khí bình thường, nhưng chắc chắn sau mấy năm, uy năng của nó cũng sẽ nâng lên từng bước, đạt tới cấp Cửu chuyển.
Cho nên, khí linh của những loại thánh khí cấp cao này là một vật sống tương đối cường đại, đặc biệt là trong mắt của các vị rèn đại sư, chúng đã có tư cách nói chuyện ngang hàng với con người.
Hào quang màu trắng chợt lóe, xung quanh trường kiếm Hàn Băng xuất hiện một đám sương mù trắng xóa, đám sương mù này ngưng tụ thành một bóng người, mà nhìn bóng người này từ bất cứ một góc độ nào đều cực kỳ giống Doanh Thừa Phong.
- Ngươi là ai?
Bóng người lạnh băng băng nói:
- Đừng tới trêu chọc ta, bằng không giết ngươi.
Theo lời của nó, bầu không khí trong đại sảnh tràn ngập một trận hàn ý lạnh thấu xương làm lòng người kinh hãi.
Nếu như trận hàn ý vừa rồi chỉ khiến người ta thấy lạnh cả người, như vậy vào giờ phút này trận hàn ý này lại làm cho lòng người rét run.
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một tiếng, vội vàng nói:
- Hàn Băng, không được vô lễ.
Bóng người màu trắng kia hơi hơi cúi đầu, nhưng lời nói của nó vẫn lộ ý không muốn thương lượng:
- Chủ nhân, ta không thích người này.
Doanh Thừa Phong cười khổ nói:
- Thôi, ngươi đã không muốn vậy trở về đi.
Bóng người vâng lời, một lần nữa biến thành một đám sương lạnh, được trường kiếm Hàn Băng thu nạp vào trong. Theo sau, trường kiếm ánh sáng chợt lóe, biến mất trước mắt mọi người.
Doanh Thừa Phong mở ra hai tay, cười khổ nói:
- Kính xin các vị đại sư thứ lỗi. Tính tình của khí linh này không tốt lắm, ta cũng không có cách nào.
Khấu Nhuệ xua tay liên tục, nói:
- Doanh đại sư không cần khách khí, này khí linh có bản tính như thế nào cũng không phải do chúng ta có thể quyết định trước. Khí linh đã đạt đến Tam chuyển cũng hẳn là có ngạo khí như thế.
Tuy ông ta rất tiếc nuối khi không thể tới gần để quan sát trường kiếm Hàn Băng, nhưng thái độ của ông ta đối với khí linh lại không có ý chỉ trích chút nào.
Không chỉ là ông ta mà ngay cả những đại sư khác cũng gật đầu đồng ý.
Đây chính là Tam chuyển thực Thiên Kỵ Thánh Khí đấy, ngay cả khi họ gặp may mắn cực kỳ cũng không thể rèn tạo ra cấp bậc thánh khí bực này, cho nên bản năng liền có cảm giác hâm mộ và kính sợ đối với Hàn Băng Khí Linh.
Thực ra, bị Hàn Băng Khí Linh từ chối cũng không ngoài dự đoán của họ.
Doanh Thừa Phong mỉm cười nhìn mọi người, trong lòng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những rèn đại sư khác ngay cả khi rèn tạo ra được Tam chuyển thực Thiên Kỵ Thánh khí cũng rất khó mà kiểm soát lời nói, hành động, cử chỉ của khí linh có trong đó. Nhưng Doanh Thừa Phong lại khác, tất cả những khí linh ở trong Thiên Kỵ Thánh Khí do hắn rèn ra đều đến từ Trí Linh trong đầu hắn.
Nói một cách khác, những khí linh này đều là vật tách rời từ Trí Linh ra.
Chỉ cần Doanh Thừa Phong muốn là có thể khống chế toàn bộ nó một cách hoàn mỹ.
Nhưng Doanh Thừa Phong cũng tuyệt đối không thể để Khấu Nhuệ đến gần trường kiếm Hàn Băng.
Bởi vì lúc này trường kiếm Hàn Băng cũng không phải tam chuyển thực Thiên Kỵ Thánh Khí, mà đã đạt đến Tứ chuyển, tương đương với cấp bán thần khí.
