Hai
hàng lông mày của Doanh Thừa Phong khẽ nhếch, hắn kinh ngạc nhìn sang.
Bốn Quỷ Binh bị chém eo cũng không lập tức đứng lên, mà vặn vẹo giãy dụa trên
mặt đất.
Quỷ Binh không phải sinh vật bình thường, lực lượng sinh mạng của chúng không
giống bình thường. Cho dù là bị chém thành hai đoạn, cũng sẽ không chết, mà lại
lần nữa ngưng hợp làm một.
Đây chính là chỗ hùng mạnh nhất của sinh vật thể năng lượng, thân thể bất tử
cũng không phải là nói suông.
Nhưng, đao răng cưa trong tay Lộ Diên Nhi lại không phải là vật bình thường,
cũng không biết là vật gì luyện thành, trên thân đao có một tia năng lượng dị
chủng hùng mạnh.
Sau khi bị đao răng cưa chém, tám đoạn thân thể của bốn Quỷ Binh đều tự động
đậy, tuy liều mạng dựa lại với nhau, nhưng miệng vết thương không có cách nào
khép lại.
Lộ Diên Nhi cười dài một tiếng, trong tiếng cười đó có ý vui vẻ nói không hết
được.
Theo sau, y lại giơ thanh đao răng cưa lần nữa, một đao bổ vào đầu.
Đao này nhìn thẳng tắp không thể tưởng tượng, nhưng khi mũi đao trong không
trung huy động, lại loé lên một đường cong quỷ dị cực kỳ nào đó.
Một đao đó rõ ràng đánh xuống đầu, nhưng khi đến bên cạnh Doanh Thừa Phong, lại
không hiểu sao chuyển biến thành một thế càn quét, sức lực ở trong đó biến hoá
có thể nói là tuyệt diệu.
Tuy nhiên, động tác của Doanh Thừa Phong lại tương đối thong thả.
Hắn cũng không thi triển ra bí pháp tuyệt diệu gì, mà cứ như vậy giơ Lang Vương
Thuẫn trong tay về phía trước, che cho thân thể mình ở đằng sau.
Bất luận một đao này của Lộ Diên Nhi từ chỗ nào chém tới, hắn đều không thèm
chú ý.
Hàn quang trong mắt Lộ Diên Nhi loé lên, y hừ lạnh một tiếng, sức mạnh của đại
đao trong tay càng sâu hơn ba phần.
Nhưng mà, ở nơi đây một đao nhanh như sấm sét sắp phá vỡ hư không, khi theo
phía dưới tấm chắn chém vào, một luồng lực hút khổng lồ không gì so sánh nổi
lại từ trên tấm chắn phóng ra.
Lộ Diên Nhi dù sớm có chuẩn bị, nhưng khi y tự thể ngiệm luồng lực hút không
thể tin nổi này, sắc mặt vẫn hơi biến.
Bởi vì y đột nhiên phát hiện. Cánh tay mà bản thân nắm chắc hướng đi của đao
thế không ngờ lại hơi hơi phát run. Dường như không hề nghe theo sự chỉ huy của
y.
Đương nhiên, hết thảy người khởi xướng, đều là Lang Vương Thuẫn trước mặt Doanh
Thừa Phong.
- Đinh…
Đao răng cưa lại quỷ dị chém trên Lang Vương Thuẫn, phát ra một tiếng oanh kích
trong trẻo vang dội.
Đôi mắt run, trong lòng Lộ Diên Nhi thầm kêu, có quỷ rồi.
Đao đầu tiên y chém đi, rơi xuống Lang Vương Thuẫn, đẩy lui Doanh Thừa Phong,
đó là y dùng toàn lực tấn công. Nhưng lần này thì khác, khi y thi triển đao
pháp, đã sát nhập vào kỹ xảo tự thân. Đao này bổ ngang kỳ diệu đến đỉnh điểm,
hoàn toàn có thể thoát sự phong toả của tấm chắn, trực tiếp chém trên người
Doanh Thừa Phong.
