Biết rõ lo lắng trong lòng Dương Phàm. Vũ Văn Nhu cười khẽ trong đôi mắt sáng xẹt qua tia ôn nhu nhỏ giọng nói:
- Chuyện này Dương dược sư hẳn phải cảm tạ Lệ Hồng Phi Vô Ưu cốc. Sau khi rời Bí cảnh trở lại Ngư Dương quốc. Lệ công tử từng công bố chuyện xảy ra ở quãng trường Cửu u cho mọi người biết. Lúc đó Trác Kinh lấy lực cấp cao ngăn chặn thông đạo truyền tống khiến cho nhiều người tức giận, bị chín đại tu sĩ Trúc Cơ KỲ liên thủ đánh chết. Còn Dương dược sư chỉ là ở thời khắc mấu chốt có tác dụng quyết định mà thôi.
- Đối với việc Lệ Hồng Phi giải thích, mặt khác còn có mấy tu sĩ sống sót từ quãng trường Cửu u, kể cả Sở Vân Hàn cũng không có dị nghị gì. Bí ẩn duy nhất là trước khi Vô Song rời đi, không biết là hắn có tiến vào Huyết Nhật Điện hay không. Mấy tháng trước, hắn từng xuất hiện ở một nơi trong Ngư Dương Quốc sau đó lại biến mất thần bí.
- về phần phản ứng của Thanh Nguyên Tông, hiện nay vẫn bảo trì trầm mặc không có phản ứng gì lớn, có thể đang ngầm điều tra cũng không chừng.
Vũ Văn Nhu trả lời để cho Dương Phàm thầm thở ra một hơi. Dù sao ngày đó người còn sống ở quãng trường Cửu u cũng không nhiều. Trong đó, Vô Song cùng Sở Vân Hàn rời đi trước, không biết những chuyện xảy ra sau đó.
Hồ Phi, Điệp Liên, người trước là bằng hữu Dương Phàm, người sau đến từ Ám Huyết Vương Triều, có liên hệ thần bí với phụ thân Dương Thiên, hai người này khẳng định sẽ không tiết lộ gì.
Còn Lệ Hồng Phi sóng vai tác chiến sinh tử với Dương Phàm, hai bên đều có hảo cảm. Lệ Hồng Phi rất kính nể có ý kết giao Dương Phàm khẳng định sẽ nghiêng về phía hắn. Nhân tố duy nhất khó có thể xác định chính là Mộng Tuyền. Mà sư tôn Linh Hà Tiên Tử của cô ta bị vạch trần thân phận gặp phải truy sát. Như vậy, hẳn Mộng Tuyền đã chạy xa La Sơn Quốc, thậm chí Tấn quốc càng xa hơn nào còn dám dừng ở Ngư Dương Quốc?
Vì vậy, dưới Lệ Hồng Phi dẫn đầu, Dương Phàm chém giết Trác Kinh, trách nhiệm lớn nhất này sẽ chia trên người chín đại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Thanh Nguyên Tông mặc dù thực lực có mạnh hơn đi nữa cũng không có khả năng là địch với quá nửa thế lực Ngư Dương Quốc, trước khi điều tra rõ sự thật chỉ có thể bảo trì trầm mặc. Chuyện này định xong, chuyện uy hiếp Dương Phàm cần lo lắng tiếp theo cũng là một trong tam đại tân tú, Sở Vân Hàn đệ tử thân truyền Tam u Lão Ma. Trên quảng trường Cửu u, Dương Phàm cùng Hồ Phi liên thủ đánh đuổi Sở Vân Hàn, thậm chí làm hắn tổn thất thảm trọng. Trước khi đi Sở Vân Hàn thậm chí bỏ lại một lời ác độc: "Chờ Sở mỗ tu thành Nhất u Ma Diễm trở lại đấu với ngươi."
Ba người vừa đi vừa nói nhanh chóng đi tới cấm địa Vũ Văn gia tộc.
