-Hô, hô, hô

Vừa thở hổn hển, Doanh Thuận Phong vừa dựa người vào trong góc vách đá tối tăm.

Lúc này đã là ngày thưa ba kể từ khi hắn chạy thoát khỏi đại sảnh Truyền Thừa. Ở trong đây ba ngày, hắn đã đem tất cả bản lĩnh của mình, gần như là tất cả bản lĩnh ở tầng thứ nhất tháp Truyền Thừa ra dùng thử.

Nhưng hắn bi ai phát hiện ra rằng, bất kể mình chạy đến chỗ nào, thì chỉ trong vòng một canh giờ người mặc áo đen kia lại sẽ xuất hiện trước mặt hắn trong vòng hai trăm trượng.

Hai bên, một người đuổi, một người chạy, cứ thế kéo dài đã ba ngày, cứ như vậy thì cả hai cũng sẽ đều phải chịu tổn thất.

Doanh Thuận Phong tất nhiên là lâm vào tình trạng kiệt sức, nhưng sự cố gắng của hắn cũng không có uổng phí.

Ban đầu bên cạnh người mặc áo bào đen còn có ba con rối, nhưng giờ phút này cũng chỉ còn sót lại một con, đây chính là thành quả mà hắn phải trả giá cao mới đôi được.

Nhưng Doanh Thuận Phong cũng không hơn gì, Phù Lục định thân trong tay hắn dùng suốt ba ngày, Bạo Liệt kiếm cũng dùng gần hết một phần ba rồi, vậy mà vẫn không thể làm gì được đối phương.

Thật ra, điều khiến Doanh Thuận Phong thực sự cảm thấy buồn bực chính là khi giao thủ với người áo đen này, hắn căn bản cũng không có cơ hội để hấp thụ được chân khí và lực sinh mệnh.

Cho nên uy năng lớn nhất của Bá Vương thương cũng không có chỗ để phát huy.

Khẽ lắc đầu, trong lòng Doanh Thuận Phong thầm than thở. Hắn lại lấy ngọc thạch ra lần nữa để cảm ứng lực lượng tinh thần đã mất.

Chỉ chốc lát sau, hắn không sao làm được đành thấp giọng mắng một câu.

Ở nơi này, trong vòng ngọc thạch quả thật có bản đồ địa hình của tháp Truyền Thừa. Nhưng, nội dung ghi chép bên trong đó lại toàn là của tầng một. Về phần nội dung của tầng thứ hai và các tầng cao hơn nữa, thì kết quả trên đó lại xuất hiện tầng tầng dấu hỏi chấm.

Đúng như lời tương truyền lại về tháp Truyền Thừa, thực lực hôm nay của hắn không đủ để sử dụng tháp Truyền Thừa, cho nên ngay cả thông tin trong ngọc thạch cũng không thể nhìn thấy được.

Nhẹ nhàng vỗ vào chiếc túi bên hông, trong này có rất nhiều bảo vật quý mà hắn đã góp nhặt được.

Tuy nói tầng một của tháp Truyền Thừa không có khả năng xuất hiện những vật lạ trân quý có một không hai, nhưng sau khi vơ vét một vòng, những đồ vật mà hắn có được đều khiến bất cứ kẻ nào nhìn thấy đều cảm thấy thỏa mãn rồi.

Nhưng đối với hắn- người nắm rõ bí mật của tháp Truyền Thừa mà nói, thì vẫn chưa có cảm giác thỏa mãn.

Ý nghĩ vừa chuyển, việc hắn cần làm bây giờ không phải là tiếp tục vơ vét, mà là phải nghĩ cách giải quyết cái người áo đen giống như quỷ truy mệnh ở đằng sau lưng mình kia.

Tai họa này, tuyệt đối không thể để y tiếp tục tồn tại. Nếu không cho dù hôm nay hắn có thể thuận lợi thoát ra khỏi tháp Truyền Thừa, thì sau này y cũng là một sự phiền toái đối với hắn.

Hắn cũng không muốn phát hiện ra bóng dáng của người này ở bên trong Khí Đạo tong.

Tròng mắt quay tròn chuyển động một vòng, Doanh Thuận Phong quan sát địa hình bốn phía, đôi mắt hắn bất chợt sáng lên.

