Chương 577: Vây giết

Tiết Văn Khản đứng yên thấp thỏm, lão cũng không biết mình đã đắc tội gì với người này. Vì sao chỉ sau một câu, hắn không nói thêm tiếng nào.

Nhưng, lúc này cho dù lão có hai lá gan, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hồi lâu sau, trong không trung lại vang lên âm thanh như sấm.

- Lấy tất cả bảo vật trên người của ngươi ra, ném sang một bên.

Tiết Văn Khản hơi sửng sốt, nhìn trường tiên trong tay và linh giáp trên người, vô cùng luyến tiếc.

- Hừ, hay là ngươi muốn bảo vật trên người cùng chôn với ngươi.
Âm thanh nổ vang như sấm giữa không trung, sóng âm quá lớn khiến lão choáng váng.

Giờ khắc này, Tiết Văn Khản cảm nhận được sát khí hung bạo, dường như việc lão chần chừ đã khiến cho vị cường giả siêu cấp mà lão không hề biết tên này không vui.

Hắn cắn răng một cái, vội vàng nói:
- Vâng.

Hắn không dám kháng cự lần nữa, gỡ hết trường tiên, linh giáp, túi không gian xuống, ném qua một bên cách lão không xa.

Tuy rằng mấy thứ này vô cùng quý báu, nhưng lại không đáng gì nếu đem so sánh với tính mạng bản thân.

Lão có thể quyết đoán như vậy, cũng coi như là một loại người hung ác.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng tụ, lập tức phát ra ánh sáng trong hư không.

Ánh sáng này chiếu thẳng lên người Tiết Văn Khản.

Lão già thoáng giật mình, khóe miệng lão khẽ động, nhưng cũng không dám né tránh.

Lúc này, đột nhiên trong lòng lão sinh ra ảo giác bị sức mạnh này nhìn thấu. Ánh sáng kia giống như ánh sáng thần linh, dường như có thể nắm trong tay tất cả.

Càng có thêm cảm giác như vậy, lão càng không dám xung động.

Thu lại ánh mắt một cách hài lòng, trên người lão già này, quả nhiên không có bảo quang gì, cũng không có khí tức khiến hắn sợ hãi.

"Ầm ầm."

Đột nhiên, phía xa vang lên những tiếng gầm rú.

Hơn mười quỷ binh hùng mạnh chen chúc chạy tới. Chúng hung hãn đuổi theo hướng Tiết Văn Khản chạy trốn. Cho đến lúc này mới đuổi tới.

Tiết Văn Khản nhìn đám quỷ binh này, lại không nhúc nhích gì.

Bởi vì 5 điểm sáng lớn vây quanh lão đã có sức mạnh khổng lồ đủ để cướp đi tính mạng lão, nếu nhân vật thần bí kia muốn lấy mạng của lão. Chỉ cần khiến năm điểm sáng đó co lại vào trong liền đủ rồi, cần gì phải thúc giục quỷ binh phí sức chạy tới.

Sau khi đám quỷ binh chạy tới, quả nhiên không nhào lên. Mà ồ ạt xông lên cướp trang bị trên mặt đất.

Cơ thịt trên mặt Tiết Văn Khản hung hăng co giật, mấy thứ này đều là bảo bối mà lão phải tiêu hao tinh lực cả đời để thu thập, lúc này lại bị quỷ binh cướp đoạt ngay trước mặt, mà đáng buồn hơn nữa là, hắn lại không dám phản kháng, đây là sự việc quá đỗi đau lòng

Chỉ có điều, lúc này cho dù không có 5 điểm sáng quanh người phát ra uy nghiêm vô thượng, lão cũng không dám nhúc nhích.

Chỉ bằng đám quỷ binh này cũng đủ nghiền nát lão thành trăm mảnh rồi.

Rất nhanh chóng, mấy thứ đó đã bị đám quỷ binh cướp sạch.

Nhưng chúng nó vẫn chưa tản đi, mà tiếp tục vây thành một đoàn, trên mặt mỗi một con quỷ binh đều toát ra điệu cười quái dị vô cùng dữ tợn. Đặc biệt là cái con quỷ binh hai đầu cấp bậc Tử Kim Cảnh. Bốn cái tròng mắt lại phát ra ánh sáng khôi hài.

Sắc mặt Tiết Văn Khản khẽ biến. Lão mơ hồ cảm thấy không vừa ý.

Phía ngoài Sơn Hà Đồ, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng giương một tay lên. Lập tức năm điểm sáng phóng lên cao, xé rách không gian một lần nữa, tiêu tan vô ảnh vô tung.

Những sức mạnh này là bản thân Doanh Thừa Phong phát ra, sau khi được Sơn Hà Đồ tăng sức mới trở nên khủng bố như vậy.

Theo lý mà nói, hắn không thể nắm trong tay loại sức mạnh này được. Nhưng trên thực tế, Doanh Thừa Phong lại khống chế sức mạnh này một cách rất tự nhiên.

