Trong lòng yên lặng tính toán, thân hình lại không ngừng lắc lư, nhìn giống như một gã say uống quá nhiều, bất cứ lúc nào cũng có thể té ngã ở trong trận đồ nguy hiểm này. Nhưng, mãi đến lúc hắn vượt qua toàn bộ đại trận lại chưa từng té ngã một lần.
Tuy rằng đã biết được phương pháp xuyên qua trận đồ, nhưng dù sao cũng là lần hành động đầu tiên, cho nên dọc theo đường đi Doanh Thừa Phong đều nơm nớp lo sợ, không dám làm sai một chút.
Tuy nhiên, quả nhiên đúng như Thạch Truyền Thừa ghi lại, lại được Trí Linh trợ giúp nên hắn liền xuyên qua đại trận mà gần như không hề hao phí tâm thần, và thuận lợi tiến nhập vào bên trong di tích.
Một khắc thông qua trận đồ này, thật ra hắn muốn thả ra vài sói con tiến hành giám thụ, nhưng đáng tiếc chính là, sau khi đánh một trận với Khải Đặc Nhĩ, nhóm sói con ở trong Lang Vương thuẫn hầu như không còn. Muốn khiến sói con này khôi phục thì cũng phải tĩnh dưỡng một tháng, nếu không thì đừng có mà mơ tưởng.
Đương nhiên, nếu ở trong tay của Doanh Thừa Phong có từ tính tinh thiết thì tốc độ khôi phục có thể sẽ nhanh hơn. Nhưng đáng tiếc chính là, loại tinh thiết này làm sao có thể dễ dàng tìm kiếm được chứ?
Một canh giờ sau khi Doanh Thừa Phong tiến vào trong đại trận, rốt cục đã có hai người ở hai phương hướng khác chậm rãi tiến vào trong trận đồ.
Càng là gia tộc khổng lồ thì tranh đấu và đấu đá nội bộ lại càng thêm nghiêm trọng.
Lần này bốn cường nhân Hoàng Kim Cảnh nhsom Khải Đặc Nhĩ dẫn người tiến đến tất nhiên cũng có ý tứ liên kết lại chống đỡ địch, nhưng cạnh tranh giữa bọn họ với nhau mới là kịch liệt nhất.
Bọn họ đều mong lão tổ có thể liếc nhìn một cái, rốt cục là ai mới là nhân vật cường thế số hai trong gia tộc.
Nếu có thể được lão tổ vừa ý, như vậy thì có khả năng sẽ tự mình ra tay giúp bọn họ tăng thực lực lên, khiến cho bọn họ cũng tiến vào Tử Kim Cảnh mà ai cũng hướng về.
Cho nên bốn người bọn họ đều tự mình chỉ huy cấp dưới bày trận, mặc dù không có góc chết gì cả nhưng lại phân chia phương hướng, mỗi người phụ trách thủ vệ một bên trận đồ.
Thật ra lúc Khải Đặc Nhĩ thét dài gọi người, ba cường nhân còn lại đã khẽ nhận thấy rồi.
Nhưng, bởi vì quan hệ tế nhị giữa bọn họ nên bọn họ cũng không dám dễ dàng vượt qua Lôi Trì một bước. Cho đến tận lúc này, nhìn thấy thời gian kéo dài lâu như thế nhưng bên kia vẫn không có một chút phản ứng nào, cho nên bọn họ mới hiệp thương một chút, cùng nhau phái người tiến đến tra xét.
Nhưng kết quả tra xét lại khiến bọn họ kinh hãi gần chết.
Ở đại trận bên này không còn một người sống để bảo vệ, không những thế, ra bên ngoài đại trận mười dặm, bọn họ lại phát hiện vô số thi thể của cường nhân trong gia tộc. Trong đó có cả cường nhân Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao Khải Đặc Nhĩ.
Có thể một lưới băt sheets nhiều cường nhân như thế, nhất định là một vị cường nhân độc nhất vô nhị, chưa biết chừng còn là một vị Tử Kim Cảnh.
