Đủ loại nguyên liệu chui vào trong lò luyện đan từng chút một, lò luyện đan cũng không quá lớn, Doanh Thừa Phong cũng không chuẩn bị nhiều nguyên liệu, cho nên ngay cả Linh Tháp chân nhân cũng không phát giác được, bên trong lò luyện đan này thật ra là có động tiên khác.
Doanh Thừa Phong đứng cạnh lò luyện đan, tập trung tinh thần cao độ rèn linh khí, mà những người khác trong phòng cũng không thoải mái, ngoại trừ ánh mắt Kim Đào lạnh lùng quan sát, trong lòng những người khác đều toát mồ hôi lạnh.
Sau một canh giờ, hai mắt Doanh Thừa Phong chợt sáng lên, hắn vỗ nhẹ lên nắp lò, lập tức nắp lò bung lên, một đôi giầy lấp lánh ánh sáng màu bạc bay ra ngoài.
- Hừ. Kim Đào hơi nhếch mép, gã khinh thường cười lạnh.
Tuy gã không phải Linh Sư, nhưng đã gặp Linh Sư rèn linh khí nhiều lần, coi như cũng có con mắt nhìn người. Vừa nhìn thấy bộ dáng này, liền biết còn lâu mới đến cấp bậc có thể dẫn tới hiện tượng kỳ dị của trời đất.
Ngẩng đầu lên, gã lạnh lùng nhìn Linh Tháp chân nhân và Võ Lão.
Mặc dù vẻ mặt hai vị cường giả Tước Vị rất nghiêm túc, nhưng trên mặt lại không có vẻ thất vọng gì.
Trong lòng Kim Đào vừa động, lại nhẫn nhịn lần nữa.
Doanh Thừa Phong khẽ lật tay, lấy châm Minh Linh ra, hai mắt hắn ngưng tụ, ra tay nhanh như chớp, đầu kim khắc lên trên đôi giày bạc giống như mây bay nước chảy.
- A...
Sắc mặt Kim Đào biến hóa, lần đầu tiên ánh mắt trở nên ngưng trọng.
Khi nhìn thấy đôi giày bạc xuất hiện, trong mắt gã vẫn tràn đầy vẻ chế giễu, nhưng mà, khi Doanh Thừa Phong khắc linh văn, vẻ mặt khinh thường liền biến mất.
Lúc này Doanh Thừa Phong chợt mang đến cho người khác cảm giác vô cùng kỳ quái, đặc biệt là khi châm Minh Linh chạm vào đôi giày bạc, dường như không gian xung quanh thân thể họ biến hóa vô cùng tinh xảo.
Châm Minh Linh ở trong tay của Doanh Thừa Phong như thể là sống lại, đầu kim tinh xảo giống như điệu múa của thiếu nữ xinh đẹp nhất trên thế gian, tung tăng nhảy múa trong một tấc vuông.
Ánh mắt mọi người đều bị cây châm nhỏ này cuốn hút, cho dù là ba vị cường giả Tước Vị hùng mạnh cũng không ngoại lệ.
Bọn họ đều có cảm giác, trong động tác của Doanh Thừa Phong ẩn chứa đạo lý nào đó. Đây là một loại cảm giác thuần túy, khiến cho bọn họ cứ muốn xem tiếp và kích động.
Dưới sự so sánh, cảm ngộ của Văn Tinh và Đại Trưởng lão kém rất nhiều, chẳng qua bọn họ chỉ cảm thấy động tác của Doanh Thừa Phong có cảm giác thiên nhân hợp nhất, khi hắn khắc linh vắn, dường như đã hòa vào trời đất thành một thể.
Đây là một loại cảm giác vô cùng ăn khớp, khiến cho bọn họ không đành lòng phá hỏng.
Doanh Thừa Phong xuống kim như gió, tuy họa tiết linh văn trên đôi giày bạc rất phức tạp. Nhưng hắn chỉ mất một chút thời gian. Cũng đã khắc xong toàn bộ.
Thở dài một hơi, Doanh Thừa Phong khẽ rung tay, lại cho đôi giày bạc vào trong lò luyện đan.
Sau dó. Hắn mở túi không gian lấy ra một cục băng màu trắng to bằng nắm tay, và bỏ vào trong đó.
Hai mắt Võ Lão sáng ngời. Tất nhiên ông ta nhận ra, đây là băng Mê Hoặc mà Doanh Thừa Phong lấy được từ trong ảo cảnh vô tận. Tuy ông ta không biết vật ấy có tác dụng thần kỳ gì, nhưng lại biết rằng, sở dĩ linh giáp có thể trở thành vật Thiên Kỵ, chính là nhờ công hiệu thần kỳ của vật ấy.
Hiện giờ Doanh Thừa Phong lại sử dụng vật ấy một lần nữa, có lẽ sẽ phát sinh kỳ tích.
"Oanh..."
Một âm thanh lạ bạo phát từ trong lò đan, Doanh Thừa Phong vội vàng thúc đẩy chân khí, thận trọng ứng phó.