Dường như sau khi được Sơn Hà Đồ chấp thuận, ngay cả sức mạnh của Sơn Hà Đồ cũng đã trở thành một phần sức mạnh của chính mình.

Sau khi năm điểm sáng biến mất, đám quỷ binh bao vây chung quanh gào rít một tiếng, chúng điên cuồng ùa lên.

Sắc mặt Tiết Văn Khản lộ vẻ sầu thảm, không còn giọt máu.

Thực lực cường giả nhân loại, hơn nửa là ở trên linh khí. Nếu chỉ có tay không, thực lực của bọn họ như rơi xuống vực vậy.


Cho dù so sánh với quỷ binh cùng cấp bậc, cường giả nhân loại cũng không chắc có thể chiếm ưu thế.

Ngay cả khi có đầy đủ bảo vật, khi lão đối mặt với những quỷ binh này, cũng may mắn mới trốn thoát được. Mà hiện giờ, lão đã bị mất hết bảo vật, làm sao có thể phá vòng vây.

Lão rú lên giống như tiếng gầm gừ của dã thú bị thương trước khi chết, một quyền đánh bay vài quỷ binh Hoàng Kim Cảnh phía trước mặt.

Tuy rằng biết rõ hôm nay chắc chắn sẽ chết, nhưng lão cũng không khoanh tay chịu chết.

- Ngươi gạt ta, vì sao phải gạt ta.

“Với thực lực người này, muốn lấy mạng mình dễ như trở bàn tay. Nhưng, hắn chưa động thủ, sau khi lừa lấy đi bảo vật trên người mình, lại sai khiến đám quỷ binh vây giết mình, quả thực quá đáng, làm việc thừa”.

Khóe miệng Doanh Thừa Phong khẽ nhếch, miễn cưỡng nói:
- Không phải ngươi cũng muốn lừa linh khí siêu phẩm sao, chẳng qua bổn tọa chỉ ăn miếng trả miếng thôi.

Tuy rằng hắn thu hồi sức mạnh, nhưng âm thanh truyền xuống thông qua Sơn Hà Đồ, vẫn tràn ngập uy nghiêm vô thượng như trước.

Lập tức động tác của Tiết Văn Khản cứng đờ, lão nghĩ tới những gì mình đã làm đối với người tuổi trẻ kia.

Tất cả mọi chuyện, hoá ra đều bởi vì lòng tham của chính mình mà dẫn tới như vậy.

Cười thảm một tiếng, trên mặt Tiết Văn Khản toát ra vẻ tuyệt vọng. Nhưng lúc này, lão cũng hận người tuổi trẻ kia thấu xương.

Luôn miệng nói không có quan hệ gì với vị tiền bối sức mạnh vô cùng này, nhưng nếu thật sự không có chút quan hệ nào, sao người này có thể ra tay, hơn nữa còn muốn cho đám đông quỷ binh động thủ trút giận.

- A...

Một đoàn liệt hỏa điên cuồng thiêu đốt trong lòng lão, trong nháy mắt thân thể của lão cất cao vài tấc.

Chân khí toàn thân vận chuyển tới cực hạn, hai mắt lão đỏ thẫm. Cho dù hôm nay chắc chắn sẽ chết, cũng muốn kéo theo vài tên.

Tuy nhiên, ngay khi khí thế trên người lão tích tụ đến đỉnh cao, một đạo hắc quang cũng đột ngột xuất hiện.

Đạo hắc quang nhanh như tia chớp, uyển chuyển như du long, vạch một đường cong tuyệt đẹp trong hư không, hung hăng đâm trúng tim lão.

Nếu trên người có linh khí, một đạo ánh sáng này chưa chắc có thể làm gì được lão.

Nhưng, lúc này trên người lão lại không có vật gì, tuy rằng chất liệu bộ y phục xa hoa, lại không có công năng chống đỡ chút nào.

- Phù...

Hàn quang chợt lóe lên. Đạo hắc quang này xuyên thủng thân thể của lão, trước ngực mang theo một màn mưa máu.

Tiết Văn Khản quát lên một tiếng lớn, sức mạnh nổi lên trong cơ thể giống như quả khí cầu bị đâm thủng. Rồi đột nhiên nhụt nhuệ khí.

Vô số quỷ binh gầm thét xông lên một loạt, Tiết Văn Khản giơ cao bàn tay, muốn đánh lui chúng. Nhưng lại phát hiện sức mạnh trên người mất đi nhanh chóng, chỉ kháng cự vài cái, đã mềm nhũn vô lực rồi.

Chỉ có điều, sự tức giận tràn ngập trong lồng ngực lão lại ngưng tụ lại mà không tán đi, cho dù bị quỷ binh bao phủ, vẫn tràn ngập khí thế hung ác như trước.

Đôi mắt quỷ binh Song đầu chớp lên hào quang khác thường, đột nhiên một cái đầu của nó há to miệng, một ngụm táp tới.

