Trước khi tham gia Hội giao dịch, Doanh Thừa Phong đã đi nghe ngóng toàn bộ phương thức và quá trình giao dịch.

Các vị Vương cấp Cường giả đều là những trụ cột của các Đại Tông Môn ở Thánh vực này. Những món đồ mà bọn họ mang ra để trao đổi và những món đồ muốn có được trong Hội giao dịch lần này đương nhiên đều vô cùng có giá trị. Tuy nói rằng các Vương cấp Cường giả này có thế lực mạnh mẽ vô địch, bọn họ không hề quá bận tâm đến những người khác.

Nhưng cũng không có ai muốn để cho người khác biết được con át chủ bài trong tay mình.

Hơn nữa, quan trọng là ở chỗ mục đích thực chất của Hội giao dịch này kỳ thực là để cho các Vương cấp Cường giả này có thể thuận tiện giao dịch trao đổi những món đồ cấm.

Ví dụ, nếu như Ái Lệ Ti Điện hạ trong quá trình tu luyện mà cần đến một số loại nguyên liệu hắc ám nào đó, hoặc là những món đồ vi phạm đến sức mạnh Quang Minh, vậy thì nàng ấy tuyệt nhiên không thể lấy danh tiếng của Tông Môn để tìm mua những thứ đó. Nhưng những món đồ đó đối với một số thế lực nào đó mà nói thì lại hoàn toàn có thể quang minh chính đại mà mang ra để giao dịch.

Đối với những món đồ không thuận tiện để tìm mua thì các Vương cấp Cường giả đều thông qua cách này để mà có được.

Đương nhiên trong số những đồ vật được mang ra trao đổi ở đây cũng có những tang vật không thuận tiện để giao dịch một cách quang minh chính đại. Nếu như những món đồ đó được trao đổi một cách công khai thì chắc chắn sẽ gây lên một sự chấn động, không khéo thậm chí sẽ còn giấy lên sự hận thù và chiến tranh giữa hai Tông Môn cường mạnh.

Những tang vật đó thường có giá trị vô cùng lớn, những người sở hữu nó không sử dụng vào bất cứ mục đích gì, lại không đành lòng vứt đi. Vậy nên mới nhân cơ hội này để trao đổi nó cho người khác, có thể tống khứ được món đồ nguy hiểm đó đi, từ đó trở về sau sẽ không còn phải lo lắng vì nó nữa.

Đương nhiên những tang vật này rơi vào tay những người cần đến nó thì sẽ ngay lập tức sẽ được sử dụng hoặc tiêu thụ, chắc chắn sẽ khiến cho người khác không dễ dàng gì mà tóm được điểm yếu của bọn chúng.

Chính vì mục đích này cho nên đặc điểm lớn nhất củ Hội giao dịch chính là tính bảo mật.

Toàn bộ lòng núi đã được đào vét trống không, bên trong đã được bố trí hàng nghìn hàng vạn những thông đạo dày đặc. Bên cạnh đó bên trong sơn động lại còn có tới hàng nghìn những thạch ốc đặc chế. Chỉ cần đi vào được bên trong thạch ốc thì người đó sẽ có thể sử dụng được thông đạo để đi đến bất cứ điểm nào trong lòng núi.

Doanh Thừa Phong thực hiện những thao tác đối với thạch ốc, rất nhanh sau đó hắn đã đến được dải đất trung tâm.

Ở nơi này có một bức thủy tường khổng lồ, tựa như một màn bạc.

Lúc này trên thủy tường đang nhấp nhay vô vàn những dòng chữ. Đó chính là thông tin của những món đồ được mang ra bán và những bảo vật quý hiếm mà có người mong muốn có được.

Đằng sau mỗi một dòng thông báo đều có một số hiệu.

Chỉ có điều số hiệu đó không phải là số của tấm thiệp mời mà chủ nhân đăng tin cầm trong tay, đó chính là số hiệu của thạch ốc mà bọn họ đang có mặt ở đó.

Vì chỉ cần trong tay có thiệp mời thì người đó có thể đăng ký được thạch ốc ở đây, vậy nên cơ bản là không có cách nào có thể biết được người trong thạch ốc đó rút cuộc là ai.

Doanh Thừa Phong bắt đầu nhìn chăm chú vào thủy tường.