Chỉ chốc lát sau, hắn đã nấp mình xuống bên dưới một cái động thấp đã được lấp kín.

Một canh giờ sau quả nhiên truyền đến âm thanh đồ trang sức trên người của người mặc áo bào đen.

Năng lực truy tìm tung tích của người này thật là đáng sợ. Doanh Thuận Phong đã hết sức cẩn thận, hắn tin rằng mình đã không để lại bất kì một manh mối nào, nhưng người kia vẫn có thể tìm đến tận nơi hắn ẩn nấp rồi.

Tình huống như thế này đã vượt ra khỏi phạm trù mà hắn có thể lý giải được rồi.

Bước đi chậm rãi ổn định, người mặc áo bào đen chậm rãi bước đi. Phía sau y, có một nữ tử tuổi còn trẻ, trong tay cầm trường kiếm, nhắm mắt bám theo đằng sau y.

Bước chân của bọn họ không hề vội vàng, nhưng tốc độ đúng là không hề chậm chút nào.

Người mặc áo bào đen đột nhiên dừng bước, y nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh, rồi đi về phía cái động thấp.

-Tật

Trong nháy mắt khi hai người họ bước vào trong cái động thấp đó, thì trong động bỗng vang lên một tiếng nổ rất to như là tiếng sấm sét vậy.

Một thanh trường kiếm sắc bén và linh hoạt xuyên qua không gian, giống như là một tia chớp điện chầm chậm đâm về phía người mặc áo bào đen.

Nhưng dường như người này đã sớm có phòng bị từ trước, lúc đó trên người y chợt dâng lên một luồng hào quang trắng bao quanh người, luồng hào quang này cứng như kim cương, cho dù là hàn khí lạnh lẽo trên trường kiếm Hàn Băng cũng không thể làm gì được.

Kiếm quanh vừa tan đi, thân hình của Doanh Thuận Phong chợt lóe lên, xuất hiện ngay bên cạnh người mặc áo bào đan, rong tay hắn có cầm trường kiếm, hung hăng bổ xuống.

Chỗ mà hắn lựa chọn để phục kích chính là ở cửa của một cái động nhỏ hẹp. Lấy chiều dài của thương Bá Vương mà nói thì thương Bá Vương căn bản không thể thi triển được ở chỗ này, mà trường kiếm Hàn Băng thì ngược lại không chịu ảnh hưởng gì từ sự hạn chế này, và còn là lần đầu tiên thi triển ra trước mặt người áo đen.

Một chiêu kiếm vừa tung ra, ngay cả không khí xung quanh cũng đều trở nên lạnh như băng.

Người áo đen cười lạnh một tiếng trong lòng, luồng ánh sáng lớn bảo vệ của mình kiên cố không gì có thể phá vỡ được, chẳng lẽ tên tiểu từ này còn chưa từ bỏ ý định sao?

Chỉ có điều, ngay sau đó, khuôn mặt được giấu bên trong chiếc áo bào của y hơi đổi. Bởi vì y rốt cục đã nhìn ra, một chiêu này của Doanh Thừa Phong xuất ra không phải đánh về phía y mà là đánh về phía người nữ tử trẻ tuổi đang đứng bên cạnh y.

Y hừ lạnh một tiếng, lúc luồng ánh sáng ảo vệ quanh người đang định khuyếch tán rộng ra, đã thấy trường kiếm trong tay Doanh Thuận Phong chợt bắn ra một quả cầu ánh sáng màu trắng.

Quả cầu ánh sáng này một khi được kích phát, lập tức sẽ vỡ ra, một luồng hàn khí lớn giống như thủy triều cuồng mãnh tỏa ra bốn phía xung quanh.

Mặc dù là được dải ánh sáng bảo vệ, nhưng mọi hành động của người mặc áo bào đen vẫn bị đình trệ trong chốc lát. Y giật mình bởi hàn ý quá mức mạnh mẽ như vậy.

Nhưng chỉ trong chớp nhoáng bị đình trệ này, Doanh Thuận Phong cũng đã thực hiện được mục đích chính của mình.

Trường kiếm Hàn Băng trong tay vung lên đảo một vòng, đã xẹt qua cổ họng của người thiếu nữ trẻ tuổi.

Không có một giọt máu tươi này bị tóe ra bên ngoài, bởi vì hàn khí trên trường kiếm kia đã làm đông cứng toàn bộ máu trong người rồi. Chỉ có điều, mũi kiếm lạnh lẽo này đã vô tình cướp đi mạng sống của người thiếu nữ trẻ tuổi như đóa hoa này.

Cũng kông phải là Doanh Thuận Phong độc ác muốn "bẻ hoa", mà là nếu cô gái này bị người khác khống chế thì sẽ biến thành một con rối chỉ biết nghe lệnh, như vậy thì sống không bằng chết. Một khi đã như vậy, Doanh Thuận Phong đã làm người tốt thì sẽ làm đến cùng, giải thoát cho nàng ta.

-Muốn chết

Người mặc áo bào đen rốt cục cũng hiểu rõ tính toán của Doanh Thuận Phong, y nổi giận gầm lên một tiếng, nhẹ nhàng đưa tay ra.

Một dải ánh sáng như tia điện chói lóa đâm về phía Doanh Thuận Phong.

Trong lòng Doanh Thuận Phong giật mình kinh sợ, hắn rõ ràng cảm nhận được một loại hơi thở chết chóc cực kì mạnh mẽ đang bao phủ lấy chính mình.

Đây rõ ràng chính là một dải ánh sáng rực rỡ thuần khiết, nhưng bên trong đó lại lộ ra một sức mạnh chết chóc khiến người ta sợ hãi.

Hắn không chút chần chờ lấy tấm lá chắn Lang Vương trên lưng ra.

Theo một tiếng thở nhẹ của hắn, trên lá chắn đó lập tức nổi lên hình ảnh đầu cái đầu của Lang Vương, nó mở rộng cái miệng đầy máu, một ngụm đã nuốt trọn một dải ánh sáng kia.

-Phốc

Sau khi vang lên một thanh âm trầm đục, trên tấm chắn phát ra một tiếng kêu bi thương. Hơi thở hồn phách của Lang Vương nhanh chóng phai nhạt đi.

Tuy rằng trong tay Doanh Thuận Phong là một tấm chắn linh khí siêu phẩm, đủ sức để chắn được những sức mạnh lớn hơn nhiều so với sức mạnh của cực phẩm linh khí.

Nhưng bất kể linh khí nào cũng có một giới hạn chịu đựng của nó.

Sau khi nuốt lấy một luồng sức mạnh toàn lực của người mặc áo bào đen, tấm chắn kinh khí này mặc dù không bị tan biến, nhưng nhất định cũng đã phải chịu sự thương tổn rất lớn. Chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào phát huy được toàn bộ sức chiến đấu nữa rồi.

-Siêu phẩm linh khí?

Người mặc áo bào đen kinh ngạc thốt lên một tiếng, cái nhìn đối với kẻ địch trước mặt này đã thay đổi.

Từ trước đến nay, y luôn tự cho mình là thanh cao, không nghĩ tới, ở bên trong nơi hẻo lánh khép kín này lại có thể gặp được một nhân vật khiến cho y phải kinh ngạc liên tục như vậy.

Tuy nhiên cũng chính vì vậy, cho nên y đã hạ quyết tâm phải giết được người này ở ngay tại đây.

Doanh Thuận Phong lui về phía sau hai bước, đau lòng nhìn tấm chắn, bất quá đối với một dải ánh sáng linh hoạt sắc bén mà người mặc áo bào đen kia vừa thi triển ra hắn cũng có chút kiêng kị hơn.

Nếu luống ánh sáng này thật sự đánh thẳng vào người hắn, vậy thì bộ chiến giáp trên người hắn cũng chẳng thể chống đỡ được. Nói không chừng, hắn lại phải dùng con rối thế thân trong não để che tai rồi.

Hít một hơi thật sâu, Doanh Thuận Phong cất cao giọng nói: -Các hạ, ta và ngươi ngày xưa không có oán, ngày nay không có thù, vì sao nhất định muốn dồn ta vào chỗ chết?

Người mặc áo bào đen lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói: -Bây giờ nói những lời này, còn có ý nghĩa sao?

Doanh Thuận Phong cười khổ một tiếng nói: -Quả thật là không có ý nghĩa. Có điều, ta muốn biết, hiện giờ tất cả con rồi của ngươi đã không còn nữa, nếu lại gặp phải tổn thương trí mạng, vậy thì phải làm sao? Vẻ mặt hắn lúc đầu là thoáng vẻ chua xót, nhưng đến khi nói ra câu nói cuối cùng kia cũng là lúc trong giọng nói nghiêm nghị tràn ra một tia sát khí.

Người mặc áo bào đen chậm rãi gật đầu một cái, nói: -Ngươi nói không sai, tượng gỗ của ta quả thật đã không còn nữa. Haiz, đến nơi này, ta vốn không nghĩ đến phải giải khai phong ấn, nhưng để giết được ngươi- tên thiên tài này, như vậy Y thật sâu liếc mắt nhìn Doanh Thuận Phong một cái, nói:

-Đáng giá.

Ánh mắt của Doanh Thuận Phong ngưng tụ lại, từ trong lời nói của đối phương, hắn nghe được một loại tự tin hùng mạnh.

Lúc chính mình mang hết thủ đoạn ra để diệt trừ toàn bộ những vây cánh của đối phương, ngược lại, y lịa tỏ ra tự tin hơn so với lúc ban đầu, trong chuyện này chắc chắc có mưu mẹo gì.

Người mặc áo bào đen giơ tay lên, ấn nút áo đen trên người, chiếc áo bào đen trên người cả y được cởi xuống.

Dưới lớp áo bào đen, vẫn là một khuôn mặt được che lấp bởi một tấm che mặt như cũ, làm cho không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt thật của y. Mà thân thể dưới lớp áo bào đen kia, còn có một tấm áo bào trắng tinh khiết rộng thùng thình.

Tuy nhiên, lúc này Doanh Thuận Phong cũng không thèm quan tâm đến khuôn mặt của y nữa rồi.

Bởi vì một khắc khi chiếc áo bào đen được gỡ xuống cũng là lúc một hơi thở sắc bén linh hoạt từ trên người y tràn ra bên ngoài. Cỗ hơi thở này không chút kiêng nể gì khuếch tán ra xung quanh, dường như muốn phủ kín tàn bộ nơi này.

Sắc mặt của Doanh Thuận Phong đại biến, hắn rốt cục hiểu được tại sao đối phương lại tự tin đến như vậy rồi.

Sự tự tin đó chính là xuất phát từ thực lực của y.

Người kia, thế mà lại không phải là một võ sĩ chân khí tầng thứ mười bình thường, từ trên người y toát ra một loại hơi thở cường đại, thật sự là không hề thua kém gì Phong Huống.

Cao thủ cấp Bạch Ngân, hắn không ngờ đây chính là một cao thủ Linh Sư cấp Bạch Ngân hàng thật giá thật.

-Oa.

Doanh Thuận Phong hú lên một tiếng quái dị. Không chút do dự mà bỏ chạy về phía trước.

Tuy rằng hắn rất tự tin, nhưng hắn cũng biết rằng trình độ chênh lệch giữa mình và cao thủ cấp Bạch Ngân là rất lớn.

Lúc thực lực chân chính của đối phương được giấu kín, đem tu vi áp chế xuống cấp võ sĩ bình thường để giao đấu với hắn, hắn còn có thể dựa vào một vào thủ đoạn để chiến đấu với y. Nhưng lúc đối phương bày ra thực lực chân chính, hắn nếu còn muốn càn quấy nữa thì chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao.

-Hừ, ta đã nói rồi, người trốn không thoát đâu.

Người bịt mặt lạnh lùng nói một câu. Y bước lên một bước, không gian trên mặt đất dường như là cứ gối lên nhau mà chuyển động. Cho nên khi y đạp chân lên mặt đất, lúc đấy Doanh Thuận Phong đã chạy xa được mấy trượng.

Y chỉ nhẹ nhàng bước vài bước, cũng đã kéo gần khoảng cách với Doanh Thuận Phong rồi.

Trong mắt Doanh Thuận Phong đã hiện lên một tia hoảng sợ.

Ngươi đã không cho ta sống, vậy ta đành cùng người "đồng quy vu tận" thôi!

Hắn quát lên một tiếng lớn, cũng không có xoay người nghênh địch, mà là chạy như điên về phía cửa lớn của tháp Truyền Thừa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play