Loại tín niệm theo đuổi sự cường đại và đỉnh cao cũng lan sang cả Dương Phàm.
- Đúng thế thế giới rộng lớn thế này, con đường thôi diễn Tiên Hồng Quyết của ta cũng chỉ mới đi được một bước đầu tiên, Ngư Dương Quốc nho nhỏ này so với nhân giới vô tận kia thật sự quả bé nhỏ.
Trong lòng Dương Phàm cũng sinh ra vài phần cảm thán, ánh mắt dần trở nên lăng lệ.
Trên thực tế, từ khi Dương Phàm tán công trọng tu Tiên Hồng Quyết tới nay đã và đang không ngừng phát triển, không ngừng tiến bộ, không ngừng đề cao.
Hiện giờ, sau khi đã chém chết Tam U lão ma, không thể nghi ngờ hắn đã trở thành đệ nhất nhân của Ngư Dương Quốc.
Càng quan trọng hơn là đã hoàn thành hứa hẹn báo thù cho phụ thân.
Loại tình cảm như thế này không thể vì chém giết được Tam U lão ma mà hoàn toàn biến mất.
Trừ khi có thể khiến Dương Thiên sống lại.
Dựa theo sự chỉ điểm của Hà Lạc, nếu có thể tìm được Thiên Nhất Hồn Thủy trong truyền thuyết thì mới có hy vọng khiến phụ thân sống lại.
Thiên Nhất Hồn Thủy khẳng định không có ở Bắc Tần. Cho dù rộng lớn như Nội Hải, Cực Bắc, Đại Tần cũng không có thứ này.
Dựa theo Hà Lạc thì phỏng chừng trong Bảo tàng Tiên Tần hơn phân nửa sẽ có Thiên Nhất Hồn Thủy.
Nhưng muốn mở ra Bảo tàng Tiên Tần thì cần có đủ Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí được tạo ra từ thời Tiên Tần thượng cổ
- Với năng lực hiện tại, ít nhất có thể đảm bảo thi thể của phụ thân sẽ hoàn hảo trong thời gian ngàn năm.
Dương Phàm hít sâu một hơi.
Thời gian ngàn năm đối với hắn mà nói thì rất dài.
Phải biết rằng, từ khi Dương Phàm tán công tu luyện lại đến Nguyên Anh bậc thì cũng chỉ mới dùng tới thời gian ba mươi mấy năm mà thôi.
Nhìn bóng dáng Vô Song rời đi còn có đám người Bồ Thiên Quân Vương, Hồ Phi và Vân Vũ Tịch.
- Báo Quân Vương, từ mấy ngày trước Ma Dương Tông đã bị công chiếm hoàn toàn.
Không lâu sau, mấy người Dương Phàm đi tới đại điện Ma Dương Tông.
Ma Dương Tông vốn huy hoàng với các kiến trúc to lớn, hoành tráng nhưng giờ phút này là một mảnh thê lương, đổ nát.
Tụ tập trong đại điện, Dương Phàm ngồi xuống chiếc ngai vàng màu vàng nhạt, nhìn xuống chúng tu sĩ cao giai phía dưới.
Nơi này có mười mấy tu sĩ cao giai, trong đó có năm sáu tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Giờ phút này, trong đại điện là một mảnh yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nhìn về phía nam tử truyền kỳ đang ngồi trên ngai vàng kia.
Mấy ngày trước, một kiếm kinh thiên khiến vạn kiếm thần phục, khiến nhật nguyệt thất sắc, vô cùng rung động kia dường như vẫn in rõ trong đầu những người nơi này.
Ma Dương Tông sừng sững vạn năm chỉ trong một ngày đã bị diệt tông.
Tam U lão ma danh chấn Bắc Tần với tu vi đã tới đại tu sĩ cũng bị một kiếm diệt sát.
Tất cả mọi người nơi này đều là tu sĩ bậc cao, không ít người tự thân biết rõ tình hình ngày ấy.
Thời khắc mấu chốt, Tam U lão ma thi triển thần thông Ma Thần Phụ Thể, thực lực đạt tới cảnh giới đủ để khiêu chiến Hóa Thần kỳ.
Nhưng mà, dưới một kiếm thần sầu siêu việt cổ kim kia, Tam U lão ma vẫn không có sức phản kháng, bị diệt sát.
Nghe ra giống như là một giai thoại truyền thuyết, khiến người ta không tin là thật.
- Tam U lão ma đã chết, Ma Dương Tông đã bị diệt. Các ngươi còn có chuyện gì cứ nói ra đi, giải quyết luôn một việc. Không lâu nữa ta sẽ bế quan.
Thanh âm của Dương Phàm rất bình tĩnh.
Hiện giờ không còn có ai ở Ngư Dương Quốc còn có thể hình thành u đối với hắn nữa. Hắn cũng đã bước lên vân điện, từ trên nhìn xuống sinh linh thiên hạ.
Nhưng quyết tâm theo đuổi tiên đạo trường sinh bất tử, theo đuổi lực lượng đỉnh cao của hắn cùng chưa từng thay đổi.
Bước qua một đỉnh cao, kế tiếp hắn lại muốn khiêu chiến đỉnh cao hơn nữa, du ngoạn sơn thủy.
- Đại nhân, ngài giờ đã là đệ nhất nhân danh phù kỳ thực của Ngư Dương Quốc, ngay cả Tam U lão ma cũng bị ngài chém giết. Không bằng nhân cơ hội này nhất thống Ngư Dương Quốc, quật khởi trong thời loạn thế của Tu Tiên giới Bắc Tần này.
Kim Hồng Môn chủ cung kính nói.
Ở trước mặt nam tử truyền kỳ khiến người ta ngưỡng mộ đang ngồi trên ngai vàng kia, khi hắn nói chuyện gần như không dám nhìn thẳng.
- Nhất thống Ngư Dương Quốc?
Dương Phàm cười cười:
- Có cần không?
Kim Hồng Môn Chủ nghe lời ấy thì thấy nao nao. Những tu sĩ Kim Đan Kỳ còn lại cũng thấy sửng sốt.
- Ha haHoàn toàn không cần!
Bồ Thiên Quân Vương mang đầy vẻ tươi cười:
- Vương giả chân chính sẽ không cần vương miện.
- Lão phu rất hứng thú với Cửu U Bí Cảnh, luôn điều tra về việc này, bao gồm cả những người sống sót
- Ngươi thật to gan đó! Có rất nhiều người sống sót khỏi Cửu U Bí Cảnh, Dương mỗ đúng là từ bên trong đi ra, nhưng còn có Tam U lão ma, Vô Song, Hồ Phi
Thanh âm Dương Phàm mang theo vài phần châm chọc.
Năm đó, những người từ trong Cửu U Bí Cảnh đi ra, người nào là dễ chọc?
- Tiểu nhân không dám!
Trong mắt lão già họ Ngụy lộ ra một mảnh tuyệt vọng, chua xót.
- Áp giải hắn về Dương Gia Bảo!
Dương Phàm ra lệnh.
Quang mang màu vàng trong mắt hắn chợt lóe lên, không khí đột nhiên sinh ra một cổ đao động quỷ dị.