Lúc này trên người hắn có không ít những kỳ chân dị bảo. Ngay cả khi đem ra so sánh với những Vương cấp Cường giả ở đây thì những món đồ mà Doanh Thừa Phong có thể mang ra để trao đổi chắc chắn không hề thua kém.

Đây chính là lý do chính mà hắn quyết định tham gia ngay sau khi nhận được tấm thiệp mời.

Mí mắt khẽ giật lên vài cái, Doanh Thừa Phong ngạc nhiên phát hiện ra rằng, những món đồ của các Vương cấp Cường giả mang đến đây quả thật là vô cùng phong phú và quý giá. Những rừng rừng biển biển báu vật cứ nhẹ nhàng trôi qua mắt khiến cho lòng người cũng theo đó mà xốn xang.

Nhưng cảm giác đó chỉ diễn ra trong một tích tắc mà thôi, một lúc sau Doanh Thừa Phong đã trấn tĩnh lại.

Những món thứ này tuy đều là những báu vật nhưng đều không phải là đồ của mình. Đã vậy thì hắn ngắm nhìn tiếc nuối thì có tác dụng gì.

Doanh Thừa Phong trấn tĩnh lại rồi lặng lẽ nhìn và phân tích, muốn tìm ra được món đồ mà mình muốn trong đó.

Nhưng sau đó hắn lại hơi chau mày.

Lúc này thứ mà Doanh Thừa Phong có đủ tư cách để mang ra trao đổi nhất, không nghi ngờ gì nữa chính là Thiên Kỵ Thánh Khí.

Trong Thánh vực cho dùng có nghìn vàng cũng khó có thể mua được món bảo bối có đẳng cấp này. Nhưng chỉ tiếc là trên Thủy tường tuy cũng có không ít những món đồ mang được chỉ định trao đổi nhận lấy Thiên Kỵ Thánh Khí.

Nhưng những Thánh Khí này hoặc là được chỉ định để chuyền tay bán lại lần thứ hai, hoặc là những món đồ dùng để trao đổi lại không hợp ý của Doanh Thừa Phong.

Kỳ thực thì tuy những bảo bối Thiên Kỵ Thánh Khí rất quý giá, những đối với Vương cấp Cường giả mà nói thì cũng không hẳn khiến cho bọn họ quá mãn nguyện.

Vì một món đồ Thiên Kỵ Thánh Khí được chuyển tay bán lần thứ nhất đại thể mà nói thì có uy năng tương đương với một Mật Văn Thánh Khí được chuyển tay bán lần thứ ba.

Tuy tất cả mọi người đều biết rằng, Thiên Kỵ Thánh Khí có được Khí Linh nên khả năng phát triển sau này đương nhiên vượt xa những món đồ được tinh luyện nhiều lần. Nhưng trước sau gì thì cũng chưa từng phát triển được trở thành món đồ Mật Văn Thánh Khí phổ thông.

Cần phải hiểu rằng, mỗi một lần rèn luyện Thánh Khí sẽ thêm một lần có thể chuyển bán, mà mỗi một lần thêm lượt chuyển bán thì uy năng của món đồ cố nhiên sẽ được nâng cao lên rất nhiều. Nhưng khả năng Khí Linh được sinh ra từ bản thân Thánh Khí thì lại càng trở nên nhỏ hơn.

Đạo lý này tất cả mọi người đều biết, nhưng chỉ có rất ít một vài Cường giả mới có thể tĩnh tâm lại để rèn luyện, không ngừng nâng cao Thiên Kỵ Thánh Khí.

Vì muốn rèn luyện nâng cao Thiên Kỵ Thánh Khí cần phải tiêu hao một lượng vô cùng lớn thời gian và nguyên liệu.

Có lẽ chỉ có sinh vật siêu cấp như rồng khổng lồ mới có thể có được thời gian, tinh lực và tiền bạc nhiều đến thế.

Nên trên thị trường, giá của một món đồ Thiên Kỵ Thánh Khí được chuyển tay bán lần thứ nhất chỉ tương đương với một Mật Văn Linh Khí bình thường được chuyển tay bán lần thứ tư mà thôi. Kết quả này khiến cho Doanh Thừa Phòng có được cảm nhận sâu sắc.

Đột nhiên mắt của Doanh Thừa Phong hơi sáng lên một cái.

Hắn nhìn thấy một dòng thông báo.

Muốn mua món đồ trang sức Thiên Kỵ Thánh Khí, vật để trao đổi là nguyên liệu quý hiếm.

