Đám
người Khấu đại sư yên lặng nhìn Doanh Thừa Phong, trên mặt của bọn họ có chút
thổn thức.
Nhìn Doanh Thừa Phong từ lúc bắt đầu chưa từng có người nào xem trọng mà bị bức
bách lựa chọn tham gia khảo hạch cấp rèn đại sư, đến hắn thành công tạo ra
thiên địa chi kị. Một loạt biến hóa này chỉ vẹn vẹn có mấy canh giờ thôi, nhưng
chính trong mấy canh giờ này, cũng đã khiến bọn họ cả đời khó quên.
- Ha hả.
Lão già tóc bạc kia đi tới, hướng về Doanh Thừa Phong hơi hơi thi lễ, nói:
- Doanh Thừa Phong đúng không, ha ha, từ nay về sau, ngươi chính là rèn đại sư
mới ở Thánh Điện chúng ta.
Hắn nháy mắt hai cái, nói:
- Đương nhiên, ngươi trước tiên phải xóa bỏ Thiên Kỵ Lực trên đỉnh đầu này mới
được.
Tất cả mọi người không nhịn được cười, tuy nhiên ở bên trong nụ cười này, đã có
thêm rất nhiều thiện ý.
Ngay từ đầu, lúc nhìn thấy Doanh Thừa Phong thành công rèn ra Thiên Kỵ Thánh
Khí, trong lòng của bọn họ khó tránh khỏi có một tia đố kỵ và mất mát.
Phải biết rằng, bọn họ đều là Rèn Linh Sư kiệt xuất nhất đương đại, nhưng thời
điểm bọn họ đặt chân vào đại sư chi đạo, ít nhất cũng gần trăm tuổi.
Nhưng Doanh Thừa Phong thì sao, nhìn khuôn mặt trẻ trung của hắn, nếu muốn nói
không có chút cảm xúc nào, đây tuyệt đối là gạt người.
Tuy nhiên, bọn họ đã khống chế tốt tâm tình của mình. Bởi vì bọn họ cũng đều
biết, số lượng rèn đại sư càng nhiều, địa vị của Rèn Thánh Điện ở trong tông
giáo cũng liền vững chắc hơn, quyền phát biểu cũng lại càng lớn.
Doanh Thừa Phong có thể thăng tiến đại sư, đối với bọn họ mà nói, đây chính là
một chuyện tốt cầu còn không được.
- Khụ.
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một tiếng, ép xuống sự mừng rỡ trong nội tâm, hắn khiêm
tốn lãnh giáo nói:
- Xin hỏi tiền bối, vãn bối phải làm như thế nào, mới có thể đem thiên kị lực
tiêu trừ.
Hắn vừa mới hiểu được cái loại lực lượng này, biết rõ nó đáng sợ và nguy hiểm.
Đây đã là lực lượng không thuộc về nhân loại, hắn làm cách nào có thể tiêu trừ
đây.
Lão già tóc bạc cười ha ha, nói:
- Muốn tiêu trừ thiên kị lực kỳ thật rất đơn giản.
Hắn vuốt chòm râu. Nói:
- Biện pháp thứ nhất chính là ngươi trốn ở chỗ này. Ha hả, Thiên Kỵ Lực tuy
rằng lợi hại, nhưng cung điện của chúng ta vững chắc hơn. Chỉ cần ngươi trốn
không đi ra, nhiều nhất mười ngày, lực lượng phía trên này liền sẽ tự nhiên
tiêu tan.
Doanh Thừa Phong hơi nheo hai mắt. Đây chính là một biện pháp tốt.
Lão già tóc bạc tiếp tục nói:
- Đương nhiên, nếu là ngươi có được lực lượng cường đại hơn so với thiên chi
kị, như vậy đi ra ngoài ầm một quyền, đánh tan nó cũng được.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong hơi giật lên, cố ra vẻ tươi cười miễn cưỡng,
nói:
- Tiền bối nói đùa.