Làm cho họ đứng từ rất xa nhìn vài lần, cảm thụ uy năng mà trường kiếm Hàn Băng tỏa ra còn không là vấn đề gì lớn, nhưng nếu để cho họ đến gần…
Có trời mới biết ánh mắt của những vị rèn đại sư đó sắc bén đến cỡ nào, nếu trong đó có ai nhìn ra một ít manh mối, Doanh Thừa Phong tin rằng chính mình chắc chắn sẽ gặp phiền toái.
Cho nên, hắn âm thầm liên hệ với Trí Linh, khiến nó khống chế Hàn Băng Khí Linh dứt khoát từ chối như vừa rồi, Từ đó chặt đứt ý muốn đến gần của mấy người bên phía Khấu Nhuệ đại sư.
Bây giờ xem ra, làm như vậy có hiệu quả tương đối tốt.
Khấu Nhuệ đại sư than nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh đại sư, tuy Hàn Băng Khí Linh này vừa mới thăng cấp Tam chuyển, nhưng hàn ý mà nó phát ra cũng đã không như bình thường rồi. Ngay cả so với Thánh Chùy mà Nặc Y Nhĩ đại sư rèn tạo ra ở mấy chục năm trước, khí tức của nó cũng không kém chút nào rồi.
Một vị rèn đại sư khác gật đầu liên tục, nói:
- Khấu huynh nói không sai, chẳng qua, lão phu nghĩ Thánh Chùy đại nhân chưa chắc hơn được Hàn Băng đại nhân.
Những người còn lại sau khi lặng im một lát đều chậm rãi gật đầu.
Phải biết rằng Thiên Kỵ Thánh Khí mạnh nhất ở chỗ có sự tồn tại của khí linh, đó là lý do mà thánh khí có thể không ngừng tăng lên uy năng của chính nó theo thời gian.
Từ khi Nặc Y Nhĩ đại sư rèn tạo ra Tam chuyển Thánh Chùy, khí linh kia đã tu luyện được mấy chục năm, nhưng uy năng mà nó phát ra chưa hẳn có thể vượt qua một tia hàn khí lạnh thấu xương do trường kiếm Hàn Băng phát ra.
Cho nên mọi người có phán đoán này cũng chẳng có gì lạ.
Doanh Thừa Phong hơi giần giật cơ mặt, thầm nhủ trong lòng.
Các ngươi lại đi so sánh Tứ chuyển bán thần khí cấp Hàn Băng với một cái Tam chuyển Thánh chùy…
Nếu hai cái này có thể so được với nhau thì mới là kỳ quái.
May mắn lúc Doanh Thừa Phong triệu tập ra trường kiếm Hàn Băng đã ra lệnh cho nó áp chế lực lượng ở mức cực thấp. Tuy thế, bán thần khí chính là bán thần khí, ngay cả khi đã áp chế xuống một cấp bậc, vẫn như trước có thể làm cho người khác cảm thấy nó không tầm thường.
Vài vị rèn đại sư thảo luận hăng hái bừng bừng, nhìn thái độ của họ dường như là hận không thể đoạt lấy trường kiếm đến thưởng thức một cách cẩn thận.
Tất nhiên, họ chỉ dám thầm nghĩ vậy ở trong lòng, sẽ không thật sự hành động.
Đúng lúc mọi người đang thảo luận náo nhiệt, một người vội vàng đi tới, nói thầm mấy câu với Khấu Nhuệ.
Khấu Nhuệ hơi biến sắc, vội vàng đứng dậy, trên mặt ông ta lộ vẻ hơi kỳ quái và khỏ xử. Nhưng sau khi nhìn liếc qua Doanh Thừa Phong, ông ta vẫn cắn răng nói:
- Doanh đại sư, vừa nãy Thánh Chùy đại nhân sai người đến đây, nói là muốn gặp Hàn Băng đại nhân.
- Thánh Chùy đại nhân?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:
- Đúng là…nó?
- Đúng vậy.
Khấu Nhuệ cười khổ gật đầu.
