Doanh Thừa Phong bỗng chột dạ, Tề Thiên lão tổ quan tâm tới gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc đến vậy, hiểu rõ từng động tĩnh của cái gia tộc này như lòng bàn tay, hay là yêu cầu của lão có mối quan hệ nào đó tới gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc.

Tuy nhiên, trên mặt hắn không một chút biểu lộ, mà là cung kính khom người về phía Tề Thiên lão tổ, nói:

- Tiền bối, không phải là vãn bối từ chối, mà là vãn bối tài hèn sức mọn, chỉ sợ rất khó hoàn thành tâm nguyện của ngài.

Tề Thiên lão tổ khẽ phất ống tay áo, nói:

- Lão phu hiểu, nếu như ngươi không có duyên tham gia thì cũng đành, nhưng nếu như có vinh dự tham gia, xin hãy tiện tay giúp lão phu một phen.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi biến, với thân phận của Tề Thiên lão tổ, một cường giả Tử Kim Cảnh đối với một Linh sư Bạch Ngân Cảnh mà phải dùng tới từ "xin mời", từ đó có thể thấy, yêu cầu của lão ta không hề đơn giản, hơn nữa việc này đối với lão chắc chắn vô cùng quan trọng.

Có điều càng như thế, Doanh Thừa Phong lại càng không dám tùy tiện hứa hẹn.

Vẻ mặt hắn tỏ ra nặng nề, nói:

- Xin hỏi tiền bối, có việc gì có cần đến sự giúp sức của tiểu bối?

Tề Thiên lão tổ trầm giọng nói:

- Lão phu khi còn trẻ cũng từng có vinh hạnh tham gia một kỳ Bách Vực Chiến. Khi đó, lão phu và một vị Linh sư ở Linh vực khác kết tình bạn tốt, và cùng nhau dò tìm ở trong Vô Biên Huyễn Cảnh.

Lão ta dừng lại một lát, trong mắt hiện lên một tia cảm động, nói tiếp:

- Chúng tôi cố gắng hết sức vượt qua trăm nghìn gian khổ, cuối cùng đã thuận lợi bước ra từ trong vbhc, và còn lấy được một món đồ từ trong đó ra.

Doanh Thừa Phong theo bản năng buột miệng hỏi:

Là vật gì?

Tề Thiên lão tổ chần chừ một lát, nói:

- Vật này có tác dụng đối với lão phu, nhưng đối với ngươi hiện giờ không có một chút tác dụng nào.

Trái tim của Doanh Thừa Phong đập thình thịch, đối với Bạch Ngân Cảnh không có tác dụng, nhưng lại có tác dụng rất lớn đối với Tử Kim Cảnh, nhất định là một vật có giá trị không nhỏ.

Ý niệm xoay chuyển nhanh chóng, hắn trầm giọng nói:

Tiền bối, ngài muốn vãn bỗi vào trong cái vbhc đó tìm lấy cái vật đó cho ngài sao?

- Đúng vậy, vật này năm xưa lão phu và người bạn đã từng nhìn thấy có ba cái, nhưng đáng tiếc là lúc đó chúng tôi hiểu biết hạn hẹp. Không hề hay biết nó là vật gì, thêm vào đó bao quanh vật này có trận đồ bảo vệ, lão phu và người bạn của lão đã không dám dừng chân lâu ở đó, cho nên mới vội vã bỏ đi sau khi đã lấy được một cái.

Tề Thiên lão tổ nói bằng giọng nghiêm túc:

- Nếu như dự tính của lão phu không tồi thì hai cái còn lại hẳn là vẫn còn ở chỗ cũ, lão phu muốn ngươi giúp ta lấy về một cái trong đó.

Chân mày của Doanh Thừa Phong chau lại, nói:

- Tiền bối, ngày nói quanh co nửa ngày, vẫn chưa cho vãn bối biết rút cuộc nó là cái gì, làm sao vãn bối có thể giúp ngài tìm nó đây.