Một quyền đánh tan lực lượng đáng sợ này?
Thật không biết đánh xuống một quyền này, đến tột cùng là lực lượng thiên chi
kị tiêu tan, hay là rước họa lên người, bị cổ lực lượng này đuổi giết thành một
đống bã.
Lão già tóc bạc cười nhạt một tiếng. Nói:
- Ngươi đương nhiên không làm được, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi
người không làm được.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, trầm giọng nói:
- Vâng. Vãn bối hiểu được.
Trong lòng của hắn thất kinh. Quang Minh thánh giáo quả nhiên là ngọa hổ tàng
long, chẳng lẽ đến người cường đại như thế cũng có sao.
Khấu đại sư tiến lên một bước, tức giận:
- Ngươi đừng dọa người ta.
Hắn nhìn Doanh Thừa Phong, giọng điệu chậm lại, nói:
- Doanh Thừa Phong, Thiên Kị Lực tuy rằng hùng mạnh, nhưng Quang Minh thánh
giáo chúng ta cũng không thể để nó chiếm cứ thời gian dài.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong vừa động, kinh ngạc nói:
- Khấu đại sư, chẳng lẽ thực sự có người có thể trục xuất Thiên Kỵ Lực?
Khấu đại sư khẽ mỉm cười, nói:
- Rèn Thánh Điện chúng ta có truyền thống không để cho người khác động thủ.
Hắn cười ngạo nghễ, nói:
- Nếu thiên kị là ngươi dẫn tới, dĩ nhiên ngươi phải đi xua tán đi.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong lập tức liền trở nên có chút khó coi.
Bắt hắn đi xua tan Thiên Kỵ Lực, này chẳng phải là trứng chọi với đá, có đi
không có về.
Trong lòng của hắn đột nhiên toát ra một ý niệm, hay là những người này lại là
muốn xem hắn đi chết.
Khấu đại sư lắc lắc đầu, khẽ cười nói:
- Tiểu tử ngươi đang suy nghĩ cái gì.
Tay lão chỉ vào lò luyện đan, nói:
- Phóng xuất thánh khí ngươi rèn ra, bắt nó đi chịu đựng Thiên Kỵ Lực đi.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong biến đổi, hắn rốt cuộc hiểu được quyết định của
những người này.
Thiên Kỵ Lực là do hắn rèn thánh khí mà đến, như vậy đem thánh khí đưa vào
trong Thiên Kỵ Lực chịu đựng sức mạnh oanh kích này.
Như vậy, bất kể kết quả như thế nào, cổ lực lượng này đều trở về tự nhiên, biến
mất không còn nữa.
Chỉ có điều, bắt một thánh khí vừa mới ra lò đi chịu đựng cổ lực lượng này...
Lòng bàn tay của Doanh Thừa Phong mơ hồ toát ra một tia mồ hôi lạnh, bởi vì
ngay cả chính hắn cũng không biết, thánh khí rèn ra có thể sống nổi qua ải này
hay không.
Khấu đại sư vẻ mặt ngưng trọng, chậm rãi nói:
- Doanh Thừa Phong, sao không thả thánh khí ra tiếp nhận thử thách đi, kia là
lựa chọn của ngươi. Tuy nhiên...
Lão thâm ý sâu sắc mà nói:
- Nếu là bỏ lỡ cơ hội này, như vậy thánh khí do ngươi rèn cũng mất đi khả năng
tiếp tục lột xác sau này.
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, trong lòng của hắn hàng nghìn suy nghĩ chuyển động,
lập tức hiểu rõ ý trong lời nói của Khấu đại sư.
Thánh khí cùng người giống nhau, đều phải trải qua muôn ngàn thử thách mới có
thể đạt được đỉnh cao.
Trong Kỵ sĩ luyện ngục, những kỵ sĩ này đơn thương độc mã tiến vào luyện ngục,
phải chém giết cùng vô số quái thú tại đây, dùng tính mạng của bọn họ mở ra một
đường lớn thông thiên.
