- Dương đại ca chẳng những y thuật siêu quần. ngay cả phương diện độc thuật cũng trình độ không thấp.
- Trong một tháng qua. huynh đã học được từ nơi thôn trưởng rất nhiều.
Trong mắt Dương Phàm toát ra vài phần tưởng nhớ và cảm kích. Bất tri bất giác hắn đã ở thôn Dật Hà được thời gian một tháng. Trong một tháng qua. lão già lưng còng đã truyền thụ cho hắn rất nhiều học thức và kinh nghiệm về y đạo.
Giờ phút này, cho dù hắn không tu luvện Tiên Hồng Quvết, trên phương diện y thuật cũng có trình độ không tầm thường. Lão già lưng còng chẳng những dạy hắn làm thế nào để chữa bệnh. còn truyền thụ cho hắn cách phân biệt các loại kỳ Hoa dị bảo trong thiên địa. phương pháp thuần hóa hoa cỏ và công hiệu. Hơn nữa. lão già lưng còng truyền thụ không chỉ có dừng lại ở trên giấy cùng bằng miệng, còn thường xuvên phái hắn đi vào một số núi rừng xung và trong tuyệt cốc xung quanh tiến hành quan sát thực tế.
Bởi vậy, Dương Phàm cũng phát hiện không ít kỳ hoa dị thảo cùng những nơi dược liệu sinh trưởng, thu hoạch quả thật không ít. Thì ra xung quanh thôn Dật Hà. trong những tuyệt cốc chẳng những có bóng dáng yêu vật bậc thấp. còn tồn tại lượng lớn tài liệu quý hiếm cùng các loại kỳ hoa dị thảo nữa. Mỗi một nơi bí ẩn thậm chí có thể nhìn thấy được bóng dáng thiên tài địa bảo.
Trong vườn nhà Lạc Thủy cũng gieo trồng không ít dược liệu quý hiếm. đều là lão già lưng còng kiếm được từ bên ngoài rồi mang về trồng trong nhiều năm qua. Đương nhiên, rất nhiều kỳ hoa dị thảo sinh trưởng trong hoàn cảnh khắc nghiệt, lão già lưng còng có thể lấy về trồng cũng là cực kỳ có hạn.
- Dương đại ca! sắc trời đã muộn rồi, chúng ta về nhà trước đi. Không thì gia gia sẽ lo lắng. Ngày trước huynh đi một nơi tuyệt địa. một ngày một đêm không về khiến cho gia gia và muội lo lắng gần chết.
Trên khuôn mặt Lạc Thủy vẫn lộ ra thần sắc sợ hãi. đứng ở bên cạnh Dương Phàm. đưa tay kéo tay áo hắn.
- Đại đạo của nghề y, hẳn là đạt được trường sinh bất tử.
Trong đôi mắt lão già lưng còng phát ra một cỗ ánh sáng như sao. giống như sinh ra chớp vậy, một cỗ uy áp cường đại mà không mất tính ôn hòa khiến cho không gian trong phòng chịu một trận áp lực không yên.
Dương Phàm gật đầu nói. rất đồng ý với quan điểm này, bởi vì hắn đang tu luvện Tiên Hồng Quvết. lấy phụ trợ là việc chính, nhưng cũng đồng dạng có thể đạt tới trường sinh bất tử.
- Ngươi có thể hiểu được điểm này, trong lòng sẽ sinh ra một tia tín niệm. dung hợp y thuật vào đại đạo. khiến cho hai thứ này không thể tách thành hai phần riêng lẽ.
- Dương đại ca! Sau này huynh đừng quên quay lại đây gặp Thủy nhi đó!
Lạc Thủy thở nhẹ nói. thanh âm thánh thót như từ nơi xa không ngừng vang vọng. quanh quẩn xung quanh Dương Phàm.
Dựa theo chỉ dẫn của lão già lưng còng. Dương Phàm đi trong ba ngày. thỉnh thoảng lại phi hành. rốt cuộc rời khỏi thâm sơn tuyệt cảnh. về tới trên quan đạo. Đi tới một trấn nhỏ. mua một con khoái mã. liên tục chạv mấy ngày, rốt cuộc hắn cùng về tới Vụ Liễu Trấn.
Trở lại Vụ Liễu Trấn. Dương Phàm cũng khôi phục diện mạo ban đầu. suy nghĩ một chút. vẫn bảo trì tu vi tại Luyện Khí Kỳ. Tính ra từ ngày tán công đến giờ đã hơn hai tháng, cho dù tăng lên tới luyện khí kỳ cũng không tính là kinh thế hãi tục. Huống chi hắn chuyển sang y đạo. ở trong mắt người khác cùng khó có thể hình thành uy hiếp. Bởi vì y đạo được tu tiên giới coi là bàng môn tả đạo. chỉ là thần thông thấp kém.
Dương Phàm cưỡi ngựa đi vào Vụ Liễu trấn. đi thẳng tới trước nhà. Nhưng khi đi tới gần cửa nhà. Dương Phàm lại dừng lại. ở nơi này hắn thấy được một gian y quán mới tinh. Trên bảng hiệu y quán ghi rất rõ ràng mấy chữ: Phổ Yêu Y Quán.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT