- Không biết Dương đạo hữu nắm chắc bao nhiêu phần thắng?
- Nắm chắc được bao nhiêu phần thắng sao? Dương Phàm cũng không thể nói chính xác được, nhưng hiện tại sĩ khí của Man Di Cửu Tộc đã đại giảm, một vị Nguyên Anh đại tu sĩ lại bị thương nặng. Cũng có rất nhiều, tu sĩ đã bị Tử ôn Vô Hương của ta, hơn nữa ôn độc này sẽ còn lây lan sang nhiều tu sĩ nữa
Huyết Luyện lão tổ và Tam Thanh tán nhân biến sắc, vẫn không quá bằng lòng như trước.
Tam Thanh tán nhân cười khổ nói:
- Dương đạo hữu cần gì phải gây chiến, đẩy ta và Man Di vào hướng tuyệt cảnh, không chết không dừng? Hiện nay, Bắc Tần đã có Dương đạo hữu tọa trấn, dù Man Di khôi phục nguyên khí cũng không dám tự tiện phát động xâm lược mười ba quốc gia Bắc Tần.
Huyết Luyện lão tổ cũng thở dài nói.
Lần đại chiến này, bất kể là Bắc Tần hay là Man Di Cửu Tộc thì đều cần phải tĩnh dưỡng, khôi phục nguyên khí.
- Nhưng Bắc Tần ta có nhiều thế lực tu tiên, cũng không thể chỉ vì một nguyện vọng của ngươi được. Ngươi cứ nhất định phải như thế sao?
Lần này, người lên tiếng là Vũ Lâm.
Khi Dương Phàm vừa tới cổ Lương Thành thì Vũ Lâm đã tâm sinh địch ý và không phục đối với Dương Phàm.
Hiện tại, hắn không thể nổi lên lòng ghen tị và không phục, nhưng chấp niệm và lòng căm thù thì phải có.
Trên thực tế, trong lòng của Huyết Luyện lão tổ và Tam Thanh tán nhân cũng có ý như hắn.
Nếu chúng ta không đồng ý thì ngươi có thể thế nào?
- Ha ha
Dương Phàm cũng nở một nụ cười.
- Trước khi rời đi, Dương mỗ có hai lựa chọn, thứ nhất là quét ngang Man Di, nhường Bắc Tần yên tổnLựa chọn thứ haiChính là phụ tá Man Di, nhất thống Bắc Tần! Ta tin tưởng rằng Hắc Phong Ma Hoàng khẳng định sẽ không cự tuyệt để ta gia nhập!
Giờ khắc này, Dương Phàm cười rất quỷ dị.
Mọi người nghe thế chỉ cảm thấy giống như bị một chậu nước đá đổ lên đầutoàn thân lạnh ngắt!
Khi hai cường giả đáng sợ nhất Bắc Tần là Hắc Phong Ma Hoàng và Dương Phàm liên thủ thì ai cũng sẽ không nghi ngờ bọn họ có thể san bằng liên minh mười ba quốc gia này.
Mấy tháng sau, mấy chục vạn tu sĩ rốt cục đã đi vào hoang mạc Man Di.
Trên đường, mọi người cũng thấy được rất nhiều đoàn hắc thủy đi những thi thể bị phân hủy.
Tử ôn Vô Hương của Dương Phàm quả nhiên đã nổi lên tác dụng rất lớn, khiến rất nhiều tu sĩ Man Di bị dính phải.
Một ngày kia, từ phía trước có một đạo thân ảnh lao tới, nhìn qua rõ ràng là dân bản xứ Man Di.
- Dừng tay!
Dương Phàm ngăn cản mấy người đang định động thủ.
Đạo nhân ảnh này là một lão già thất tuần. Hắn quỳ gối trước mặt Dương Phàm, run rẩy nói:
- Quân Vương, cuối cùng ta cũng đợi được!
Dương Phàm cũng có chút ấn tượng với người này. Đây chính là một trong những tâm phúc mà Ân Thiên Quân Vương cha hắn đã bồi dưỡng nên, cũng tương tự như Ẩn Tam.
Người này là Ẳn Ngũ, tu vi chỉ là Trúc Cơ Kỳ.
- Tình huống thế nào?
Dương Phàm hỏi.
Ẩn Ngũ lấy từ trên người ra một cái ngọc giản, đưa cho Dương Phàm nói:
- Bản đồ trong ngọc giản này chính là do lão bộc khắc nên trong thời gian năm mươi năm qua. Trong đó có ghi lại tất cả cứ điểm bộ lạc của Man Di Cửu Tộc, thậm chí có một số nơi bí mật
- Về phần tung tích của đại quân của Man Di thì lão bộc cũng biết được một chút
Chỉ mất một lúc, Ẳn Ngũ đã báo cáo cho Dương Phàm rất nhiều tin tức quý giá.
Ba đại tu sĩ bên cạnh hắn không khỏi trợn mắt há mồm, hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ không ngờ được rằng năm mươi năm trước Dương Phàm đã phái người tới tiềm phục ở trong Man Di rồi.
Trên thực tế, khi đó Dương Phàm đang đối kháng với Tam U lão ma thì đã biết được chuyện Man Di nhất thống và việc liên quan tới Hắc Phong Ma Hoàng, khiến cho Bồ Thiên Quân Vương thi hành kế hoạch này.
Lúc ấy, Bồ Thiên Quân Vương thậm chí cảm thấy được việc phân tán nhân lực có chút không ổn.
Nhưng hôm nay, năm mươi năm sau, bố cục Dương Phàm thiết kế rốt cuộc đã cho thấy tác dụng!
Rất nhanh, ngọc giản bản đồ này đã được phục chế thành mấy trăm bản, gần như tất cả các tu sĩ bậc cao đều có một bản.
Mấy tháng sau, liền quân đã đi tới Man Di, hoành tảo vô trở, nhổ tận gốc một đám bộ lạc,
Cũng tốt khi Dương Phàm không chân chính diệt sạch nhân gian, phàm là người thường thì đều được tha chết.
Hắn hạ lệnh chỉ được giết tu sĩ Man Di, còn những phàm nhân thì không được động thủ.
Hoang mạc Tây Nhạc rộng chừng mấy trăm vạn dặm.
Chừng mất mấy năm mới có thể diệt sạch chín phần Man Di Cửu Tộc.