Chỉ có lĩnh ngộ trong giết chóc vô tận, bọn họ mới có thể vượt qua một bước
cuối cùng, đột phá gông cùm xiềng xích của Tử Kim Cảnh, giành được tước vị.
Đương nhiên, nếu trong lúc chém giết nhất thời sơ suất, hoặc là vận khí không
tốt, như vậy kết cục chờ đợi bọn họ chính là mất mạng.
Cho dù là như vậy, vẫn có vô số kỵ sĩ kế tục tiến vào trong luyện ngục.
Bởi vì, bọn họ đều mơ ước tiến thêm một bước, trở thành cao thủ chân chính.
Có lẽ, thiên phú của bọn họ so ra kém những con cưng thật sự của trời này.
Nhưng, kỵ sĩ trải qua rèn luyện ở luyện ngục, thành tựu ngày sau cũng chưa chắc
sẽ thua đối phương.
Những người đàn ông từ trong đó đi ra, có khí lực và tự tin càng cường đại hơn.
Mà thánh khí cũng như thế.
Thánh khí do Doanh Thừa Phong rèn ra nếu có thể đưa tới thiên kị, khẳng định
như vậy cũng có được thần binh khí linh tuyệt thế.
Thánh khí như vậy, cũng phải sau khi mài qua, mới có thể nâng cao một tầng.
Tâm niệm vừa chuyển, Doanh Thừa Phong khép hờ hai mắt, đem tâm ý truyền vào
trong.
Trong lò luyện đan, một cỗ ý niệm kỳ dị, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ lập tức
tràn về.
Doanh Thừa Phong thở một hơi thật dài, hắn ngẩng đầu lên nói:
- Khấu đại sư, ta đã có tư cách trở thành rèn đại sư chưa.
Khấu đại sư không chút do dự nói:
- Nếu ngươi đã dẫn thiên kị tới. Như vậy bất kể thánh khí ngươi rèn có chịu
được Thiên Kỵ Lực oanh kích hay không, ngươi cũng là đại sư của rèn Thánh Điện.
Doanh Thừa Phong gật đầu thật mạnh một cái, trong lòng của hắn cũng không lo âu
chuyện sau đó.
Vẫy tay, nắp lò luyện đan lập tức mở ra.
Một đạo ánh sáng từ trong phóng xuất ra. Ngay sau đó, đạo ánh sáng này lập tức
lấy tốc độ không gì so sánh nổi lao ra, còn vòng vo mấy vòng quanh đại điện.
Tốc độ tia sáng đạt tới mức nhanh nhất. Mắt người căn bản là không thể theo
kịp.
Cho dù là các vị rèn đại sư hùng mạnh sử dụng thần niệm theo dõi, cũng thiếu
chút mất đi dấu vết của đạo ánh sáng này.
Trong lòng mọi người đều cực kỳ giật mình, tốc độ như vậy, thật sự là không thể
tin nổi.
Doanh Thừa Phong đưa một tay lên giữa không trung, đạo ánh sáng kia lập tức
nhào xuống dưới, giống như là chim về tổ, quấn quanh ở trên tay hắn.
Đây là một đôi cánh chim tản ra lực lượng quang minh, bên mép của đôi cánh chim
kia sắc bén như đao, trên cánh chim trùng điệp những mảnh thép ẩn chứa lực
lượng quang minh hùng mạnh. Chúng hơi hơi run run. Tựa như một đôi cánh chim
thật sự, lộ ra một cổ khí tức sinh mệnh cường đại.
- Quang minh chi dực.
Mấy đạo thanh âm đồng thời vang lên, bọn họ khiếp sợ nhìn đôi cánh chim này.
Trong lòng không khỏi kinh hãi.
