Cửa mở, người đang đứng ngoài phòng quả nhiên là Doanh Lợi Đức.
Tuy nhiên, lúc này ở trước mặt cháu họ, Doanh Lợi Đức đã không còn cách nào duy
trì vẻ uy nghiêm của bề trên nữa.
Mặc dù chân khí tu vi của Doanh Thừa Phong vẫn ngưng lại ở tầng thứ tám, nhưng
hắn đã có thêm một danh hiệu Linh Sư.
Linh Sư là tồn tại còn tôn quý hơn Võ Sư bình thường. Mà rất rõ ràng, Doanh Thừa
Phong cũng không phải Linh Sư bình thường, nếu không lấy thân phận địa vị của
Phong Huống, cũng sẽ không cùng hắn đến Tam Hiệp thôn.
Cho nên, khi đối mặt với Doanh Thừa Phong, Doanh Lợi Đức vẻ mặt tươi cười, hòa
nhã nói:
- Thừa Phong, Lục sư huynh muốn ta mời ngươi đến, ngươi đi theo ta một chuyến.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, Lục Mặc chính là một trong các trưởng lão nổi
danh trong Chấp Pháp đường, nhưng trên con đường này, bởi vì Phong Huống trấn
giữ, cho nên sự hiện hữu của hắn cũng không phải rất mạnh. Nhưng hiện giờ tới
Tam Hiệp thôn, hắn lại nhờ nhị thúc tới mời, thật không biết đang tính toán
chuyện gì.
Nhẹ nhàng gật đầu một cái, Doanh Thừa Phong nói:
- Nhị thúc, xin đợi một lát.
Hắn xoay người vào nhà, vội vàng thu dọn.
Kỳ thật cũng không có cái gì để thu dọn, chủ yếu nhất là cất tảng băng và Bá
Vương thương vào nội thất.
Tuy nói hắn tin tưởng ở trong này cũng không có người lộ liễu trộm cướp, nhưng
hai thứ đồ này quá mức quý báu, hắn cũng không muốn có bất kỳ chuyện gì không
hay xảy ra.
Hai người trước sau mà đi, đi tới nhà Doanh Lợi Đức.
Doanh Lợi Đức và Lâm Tự Nhiên là sư huynh đệ đồng môn, theo lý mà nói, Lâm Tự
Nhiên nên ở trong nhà Doanh Lợi Đức mới đúng, nhưng Lục Mặc lại cứng rắn chen lấn
vào.
Đối mặt với vị trưởng lão nổi danh của Chấp Pháp đường, Lâm Tự Nhiên có thể
không muốn xảy ra tranh chấp trong chuyện này, cho nên vô cùng hòa khí nhượng bộ.
Lục Mặc ngồi ngay ngắn cho phòng khách, sau khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong,
trên mặt hắn hiện ra một nụ cười thản nhiên, nói: - Thừa Phong, ngươi đến rồi.
Sau khi nói xong, mới gật đầu với Doanh Lợi Đức một cái, nói: - Lợi Đức sư đệ,
đã làm phiền ngươi.
Doanh Lợi Đức vội vàng nói: - Có thể cống hiến sức lực cho sư huynh, là vinh hạnh
của tiểu đệ, làm gì có phiền toái. Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại
thầm nghĩ, địa vị của mình trong lòng Lục Mặc quả nhiên kém xa Doanh Thừa
Phong, một tiếng Lợi Đức sư đệ của hắn càng hoàn toàn nể mặt cháu họ rồi.
Doanh Thừa Phong tiến lên một bước, nói:
- Lục trưởng lão cho gọi, không biết có gì chỉ bảo.
Hiện giờ thân phận của hắn đã không còn giống như trước, trong Khí Đạo tông, mỗi
Linh Sư chính thức đều có địa vị cực cao, tuyệt đối không nằm dưới Võ sư trưởng
lão bình thường.
Cho dù là hai vị Linh Sư vừa mới tấn thăng, Vương Quân Bàng và Kinh Đào, một
khi trở về tông môn, là có thể đạt được thân phận và địa vị không kém Lục Mặc.
Còn Doanh Thừa Phong chân khí tu vi chỉ vẹn vẹn có tám tầng, lại là một Linh Sư
thiên tài, rót ra một tứ thuộc tính song bí văn càng không cần phải nói.
Cho nên, khi hai người gặp lại, Doanh Thừa Phong đã không còn nơm nớp lo sợ,
thi lễ bái kiến.
Lục Mặc cười ha hả, khoát tay áo, nói:
- Thừa Phong, ta mời ngươi tới là có một tin tốt muốn báo.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:
- Mời Lục trưởng lão chỉ rõ.
Lục Mặc nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Thừa Phong, chuyện lần này ngươi thuận lợi thông qua được khảo hạch Linh Sư,
trở thành Linh Sư có võ đạo tu vi thấp nhất, trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của
Thiên Hạo thành, đã bị gia sư biết được. Cho nên lão nhân gia đích thân ban thủ
lệnh, cho ngươi tấn thăng làm trưởng lão Chấp Pháp đường.
- Trưởng lão Chấp Pháp đường ...
Doanh Thừa Phong và Doanh Lợi Đức ngơ ngác nhìn nhau, thật sự không ngờ lại
nghe được tin tức này từ miệng Lục Mặc.
Lấy tay gãi đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Lục trưởng lão, vãn bối dường như không phải là một thành viên của Chấp Pháp
đường.
Gương mặt Lục Mặc đột nhiên cau lại, nghiêm nét mặt nói:
- Thừa Phong, tại sao ngươi lại không phải một thành viên của Chấp Pháp đường,
chẳng lẽ ngươi đã quên, chính Phong Huống sư thúc đã tự mình điểm danh ngươi tiến
vào Chấp Pháp đường.
Doanh Thừa Phong cười khổ không ngừng, nói:
- Phong sư tổ quả thật nói như thế, nhưng đó chẳng qua là kế tạm thời, để tiểu
chất ra ngoài tích tụ sát khí mà thôi.
Hắn gia nhập Chấp Pháp đường trên cơ bản chính là khách qua đường, ngoại trừ mượn
lực lượng của Chấp Pháp đường tích tụ sát khí bên ngoài, không thể phát sinh
thêm chuyện gì.
Điểm này không chỉ có hai thúc cháu biết rõ, ngay cả Phong Huống và đám người Lục
Mặc cũng đồng dạng có suy nghĩ như vậy.
Nhưng hiện giờ Lục Mặc lại thông báo hắn trở thành một trong các trưởng lão của
Chấp Pháp đường, đương nhiên khiến hắn cảm thấy khó tin.
Chấp Pháp đường quả thật là lực lượng vũ trang mạnh nhất trong tông môn, hơn nữa
quyền bính của Chấp Pháp đường rất lớn, có tư cách can thiệp và giám sát rất
nhiều người và sự việc.
Có thể trở thành trưởng lão của Chấp Pháp đường, không biết là ước mơ của bao
nhiêu đệ tử trong tông môn.
Nhưng Doanh Thừa Phong lại không thích chuyện này, bởi vì hắn là một Linh Sư.
Với hắn mà nói, trong toàn bộ tông môn chỉ có một chỗ khiến hắn tràn đầy hướng
tới, đó chính là Chú Tạo Nội đường.
Nơi trung tâm chân chính của Khí Đạo tông, Chú Tạo Nội đường.
Ngoài nơi đó ra, cho dù là địa vị trưởng lão của Chấp Pháp đường, đối với hắn
cũng không có lực hấp dẫn quá lớn.
Lục Mặc cười ha hả, nói:
- Thừa Phong, ngươi nghĩ Chấp Pháp đường chúng ta là nơi nào, muốn vào thì vào,
muốn ra thì ra sao. Chỉ cần Phong Huống sư thúc không điểm danh, ngươi đã có thể
xuất sư, như vậy ngươi nhất định phải ở Chấp Pháp đường tiếp tục thủ hộ, tích
lũy sát khí. Hơn nữa...
Hắn dừng lại một chút, nghiêm nghị nói:
- Ngươi đã gia nhập Chấp Pháp đường, như vậy trên người ngươi đã có dấu vết của
Chấp Pháp đường chúng ta, vĩnh viễn cũng rửa không sạch.
Doanh Thừa Phong cười khổ không ngừng, hắn thầm nhủ trong lòng.
Lẽ nào trong khảo hạch của Linh Đạo thánh đường, mình đã biểu hiện thái quá?
Cho nên ngay cả người đứng đầu Chấp Pháp đường cũng bị kinh động, hơn nữa còn
liều lĩnh ban mệnh lệnh này xuống.
- Hừ, Chấp Pháp đường thì thế nào, Thừa Phong muốn rời khỏi, chẳng lẽ các ngươi
muốn làm thịt hắn?
Bỗng nhiên một thanh âm bất mãn từ ngoài cửa vang lên.
Sắc mặt của đám người Lục Mặc vội vàng biến hóa, bọn họ đều nhận ra, đây là
thanh âm của Phong Huống.
Trong thôn này, ngoại trừ vị lão nhân Phong Huống, cũng không có người nào có
gan dám hạ thấp Chấp Pháp đường trước mặt Lục Mặc.
Dưới chân Doanh Lợi Đức giống như lắp lò xo, nhảy dựng lên, hắn đứng dậy mở cửa,
cung kính đón Phong Huống tiến vào.
- Phong sư thúc.
Lục Mặc xấu hổ cười, mặc dù trong lòng hắn hơi có chút tức giận, nhưng cũng
không dám đắc tội với vị lão nhân trước mặt này.
Phong Huống chẳng ừ hử gì cả, nói:
- Trưởng lão Chấp Pháp đường, hừ, nếu lão phu nhớ không lầm, hình như chỉ có Võ
sư có cống hiến rất lớn với Chấp Pháp đường, mới có thể tấn thăng làm Chấp Pháp
đường trưởng lão. Lẽ nào Đoàn sư huynh đã sửa lại quy củ?
Lục Mặc lắc đầu liên tục, nói:
- Sư thúc, sư phụ không sửa đổi quy củ.
Hắn liếc mắt nhìn Doanh Thừa Phong một cái, nói:
- Thừa Phong mới mười sáu tuổi, tu vi chân khí tầng thứ tám đã thành công thông
qua khảo hạch của Linh Đạo thánh đường. Việc này thật sự chấn động, càng làm
cho uy danh Chấp Pháp đường của bổn môn lan xa, cho nên ân sư mới có thể ngoại
lệ ban thưởng cho hắn chức trưởng lão của Chấp Pháp đường.
Phong Huống trợn mắt nhíu mày, hắn khó hiểu nói:
- Thừa Phong có thể thăng tiến Linh Sư, chuyện này liên quan đến thiên phú và
năng lực của hắn.... Ngươi nói, uy danh Chấp Pháp đường lan xa là thế nào.
Lục Mặc tỏ vẻ đương nhiên, nói:
- Nếu Thừa Phong đã là đệ tử của Chấp Pháp đường chúng ta, như vậy lần này xuất
chiến đương nhiên là đại diện cho Chấp Pháp đường, đệ tử của Chấp Pháp đường ta
có thể đạt được như vinh hạnh đặc biệt này, tất nhiên là được mọi người ngợi
khen rồi.
Phong Huống lắp bắp, nổi giận mắng:
- Thối lắm, cho dù Thừa Phong là đại diện, cũng là đại diện cho Chú Tạo nội đường
xuất chiến, từ lúc nào lại trở thành đại diện cho Chấp Pháp đường các ngươi.
Lục Mặc trầm giọng nói:
- Phong sư thúc, tiểu chất muốn hỏi, Thừa Phong đã gia nhập Chú Tạo đường chưa?
Phong Huống sửng sốt hồi lâu, bật cười nói:
- Mặc dù hắn chưa gia nhập, nhưng nếu muốn hắn gia nhập, chẳng phải chỉ cần một
câu của lão phu.
Chú Tạo nội đường là đường khẩu trọng yếu nhất trong Khí Đạo tông, chỉ có Linh
Sư hùng mạnh và một số Linh Sư thiên phú vô cùng có tiền đồ mới có tư cách gia
nhập.
Tuy nhiên với thân phận và thực lực của Doanh Thừa Phong hiện giờ, muốn gia nhập
vào đó đương nhiên là việc dễ dàng.
Lục Mặc khẽ mỉm cười, nói:
- Phong sư thúc, như vậy chính là nói Thừa Phong vẫn chưa gia nhập Chú Tạo nội
đường. Một khi đã như vậy, lấy thân phận của Chấp Pháp đường tham gia khảo hạch
Linh Sư có gì không đúng?
Phong Huống cả giận hừ một tiếng, nói:
- Thật là càn quấy.
Lục Mặc mặc dù bị mắng, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, dù sao trong toàn bộ tông
môn, muốn tìm cường nhân chưa từng bị Phong sư thúc mắng qua, sợ là không tìm
thấy.
- Sư thúc, kỳ thật gia sư làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho Thừa Phong.
Phong Huống bất mãn nói:
- Hắn không phải muốn đoạt công lao sao, cái gì mà muốn tốt cho Thừa Phong.
Lục Mặc vội vàng giải thích nói:
- Chấp Pháp đường chính là đường khẩu lớn thứ hai của bổn tông, địa vị trong
tông môn lại càng đặc biệt. Hơn nữa, Chấp Pháp đường ở mỗi một giới kế thừa mở
ra ngày đều đã có năm danh sách đề cử đấy.
Phong Huống nheo mắt, im lặng mỉm cười, nói:
- Năm đề cử đó có gì đặc biệt hơn người, lão phu đã quyết định, để Thừa Phong
trực tiếp tiến vào tầng thứ hai tháp kế thừa.
Sắc mặt Lục Mặc hơi biến đổi, câu nói vừa rồi của hắn đã là lợi thế lớn nhất rồi,
nếu Phong Huống thật sự không thèm để ý, vậy hắn cũng không có cách nào tốt
hơn.
Trong lòng Doanh Thừa Phong chợt xao động, đột nhiên mở miệng nói:
- Sư tổ, vừa rồi Võ lão tới tìm đệ tử.
Sắc mặt Phong Huống ngưng tụ, trầm giọng nói:
- Hắn nói gì?
- Lão nhân gia nói, đệ tử tốt nhất không cần trực tiếp tiến vào tháp kế thừa,
mà lấy thân phận Linh vũ giả tham gia thí luyện.
- Vì sao?
Phong Huống khó hiểu nói.
Doanh Thừa Phong đan hai tay vào nhau, nói:
- Đệ tử cũng không biết, nhưng Võ lão nói, nếu sau này đệ tử muốn có thành tựu
cao hơn, vậy thì nhất định phải làm như vậy.
Miệng hắn khẽ mấp máy, thuật lời lời Võ lão mắng Phong Huống kiến thức nông cạn,
chỉ có điều những lời này cũng chỉ có một mình Phong Huống nghe được, còn Lục Mặc
và Doanh Lợi Đức hoàn toàn không biết.
Sắc mặt Phong Huống nhanh chóng biến hóa, dường như đang trầm tư suy nghĩ điều
gì.
Một lúc sau, hắn mới chậm rãi nói:
- Thừa Phong , việc này tạm thời không đề cập tới, đợi lão phu trở về thương lượng
với sư huynh rồi quyết định.
- Vâng.
Phong Huống nhìn vẻ mặt chờ mong của Lục Mặc, rốt cục nói:
- Nếu Đoàn sư huynh của Chấp Pháp đường coi trọng ngươi như vậy, vậy ngươi cứ đồng
ý đi.
- Vâng.
Doanh Thừa Phong vẫn thản nhiên trả lời.
Lục Mặc và Doanh Lợi Đức đồng thời mừng rỡ trong lòng.
Chỉ cần Doanh Thừa Phong chịu nhận thân phận này, hắn chính là một thành viên của
Chấp Pháp đường Khí Đạo tông, hơn nữa còn gắn bó suốt đời. Cho dù sau này hắn
nhất định sẽ gia nhập Chú Tạo nội đường, nhưng thân phận này cũng không thể
thay đổi.
- Thừa Phong, chúng ta ở lại ba ngày, sau đó sẽ lên đường.
Phong Huống dặn dò:
- Sau khi trở lại tông môn, ngươi lập tức gia nhập Chú Tạo nội đường, gia tăng
tu luyện, tranh thủ trước khi tháp kế thừa mở ra, tiến thêm một bước.