Trong thư phòng, Vũ Văn gia chủ đã chờ sẵn, mặt tươi cười ấm áp kính Dương Phàm như thượng khách. Hàn huyên một lát, Vũ Văn gia chủ để nữ nhi cùng Hoàng thúc rời đi, sau đó trò chuyện riêng với Dương Phàm.
- Dựa theo ước định và thù lao hai trăm linh thạch trước đó, đây là một trăm năm mươi trung phẩm linh thạch tăng lên để cảm tạ Dương đạo hữu tương trợ to lớn với Vũ Văn gia tộc lần này, lão phu lại tặng cho ngài một vật.
Vũ Văn gia chủ đưa một trăm năm mươi trung phẩm linh thạch tặng cho Dương Phàm, lại lấy ra một khối ngọc bội trắng bóng, đưa cho Dương Phàm.
Sau đó trong lúc nói chuyện Vũ Văn gia chủ liên tiếp hỏi thăm Dương Phàm chuyện phát sinh ở quãng trường Cửu u. Đối vói chuyện này Dương Phàm không thể nói chính xác, cho nên không đề cặp một chữ. Đến cuối cùng thậm chí Vũ Văn gia chủ trực tiếp hỏi:
- Nghe nói tồn tại thần bí nhất Cửu u Bí Cảnh là Huyết Nhật Điện, ngay cả Lệ Hồng Phi cũng không đi vào, chẳng hay Dương dược sư có vinh quang này hay không?
Thân thể Vũ Văn Nhu khẽ run lên, khí tức nam tử quen thuộc này làm cho tim nàng rộn ràng. Lý trí trong mắt Dương Phàm bị tình dục nóng rực chủ đạo biến hóa nhanh chóng như thế lại không phải do tự nhiên. Loại nắm giữ thu phóng tình cảm như thế này, thậm chí làm người ta cảm thấy đáng sợ. Vũ Văn Nhu tinh tế bình tĩnh cũng mơ hồ cảm nhận được một mặt này. Lúc này, Dương Phàm đã nhẹ nhàng hôn lên cánh môi đỏ mọng của nàng, thử tách mở đôi răng ngọc.
Trong lòng Vũ Văn Nhu bồi hồi do dự. không biết là cự tuyệt hay nên tiếp tục.
Đúng lúc này, đôi tay Dương Phàm đã lớn mật chạy trên thân thể mỹ hảo của nàng, một tay đặt lên ngọn núi mềm mại săn chắc lập tức sinh ra một cảm giác như điện giật. Một cánh tay khác, theo phần eo thon xoa trên ngọc đồn tròn trịa đầy đặn. Hai tay cùng nhau xoa nắn so sánh với lần đầu đã trở nên thuần thục lớn mật như thế?
Trong lòng Vũ Văn Nhu cả kinh, không ngờ mới không gặp ba bốn tháng, phương diện này Dương Phàm đã chuyển biến lớn như vậy. Nên biết lúc lần đầu tiên, Dương Phàm còn có chút không biết xoay sở.
"Lẽ nàotrước đó hắn từng cùng cô gái khác" Vũ Văn Nhu nghĩ đến khả năng này.
- Dương dược sư phải hiểu rõ, nơi này không phải Cửu u Bí Cảnh, ta là tiểu thư gia, ngài là thần y đệ nhất kinh đô. Trừ khi ngài quyết định lấy ta làm vợ, hai người kết làm song tu đạo lữ.
Vũ Văn Nhu đi ra ngoài cửa. giọng nói dần dần nhạt đi. Dương Phàm không ngăn cản nàng, mắt nhìn bóng lưng Vũ Văn Nhu rời đi xa xa. lẩm bẩm:
- Thân thể nữ nhân đích thật là một thứ rất mỹ diệu, chỉ tiếc ta đối với nàng chỉ cực hạn ở hảo cảm, còn không đạt tới có thể toàn tâm toàn ý không hề bảo lưu.
Bất chợt trong đầu hắn hiện lên tiên dung Vân Vũ Tịch mông lung như mộng, trái tim như ngừng lại, cảm giác này thậm chí dẫn phát linh hồn cộng minh.
- Hóa ra đến lúc này ta cũng không thay đổi.