Ánh mắt của Ái Lệ Ti điện hạ ngưng tụ, trong lòng nàng xẹt nhanh qua vô số ý niệm.

Nàng đã từng tham gia trong một tông môn có chút đối khẳng với Thiên Kiếp, nhưng, ở trong trí nhớ của nàng, lúc đại sư Nặc Y Nhĩ rèn ra được Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển, uy lực của thiên địa cũng chưa từng hùng mạnh như vậy.

Không hiểu sao trong lòng nàng lại xuất hiện một chút hồi hộp không hiểu được.

Chẳng lẽ đồ vật mà Doanh Thừa Phong rèn ra lại cường đại hơn so với Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển sao?

Chỉ có điều, ý nghĩ này vừa mới nổi lên đã bị nàng gạt bỏ.

Cho dù Doanh Thừa Phong lợi hại, thiên phí có cường đại thế nào cũng không thể đạt tới loại trình độ này được.

Đột nhiên, một vị cường nhân hơi thông thạo về rèn thuật ở bên trong các cường nhân Vương Cấp cao giọng quát:

- Cac vị điện hạ, chúng ta không thể công kích thêm nữa.

Một người bên cạnh hắn cao giọng nói:

- Thần huynh, đây là vì sao?

Cường nhân họ Thần nói:

- Thiên Kiếp là kiếp số do thiên địa đánh xuống, đối mặt với loại sức mạnh này thì chúng ta chỉ có thể thừa nhận và hóa giải mà không thể phản kháng.

Ánh mắt của hắn chợt lóe, nói:

- Mà chúng ta càng phản kháng kiếp số của thiên địa thì áp lực sẽ càng lớn, nếu thực lực của chúng ta mạnh hơn uy lực của thiên địa thì cũng thôi. Nhưng nếu lực không đủ, chúng ta sẽ không phải đang giúp Doanh đại sư mà là đang hại hắn.

Mọi người khẽ ngẩn ra, nhưng sau đó liền hiểu rõ đạo lý trong đó.

Thiên địa cho kiếp chính là công kích do trời xanh đánh xuống, làm phàm nhân chỉ có thể phòng ngự mà thôi. Nhưng bọn họ vừa mới liên kết công kích liền đánh tan Thiên Kiếp.

Cách làm như vậy quả thực là giống như đang khiêu khích với sức mạnh của thiên địa.

Thiên địa chi kiếp là địa biểu cho cả thiên địa, cũng là ý chí của cả Thánh Vực.

Ở trước mặt loại sức mạnh này, ngay cả là cường nhân Vương Cấp thì cũng chỉ lớn hơn con kiến một chút mà thôi.

Số lượng con kiến có nhiều hơn nữa cũng không thể uy hiếp được toàn bộ thiên địa, huống chi số lượng con kiến ở trong này chỉ vẻn vẹn có vài chục mà thôi.

May mắn hiện giờ bọn họ chủ phá hủy có hai đạo lôi điện mà thôi. Nếu như oanh kích một lần nữa, vậy thì uy năng của lôi điện chắc chắn càng lúc càng lớn, cuối cùng vượt qua cực hạn mà bọn họ có thể thừa nhận được, và sau đó sẽ đánh bọn họ thành bột phấn.

Đương nhiên, với thực lực của cường nhân Vương Cấp, có lẽ sẽ có biện pháp chạy trốn ở thời điểm cuối cùng, nhưng Doanh đại sư và Bá Vương tuyệt đối sẽ không may mắn mà chạy thoát.

Cho nên, sau khi được vị cường nhân này nhắc nhở, mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Sắc mặt Ái Lệ Ti điện hạ biến hóa, nói:

- Các vị điện hạ, chúng ta chia làm năm tổ, thay phiên nhau ra tay phòng ngự, không thể công kích thêm nữa.

Mọi người đều gật đầu, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng dựa theo phe phái mình yêu thích để tiến hành phân công.

Thực lực của những người này vô cùng cường đại, có thể tấn thăng đến cường nhân Vương Cấp đều có chút ít quen thuộc với nhau, cho nên rất nhanh liền bố trí xong.

Trong đó, hơn mười vị cường nhân Vương Cấp của Quang Minh Thánh giáo tự nhiên được phân tới cùng một tổ.

Thực lực của Ái Lệ Ti điện hạ ở trong Kỵ Sĩ Vương Thánh giáo chính là cầm cờ đi trước, Doanh Thừa Phong lại đại biểu cho hàng cung của nàng mà tham chiến. Cho nên vào thời khắc này, nàng cũng lo việc nghĩa không thể chểnh mảng đứng lên chỉ huy.

Ngẩng đầu nhìn trời, lại thêm một đạo lôi điện thật lớn nữa bắt đầu thành hình.

- Ầm….

Nương theo tiếng nổ vang thật lớn kia, điện quang thô to làm lòng người kinh hãi ầm ầm đánh xuống.

Trong lòng Doanh Thừa Phong và Bá Vương run rẩy một trận, bọn họ đều cảm nhận được trong điện quang kia ẩn chứa uy lực của thiên địa, đây là một cổ sức lực hủy diệt, hơn nữa là một luồng sức mạnh sợ rằng cường nhân tước vị cũng khó mà thừa nhận được.

Ở trên đầu hai người bọn họ, tiếng sấm thật lớn phảng phất như tiếng nổ vang trong lòng bọ họ, cho dù tâm của hai người đều như bàn thạch, nhưng vẫn bị đánh đến váng đầu hoa mắt.

Nếu lúc này dựa vào sức lực của chính mình nghênh đón oánh kích của Thiên Kỵ lực, như vậy thì trong nháy mắt sẽ bị cổ sức mạnh này phá hủy.

Thực lực này tuyệt đối chênh lệch, cho dù có là thiên tài cũng không thể xoay chuyển.

Tuy nhiên, hơn mười vị cường nhân Vương Cấp của Quang Minh Thánh giáo cũng không hề sợ hãi chút nào. Hôm nay tiếng động của lôi điện tuy rằng rung động lòng người, nhưng thực lực của bọn họ cũng không phải là Doanh Thừa Phong và Bá Vương có thể so sánh.

Sắc mặt mỗi người bọn hắn tuy rằng ngưng trọng, nhưng lại không hề có vẻ thất kinh.

Mắt thấy Thiên lôi sắp hạ xuống, Ái Lệ Ti điện hạ hạ giọng nói:

- Quang Minh chi tráo.

Lập tức, hơn mười vị cường nhân Vương Cấp của Quang Minh Thánh giáo đều đưa tay ra, ở trên tay của họ, hoặc là đưa ra một tấm chắn, hoặc là lấy ra binh khí của mình, hoặc là sử dụng trang bị thánh khí kỳ dị nào đó.

Nhưng, cho dù trong tay bọn họ đưa lên cái gì thì đều phóng thích ra quang minh lực.

Quang minh hùng mạnh kia phóng lên cao, ở giữa không trung hợp thành một điểm. Hào quang văng ra khắp nơi, đột nhiên vỡ ra, phảng phất như thác nước chảy xuôi xuống tạo thành một vòng bảo hộ mà mắt thường có thể thấy, bao phủ tất cả mọi người.

Đây là Quang Minh chi tráo chỉ mỗi Quang Minh Thánh giáo mới có, sức lực phòng ngự mạnh gần với Thủ Hộ Đại Địa của Thánh giáo.

Đương nhiên, thời điểm đám người Ái Lệ Ti phóng thích ra lực Quang Minh cũng có chút kiềm chế, kỹ năng này chỉ có sức lực thủ hộ nhưng không có lực công kích.

Sau hai lần bị giáo huấn trước đó, bọn họ cũng không dám tùy tiện khiêu khích với uy lực vô cùng vô tận của thiên địa nữa.

- Ầm…

Điện quang oanh kích ở trên Quang Minh chi tráo, điện quang thật lớn khuếch tán rộng ra, giống như một cái áo khoác màu lam trùm lên trên Quang Minh chi tráo vậy, thể hiện ra một bộ dạng xinh đẹp quỷ dị.