Tuy rằng bọn họ cũng đều biết: Có thể dẫn tới thiên kị, ít nhất cũng là một
kiện thánh khí siêu phẩm tước vị hùng mạnh.
Nhưng cho dù là người lạc quan nhất cũng sẽ không nghĩ tới Doanh Thừa Phong vậy
mà rèn ra được một kiện thánh khí đặc thù.
Nguyên nhân thánh khí đặc thù được gọi là đặc thù, đó là bởi vì chúng nó có
được lực lượng đặc thù. Mỗi một kiện thánh khí đặc thù đều là vua trong khí, có
được năng lực thần kỳ khó có thể hình dung.
Nhưng, linh khí đặc thù cũng là linh khí khó rèn nhất.
So sánh xuống, ngay cả là tỉ lệ thành công của Linh Giáp và Linh Binh còn cao
hơn nó.
Tên tiểu tử Doanh Thừa Phong này, không ngờ là to gan lớn mật đến vậy, vào lúc
này mà vẫn dám rèn thánh khí đặc thù, thật không biết hắn là quá mức tự tin,
hay là một đứa ngốc không biết sợ hãi là gì.
- Xoát…
Quang minh chi dực chậm rãi lay động một chút, một bóng người mờ mờ hiện ra.
Nó hướng về Doanh Thừa Phong hơi hơi khom người, nói:
- Chủ nhân, xin cho phép ta xuất chiến.
Ở bên trong ánh sáng, thanh âm âm vang hữu lực kia quanh quẩn, giống như là một
khối đá lớn đặt ở trong lòng mọi người.
Mí mắt đám người Khấu đại sư hơi giật giật, đối với cái khí linh này lại kính
trọng vài phần. Và bọn họ nói thầm ở trong lòng, vừa sinh ra liền có được chiến
ý cường đại như thế, thực không biết Doanh Thừa Phong là sử dụng linh phách
sinh vật gì tiến hành dung nhập.
Nhưng mà, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ ra, Doanh Thừa Phong căn bản cũng
không phải là sử dụng linh phách sinh vật, mà là thể ý thức từ Trí Linh tách
ra.
Vì thể ý thức tách ra này, Trí Linh đúng là tổn hao tâm huyết.
Bá Vương thương, Lang Vương Thuẫn, Hàn Băng trường kiếm, ba khí linh này trong
thời gian dài nằm dưới quan sát của Trí Linh, cũng khiến nó thu thập được số
liệu đủ nhiều.
Sau khi sàng lọc, một lần nữa ngưng tụ mà thành thể ý thức, kỳ thật đã là một
khí linh tương đối hùng mạnh.
Cho nên, khí linh của quang minh chi dực tuy rằng cảm ứng được sự cường đại của
năng lượng Thiên Kỵ Lực đến từ bên ngoài, nhưng nó cũng là không chút nào sợ
hãi. Nếu không phải là bởi vì Doanh Thừa Phong, nó đã sớm tự động xuất chiến
rồi.
Chậm rãi gật đầu một cái, Doanh Thừa Phong nói:
- Ngươi phải cẩn thận.
- Vâng.
Khí linh của Quang minh chi dực hưng phấn lên tiếng, đôi cánh chim kia chợt
thoáng nhúc nhích, lập tức biến mất trước mắt mọi người.
- Dịch chuyển tức thời.
- Còn không phải là xé rách không gian mà biến mất, khí linh này hiểu rõ lực
lượng không gian, đã là rất dũng mãnh.
Mấy vị rèn đại sư đều gật đầu, bọn họ có chút hâm mộ nhìn Doanh Thừa Phong,
thực không hiểu nổi, tiểu tử này là như thế nào rèn ra thánh khí cường đại như
thế.
Doanh Thừa Phong vẻ mặt mỉm cười hướng về mọi người gật đầu, nhưng trong lòng
của hắn cũng là cực kỳ hồi hộp.
Khí linh Quang minh chi dực, nhất định phải chống lại được thiên kị nhé!.