Tề Thiên lão tổ cười ha hả, lão lấy ra một miếng ngọc như ý từ trên người, nói:

Trên mảnh ngọc như ý này, có ghi chép chi tiết về bản đồ của lão phu, chỉ cần ngươi vào trong Huyễn Cảnh, sẽ tự động hiển thị. Hơn nữa trên đầu miếng ngọc như ý này có ngọc thạch tìm kiếm tinh vi của lão phu, một khi gặp phải bảo vật mà lão phu muốn tìm, nó sẽ tự động phát quang báo hiệu.

Doanh Thừa Phong đỡ lấy miếng ngọc như ý từ tay lão, trong lòng trào dâng mơ màng vô hạn.

Đến nước này rồi, Tề Thiên lão tổ vẫn không chịu nói ra tên gọi của vật này, nó chỉ có thể minh chứng một điều là vật này vô cùng có giá trị.

Dường như đã nhìn ra tâm tư của Doanh Thừa Phong, Tề Thiên lão tổ nói:

Doanh Thừa Phong, lão phu biết ngươi đang lo lắng, nhưng nếu như ngươi hoàn thành tâm nguyện này của lão phu, vậy thì lão phu tuyệt đối sẽ có hậu đãi.

Thân giá của cường giả Tử Kim Cảnh cao sang đến mức nào, với thân phận địa vị của họ, một khi đưa ra lời hứa, tuyệt đối không bao giờ đổi ý.

Nhưng mà, hiện giờ Doanh Thừa Phong đã đoạt được túi không gian luôn mang theo người của A Nhĩ Pháp Đặc, tâm tư về phương diện này đã sớm mờ nhạt nhiều rồi.

Hắn trầm giọng nói:

- Tiền bối, ngài đã có được một cái rồi, vì sao còn muốn có cái thứ hai?

Sắc mặt của Tề Thiên lão tổ hơi biến đổi, mắt lão lóe lên một tia ảo não và oán hận, nói:

- Hai chúng tôi sau khi rời khỏi Huyễn Cảnh, giữa đường gặp phải phục kích của cường giả của Linh vực khác, người bạn của lão phu không may qua đời, còn lão phu khi đem thi hài của ông ấy đưa về quê nhà của ông ấy, gặp phải một vị cường giả cao thủ trong cái gia tộc đó. Hắn nhìn thấy vật đó trong tay lão phu, liền cướp đoạt, và còn muốn giết lão phu diệt khẩu. hi hi

Trên mặt lão nở một nụ cười nhạt hàm ý trào phúng, nói:

- Nếu như không phải lão phu mệnh lớn, lúc này đã trở thành một xác chết rồi.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, trong Thế giới Linh đạo, không có chỗ cho công lý, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện. Tuy nhiên, hành động đưa xác bạn thân về tận nhà của Tề Thiên lão tổ, kết quả suýt chút nữa bị mất mạng, lại là việc tương đối hiếm thấy.

Tới đây, trong lòng hắn càng hiếu kỳ hơn, rút cuộc là thứ gì mà khiến cho cái gia tộc đó làm ra việc mất nhân tính và phát cuồng lên như vậy.

Ánh mắt trở nên nghiêm nghị, Doanh Thừa Phong nói:

- Tiền bối, ngài nói cái gia tộc đó chắc hẳn là gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc?

Tề Thiên lão tổ cượng thầm, nói:

- Tên tiểu tử ngươi khá thông minh, không sai, chính là gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc.

- Vị cường giả cao thủ mà ngài thường nhắc đến kia, có phải là lão A Nhĩ Pháp Đặc

Tề Thiên lão tổ hơi giật mình, lập tức cười nói:

- Ngươi cũng biết không ít thông tin về cái gia tộc này.

Lão ta tuy không đưa ra câu trả lời trực tiếp, nhưng với thái độ này của lão cũng đã cho thấy tất cả.

Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, trong đầu hắn lóe lên vô số ý niệm chỉ trong giây lát, đột nhiên, một ý nghĩ nổi lên trong đầu.

Theo những bắt gặp của Tề Thiên lão tổ, vật đó duy chỉ có tác dụng đối với cường giả Tử Kim Cảnh. Hoặc có thể nói, vật này có tác dụng to lớn đối với sự tiếp tục tấn thăng của cường giả Tử Kim Cảnh, cho nên mói khiến lão A Nhĩ Pháp Đặc động lòng, không từ bất cứ thủ đoạn nào ra tay cưỡng đoạt, mà còn muốn giết người diệt khẩu.

