Đoàn Thụy Tín chậm rãi gật đầu. Hắn vung tay áo lên, nói. - Những người
không liên quan đều lui đi
Trong hậu viên vốn đang có mười người nghe tin mà tới nhưng sau khi nghe thấy lời
của Đoàn Thụy Tín dĩ nhiên không có ai dám ở lại mà liền tản ra như ong vỡ tổ.
Đoàn Thụy Tín xoay người nói. - Thừa Phong, đây là Đổng Hồi Kỳ, sư huynh ngươi.
Tu vi chân khí của hắn hai năm trước đã đạt đỉnh cao tầng 10. Trải qua hai năm
tôi luyện này, giờ trên phương diện tu vi võ đạo càng tiến thêm một bước. Nếu
không vì thi luyện Truyền thừa tháp lần này, hắn sớm có thể thăng lên võ sư và
trở thành một trong những trưởng lão của Chấp pháp đường rồi.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu một cái, hướng đến Hồi Kỳ khom lưng nói. - Kính
chào Đổng sư huynh
Hai mày Đổng Hồi Kỳ giương lên, cười nói. - Nghe đại danh huynh đã lâu chỉ là
không ngờ đến hôm nay mới có duyên gặp mặt, hơn nữa sau gặp mặt sẽ là một trận
đại chiến, thật là vinh hạnh cho Đổng mỗ rồi.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười. Từ trong lời nói của đối thủ, hắn nghe ra có
chút thâm ý oán hận.
Tuy nhiên nếu như ở vào tình cảnh tương tự, cảm giác của hắn so với đối phương
cũng không biết đi tới đâu.
Khổ luyện hơn hai mươi năm, liều mình trong vô số nơi hiểm ác vì chính là ghi
được một tên trong danh sách của thi luyện Truyền thừa tháp như thế
Nhưng sự xuất thế của Doanh Thừa Phong lại nảy sinh ra chuyện tước đoạt lấy
danh ngạch y đã nắm trong tay.
Bất kỳ người nào khi xảy ra chuyện như vậy đều rất khó khiến người ta bình tĩnh
chấp nhận được.
Nếu vị Đổng Hồi Kỳ này còn đủ khả năng thể hiện ra một chút sắc thái khinh thường,
không chút quan tâm mà nói, như thế Doanh Thừa Phong thật sự phải cảnh giác với
người này rồi.
Đoàn Thụy Tín âm thầm khẽ thở dài một tiếng. Đổng Hồi Kỳ chính là đồ đệ chính
thống mà ông dốc lòng bồi dưỡng ra.
Tước đoạt danh sách thi luyện trong tay y, cũng là việc bất đắc dĩ. Ông sở dĩ
làm như vậy cố nhiên là vì lôi kéo Doanh Thừa Phong. Nhưng điểm chủ yếu lại là
không nhẫn tâm để Đổng Hồi Kỳ mạo hiểm đi vào Truyền thừa tháp.
Lấy võ lực cá nhân mà nói, Đổng Hồi Kỳ quả thực là nằm trong lớp người xuất sắc
nhưng nếu là so sánh với đám người Trương Học Lâm, Đặng Hạ lại rõ rằng kém
không chỉ một bậc.
Có nhiều thứ không phải đơn giản dựa vào nỗ lực thì có thể thành công. Nếu là
không có thiên phú tuyệt vời, bất luận bọn họ dụng công thế nào đều không có
cách nào nhảy lên cảnh giới tối cao được.
Đổng Hồi Kỳ tuy đạt được nguồn tài nguyên rộng lớn, hơn nữa trong khiêu chiến
giữa sinh tử, y chưa từng sợ hãi một chút nào. Nhưng sau hai mươi năm tu luyện,
chênh lệch giữa y và đám người Trương Học Lâm lại càng ngày càng lớn.
Tu vi võ đạo của y như vậy, khi ở trong Truyền thừa tháp sợ là lành ít dữ nhiều,
có khả năng đạt được cơ hội truyền thừa cực kỳ nhỏ. Cho nên ông mới không muốn
để Đổng Hồi Kỳ đi vào chỗ mạo hiểm
Còn như Doanh Thừa Phong, đó là hoàn toàn khác rồi.
May mắn của thằng nhóc này là không ngờ được Tông chủ ban cho 10 tấm Phù Lục,
hơn nữa trên người hắn còn có cây đại sát khí Bạo Liệt kiếm. Thêm nữa trong
hoàn cảnh thần kỳ ở Truyền thừa tháp, lực lượng tinh thần của linh sư có tác dụng
diệu kỳ vô cùng. Bỏ xấu chọn tốt chính là năng lực cơ bản nhất nhưng chính năng
lực này giúp cho đám linh sư thuận lợi chiếm cứ rất lớn.
Với thân phận linh sư của Doanh Thừa Phong, chỉ cần không có lòng tham, như vậy
trên cơ bản sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng
Cho nên trong lòng của Đoàn Thụy Tín thực ra còn hy vọng Doanh Thừa Phong có thể
đạt được một danh ngạch cuối cùng này. Đồng thời khiến Đổng Hồi Kỳ rút lui khỏi
thi luyện một cách quang minh chính đại
Chỉ là, nỗi khổ tâm này của ông, Đổng Hồi Kỳ lại tuyệt đối sẽ không lý giải được.
Hướng lôi đài chỉ một cái, Đoàn Thụy Tín trầm giọng nói. - Hai ngươi có thể bắt
đầu rồi đấy.
Hai người cùng đáp một tiếng. Đổng Hồi Kỳ vung tay, một mặt liền lấy ra tấm
khiên chắn đã chuẩn bị từ trước, rồi đem che kín nữa thân mình.
Doanh Thừa Phong liền giật mình, dở khóc dở cười mà nói. - Đổng huynh, xin yên
tâm, đây là đồng môn giao đấu, tiểu đệ vô năng cũng sẽ không sử dụng Bạo Liệt
kiếm
Khi hắn bắt đầu tôn xưng đối phương một tiếng sư huynh, nhưng Đổng Hồi Kỳ rõ
ràng là không đáp lại. Cho nên Doanh Thừa Phong cũng tùy theo mà sửa lời, không
dùng mặt nóng đi dán vào đít lạnh của đối phương
Mặt Đổng Hồi Kỳ ửng đỏ, hắn lắc đầu nói. - Doanh huynh sai rồi. Tuy chúng ta là
đồng môn giao đấu nhưng liên quan đến đại sự, đặc biệt là người thắng cần đi
vào trong Truyền thừa tháp nguy cơ trung trùng. Cho nên bất luận Doanh huynh có
thủ đoạn gì đều không chút nề hà mà thi triển ra nhé.
Mặt mày Doanh Thừ Phong hơi nhăn nhó, trong lòng nghĩ thầm: nếu ta đem tất cả
thủ đoạn thi triển ra, ngươi có thể đỡ được mới gọi là lạ.
Vị Đổng Hồi Kỳ này tuy tu vi võ đạo cao cường, trong cùng cấp khó gặp địch thủ.
Nhưng nếu là trong Cửu khúc thập bát loan có thể gặp được lại còn kém hơn nhiều
rồi.
Doanh Thừa Phong có thể phối hợp sử dụng Phù Lục với Bạo Liệt kiếm, muốn lấy
tính mệnh của đối thủ, tự nhiên sẽ không phải là việc khó gì.
Chỉ là lời lửa đổ thêm dầu, hắn không tiện nói ra.
Mím môi khẽ mỉm cười, Doanh Thừa Phong nói - Đa tạ Đổng huynh chỉ bảo. Mời!
Đổng huynh gật mạnh đầu một cái, đưa tay hướng ra sau, rút cây đại đao ở sau
lưng ra. Sau đó y hét lớn một tiếng âm vang như sấm sét, thân hình chuyển động
hóa thành một khối màu đen lao tới
Doanh Thừa Phong cười ha hả. Sau khi nhẹ nhàng đưa tay chộp lấy cái hộp trên
lưng, ba khúc côn tròn lập tức đánh xuống.
Hắn ra tay nhanh như chớp điện. Ngay khi khúc côn tròn vừa đánh xuống, đã thuận
lợi đem chúng lắp ghép thành công rồi.
Bá Vương thương! Loại hung binh khủng bố này, vừa vung lên đã phát ra sóng nhiệt
hừng hực vô tận rồi
- Hô!
Thương của Doanh Thừa Phong rung lên, không thèm để ý hướng về phía trước hung
hãn đánh qua.
Lập tức trong hư không xuất hiện một dòng hỏa long bốc lên không ngớt. Nó chuyển
động uốn lượn nhanh như sét đánh bên tai nhằm hướng Đổng Hồi Kỳ bay tới.
- Cạch
Tuy Đổng Hồi Kỳ muốn cố sức né tránh thế nhưng đòn thương này của Doanh Thừa
Phong nhìn giống như thô bạo đơn giản nhưng lại chứa đầy huyền diệu, mặc cho y
trốn tránh thế nào đều tránh không được đòn thương sấm sét này, đành phải đưa tấm
khiên chắn lớn trong tay nhận lấy một đòn công kích ẩn chứa sức mạnh trùng
trùng.
Sau một tiếng nổ rất lớn của sắt thép giao nhau, thân hình của Đổng Hồi Kỳ bị
thổi bay ra ngược ra sau. So với thời điểm gần đấy thì tốc độ lùi ra sau còn
nhanh hơn mộc bậc.
Tay cầm khiên của y hơi run lên. Không ngờ trên gan bàn tay đó có một vết rách
mờ ảo, đồng thời đang rỉ ra một vệt máu đỏ tươi.
Càng khiến y cảm thấy hết sức bối rối hơn khi trên khiên chắn có một vết tích
màu đỏ.
Linh binh đó trong tay của Doanh Thừa Phong không ngờ bá đạo kinh khủng như vậy.
Tuy Đổng Hồi Kỳ phản ứng cực nhanh, lập tức phi thân lùi ra sau, giảm đi sức mạnh
khổng lồ của cú đánh nhưng nơi khiên chắn và trường thương va chạm còn phải chịu
một chút thương tổn.
Lần nữa ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Doanh Thừa Phong một cái
Lúc này, vẻ oán trách và bất mãn trên mặt của Đổng Hồi Kỳ sớm biến mất không dấu
vết rồi. Một chút khinh miệt ẩn chứa trong ánh mắt y không biết bị ném đi đâu rồi.
Thay vào đó lại là kinh ngạc khó tin
Lúc này, trong lòng y chỉ có một ý niệm
Doanh Thừa Phong, tu vi chân khí của tên tiểu tử này thật chỉ tầng 8 sao?
Nếu chân khí tầng thứ 8 có thể phát huy uy lực khổng lồ như thế, vậy khi chân
khí của hắn thăng lên đến tằng 10 thì đạt tới độ dũng mảnh thế nào chứ.
Hơn nữa, trường thương trong tay tên tiểu tử này là cái đồ quỷ gì. Đây quả thực
không có thể chỉ là va chạm của một con hỏa long được.
Một thương! Tuy chỉ là một thương đâm vào nhưng đã khiến trong lòng Đổng Hồi Kỳ
dâng lên một chút sợ hãi mơ hồ
Y đột nhiên phát hiện, bản thân cảm nhận trên thân đối phương có một luồng sức
mạnh khó hiểu. Mà lại luồng sức mạnh này y chỉ từng cảm nhận trên thân đám cao
thủ xuất sắc cùng thời với Trương Học Lâm và Đặng Hạ.
Người của Doanh Thừa Phong hơi run lên, sau đó thì đứng yên bất động.
Cuộc giao đấu vừa rồi có chút không hề đẹp mắt. Hắn không ngờ là chiếm được thế
thượng phong tuyệt đối.
Bá Vương thương. Linh binh này tuy chỉ là binh khí thông thường của đám sĩ
binh. Nhưng uy lực binh khí lại tuyệt đối không phụ thuộc vào sư cấp linh binh,
mà là sau khi dung hợp Hỏa Vân Thạch, uy năng của linh binh này càng tăng lên một
bậc.
Không những năng lượng hỏa hệ mang theo trong thương đạt tới đỉnh cao mới, mà
quan trọng hơn là trường thương có thể đem chân khí của mỗi một phần chuyển hóa
hoàn toàn thành lực lượng duy nhất.
Sở dĩ phát thương đánh bay chân khí tầng 10 của Đổng Hồi Kỳ chính là dựa vào lực
lượng to lớn không gì so bì nổi và uy năng điên cuồng này của hỏa hệ.
Hơn nữa cây thương này, sau khi Doanh Thừa Phong sử dụng thành công lực lượng
tinh thần, thì tự động trong thương sẽ sinh ra lực lượng thần bí nào đó rồi.
Đó chính là tác dụng chống đỡ vốn có, không giống thuộc tính chân khí tấn công
của cây thương này. Chỉ cần không phải chân khí của Doanh Thừa Phong nạp vào Bá
vương thương thì sẽ bị cây thương này làm suy yếu tới trên dưới 1 phần 10.
Chân khí của Đổng Hồi Kỳ quả thật rất cao, tột đỉnh tầng 10 đấy.
Nếu toàn bộ chân khí này oanh kích lên người của Doanh Thừa Phong đủ lấy mạng hắn
tại chỗ. Nhưng chân khí của y nếu như bị yếu đi chỉ còn 1 phần 10, mà còn là bị
binh khí tiếp xúc truyền lại gây thương tích, như vậy đối với Doanh Thừa Phong
thì không có chút uy hiếp nào nữa rồi.
Đôi mắt của Đoàn Thụy Tín trợn tròn đứng bên cạnh xem trận chiến. Tuy trong
lòng ông tràn đầy hy vọng Doanh Thừa Phong có thể đoạt lấy thắng lợi cuối cùng.
Nhưng sự chênh lệch giữa hai người bọn họ thực tế là rất lớn rồi.
Nếu ông không phải biết thân phận của hai người này, sợ là sẽ cho rằng thân phận
hai người bọn họ hoàn toàn đối ngược lẫn nhau
Trong mắt ánh lóe lên một tia sáng, Đoàn Thụy Tín than thầm trong lòng.
"Vì tên tiểu tử này, Phong Huống sư đệ đã không từ thủ đoạn tồi tệ nào rồi"
Không ngờ tự tay tạo ra một siêu cấp linh binh như vậy cung cấp cho hắn sử dụng.
Lẽ nào hắn sẽ không sợ hậu quả của việc cưng chiều quá mức là nóng vội sao?
- Hey! Doanh huynh quả nhiên là hảo công phu. Đổng Hồi Kỳ ném tấm khiên có chút
tàn phá đang cầm trong tay đi, cất cao giọng nói - Hãy cho kẻ hèn này được lĩnh
giáo một chút tuyệt thế thương pháp của ngươi đi.
Y đặc biệt chuẩn bị tấm khiên này vì đây chính là để ứng phó với Bạo Liệt kiếm
lừng danh thiên hạ của Doanh Thừa Phong
Nhưng hiện giờ Doanh Thừa Phong rõ ràng không sử dụng môn tuyệt kỹ này, vậy y
còn cầm tấm khiên chắn lớn ích có tác dụng gì. Chẳng lẽ chỉ còn trông cậy vào vật
ấy chống đỡ Bá Vương thương của Doanh Thừa Phong sao?.
Y lại không phải thật sự ngu ngốc, tự nhiên không biết lựa chọn ra như vậy
Tập trung tinh thần, hai tay Đổng Hồi Kỳ nắm chặt chuôi dao, toàn tâm toàn ý trầm
xuống
Từ trên người y, từng khối khí tức khổng lồ nhanh chóng trào lên đậm đặc. Dưới
sự kích thích của khối khí tức này, trong mắt y đang lóe lên ánh sáng hung bạo
giống như của loài ác lang thông thường.
Trong thời khắc này, y dứt bỏ tất cả rồi, đem đao pháp khổ luyện trong 20 năm của
bản thân hoàn toàn phóng ra.
- Oanh!
Đổng Hồi Kỳ lại hét to một tiếng, thân theo đao lao đi, hóa thành một luồng hồng
quang, thân đao hợp nhất hướng vào đầu Doanh Thừa Phong chém tới.