Gã thanh niên áo tím hắn hoàn toàn không biết, còn nữ nhân cung trang tuyệt mỹ đoan trang bên cạnh hắn, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp. Nhưng ngay sau đó, có cảm giác nhìn rất quen mặt.
Dương Phàm không khỏi liếc mắt nhìn thêm mấy lần, trong lòng không khỏi kinh hô: "Nàng này không phải chính là Linh Hà tiên tử tán tu Nguyên Anh chính đạo Ngư Dương quốc đây sao?"
Huyễn Linh tiên tử cảm nhận được ánh mắt đánh giá cùng với vẻ kinh ngạc của Dương Phàm, không biết vì sao trên gương mặt xinh đẹp đoan trang tĩnh lặng như mặt nước hồ thu của nàng, nhưng lại hơi hơi đỏ lên.
Theo lý thuyết, một nam nhân Kim Đan, mặc kệ khí chất tướng mạo xuất chúng đến mức nào, đều không có khả năng khiến nàng sinh ra nóng mặt như vậy.
Huyễn Linh tiên tử ngưng thần quan sát, phát hiện Dương Phàm lại làm cho mình có một loại cảm giác nhìn không thấu.
Huyễn Linh tiên tử cũng không có tận mắt nhìn thấy Dương Phàm, chỉ nghe danh tiếng của hắn, cho nên không nhận ra thân phận của hắn.
- Phí mỗ hỏi lại ngươi một câu, là tu sĩ của tông phái nào? Hiện giờ toàn bộ La Sơn quốc bị bảy tông Tấn quốc tiếp quản. Phí mỗ có quyền hỏi người không rõ lai lịch.
Gã thanh niên áo tím dùng ánh mắt của người trên cao nhìn xuống quan sát Dương Phàm.
- Ồ? Dương đạo hữu ngài cũng định đi Tiên Lai Tông! Chúng ta vừa lúc thuận đường, không bằng cùng nhau đi thôi?
Huyễn Linh tiên tử cười tươi nói.
- Tốt!
Dương Phàm khẽ nhếch miệng đáp ứng, không rảnh bận tâm suy nghĩ, nhẹ nhàng nhảy lên một cái, bay vụt đến chỗ đám mây ba màu của mọi người.
Hắn thật muốn nhìn thử xem, những người này đi Tiên Lai Tông, rốt cuộc có dụng ý gì.
Một môn phái Tiên Lai Tông nho nhỏ, đâu cần phải hai đại Nguyên Anh đích thân tới chứ?
Kỳ quái là gã thanh niên áo tím cũng không có phản đối, thấy Dương Phàm thật sự bay tới cùng đi, ngược lại có chút kinh ngạc.
Hắn có cảm giác không bình thường, không khỏi hoài nghi tu vi thực sự của Dương Phàm.
Vì thế, trên đám mây ba màu này nhiều thêm một nam nhân không rõ thân phận, cùng nhau bay đi Tiên Lai Tông.
Dọc theo đường đi, Huyễn Linh tiên tử cùng Dương Phàm nói chuyện với nhau ngược lại rất hợp ý.
Nếu không nghĩ tới lập trường giữa hai bên lúc này, thiếu chút nữa Dương Phàm sinh ra hảo cảm với Huyễn Linh tiên tử đoan trang xinh đẹp này.
Theo mọi người bay đến, tu sĩ Tiên Lai Tông phía dưới rất nhanh có phản ứng.
- Không xong! Là tu sĩ của bảy tông Tấn quốc
Trên ốc đảo lập tức xuất hiện cảnh hỗn loạn.
Ngay sau đó, một trung niên áo bào đen từ trong ốc đảo bay ra, cảm nhận được uy áp của bậc cao Nguyên Anh, hắn kinh sợ đến mặt không có chút máu.
Người này đúng là trung niên họ Tôn năm đó, đệ tử của Lệnh Hồ Tùng, hiện đang đảm nhiệm tông chủ của Tiên Lai Tông.
- Phí tiền bối
Tông chủ họ Tôn sau khi thấy rõ hình dạng của thanh niên áo tím, hơi thoáng sửng sốt lên tiếng.