Ngay khi Doanh Thừa Phong dừng khắc linh văn, Kim Đào và ba vị Cường giả Tước Vị liền tỉnh táo.
Tuy nhiên, vẻ mặt bọn họ lại khác hoàn toàn.
Ánh mắt Linh Tháp chân nhân và Võ Lão đều vui mừng và kinh ngạc. Cho dù là Võ Lão, cũng là lần đầu tiên chính mắt quan sát Doanh Thừa Phong rèn linh khí, ông ta vốn không biết, thủ pháp điêu khắc của tiểu tử này lại tinh xảo như thế. Sau khi quan sát một lần, ngay cả ông ta cũng cảm thấy kích thích.
Mà sắc mặt Kim Đào liền trở nên phấn khích, ánh mắt của gã nóng bỏng, như thể là phát hiện ra báu vật có một không hai. Ánh mắt dán chặt vào Doanh Thừa Phong.
Trong lòng Linh Tháp chân nhân vừa động, mỉm cười nói: - Kim huynh, ngươi xem Thừa Phong có cơ hội thành công không?
Kim Đào ngẩn ra, như mới tỉnh mộng, nói: - Cái gì?
Linh Tháp chân nhân cười ha hả nói: - Lão phu đang hỏi, Thừa Phong có thể có cơ hội thành công hay không.
Kim Đào suy nghĩ hồi lâu. Gật đầu thật mạnh, nói: - Có. Hắn ngừng lại một chút. Lại nói: - Tuy nhiên, muốn rèn được linh khí Thiên Kỵ vô cùng khó khăn, cho dù thất bại cũng là chuyện thường. Gã thu hồi ánh mắt, nghiêm nét mặt nói: - Văn hộ pháp từng nói, chỉ cần trong mười lần mà hắn có thể thành công một lần, cũng đủ để chứng minh rồi. Ha hả, nếu lần này hắn không cẩn thận mà thất bại, còn có chín cơ hội khác.
Văn Tinh kinh ngạc nhìn lại, không thể hiểu nổi tại sao người này lại thay đổi nhanh như vậy.
Chỉ có Linh Tháp chân nhân và Võ Lão mới biết rõ.
Sau khi Kim Đào nhìn thấy thủ pháp điêu khắc linh văn của Doanh Thừa Phong, đã có cảm ngộ, chỉ có điều loại cảm ngộ này vô cùng mơ hồ, như ẩn như hiện. Cho nên gã rất hy vọng Doanh Thừa Phong tiếp tục điêu khắc linh văn một lần nữa, khiến cho cảm giác này rõ ràng hơn.
Không chỉ là gã, ngay cả Linh Tháp chân nhân và Võ Lão cũng đều có cảm giác như vậy.
Có lẽ chính vì như thế, cho nên hai người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều hoảng sợ.
Tên tiểu tử Doanh Thừa Phong này, khi là Hoàng Kim Cảnh lại nắm vững thủ pháp điêu khắc khiến cường giả Tước Vị đều muốn quan sát, rốt cuộc hắn học được ở đâu chứ.
Có điều, bọn họ cũng không biết, Doanh Thừa Phong không cố ý học thủ pháp điêu khắc.
Từ sau khi hắn nắm vững phương pháp thần thông, toàn bộ cơ thể đều thay đổi tinh xảo, đối với đạo lý vận chuyển linh lực trời đất, vô tình đạt đến trình độ không thể tin nổi.
Thay đổi như vậy, ngay cả bản thân hắn cũng không biết.
Thật ra, điêu khắc linh văn cũng là một quá trình cộng hưởng với linh lực trời đất.
Khi điêu khắc, Doanh Thừa Phong đã vận dụng một số kỹ xảo trong phương pháp thần thông.
Đây là một loại bản năng, giống như con cá khi sinh ra đã biết bơi lội, con nai khi sinh ra đã biết chạy trốn, loại năng lực này đã khắc vào bản năng của hắn.
Nhưng, trong mắt của cường giả Tước Vị, loại năng lực này khác nhau hoàn toàn.
Nhãn lực của bọn họ vô cùng dữ dội, có thể nhận thấy đặc thù cộng hưởng linh lực trời đất từ trong động tác của Doanh Thừa Phong, từ đó cũng sinh ra cộng hưởng nào đó.
Nhưng đáng tiếc chính là, bọn họ đều không phải là Linh Sư thần thông, tất nhiên cũng không thể thật sự thấu hiểu những biến hóa này, chỉ cảm ứng được điều bất thường như có như không mà thôi.
Nhưng chỉ có một chút bất thường này, cũng đủ để khiến cường giả Tước Vị phát điên rồi.
"Oanh..."
Trong lò đan lại vang lên tiếng nổ, giống như có người gõ vào chuông cổ ngàn năm, truyền lại tiếng vang vù vù.
Linh Tháp chân nhân kinh ngạc nhìn lại, không ngờ rằng lò đan nho nhỏ này lại có điều khác thường.