Đối với một Đoán tạo Đại sư mà nói thì còn thứ gì có thể thu hút được sự chú ý của hắn hơn là mấy chữ “nguyên liệu quý hiếm”.

Doanh Thừa Phong nhìn số hiệu thạch ốc mà đối phương đã nhắn lại, sau đó hắn nhẹ nhàng đẩy nhẹ bàn đá trước mặt mình một cái, đồng thời viết rõ ràng lên đó vài con số.

Ngay sau đó, thạch ốc lập tức bắt đầu rung chuyển mạnh mẽ. Dưới sự điều khiển của một sức mạnh thần bí nào đó, thạch ốc mà Doanh Thừa Phong đang ở nhanh chóng hướng về phía hắn đã chỉ định mà lao đi vun vút.

Một lát sau, thạch ốc dừng lại.

Thông qua một cửa sổ đặc biệt, Doanh Thừa Phong nhìn rõ thấy phía trước thạch ốc của hắn có một thạch ốc giống hết đang dừng lơ lửng ở một góc của thông đạo.

Trong thông đạo yên tĩnh đó đang toát ra một không khí lạnh lùng nguy hiểm, khiến cho người ra có chút sợ hãi lo lắng.

- Ngươi muốn trao đổi thứ gì?

Một âm thanh thô cứng như máy móc vang lên, vị Cường giả ở bên trong thạch ốc kia dường như có chút không nhẫn nại thêm được nữa.

Doanh Thừa Phong đặt tấm thiệp lên trên bàn đá, một dòng tinh thần ý niệm thông qua tấm thiệp thời đã được truyền ra ngoài.

Thông qua thiệp mời và hai đường chuyền chuyên dụng của thạch ốc mà tinh thần ý niệm của Doanh Thừa Phong đã có được một sự thay đổi lớn lao. Cho dù đối phương có là Ái Lệ Ti Điện hạ đi chăng nữa thì cũng không thể nào nhận ra được thân phận của Doanh Thừa Phong.

Hơn nữa sau khi dòng tinh thần ý niệm đó được truyền ra khỏi thạch ốc lại được chuyển hóa thành một thứ âm thanh tổng hợp cũng giống như của đối phương:

- Trong tay Lão phu có một món đồ trang sức Thiên Kỵ Thánh Khí, xin mời Các hạ thử xem có vừa ý hay không.

Doanh Thừa Phong lấy ra chiếc dây chuyền được rèn ở gần Linh Tuyền, đặt ngay ngắn lên trên chiếc đĩa sắt đặc chế ở trên bàn.

Âm thanh ầm ầm của tiếng chuyện động trong các cơ quan vang lên, chiếc đĩa sắt ngay lập tức bay ra ngoài.

Hai người bọn họ vẫn ở nguyên trong vị trí thạch ốc của mình. Những tinh thần ý niệm của bọn họ đương nhiên sẽ được thông qua những mật pháp đặc chế để chuyển hóa thành ngôn ngữ của con người. Chính vì vậy nên bọn họ không cơ bản là không hề biết bản thân mình đang giao dịch cùng với người nào.

Hơn nữa những món đồ giao dịch giữa hai người đều phải đặt trên những chiếc đĩa sắt đã được chỉ định sẵn để mang ra bên ngoài thạch ốc. Đối phương có thể sử dụng tinh thần ý niệm hoặc một số những thủ thuật khác để tiến hành kiểm tra. Nhưng trong quá trình thẩm định không có bất cứ bên nào được phép động vào vật phẩm của đối phương.

Tuy làm như vậy rất không thuận tiện nhưng cũng chính vì những quy định nghiêm ngặt đến độ gần như tàn khốc đó mà mới có thể đảm bảo cho Hội giao dịch này có thể diễn ra một cách đều đặn năm này qua tháng khác, đồng thời trở thành một trong những sự kiện mà các Vương cấp Cường giả yêu thích nhất.

Tinh thần ý niệm của đối phương nhanh chóng được chuyền đến, đang xoay vòng quanh đĩa sắt ở bên ngoài thạch ốc.

Đột nhiên sợi dây chuyền trên đĩa sắt sáng rực lên.

Món đồ đó tuy chưa từng nhận được uy năng thật sự của Thiên Kiếp, nhưng dù gì thì cũng là một Thiên Kỵ Thánh Khí.