Hay là thứ mà Tề Thiên lão tổ nhắc đến chính là bảo vật trong tay lão A Nhĩ Pháp Đặc, đá định vị.

Đá định vị là bảo vật vô giá trên Thế giới này.

Mỗi một viên đá định vị đều có một mối liên hệ thần bí với dị độ không gian không một ai biết đến.

Loại đá này có công dụng vô cùng kỳ diệu, còn có thể hấp thụ lực lực không gian để đúc tạo Linh binh Linh giáp. Hơn nữa, trong trường hợp có thực lực tuyệt đối, càng có thể mở ra khe hở không gian, đi vào trong dị độ không gian.

Dị độ không gian: không gian hành tinh khác trong vũ trụ.

Có thể nói, mỗi một viên đá định vị đều là bảo vật vô giá, chẳng trách nó có thể khiến cho lão A Nhĩ Pháp Đặc nổi lòng tham đến vậy.

Tề Thiên lão tổ tiếp tục nói:

- Doanh Thừa Phong, việc này chỉ có ta và ngươi biết, lão phu không hy vọng có người thứ ba biết.

Trong long Doanh Thừa Phong khẽ rung động, nói:

Tiền bối yên tâm, vãn bối đương nhiên là giữ kín miệng.

- Ha ha.

Tề Thiên lão tổ cười phá lên, nói:

- Doanh Thừa Phong, chỉ cần ngươi có thể mang vật đó về cho ta, lão phu tuyệt đối không ngược đãi ngươi, cho dù phải cung phụng Khí Đạo Tông các ngươi, lão phu cũng sẵn sàng xem xét.

Khí Đạo Tông tuy có trữ bị hàng trăm năm, nhưng cường giả cao nhất cũng chỉ có mỗi một vị Hoàng Kim Cảnh là Phương Phù mà thôi. Thực lực cũng chỉ nhỉnh hơn Hồ gia năm xưa một chút mà thôi.

Nhưng tự nhiên có một vị cường giả Tử Kim Cảnh liên minh, vậy thì tình hình sẽ hoàn toàn khác.

Chỉ có điều, đối với con người của Tề Thiên lão tổ, Doanh Thừa Phong không hề có thiện cảm.

Người này thân là Thần bảo hộ của cùng Thái Hồ, ngày trước khi giao tranh với cường địch, đối mặt với hình chiếu ác long, lão lại không dám giao chiến, mà là người đầu tiên bỏ trốn, loại người như vậy, Doanh Thừa Phong không thể yên tâm để cho hắn làm chỗ dựa cho Khí Đạo Tông.

Cúi mặt xuống, nhanh chóng xua tan nét dị thường trên khuôn mặt, hắn tiếp tục nói:

- Tiền bối, hiện giờ ngài đã là cường giả Tử Kim Cảnh rồi, lẽ nào không thể tìm đến gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc báo thù và tìm lại vật đã mất.

Sắc mặt của Tề Thiên lão tổ hiện lên một nụ cười khổ:

- Một khi ngươi đã biết lão A Nhĩ Pháp Đặc, vậy thì phải biết sự lợi hại của lão ta như thế nào rồi, lão phu tuy tụ phụ, nhưng lại chưa hẳn là đối thủ của lão ta. Hi hi, nhưng mà...

Sát khí hiện rõ trong mắt lão, tiếp tục nói:

- Tuổi tác của lão A Nhĩ Pháp Đặc nói cho cùng cũng đã quá cao rồi, nguyên thọ của lão ta cũng không còn nhiều nữa, mà lão phu thì lại rất biết kiên nhẫn.

Doanh Thừa Phong tỏ vẻ thấu hiểu, mà trên thực tế, hắn cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân vì sao lão A Nhĩ Pháp Đặc một mình đi vào trong di tích, và muốn mời Quỷ binh Tử Kim Cảnh phục vụ cho gia tộc của lão.

Bởi vì ngoài gia tộc ra, còn có một Tử Kim Cảnh là con người đang nhòm ngó tới gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc.

Đến một ngày lão A Nhĩ Pháp Đặc chết đi, vậy thì Tề Thiên lão tổ chắc chắn sẽ tiến hành tàn sát tất cả mọi đệ tử con cháu trong gia tộc để trả mối thù năm xưa.

Cho nên, lão A Nhĩ Pháp Đặc trước lúc lâm trung, nhất định phải huyến luyện được một cường giả Tử Kim Cảnh trong gia tộc, hoặc là chiêu mộ một vị Tử Kim Cảnh.

Muốn huyến luyện ra một cường giả cấp độ đó trong gia tộc, hầu như là không thể mơ mộng, cho nên lão A Nhĩ Pháp Đặc mới dồn mục tiêu vào Quỷ binh Tử Kim Cảnh.

Nhưng điều đáng tiếc là, lão tuyệt đối không ngờ được, chuyến đi này lại khiến hắn sớm ra đi vĩnh viễn.

Doanh Thừa Phong do dự một lát, cuối cùng vẫn không nói cho Tề Thiên lão tổ biết tin lão A Nhĩ Pháp Đặc đã chết. Nhưng hắn tin rằng, với mức độ thù hận sâu sắc của Tề Thiên lão tổ đối với cái gia tộc này, nhất định lão sẽ tỉ mỉ và cẩn thận quan sát.

Cho nên lão sẽ sớm xác định được, lão A Nhĩ Pháp Đặc đã xảy ra chuyện trong khu di tích.

Khẽ nhếc mép cười nhẹ, Doanh Thừa Phong có thể khẳng định, cho dù Tề Thiên lão tổ đã đoán biết được điểm này, nhưng cũng tuyệt đối không thể liên tưởng đến sự mất tích của lão A Nhĩ Pháp Đặc có liên quan đến bản thân mình.

Dù sao thì, đẳng cấp của hai bên quá chênh lệch, muốn người ta tin rằng một vị Linh sư Bạch Ngân Cảnh có thể giết chết một cường giả Tử Kim Cảnh tối đỉnh, đó tuyệt đối không phải là một việc đơn giản.

Ống ta áo của Tề Thiên lão tổ vung lên, nói:

- Doanh Thừa Phong, lão phu đã đưa ra lời cam kết, nhưng có nắm được cơ hội hay không, chính là ở bản thân ngươi mà thôi.

Thân ảnh của lão đột nhiên lùi về phía sau và hóa thành một luồng sáng màu vàng, trong nháy mắt đã phóng về phía xa mất hẳn tung tích.

Doanh Thừa Phong đưa mắt dõi theo, con ngươi đảo lộn một vòng, thân ảnh chợt lóe lên, chui vào trong làn gió đen.

Lấy ra Hắc Chướng Kỳ, khẽ khàng lắc lên vài cái, hàng chục quỷ binh Hoàng Kim Cảnh và Song đầu Tử Kim Cảnh từ trong phóng ra ngoài.

Nhẹ nhàng vẫy tay, các quỷ binh Hoàng Kim Cảnh bắt đầu tản ra canh gác.

Sau khi có được trí thông minh, bọn chúng không còn giống như lũ quỷ binh bình thường ngốc nghếch nữa. Nếu như có người muốn mạo danh đồng loại của chúng, chúng tuyệt đối có thể nhận biết ngay tức khắc.

Có bọn chúng hộ vệ từ xa, Doanh Thừa Phong cảm thấy rất yên tâm.

Hướng về phía Song đầu gật đầu một cái, gã khổng lồ này há to mồm ra, nhả ra một viên châu tròn.

Đây chính là đá định vị mà Đan Lô Khí Linh đã từng nói.

Doanh Thừa Phong chăm chú quan sát một lát, liền lấy ra ngọc như ý.

Nhưng món bảo vật này vừa mới tiếp xúc với không gian, trên đỉnh lập tức phóng ra một tia sáng nhạt, hơn nữa tia sáng này chiếu thẳng vào viên đá định vị. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play