Mấy chục năm trước, Nặc Y Nhĩ đại sư đã tự tay rèn tạo thành công một cái Tam chuyển thực Thiên Kỵ Thánh Khí, chính là Thánh Chùy được xưng đệ nhất thần binh của Rèn tạo Thánh Điện hiện nay.
Nếu là Tam chuyển thực Thiên Kỵ Thánh Binh, hiển nhiên sẽ có được khí linh mạnh nhất.
Khí linh này đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của con người, có ý thức và chủ kiến của chính nó. Ngay cả trong rèn tạo Thánh Điện, nó cũng có một vị trí tồn tại cực kỳ đặc biệt.
Cho dù đến mấy vị đại sư như Khấu Nhuệ gặp nó, cũng phải tôn xưng Thánh Chùy đại nhân.
Hiện giờ, Thánh Chùy đại nhân này không ngờ lại sai người đến thông báo, muốn gặp thánh kiếm Hàn Băng, tự nhiên là làm người ta hơi kinh hãi rồi.
Từ xưa đến nay có cái gọi là một núi không có hai hổ.
Hai cái khí linh cực mạnh này nếu gặp nhau, có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Một vị rèn đại sư nhỏ giọng nói:
- Nặc Y Nhĩ đại sư có biết chuyện này không?
Khấu Nhuệ cười khổ nói:
- Nặc Y Nhĩ đại sư đang bế quan rèn tạo, sợ là không qua mười ngày nửa tháng thì không có cách nào xuất quan.
Sự tồn tại của Thánh Chùy đại nhân rất đặc biệt, ngay cả các vị đại sư như Khấu Nhuệ đều kiêng kỵ vô cùng. Tuy nhiên, Thánh Chùy đại nhân đối với Nặc Y Nhĩ đại nhân nhưng lại nói gì nghe nấy, chưa bao giờ làm trái.
Cho nên chỉ có mời Nặc Y Nhĩ đại sư đứng ra mới có thể áp chế vị Thánh Chùy đại nhân này.
Doanh Thừa Phong nhìn sơ qua mọi người, hắn cười ha ha, đột ngột nói:
- Các vị, tuy Thánh Chùy đại nhân đã cho gọi, nhưng tại hạ còn có chuyện quan trọng phải rời khỏi đây mười ngày nửa tháng đấy.
Hắn ngừng một chút, chắp tay nói:
- Kính xin các vị chuyển cáo giúp tới Thánh Chùy đại nhân, thật sự là xin lỗi.
Từ đáy lòng, hắn cũng không muốn để cho Hàn Băng Khí Linh gặp Thánh Chùy Khí Linh.
Bán thần khí khi áp chế lực lượng còn có thể giấu diếm được những người như Khấu Minh, nhưng giữa khí linh với nhau có một phương thức liên lạc đặc biệt, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không dám cam đoan chuyện của Hàn Băng có hay không bị Thánh Chùy nhìn thấu.
Ánh mắt Khấu Nhuệ đại sư sáng lên, ông ta nói:
- Được, nếu Doanh đại sư có chuyện phải làm vậy cứ đi đi. Lão phu sẽ giải thích với Thánh Chùy đại nhân.
Doanh Thừa Phong chắp tay cúi chào, cùng Kim Cương Vương, Bá Vương, Khấu Minh và Uông Kiệt bước nhanh rời đi.
Tuy rằng nơi đây cũng là nhà của Khấu Minh, nhưng y đã là thủ hạ của Doanh Thừa Phong thì tự nhiên sẽ đi theo Doanh Thừa Phong rồi.
Rất nhanh, mọi người rời khỏi trang viên của Khấu Nhuệ đại sư, bởi vì chuyện của Thánh Chùy đại nhân, Doanh Thừa Phong cũng không tiện trở về trang viên của chính mình.
Tuy nhiên, Uông Kiệt với địa vị là một Đại công tước cường giả đứng đầu, tự nhiên có chỗ ở của mình, dưới lời mời nhiệt tình của y, Doanh Thừa Phong liền ở lại Uông phủ.
Sau khi đã sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Doanh Thừa Phong kéo lại Bá Vương, trầm giọng hỏi:
- Bá Vương, sau khi ngươi sử dụng Thấu Cốt Ngọc Tủy, hiệu quả như thế nào?