Sau khi biết được tin tức này, ba vị cường nhân Hoàng Kim Cảnh kia lập tức hạ lệnh, mọi người cố thủ đại trận, tuyệt đối không thể tự mình ly khai.
Doanh Thừa Phong tất nhiên không biết được biến hóa bên ngoài, nhưng hắn cố ý lưu lại thi thể của đám người Khải Đặc Nhĩ cho người ta phát giác, chính là vì muốn cảnh cáo những người này, để cho bọn họ không dám rời khỏi trận đồ trước khi lão tổ trong gia tộc tới.
Không chỉ là nhằm vào bên ngoài di tích mà là kể cả bên trong di tích.
Vụng trộm tiến vào trong di tích, Doanh Thừa Phong quan sát một lúc. Ở nơi này trừ mình ra sợ rằng không có người thứ hai.
Trí Linh lấy một ít sức lực tinh thần chuyển hoán thành sức lực hắc ám, khiến Doanh Thừa Phong có được sự yểm hộ, và tìm được một chỗ tương đối an tĩnh hẻo lánh ở bên trong di tích.
Việc hắn cần làm lúc này chỉ có một, đó là yên lặng chờ đợi.
Chỉ cần lão tổ A Nhĩ Pháp Đặc tiến vào bên trong, và lúc chiến đấu với Quỷ Binh Tử Kim Cảnh kia chính là lúc hắn đục nước béo cò.
Dừng lại trong huyệt động, cảm thụ được một luồng âm phong quỷ khí nhộn nhạo quanh người, Doanh Thừa Phong lại kiềm chế tâm thần, bắt đầu tu luyện.
Trận chiến với Khải Đặc Nhĩ đã khiến hắn ngộ ra được tầm quan trọng của thực lực.
Nếu như hắn cũng là một vị cường nhân Hoàng Kim Cảnh thì giải quyết Khải Đặc Nhĩ chỉ như trở bàn tay, làm sao lại giằng co lâu như thế chứ, thậm chí còn làm mất một cánh tay của linh khí Cửu Mệnh Miêu mới có thể có thắng lợi cuối cùng.
Cho nên hắn tranh thủ thời gian tiến hành tu luyện, muốn khiến thực lực của mình đạt được thăng tiến lớn nhất.
Ròng rã cả nửa ngày, Doanh Thừa Phong chậm rãi thờ dài nhổ một bãi nước miếng, toàn bộ tinh khí thần đều khôi phục được trạng thái đỉnh cao. Vào thời khắc này, thậm chí hắn còn muốn đấu thêm với Khải Đặc Nhĩ một trận nữa.
Lấy túi không gian ra, hắn tùy ý kiểm tra một chút.
Hơn trăm người kia mặc dù không có cường nhân Hoàng Kim Cảnh, nhưng mỗi người đều là vũ sư, thứ tốt trên người lại không ít, sau khi sửa sang thoáng qua một chút, Doanh Thừa Phong liền thấy được một ít linh khí và bảo vật cực phẩm.
Tuy nhiên, dù sao thì nơi này cũng không phải là nơi tốt để thu xếp đồ đạc, hắn cũng không thể đổ ra toàn bộ để phân rõ ràng.
Trong lòng khẽ động, Doanh Thừa Phong lấy Hắc Chướng Kỳ ra.
Trước khi nói chuyện với Khải Đặc Nhĩ, hắn vẫn xem vật ấy là linh khí Bạch Ngân Cảnh bình thường. Nhưng lúc này lại biết vật này nhất định không phải là phàm vật.
Hơi do dự một chút, một luồng sức lực tinh thần được đưa vào trong đó.
Nhưng, luồng sức lực tinh thần này vừa mới tiến vào liền bị một lực phản kích mãnh liệt, một luồng lực cực lớn bắn ngược ra khiến sức lực của hắn bị bắn trở về.
Đây là sức lực hắc ám, âm trầm quỷ dị, tràn ngập nguy hiểm không thể đo lường.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng lắc đầu, khóe miệng xuất hiện một nụ cười lạnh.
Linh khí hắc ám thì sao chứ, ở trong mắt hắn cũng thường thôi.
Chân khí trong cơ thể tuôn ra mãnh liệt. Trí Linh lấy ra từng luồng chân khí và chuyển hoán thành sức lực hắc ám. Theo sau đó, sức lực tinh thần của Doanh Thừa Phong cũng xảy ra chuyển biến, biến thành sức lực hắc ám thuần chính nhất.
Sau khi luồng sức lực này tiến vào Hắc Chướng Kỳ, không còn bị linh khí gây ra lực phản kích nữa.
Vũ giả bình thường hay dùng chân khí để kích phát năng lực của linh khí, nhưng Linh Sư lại có thể có hai lựa chọn, bất kể là linh khí hay là sức lực tinh thần đều có thể sử dụng chân khí.
Nếu xét về điểm này thì thực lực của Linh Sư hơn vũ giả gấp đối.
Nhưng bởi vì cái gì cũng có một chuyên môn sâu của mình, tuyệt nghề mà Linh Sư am hiểu chính là luyện chế linh khí, đan dược và Phù Lục, còn về phương diện kinh nghiệm chiến đấu thì lại yếu hơn một chút.
Hơn nữa, con đường thăng tiến của Linh Sư gian nan hơn so với vũ giả, số lượng lại rất thưa thớt. Thường thường thì khi cùng tu luyện, vũ giả đã thăng tiến nhưng Linh Sư lại vẫn dậm chân tại chỗ như cũ.
Ai ưu ai kém khó có thể nói rõ.
Tuy nhiên, nếu Linh Sư có thể nâng cao cấp bậc lên thì tuyệt đối chính là một đám người đáng sợ nhất thế giới.
Sức chiến đấu của bọn họ, ngoại trừ trên phương diện kinh nghiệm không đủ, còn lại thủ đoạn khách địch lại vô cùng vô tận, tuyệt đối là hơn xa vũ giả cùng cấp.
Lúc này, sau khi sức lực tinh thần đi thăm dò, Doanh Thừa Phong mơ hồ cảm ứng được trong Hắc Chướng Kỳ quả nhiên là có một khoảng không gian tự hình thành.
Không gian này tương đối quỷ dị, ẩn nấp trong từng luồng mây mù màu đen. Ở bên trong lại tràn ngập khí tức hắc ám không gì so sánh nổi.
Nếu như không được Khải Đặc Thụy nhắc nhở thì cho dù Doanh Thừa Phong có sử dụng sức lực hắc ám để dò xét cũng chưa chắc sẽ phát hiện ra huyền ảo trong đó.
Cẩn thận cảm ứng, đôi mắt của Doanh Thừa Phong chợt sáng ngời.
Không gian của Hắc Chướng Kỳ khá quỷ dị, ẩn nấp trong bóng đêm có ma lực tầng tầng lớp lớp. Chính vì có sức lực lực hắc ám này tồn tại cho nên nó mới có thể được lưu giữ trong túi không gian, không đến mức bị ảnh hưởng bởi hai tầng không gian.
Không biết vật này do ai luyện chế mà lại có đặc thù thần kỳ như thế.
- Rống.
Đột nhiên, có một tiếng rống nhẹ nhàng truyền đến từ phía xa.
Doanh Thừa Phong khẽ rùng mình, lập tức đề cao cảnh giác.
Một con hổ lớn âm phong phiêu diêu từ tiền phương chậm rãi đi đến, nó đung đưa cái đuôi thật dài, ánh mắt phiêu bạt liếc qua Doanh Thừa Phong trước mắt.
Ở trong mắt của nó, Doanh Thừa Phong có sức lực hắc ám dày đặc quanh thân không thể nghi ngờ chính là đồng loại của nó. Cho nên nó chỉ liếc qua liền không có hứng thú gì nữa.
Nhưng mà, một khắc này lại khiến trong lòng Doanh Thừa Phong chấn động.
Hắc Chướng Kỳ là một linh khí cực kỳ hùng mạnh. Năng lực lớn nhất của nó không phải là công thủ mà là có thể nuôi dưỡng Quỷ Binh.
Đương nhiên, Hắc Chướng Kỳ có yêu cầu vô cùng cao với Quỷ Binh, trừ phi là Quỷ Binh đã có linh trí, nếu không thì căn bản không thể ở trong linh khí được.
Nếu như gặp những người khác, đối mặt với tình huống như vậy thì sẽ bó tay không có biện pháp, ngoại trừ việc chờ đợi cơ duyên ra thì không có biện pháp nào khác.
Nhưng Doanh Thừa Phong lại khác, ở trong đầu của hắn lại có thêm sự hiện hữu của Trí Linh.
Chỉ cần Trí Linh tác ra một chút tinh thần liền có được khả năng tính toán và trí tuệ giống như một đứa trẻ.
Khí linh Bá Vương thương và Hàn Băng trường kiếm đều được luyện chế ra như thế. Như vậy, nếu để Trí Linh tách ra một chút sức lực tinh thần và đánh nhốt linh hồn Quỷ Binh vào bên trong thì sẽ phát sinh biến hóa gì?
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu hắn giống như điện quang, nhưng lần này như hào quang thiểm định lại khiếm cho cả người Doanh Thừa Phong vì kích động mà phát run.
Nếu.
Nếu ý tưởng này có thể thành công thì Hắc Chướng Kỳ trong tay hắn sẽ trở thành chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Bất kể là Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp hay là nhất khí Hỗn Nguyên bại đều không thể so sánh được với Hắc Chướng Kỳ.
Hắn hít sâu một hơi, một lúc lâu sau, gợn sóng trong lòng mới dần dần bình tĩnh lại.
Ánh mắt khẽ quay tròn, Doanh Thừa Phong lập tức đứng dậy đi về hướng di tích bên ngoài.
Ở bên trong khu di tích này, càng tới gần khu vực trung tâm thì cấp bậc của Quỷ Binh càng cao. Ở nơi trung tâm nhất, tuy rằng Quỷ Binh Hoàng Kim cấp không thể nói là chỗ nào cũng có, nhưng tuyệt đối là không hiếm thấy.
Nhưng ở tầng ngoài cùng của di tích, cũng là thiên hạ của Quỷ Binh Hắc Thiết caasp.
Mười lăm phút sau, Doanh Thừa Phong dừng bước, ánh mắt của hắn sáng ngời, nhìn về một Quỷ Binh hình rắn đang chậm rãi trườn tới.
Từ hơi thở được phóng thích ra ở trên người của Quỷ Binh thì có thể thấy nó chỉ là một Hắc Thiết cấp mà thôi, hơn nữa, hắc quang trên người nó cũng không nồng đậm, bộ dáng giống như là vừa mới ngưng tụ thành hình không bao lâu.
Loại Quỷ Binh cấp bậc này tuyệt đối là tồn tại ở tầng chót nhất trong di tích.
Tuy nhiên, sau khi Doanh Thừa Phong nhìn thấy nó liền hết sức vui mừng, lập tức tập trung vào mục tiêu.
Quỷ Binh đáng thương này còn không biết đại họa lâm đầu, nó nhàn nhã du động, không ngừng hút Âm Phong Quỷ khí vào người, chậm rãi rèn luyện thân thể.
Đột nhiên, một luồng điện quang hiện lên, hung hăng đánh vào trên người nó.
Quỷ Binh hình rắn giận tím mặt, lúc nó ngẩng đầu phát ra tiếng gào chát chúa thông tri đến đồng bọn, lại là một luồng điện quang bắn nhanh đến, xuyên thấu qua cổ của nó.
Đây là một luồng quang minh ẩn chứa sức lực sinh mệnh, nhát mắt đã xua tán hết tất cả sức lực của nó.