Khí Linh đó cao ngạo vô cùng, sau khi nhận thấy có người đang nhìn trộm mình thì ngay lập tức phản ứng lại ngay, đồng thời bắt đầu tự phát ra những sự phản kháng.

Tinh thần ý niệm của người đó quay trở lại, rồi nói:

- Quả nhiên là Thiên Kỵ Thánh Khí, rất tốt, ta rất vứa ý.

Doanh Thừa Phong cười hi hi nói:

- Nguyên liệu của Các hạ thì sao, có thể mang ra để cho Lão phu được nhìn một chút không.

Người đó đương nhiên không từ chối, phía trước thạch ốc của hắn tức thì vỡ bung ra, cũng có một chiếc đĩa sắt lao vút ra.

Tinh thần ý niệm của Doanh Thừa Phong truyền ra, bao trùm bên ngoài thạch ốc. Một thoáng sau, mí mắt của hắn giật lên mấy cái một cách mãnh liệt.

Trên đĩa sắt của đối phương có năm loại nguyên liệu. Năm thứ này đều là những quặng thạch có màu vàng nâu. Viên thứ nhất có màu hơi nhạt một chút, viên thứ hai hơi đậm hơn một chút, đến viên thứ năm thì màu sắc đã tương đối thẫm hẳn.

- Thổ Lang Chi Thạch.

Doanh Thừa Phong lẩm bẩm trong miệng:

- Thật không ngờ trên thế giới này lại có được những bảo vật như thế này.

Năm viên đá nhìn vẻ bề ngoài không hề có chút bắt mắt này, kỳ thực mỗi một viên trong đó đều là những báu vật vô giá, không hề thua kém Ngọn gió vô hình của Thiên Kỵ Cự Phủ.

Nhưng những nguyên liệu này có phần nghiêng về thuộc tính thổ, điều này khiến cho Doanh Thừa Phong nghi ngờ rằng phải chăng hắn đang giao dịch với một vị Cường giả nào đó thuộc Thổ hệ Thần Điện.

Trầm ngâm một lúc, Doanh Thừa Phong bèn nói:

- Đổi được mấy viên.

Tuy hắn muốn có tất cả năm viên đá này nhưng chẳng cần động não cũng biết đối phương chẳng ngốc nghếch đến như vậy.

- Ngươi có thể chọn ba viên.

Giọng nói của người đó không hề có chút thay đổi nào:

- Những nguyên liệu này quý giá cỡ nào thì đương nhiên ngươi đã biết. Đổi lấy ba viên, cả ngươi và ta đều không bị thua thiệt.

Doanh Thừa Phong trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Nếu như Lão phu không nhầm thì nguyên liệu của Các hạ chính là Thổ Lãng Chi Thạch. Những món đồ này phải sử dụng trọn bộ để làm thành trang bị thì mới có được sức mạnh vô địch. Nếu như tách riêng ra thì giá trị cũng bị mất đi hơn một nửa.

- Đúng vậy, nhưng một món đồ Thiên Kỵ Thánh Khí phổ thông thì cũng chỉ có thể đổi được ba viên mà thôi.

Giọng nói của đối phương vẫn điềm tĩnh phẳng lặng như vậy không có đến một chút thay đổi nào.

Doanh Thừa Phong lóe lên một ý tưởng ở trong đầu, đột nhiên nói:

- Ta rõ rồi, nhất định là Các hạ tìm thấy một vùng Thổ Lãng..., nên mới cho rằng Thổ Lãng Thạch có vô cùng nhiều, dù có mất đi một vài viên thì cũng chẳng sao.

Trầm ngâm một lúc, đối phương mới cất tiếng đáp lời, tuy giọng nói không có gì thay đổi nhưng trong từng lời lẽ lại toát ra hàm ý lạnh lùng.

- Chúng ta ở đây là để giao dịch, chỉ cần bàn luận xem bảo vật tốt hay không tốt. Còn về bảo vật của Lão phu ta từ đâu mà có, thì dường như không phiền Các hạ phải bận tâm đến.

Doanh Thừa Phong vội vàng cười ha ha nói:

- Xin Các hạ yên tâm, Lão phu không hề bận tâm đến nguồn gốc lai lịch của những món đồ này. Chỉ là không biết Các hạ có hứng thú với những món đồ Thánh Khí đi kèm cùng với sợi dây chuyền đó hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play