Doanh Thừa Phong sau khi nhìn thấy Tề Thiên Lão Tổ lấy ra Linh Thạch biến chủng , đã không chút do dự hạ lênh cho đội quân quỷ binh xuất kích.
Bởi vì hắn hiểu rất rõ, bản thân tuyệt đối không thể để cho Tề Thiên Lão Tổ bình yên rời khởi đây. Trước khi cho có biện pháp khống chế triệt để đối phương, hắn chắc chắn không để đối phương bỏ đi, và tiết lộ việc mình sở hữu năng lực điều khiển quỷ binh.
Quỷ binh là một con át chủ bài lớn nhất của hắn, trừ phi là bất đắc dĩ, nếu không tuyệt đối không để cho thông tin đó bị rò rỉ ra ngoài.
Nhưng mà, phản ứng của Tề Thiên Lão Tổ lại vô cùng cương liệt. Trước nguy cơ bị quỷ binh bao vây, lão ta lập tức bóp vỡ Linh Thạch trong tay, chỉ trong một giây phút đã dùng hết Linh Thạch gìn giữ hơn trăm năm qua.
Đột nhiên, từ trong Linh Thạch phóng thích ra cơn bão tinh thần.
Sức mạnh tinh thần mênh mông tràn ngập hóa thành năng lượng như thực chất lan tỏa xung kích ra bốn phương tám hướng, hễ những vật bị luồng sức mạnh này xâm nhập vào, bất kể là Doanh Thừa Phong, hoặc là lũ quỷ binh bao vây Tề Thiên Lão Tổ, đều bị một đòn trí mệnh.
- Oành...
Thân hình khổng lồ của quỷ binh Song Đầu bay ngược lăn lông lốc ra sau như một quả bóng cao su.
Trên cơ thể nó, bảo giáp Tử Kim Cảnh thuộc hệ hắc ám đã phóng ra những tia hắc khí đậm đặc, luồng hắc khí hùng mạnh này đã vây kín xung quanh cơ thể nó, dưới sự xung kích của sức mạnh tinh thần mênh mông, những tia hắc khí này nhanh chóng trở nên ảm đạm rất nhiều, gần như sắp sửa biến mất. Về phần Linh giáp trên người nó mặc dù đã được tu sửa hoàn chỉnh, thậm chí là Linh giáp có phẩm chấp cao hơn nữa cũng bị rạn nứt hình mai rùa, từng vết rạn rõ mồn một lan tỏa toàn thân giống như mạng nhện.
Tuy nhiên, cũng may là có Linh giáp ngăn cản, mới khiến cho Song Đầu không bị vỡ vụn.
Về phần hơn trăm con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh thì không được may mắn như vậy, cơ thể chúng hơi cứng lại, mặc cho sức mạnh tinh thần quét qua, dường như không có bất cứ sự tổn thương nào. Nhưng, sau khi làn sóng của luồng sức mạnh tinh thần đó tiêu tan, cơ thể của những quỷ binh này đều dần dần mờ đi, cuốn tan vào trong gió.
Sức mạnh tinh thần trong Linh Thạch không ngờ lại có sức mạnh hủy diệt đến kinh người. Sự vây đánh của hơn trăm con quỷ binh, chỉ cần một làn sóng của lực lượng tinh thần tràn qua cũng không thể chống đỡ nổi.
Ngoài Song Đầu do có Linh Giáp phòng hộ nên đã thoát chết ra, những quỷ binh Hoàng Kim Cảnh còn lại đều biến thành tro tàn, tiêu tán một cách triệt để, không còn có cơ hội tái tập hợp nữa.
Lại nói về Doanh Thừa Phong, cũng không khá hơn chút nào.
Trong giây phút cảm thụ được sức mạnh xung kích tinh thần này, hắn đã biết có chuyển chẳng lành rồi.
Hai Linh binh trong tay hắn đồng thời giơ lên, Bá Vương Thương phóng thích ra một luồng cường quang lửa đậm đặc, trong luồng hào quang này, ẩn chứa chân khí hung mãnh bá đạo vô cùng.
Vật này vốn chính là một Hung binh siêu cấp tối đỉnh. Sau khi hấp thụ long huyết, càng hòa nhập vào khí lực chí cương chí cường.
Lúc này, khí linh Bá Vương Thương cảm ứng được sự uy hiếp của nguồn sức mạnh cực đại này. Đồng thời cũng cảm ứng được nỗi hoang mang trong lòng Doanh Thừa Phong, nó đột nhiêu bộc phát toàn bộ sức mạnh ra ngoài để chống đỡ một khoảng gian cho Doanh Thừa Phong.
Nhưng, với toàn lực chống đỡ của Linh khí Bá Vương Thương vẫn không đủ để cản trở lực xung kích của sức mạnh tinh thần.
Luồng sức mạnh này càng mạnh hơn, hung hãn hơn, cuồng bạo hơn và càng vô địch hơn so với khí linh Bá Vương Thương.
Sau một tiếng nổ lớn, vầng hào quang phòng thủ được tạo ra bởi khí linh đã hoàn toàn nổ tung. Dư sóng không ngừng của sức mạnh tinh thần, một lần nữa xông vào người của Doanh Thừa Phong.
Tuy nhiên, bức tường phòng ngự thứ 2 tiếp tục được dựng lên.
Khí linh Lang Vương Thuẫn cũng dốc hết sức ngăn cản.
Một vầng sáng tròn nhạt màu trong nháy mắt đã bao trùm lấy Doanh Thừa Phong, bảo vệ cả thân thể và tinh thần cho Doanh Thừa Phong.
Nhưng thật đáng tiếc, khí linh Lang Vương Thuẫn, ngay cả dư sóng tinh thần cũng không thể nào chịu đựng nổi. Sau khi chống chịu được vài giây, quầng sáng bảo vệ nổ tung, sức mạnh to lớn cuối cùng đã xung kích thẳng vào người của Doanh Thừa Phong một cách hung bạo.
- Oành
Hộ giáp của cao thủ Đường gia trên người hắn phát tiếng nổ lớn, đột ngột vỡ vụn, hóa thành từng mảnh vụn rơi lả tả xuống đất.
Miệng của Doanh Thừa Phong phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng không chỉ vậy, tai mắt mũi miệng của hắn đều chảy máu. Mà điều càng đáng sợ là, các đường huyết quản trên người hắn căng vỡ ra, lượng lớn máu tươi tuôn chảy, khiến cho hắn trong chốc lát đã biến thành người máu.
Pa một tiếng.
Hình nộm thế mạng trong não hắn đột nhiên nỏ tung.
Lần này, không phải là vế nứt hình mai rùa nữa, mà là nổ tung triệt để, sức mạnh tinh thần to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, giống như thế dốc ngược chai sức mạnh tinh thần từ trong đã xông nhập vào người hắn, làm ấm và tu dưỡng các kinh mạch tinh thần và huyết nhục cơ thể.
Cở thể Doanh Thừa Phong đổ sầm xuống đất, khẽ co giật mấy cái liền nằm im bất động, dường như đã chết hẳn.
Nhưng, sinh lực chảy mạnh như dòng suối đã tiếp sức cho sinh mạng của hắn, khiến hắn giữ được một chút tỉnh táo.
Cơn bão tinh thần cuối cùng đã qua đi, tuy từ đầu đến cuối đều không gây ra tiếng động lớn, nhưng uy năng trong nó lại mạnh chưa từng thấy.
Tề Thiên Lão Tổ đứng im tại chỗ, lão ta là người hiểu rõ nhất uy lực của vật này.
Cho nên ngay cả người phóng thích vật này chính là lão ta, cũng chỉ dám đứng im tại điểm chính giữ tâm bão tinh thần, căn bản không dám tùy ý di chuyển đi chỗ khác.
Ở chỗ này, tuy cũng phải chịu một chút xung kích của tinh thần, nhưng có một sự khác biệt một trời một vực.
Là một cao thủ Tử Kim Cảnh hùng mạnh, một chút tác động này đương nhiên là lão ta có đủ sức chịu đựng.
Lặng lẽ đứng im chờ đợi cho dư sóng của cơn bão tinh thần tiêu tan triệt để, lão ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Tuy cơn bão tinh thần này hầu như tiêu diệt toàn bộ quỷ binh, hóa giải triệt để nguy cơ trước mắt của lão, nhưng trong lòng lão, vẫn có một chút nuối tiếc.
Từ khi Tề Thiên Lão Tổ có được viên Linh thạch biến dị này, và sau khi bằng phương thức nào đó lão hiểu được sức mạnh tiềm ẩn bên trong nó, vật này đã trở thành đòn sát thủ hiểm nhất của lão.
Thời gian trước, cho dù gặp phải tình huống cực kỳ nguy hiểm, lão cũng không nỡ đem ra sử dụng.
Nếu như hôm nay không bị sa lầy vào tình cảnh khốn cùng, bị hơn trăm con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh và một con Binh Vương Tử Kim Cảnh bao vây, đã rơi vào cảnh ngộ chết chắc rồi, lão cũng tuyệt đối không sử dụng viên Linh thạch này.
Chỉ có điều, nếu lúc nãy lão ta không quyết định dứt khoát sử dụng vật này, chỉ e rằng vật này đã bị Doanh Thừa Phong lấy đi từ trên xác của lão rồi.
Ánh mắt khẽ đảo một vòng, trước tiên dừng lại trên người của quỷ binh Song Đầu, viên đá định vị mà lão ngày đêm mong ước đang bị con quái vật này nuốt vào trong bụng.
Nhìn thấy Binh Vương Song Đầu nằm dài trên đất, thân hình mềm nhũn, thỉnh thoảng co giật nhẹ, trên mặt của Tề Thiên Lão Tổ cuối cùng cũng nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Tuy lão đã hy sinh mất viên Linh thạch hộ mệnh, nhưng bản thân lão vẫn chỉ là một vị võ giả chứ không phải là một vị Linh sư, cho nên viên Linh thạch tràn đầy tinh lực quỷ dị kia không có nhiều tác dụng đối với lão.
Nhưng nếu như lão đoạt được viên đá định vị này, thì có thể đột phá cực hạn, đạt được thành côn lớn trong tương lai.
Cuộc trao đổi này, thực ra vẫn còn chấp nhận được.
Lão sải dài bước châ đi đến bên cạnh Quỷ Vương Song Đầu, đưa mắt liếc nhìn toàn bộ cơ thể nó, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Liền sau đó, thân hình lão thoái lui nhanh về phía sau.
Đúng vào lúc lão lùi nhanh ra sau, cái đuôi khổng lồ của Quỷ Vương Song Đầu như một cái roi lớn quất mạnh ra, chỉ thiếu một li là vụt trúng mắt lão ta.
Tề Thiên Lão Tổ cảm thấy một cơn đau rát. Vừa rồi lão quả thật đã sơ ý, chỉ thiếu chút nữa đã trúng phải đòn phục kích của nó.
Trường kiếm trong tay chợt lóe lên, vẽ ra hàng nghìn vạn tia hào quang giống như những mũi tên sắc nhọn bắn thẳng vào người Binh Vương Song Đầu.
Mỗi một đường hào quang đều giống như một đường kiếm quang mạnh nhất thế giới, hung hăng đâm mạnh vào người Binh Vương.
Linh giáp trên người Binh Vương tuy là thần vật tối đỉnh Tử Kim cấp, nhưng dưới sự công kích của cơn bão tinh thần đã bị rạn nứt. Tới lúc này nó không còn đủ sức mạnh chống đỡ lại những đường kiếm quan hung tàn này của lão.
Về phần Binh Vương Song Đầu, sau khi bị cơn bão tinh thần oanh kích đã trở nên thần trí mơ hồ, suýt chút nữa đã toi mạng, cái quất đuôi lúc nãy chỉ là dựa vào phản ứng dựa vào hồi quang phản chiếu, lúc này trên người nó bị vô số đường kiếm quan đâm trúng, nó chỉ còn kêu lên vài tiếng, rồi sau đó không còn bất cứ động tĩnh nào.
Tề Thiên Lão Tổ chậm rãi tiến sát lại, lần này lão đã cẩn thận hơn rất nhiều.
Nơi mũi kiếm phát ra ánh hào quang sáng chói, chiếu sáng một vùng trời.
Chĩa mũi kiếm thẳng vào người Binh Vương Song Đầu, Tề Thiên Lão Tổ chuẩn bị đâm mạnh xuống.
Đá định vị nằm trong người của Binh Vương Song Đầu. Lão muốn lấy nó ra, đương nhiên cần phải mất một chút công sức.
Nhưng, đúng lúc này, trong tai lão vang lên một thanh âm mềm mại.
- Ngươi dám.
Tề Thiên Lão Tổ chợt khựng người lại, đưa ánh mắt sang bắt gặp thân hình của Doanh Thừa Phong, bộ dạng của lão trở nên vô cùng cổ quái, giống như gặp phải ác quỷ.
Doanh Thừa Phong chẳng qua chỉ là một Linh sư Bạch Ngân Cảnh, tuy trên người của hắn có một số chí bảo hộ thân, linh khí trong tay hắn đã hai lần liên tiếp chống đỡ cơn bão tinh thần bảo vệ hắn. Nhưng mà, cho dù chỉ cần một cơn dư sóng cũng có thể dồn hắn vào chỗ chết.
Tu vi của Bạch Ngân Cảnh tuyệt đối không thể có đường sống trước sự oanh kích của cơn bão tinh thần.
Cho nên, Tề Thiên Lão Tổ từ đầu chí cuối đều không hề lưu ý đến Doanh Thừa Phong.
Nhưng lão lại không ngờ rằng, sinh mệnh của tên tiểu tử này lại cứng cỏi và ngoan cường đến vậy, tuy lúc này toàn thân đẫm máu, nhìn rất khiếp sợ, hơn nữa hơi thở thoi thóp, giống như có thể đổ ngã bất cứ lúc nào, nhưng cái hơi thở đó vẫn không chịu tắt.
Than nhẹ một tiếng, Tề Thiên Lão Tổ nói:
- Doanh Thừa Phong, lão phu vốn muốn tha cho ngươi một mạng sống, nhưng đáng tiếc là ngươi lại tự tìm đến cái chết.
Miệng lão nói ra câu nói mà ngay cả bản thân lão cũng không tin, trường kiếm trong tay múa ra một luồng kiếm quang, một tia hàn quang bay về phía Doanh Thừa Phong đang đứng im bất động.
Nếu như bị nhát kiếm này đâm trúng, Doanh Thừa Phong chắc chắn sẽ chết.
Tuy nhiên, đúng lúc này, Doanh Thừa Phong miễn cưỡng giơ cao cánh tay.
Không biết tự lúc nào, một cây hắc kỳ đã nằm trong tay hắn, cán cờ cứng như kim cương, chặn đứng đường kiếm quang kia.
Liền sau đó, Doanh Thừa Phong khẽ vung cây cờ lên, đột nhiên hơn 150 tia hắc khí từ trong lá cờ bay ra ngoài.
Mỗi một tia hắc khí này nhanh như tia chớp, vừa chợt lóe lên đã biến thành một con quỷ binh hung bạo.
Trên người chúng, toát lên một nguồn sinh khí cường hãn và hùng mạnh.
Đôi mắt của Tề Thiên Lão Tổ bỗng dưng trợn tròn lên, ngay cả tiếng nói của hắn cũng trở nên lắp bắp không nên lời.
- Hoàng, Hoàng Kim Cảnh...quỷ binh.
Lão đã sử dụng hết chí bảo hộ thân, trong nháy mắt đã tiêu diệt hơn trăm con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, đây là một sự việc vô cùng lợi hại.
Nhưng mà, Doanh Thừa Phong lại vẫn có thể thả ra một số lượng quỷ binh tương đồng, đây là điều không thể tin nổi.
- Giết...
Dường như tiếu kêu được thoát ra từ kẽ răng, Doanh Thừa Phong khó khăn lắm mới nhả ra được một chữ.
Tất cả quỷ binh đều đồng loạt xông lên, một lần nữa vây kín Tề Thiên Lão Tổ vào bên trong.
Về phần Doanh Thừa Phong, sức cùng lực kiệt, lúc này đầu hắn chợt gục xuống, chính thức chìm vào cơn hôn mê.