Lộ Diên Nhi có tự tin hùng mạnh, chỉ cần đao thép chém trúng mục tiêu, dù là
trên người Doanh Thừa Phong mặc chiến giáp cấp bậc Hoàng Kim, cũng đừng mơ
tưởng chịu đao này mà hoàn toàn không bị thương tổn.
Nhưng, sự thật lại vượt ra ngoài dự kiến.
Doanh Thừa Phong cũng không tránh né, nhưng tấm chắn trong tay hắn lại phóng
thích ra luồng lực hút không thể kháng cự.
Ngay cả lấy lực lượng của y khống chế đao răng cưa mà vẫn bị một chút ảnh
hưởng.
Một đao ác liệt này cuối cùng lại chém trên tấm chắn.
Thân hình xê dịch. Lộ Diên Nhi dường như hoá thành một làn khói, quấn vòng
quanh Doanh Thừa Phong.
Khi y và Từ Tiêu chiến đấu, tuy cũng là tay cầm đao răng cưa, nhưng hai chân cơ
bản đều chưa từng di động. Hơn nữa, từ đầu đến cuối, y đều chỉ chiếm phòng thủ
mà không tấn công, mặc cho thế công của đối phương như nước, trong khoảng giơ
tay nhấc chân y đều hoá giải một cách hời hợt.
Cho đến cuối cùng, y chỉ ra một đao, đã dành được thắng lợi.
Nhưng giờ phút này, khi đối mặt với Doanh Thừa Phong, y không ngờ lại chủ động
biến hoá thân hình, phối hợp đao pháp xuất kích, từ đó có thể thấy, trong lòng
y đã đặt Doanh Thừa Phong vào vị trí hùng mạnh đến mức nào.
- Đinh đinh đinh…
Tiếng giao kích của kim thiết liên tiếp vang vọng đại sảnh, đao pháp của Lộ
Diên Nhi cực kỳ tinh diệu, trong nơi rộng lớn không thiếu chỗ huyền ảo tuyệt
diệu. Không gian xung quanh y dường như đều dưới sự nắm giữ của đao thế này,
mỗi đao đều ẩn chứa một loại thiên địa chí lý huyền diệu.
Nhưng, đao pháp tuyệt diệu vô song này trước mặt Doanh Thừa Phong lại không có
tác dụng quá lớn.
Bởi vì Doanh Thừa Phong chỉ cần hướng về phía Lộ Diên Nhi nhẹ nhàng huy động
tấm chắn trong tay, lực hút khổng lồ kia sẽ bùng nổ mênh mông.
Đao răng cưa tuy uy lực vô cùng, nhưng điểm rơi cuối cùng lại không ngoại lệ
đều là trên tấm chắn.
Lại đấu một lát, Lộ Diên Nhi càng thêm buồn bực, y và người khác giao đấu vô số
lần, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống này.
Mà Doanh Thừa Phong lại cười thầm không ngừng, Lang Vương khí linh sau khi hút
tinh thạch từ tính mà Võ lão ban cho, lực từ tính này đột nhiên tăng mạnh, đã
đạt đến một bước khó có thể hình dung nổi.
Tuy đao răng cưa kia bá đạo vô song, nhưng dù sao vẫn là Ngũ Kim thể, mà càng
trọng yếu hơn nữa, kiện Linh Binh này vẫn chưa sinh ra khí linh, tự nhiên không
thể thoát khỏi sự ràng buộc của lực hút của Lang Vương Thuẫn.
Có bảo vật này trong tay, chỉ cần trong tay đối phương cầm chính là Ngũ Kim
vật, hơn nữa không thể vừa giơ ra đã đánh nát tấm chắn, như vậy sự an toàn của
hắn trên cơ bản có thể được bảo đảm.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong cũng tuyệt đối không phải là người có tính cách chỉ
đứng chịu bị đánh.
Hắn kêu nhỏ một tiếng, nói:
- Có qua mà không có lại là vô lễ, hãy nhìn kiếm!
Hàn Băng trường kiếm trong tay nhẹ nhàng ném ra, lập tức hoá thành một luồng
hồng quang, chạy như bay tới phía Lộ Diên Nhi.
Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp, phối hợp với khí linh Bạch Ngân cấp, khiến tốc độ
của Hàn Băng trường kiếm trong nháy mắt tăng lên tới cực hạn.
Gần như chính là khoảnh khắc kiếm quang hiện ra, đã hung hăng đâm trúng Lộ Diên
Nhi.
Hai mắt của Doanh Thừa Phong hơi hơi giương lên, đến hắn còn giật mình vì chính
thành tựu mà mình đạt được.
Lộ Diên Nhi tuyệt đối không phải là một trong những cường nhân Bạch Ngân Cảnh
hùng mạnh nhất mà hắn từng gặp, phi kiếm kia tuy nhanh nhạy, nhưng cũng phải
nói đối phương không hề có sự phòng bị, nếu không thì cũng tuyệt đối không có
khả năng.
- Đinh…
Phi kiếm hùng mạnh va đập vào áp giáp trên người Lộ Diên Nhi, tấm áo giáp hùng
mạnh đến cả đám Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh cũng đành chịu không ngờ lại mơ hồ xuất
hiện một dấu vết thật sâu.
Khoé mắt Doanh Thừa Phong hơi hơi co lại, hắn cuối cùng đã hiểu được đối phương
tại sao lại lên mặt như thế.
Bởi vì trên người Lộ Diên Nhi cũng có một kiện linh khí phòng ngự hùng mạnh đến
nổi khó có thể tưởng tượng được.
Điệp Gia Bí Pháp tầng thứ sáu, uy năng ngưng tụ đã không thể coi thường nữa
rồi, uy lực này to lớn, không kém cỏi chút nào so với cường nhân Hoàng Kim Cảnh
sử dụng Linh Binh.
Dưới sự so sánh, lực phá hoại của đám Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh đó ngược lại có
chút không đáng nhìn.
Những áo giáp này có thể phòng được móng vuốt sắc bén của Quỷ Binh, lại chưa
chắc có thể phòng được một đòn tấn công của trường kiếm.
Nhưng Lộ Diên Nhi lại dùng thực lực của y để chứng minh: Linh khí có tính phòng
ngự trên người tên này hùng mạnh, ít nhất cũng là vật báu đỉnh cao cấp Hoàng
Kim.
Tâm niệm vừa động, Hàn Băng trường kiếm liền bay ngược lại.
Nhưng trong khoảnh khắc này, áo giáp trên người Lộ Diên Nhi đột nhiên bắn ra
một tia chất lỏng quỷ dị.
Doanh Thừa Phong bất ngờ không để phòng, không ngờ là chậm mất một bước, những
chất lỏng này lập tức đụng chạm vào Hàn Băng trường kiếm.
- Tê tê tê…
Thanh âm kỳ dị mà cổ quái vang lên. Trên Hàn Băng trường kiếm lập tức bốc lên
khói trắng nhè nhẹ, mà trong đầu Doanh Thừa Phong lại vang lên tiếng kêu thảm
thiết thống khổ của khí linh trường kiếm.
Sắc mặt hắn khẽ biến, tâm niệm khống chế, Hàn Băng trường kiếm bay ngược trở về
với tốc độ nhanh hơn so với gần đây.
Ánh mắt thoáng nhìn, lập tức trong ánh mắt của Doanh Thừa Phong chính là sát
khí mãnh liệt.
Trên thân kiếm của Hàn Băng trường kiếm, lại bị một loại chất lỏng nào đó ăn
mòn thành mấy dấu vết mờ mờ.
Tuy những dấu vết này cũng không thực sự ảnh hưởng đến phẩm chất của Hàn Băng
trường kiếm, nhưng dù sao cũng đã khiến trường kiếm bị tổn thương, nếu như muốn
khôi phục hoàn toàn, ít nhất cũng cần thời gian mấy ngày để tiến hành chữa trị.
Lộ Diên Nhi cười lớn một tiếng, nói:
- Doanh huynh, Quỷ Binh của ngươi ốc còn không mang nổi mình ốc, bản mạng Linh
Vũ thần binh lại có chỗ bị tổn thương. Ta xem ngươi lấy cái gì đấu với ta?
Tiếng cười sặc sụa trong miệng y nhưng trong lòng lại cũng có chút buồn bực.
Bởi vì ngay cả y cũng không dám xác định, bản thân đến lúc nào mới có thể đánh
tan tấm chắn phòng ngự hùng mạnh như mai rùa trong tay Doanh Thừa Phong kia.
Doanh Thừa Phong lạnh lùng nhìn Lộ Diên Nhi, trong đầu hắn không ngừng vang lên
tiếng gào thét thống khổ của khí linh trường kiếm.
Hơi thở trên người hắn dần dần trở nên lạnh lùng và cuồng bạo.
Lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong lúc ban đầu nâng cao, có thể là thông
qua giết chóc vô số mà thăng tiến.
Trên người hắn, tự nhiên có hơi thở thô bạo hùng mạnh nhất.
Như thể là cảm ứng được tâm tình của hắn, Bốn Quỷ binh bị chém làm tám đoạn
kia, đang cuồn cuộn suy nghĩ xem làm thế nào để khôi phục đột nhiên rít gào một
tiếng, thân thể của chúng đột nhiên nổ tung, hoá thành từng đoàn tử khí màu
đen.
Tuy nhiên, đây chỉ là vừa mới bắt đầu, trong giây lát, những tử khí màu đen này
đã một lần nữa ngưng tụ, lại là bốn Quỷ Binh sống sờ sờ xuất hiện.
Đương nhiên, chúng cũng do đó mà phải trả một cái giá thật lớn.
Lúc này thân thể của chúng đã nhỏ đi một nửa, đến cả hơi thở trên người cũng
trở nên chỉ có trình độ của Bạch Ngân Cảnh.
Mà sau lưng chúng, còn lại một mảnh quang phấn màu vàng không tiếng động rơi
xuống.
Sắc mặt của Lộ Diên Nhi ngưng trọng, những quang phấn này chính là thủ đoạn lớn
nhất mà y dùng để đối phó với Quỷ Binh. Chính là vì sự tồn tại của chúng, cho
nên Quỷ Binh mới không thể thông qua phương thức bình thường để tự thân khôi
phục.
Nhưng, những Quỷ Binh này không ngờ lại hung hãn như thế, thà tự nổ một lần,
khiến năng lượng của bản thân giảm đi, cũng phải tổ hợp lại một lần nữa.
Tên tiểu tử Doanh Thừa Phong này, rốt cuộc tìm được ở đâu Quỷ Binh có trí tuệ
như thế này, mà những Quỷ Binh này tại sao lại trung thành đối với hắn như thế.
Than nhẹ một tiếng, Lộ Diên Nhi cũng không tiếp tục vung đao.
Những quang phấn đó cực kỳ quý báu, sau bốn đao lúc trước, trên người y đã tiêu
hao gần hết rồi.
Trong mắt hiện lên một tia âm trầm, Lộ Diên Nhi trầm giọng nói:
- Doanh huynh, đây là vật mà tiểu đệ chuẩn bị cho việc sau khi tiến vào Động
Thiên Phúc, nhưng không ngờ bây giờ lại phải sử dụng rồi.
Doanh Thừa Phong cười lạnh nói:
- Có thủ đoạn gì, ngươi hãy dùng đi.
- Được.
Lộ Diên Nhi đáp lại một tiếng, y luồn tay vào bên hông, móc ra một ống tròn,
nhẹ nhàng bắn ra, năm khối nguyên thạch lập tức bắn ra.
Những nguyên thạch này gặp gió liền dài ra, chỉ trong khoảnh khắc, liền biến
thành năm người thạch khổng lồ.
Trong mắt Lộ Diên Nhi có vẻ trào phúng, nói:
- Doanh huynh, huynh có bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh, trong tay Lộ mỗ cũng có
năm Phù Lục Thạch Binh Hoàng Kim Cảnh. Ha ha, ngươi còn không nhận thua sao?
Doanh Thừa Phong nghiêng mắt, dùng ánh mắt cổ quái nhìn đối phương.
Sau một hồi, hắn bật cười nói:
- Ngươi muốn so xem ai có thể sử dụng nhiều binh đúng không, được, ta tác thành
cho ngươi…