Cắn vào phía trên đầu của Tiết Văn Khản, nhưng lại không có chút máu tươi nào bắn ra ngoài.

Chỉ có điều bóng đen này bị cắn mạnh mẽ. Bóng đen giãy giụa trong miệng Binh Vương, nhưng làm sao có thể thoát ra khỏi miệng của Song Đầu.

Từng sợi tử khí quấn quanh lên cao, lập tức trói chặt lấy nó.


Dù sao Song Đầu cũng là Binh Vương Tử Kim Cảnh. Không giống như quỷ binh bình thường khác. Nó liếc thấy linh phách được hình thành từ oán khí hùng mạnh của Tiết Văn Khản. Tuy nhiên, tuy nó giữ lại linh phách, cũng không tự ý hấp thu. Mà dùng bí pháp thiên phú vây lại, đợi Doanh Thừa Phong xử lý.

Hào quang chợt lóe lên, thân hình Doanh Thừa Phong lại hiện ra tại đây một lần nữa.

Hắn nhẹ nhàng phẩy tay, số đông quỷ binh đều thối lui. Mà Tiết Văn Khản đã biến mất không thấy.

Tiết Văn Khản chính là cường giả đỉnh cao Tử Kim Cảnh hùng mạnh, máu thịt trong cơ thể lão ẩn chứa sức sống vô cùng hùng mạnh.

Loại sức sống này là sức mạnh không thể kháng cự đối với số đông quỷ binh, sau khi chúng giết chết Tiết Văn Khản, tất nhiên là ăn sạch sẽ, và chuyển hóa sức sống trong máu thịt thành sức mạnh của chúng.

Ánh mắt nhìn tới, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng lắc đầu.

Quả nhiên uy lực Lôi Chấn tử mà Tiết Văn Khản phóng thích hùng mạnh vô cùng, lão đã từng nói, vật ấy có uy năng giết chết được cường giả Tử Kim Cảnh, xem ra đúng là thật rồi.

Ngoại trừ Song Đầu ra, vốn dĩ có bốn tám Hoàng Kim Cảnh Quỷ Binh, nhưng lúc này đuổi theo đến nơi, lại chỉ vẹn vẹn có bốn mươi con mà thôi.

Còn tám quỷ binh đã bị tan xác trong tiếng nổ long trời lở đất rồi.

Con người không dễ dàng có thể diệt sạch thân thể bất tử của chúng.

Nhưng một viên Lôi Chấn tử lại làm được tất cả, thật sự quá khủng khiếp.

Nếu không phải Doanh Thừa Phong phản ứng nhanh nhẹn, mệnh lệnh đúng lúc thì e là số lượng quỷ binh tử vong sẽ nhiều gấp đôi trở lên.

Có điều, sau khi hút được máu thịt cường giả đỉnh cao Tử Kim Cảnh, lập tức bốn mươi quỷ binh này đã đạt được rất nhiều lợi ích.

Hình thể của chúng vẫn chưa biến hóa, nhưng thân thể cũng đã ngưng thực rất nhiều. Tuy rằng không thực chất như Binh Vương Song Đầu, nhưng cũng dần dần tiếp cận. Trong đó có một quỷ binh hình người, hắc quang trên người tầng tầng lớp lớp, dường như chỉ cách một bước là có thể thực hóa hoàn toàn.

Đương nhiên, khoảng cách một bước này, chính là rãnh trời tấn thăng từ Hoàng Kim Cảnh lên Tử Kim Cảnh, không thể đột phá một cách dễ dàng như vậy được.

- Phù.

Song Đầu nhẹ nhàng thở ra một hơi, phun ra linh phách được bao quanh bởi tử khí.

Doanh Thừa Phong giơ tay tiếp nhận, ánh mắt hơi rạng rỡ.

Đây chính là linh phách của cường giả Tử Kim Cảnh, tuy rằng đã bị phong ấn, nhưng vẫn lộ ra khí tức hùng mạnh hung bạo.

Nếu dùng vật này đúc luyện linh khí, có khả năng trở thành linh khí siêu phẩm.

Lấy ra một viên Phong Linh Thạch, đóng linh phách lại thật cẩn thận. Sau đó, ánh mắt của Doanh Thừa Phong liền hướng xuống mặt đất phía xa.

Ở đó chất đống một ít bảo vật, những thứ này đều là vật báu cả đời của Tiết Văn Khản, hiện giờ lại thuận tiện cho mình.

Tiến lên phía trước, tìm kiếm trong đống bảo vật một lát, đầu tiên Doanh Thừa Phong lựa ra ba viên ngọc màu đen.

Tuy rằng thể tích viên ngọc không lớn, cũng không có gì đặc biệt, nhưng động tác của Doanh Thừa Phong lại rất cẩn thận, không dám xem thường.

Bởi vì viên ngọc nhỏ bé này chính là lôi chấn tử, nó có thể bộc phát ra năng lượng giết chết cường giả Tử Kim Cảnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play