Rất dễ nhận thấy, thanh niên áo tím này cũng không phải lần đầu tiên đến Tiên Lai Tông.
Gã thanh niên áo tím hờ hững nói:
- Hiện giờ toàn bộ La Sơn quốc đều trở thành nước phụ thuộc của Tấn quốc! Tiên Lai Tông không chủ động đi đầu hàng bảy tông Tấn quốc, dựa theo quy định của Liên minh, huỷ diệt toàn tông, không lưu người sống.
Tất cả tu sĩ Tiên Lai Tông phía dưới đều nghe được câu nói này, trong lòng đều rùng mình lạnh giá.
Trong lòng muốn chạy trốn, nhưng dưới uy áp của Nguyên Anh bậc cao khiến cho bọn họ run sợ tuyệt vọng.
- Phí tiền bối! Không nể mặt tăng cũng nên nhìn mặt phật! Ngài cùng Tiên Lai Tông ta cũng là quen biết, xem có thể mở một con đường hay không? Ngài có yêu cầu gì, chỉ cần nói ra!
Tông chủ họ Tôn trong cảnh tuyệt vọng, đang cố vớt vát cầu xin lần cuối cùng.
- Thiết lệnh của Liên minh giết không tha, chớ trách Phí mỗ vô tình!
Đúng lúc này, truyền đến một thanh âm bi thương căm phẫn của nữ nhân, nhưng không thể che dấu giọng điệu dịu dàng réo rắt của nàng.
Từ phía dưới ốc đảo xanh biếc, bay tới một nữ nhân toàn thân trắng toát như tiên nữ giáng trần.
Nữ nhân dung mạo thuần khiết xinh đẹp. trang sức tự nhiên mái tóc đen nhánh xòa ngang vai lất phất bay theo chiều gió, cùng xiêm y trắng toát tinh khiết, làm nổi bật như đóa hoa sen nở rộ.
Càng khiến người ta động tâm nhất, là đôi mắt sáng xinh đẹp trong vắt của nữ nhân này, thật giống như hai hạt châu trong suốt lấp lánh.
Dáng người xinh đẹp động lòng người, làn da lại mềm mại mịn màng đến tột cùng, trắng như viên ngọc hoàn mỹ, phủ lên một lóp ửng hồng mờ nhạt càng tăng thêm vẻ yêu kiều.
Cùng so sánh vói mấy chục năm trước, Lệnh Hồ Tiểu Tịch nhiều thêm vài phần thanh nhã xuất trần và cao vời không thể với tới, nhưng lại không mất đi nét thanh thuần động lòng người.
Nếu nói mấy chục năm trước, nàng là một mỹ nhân mới lớn còn chưa bộc lộ, thì hiện tại đã là một tiên nữ hoàn mỹ không hơn không kém.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên, gần như có chút khó có thể tin, đây là Lệnh Hồ Tiểu Tịch ngượng ngùng trong hoan lạc, rồi quấn lấy mình như cá với nước năm đó đây sao?
- Tịch nhi! Nàng cùng ra đến đây rồi!
Gã thanh niên áo tím cố che dấu vẻ tham lam và dục vọng chiếm hữu trong mắt, cười ảm đạm nói:
- Chỉ tiếc đây là thiết luật của Liên minh! Tiên Lai Tông nhất định phải bị hủy diệt. Mặc dù nàng cùng ta quan hệ không tệ, cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Sau khi nói xong, hắn đứng bất động ở tại chỗ, trong lòng mừng thầm cười lạnh: "Để ta xem tới lúc nào nàng mới đến cầu xin ta?"
Bóng ma thẩn chết cùng áp lực vô cùng vô tận, bao phủ toàn bộ Tiên Lai Tông. Các tu sĩ bậc thấp kinh hãi lun cầm cập, mặt lộ vẻ kinh hoàng.
Giờ khắc này, dường như khắp bầu trời cũng bị áp lực làm cho u ám.
- Vì cái gì phải đếm mười tiếng mới ra tay, trực tiếp động thủ tiêu diệt Tiên Lai Tông, chẳng phải là càng nhanh gọn sạch sẽ hơn sao?