Phía xa, các cường nhân Vương Cấp không tham gia đều thờ ơ nhìn xem.

Sau khi gặp được uy thế như thế, bọn họ cũng sinh ra tâm đố kỵ.

Đặc biệt là mấy vị cường nhân Vương Cấp của Hắc Ám Thánh giáo lại âm thầm hối hận, bọn họ bởi vì nhiều nguyên nhân cũng không lập tức xuất thủ tương trợ. Nhưng sau khi nhìn thấy rầm rộ thế này liền sinh lòng hối hận.

- Két kẹt Két kẹt...

Một luồng âm thanh cực kỳ khó nghe vang lên, màu lam sáng rọi không ngừng tóe lên rốt cục đã dần dần tiêu tan trong không trung. Hơn mười vị cường nhân Vương Cấp của Quang Minh Thánh giáo liên thủ nên bọn họ đều dễ dàng sống sót qua một trận công kích của lôi điện.

Ái Lệ Ti điện hạ khẽ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nàng chợt lóe, nói:

- Thu lại.

Lập tức, hơn mười vị cường nhân như đã hẹn trước, cùng nhau thu Quang Minh lực trên Thánh Khí về.

Quang Minh chi tráo bao phủ trên đầu mọi người nháy mắt liền biến mất, bọn họ lại lẫn nữa nhìn thấy một tầng mây khổng lồ ngập tràn trên bầu trời và lóe ra điện quang nhè nhẹ.

Thần điện hạ cười ha hả, nói:

- Các điện hạ của Quang Minh Thánh giáo tạm thời nghỉ ngơi xíu đi, đến lượt chúng ta.

Lại là hơn mười người đưa ra thánh khí, tách ra hào quang hùng mạnh và rực rỡ. Ngay sau đó, một tòa vòng bảo hồ lượn lờ mọc lên, lại lần nữa bảo hộ đám đông.

Một tòa này dùng sức lực hệ thổ là chủ yếu, sức lực hệ kim làm vòng bảo hộ. Tuy rằng sức lực này không tinh túy bằng Quang Minh lục, nhưng lại là sức lực phòng hộ siêu cấp trong các cường nhân hệ thổ. Cho nên, nếu chỉ nói về lực phòng ngự thì vòng bảo hộ này tuyệt đối không thua kém Quang Minh chi tráo.

Một lát sau, quả nhiên lại có một đạo lôi điện từ trên trời giáng xuống. Cường độ của điện quang này lại tăng thêm một bạc, nhưng cũng không thể công phá được vòng bảo hộ do hơn mười vị cường nhân Vương Cấp liên kết bày ra.

Điện quang màu xanh thẳm mặc sức tàn phá bừa bãi ở bên ngoài vòng bảo hộ, nhưng vẫn không thể phá vỡ được vòng bảo hộ, sau khi giữ vững được mười lăm phút liền dần tiêu tan.

Mấy chục vị cường nhân Vương Cấp chia làm năm tổ, bọn họ phân nhau phóng ra năm vòng bảo hộ, liên tiếp thừa nhân oanh kích của năm đạo Thiên Lôi.

Chỉ có điều, sức lực của lôi điện lại càng lúc càng lớn.

Bốn lần oanh kích trước, các tổ cường nhân liên kết vẫn có kinh hãi nhưng không hề nguy hiểm, có thể kiên trì được. Nhưng uy lực của trận Thiên Lôi thứ năm lại hùng mạnh tới mức khiến người ta khó có thể tin nổi.

Hơn mười vị cường nhân Vương Cấp tuy đã ngưng tụ ra vòng bảo hộ, nhưng một khắc cuối cùng không ngờ lại không kiên trì nổi khiến vòng bảo hộ ầm ầm vỡ tan.

May mắn là quanh người Doanh Thừa Phong vẫn có số lượng lớn cường nhân Vương Cấp thủ hộ. Bọn họ thấy tình thế không ổn liền liên kết tạo thành vòng bảo hộ thứ hai, lúc này mới chống cự lại được dư âm còn lại của Thiên Lôi.

Chỉ có điều, sau khi trải qua một vòng oanh kích của lôi điện này, sắc mặt của các cường nhân Vương Cấp cũng không nhịn được mà trở nên khó coi.

Cường độ đánh của lôi điện đã vượt qua rất xa so với dự đoán của bọn họ.

Lúc mọi người đều lâm vào sửng sốt không chừng, vị cường nhân Vương Cấp họ Thần kia than nhẹ một tiếng, nói:

- Lúc trước chúng ta đánh tan sức mạnh của thiên địa ngưng tụ lại nên đã chọc giận thiên địa. Aiz, xem ra lúc này còn phải có thêm vài công kích nữa mới có thể bình ổn cơn giận của thiên địa.

Sắc mặt của mọi người ửng đỏ, trong lòng các cường nhân đã từng tham gia tông môn chống đỡ Thiên Kiếp đều âm thâm cảm thấy xấu hổ.

Lúc tông môn của các cường nhân Vương Cấp chống đỡ Thiên Kiếp đều là đem các đại sư an trí ở trong trận đồ đặc biệt, những cường nhân Vương Cấp đó chủ trì trận đồ có thể tự thân phóng thích toàn bộ sức lực của bản thân.

Nhưng, bất kể là dạng trận đồ gì, lúc nghênh đón Thiên Kiếp đều hoàn toàn là lực phòng ngự mà không có chút lực công kích nào cả.

Nếu như lúc trước nói bọn họ không biết vì sao tông môn phải làm như vậy, vậy thì trải qua lần Thiên Kiếp này, bọn họ liền hiểu được đạo lý trong đó.

Hóa ra là sau khi chọc giận thiên địa, không ngờ sẽ gặp phải sự trả thù mãnh liệt như vậy.

May mắn là ở đây có rất nhiều cường nhân Vương Cấp, bằng không mà nói, chỉ với hơn mười vị cường nhân Vương Cấp của Quang Minh Thánh giáo cũng không chắc có thể cam đoan giúp Doanh đại sư thuận lợi vượt qua kiếp nạn này.

Nhưng bọn họ cũng không biết rằng, sở dĩ thiên địa chi kiếp phải mãnh liệt như thế, ngoại trừ vì sự lỗ mãng của bản thân ra thì vật mà Doanh Thừa Phong rèn ra mới là đầu sỏ thật sự gây nên.

Uy năng của Thánh Khí tứ chuyển cao hơn so với tam chuyển rất nhiều, uy năng của hai cái này có thể nói là hơn kém nhay cả một trời.

Cho nên, lúc khí linh của Hàn Băng trường kiếm thành công sinh ra đã đưa tới Thiên Kỵ Lực vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.

May mắn là, bọn họ đem tất cả uy năng của Thiên Kiếp đổ cho hang động lỗ mãng của mình, do đó đã giúp Hàn Băng trường kiếm tránh khỏi nguy cơ bị bại lộ.

- Ầm….

Cuối cùng, sau khi trải qua một canh giờ đau khổ, một đạo lôi điện cuối cùng đã hoàn toàn tiêu tan dưới sự thủ hộ của quầng sáng.

Trên bầu trời, tầng mây dày kia dần dần tản ra, một chút hào quang từ trên không trung rơi xuống, chiếu rọi lên người tất cả mọi người.

Doanh Thừa Phong và Bá Vương lại ngẩng đầu nhìn trời, trên mặt hai người bọn họ đã sớm không còn chút huyết sắc nào.

Mặc dù được các cường nhân Vương Cấp thủ hộ nên bọn họ đều bình yên vô sự, thậm chí căn bản cũng không có cơ hội đối phó trực diện với Thiên Kiếp, nhưng vẫn bị hù không nhẹ.

Lúc này nhìn nhau, không nờ đều có được một loại sống sót sau tai nạn, làm người ta có cảm xúc hoảng hốt như đã cách một đời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play