Hai mắt Doanh Thừa Phong híp lại, trong lòng vô cùng vui sướng.
Lò luyện đan siêu phẩm chính là siêu phẩm, tuy rằng Khí Linh Đan Lô không trợ giúp, nhưng khi hắn sử dụng, hiệu quả tốt gấp trăm ngàn lần so với cái lò rèn hàng đầu của Khí Đạo Tông.
Đặc biệt là sau khi bỏ băng Mê Hoặc vào trong lò luyện đan, lò luyện đan siêu phẩm này chỉ vang lên vài tiếng liền dung nạp hoàn toàn, đồng thời phối hợp với chân khí của hắn, truyền luồng năng lượng này vào trong đôi giày bạc.
Mấy ngày trước, khi rèn linh giáp, lò rèn hàng đầu của Khí Đạo Tông do không thể chịu nổi năng lượng của băng Mê Hoặc, cuối cùng nổ tan nát.
May mà vận khí của Doanh Thừa Phong cũng không tệ, trước khi lò luyện đan tan biến, cũng vừa rèn xong, nếu không mấy ngày đó thật sự uổng phí thời gian rồi.
Mà vào lúc này, Doanh Thừa Phong cũng không cần lo lắng chuyện này.
Lò luyện đan này nhìn thì mỏng manh, nhưng không gian tự thành bên trong, cho dù là hàn khí mãnh liệt như vậy tấn công, nó cũng có thể dễ dàng tiếp nhận.
Phẩm chất lò luyện đan khác nhau, tất nhiên công hiệu cũng là một trời một vực rồi.
Chỉ sau nửa canh giờ, toàn bộ băng Mê Hoặc mà Doanh Thừa Phong đưa vào đã bị nén vào trong đôi giày bạc.
Trên mặt hắn vô cùng vui mừng, giơ tay vẫy nhẹ, nắp lò luyện đan lại mở ra.
Nhưng mà, ngay khi nắp lò luyện đan bật lên, một tia sáng cũng xuất hiện đột ngột.
Tia sáng này từ trên trời giáng xuống, ngay cả khi có đỉnh tháp ngăn trở, cũng không thể ảnh hưởng tia sáng này tiến vào.
Trong ánh sáng này, tràn ngập sức mạnh thổ hệ và băng hệ mãnh liệt, sức mạnh băng hệ trong đó lại tuôn ra, bất kỳ ai đứng xung quanh ánh sáng, đều có cảm giác lạnh giá như bị đông cứng.
- Cảnh tượng kỳ dị của trời đất!
Sắc mặt Kim Đào thay đổi liên tục, hắn thì thào từng chữ một.
Sắc mặt Linh Tháp chân nhân, Võ Lão, Đại Trưởng Lão, và Văn Tinh, đều sợ hãi xen lẫn vui mừng.
Cho dù có lạc quan hơn nữa, cũng không thể ngờ được, linh khí đầu tiên do Doanh Thừa Phong đúc tạo, lại có thể dẫn tới cảnh tượng kỳ dị của trời đất.
Đây là một linh khí Thiên Kỵ cường đại, ngay cả trời đất cũng phải ghen tị.
- Thành công rồi! Võ Lão thở dài một hơi, trên mặt ngoài niềm vui ra còn có sự tiếc nuối.
Có thể rèn được Linh khí Thiên Kỵ tất nhiên là việc tốt, nhưng sâu trong đáy lòng ông ta, thật sự muốn quan sát lại quá trình Doanh Thừa Phong điêu khắc linh văn.
Bởi vì ngay cả ông ta cũng không biết, đây có phải là kết quả của việc Doanh Thừa Phong nhất thời hứng thú mà vượt xa người thường hay không.
Nếu như thủ pháp điêu khắc này bị thất truyền từ nay về sau, e là ông ta sẽ thương tâm muốn chết.
Linh Tháp chân nhân vui mừng mỉm cười, ông biết rằng, ít nhất vào ngày hôm nay, Sơn Hà Đồ đã được bảo vệ, cơ nghiệp tổ tông cũng được bảo vệ.
"Gừ..."
- Đứng lại...
- Dừng lại...
Đột nhiên, những tiếng hô liên tiếp ở phía dưới đã cắt đứt mạch suy nghĩ của mọi người, Linh Tháp chân nhân và những người khác ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc.
Nơi này chính là Linh Tháp Thiên Hạo Thành, bên trong có ba vị Cường giả Tước Vị thảo luận đại sự, nhưng lúc này lại có người gây rối, thật sự là không biết sống chết.
Vẻ mặt Kim Đào như cười như không quan sát ánh mắt của Linh Tháp chân nhân và Đại Trưởng lão, lập tức Đại Trưởng lão mặt đỏ tía tai, khi đang định đi ra xử lý, đã nhìn thấy một bóng người vọt vào như bay.
- Chân nhân, các kỵ sĩ Tử Kim Cảnh ở trước Linh Tháp đột nhiên tấn công, đã xông vào rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT