Dương Phàm cũng cả kinh, không nghĩ tới Vũ Thiên Nhai một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không ngờ có thể lấy ra hai khối linh thạch thượng phẩm. Nhưng lào già tiều tụy dường như còn có chút không hài lòng.
- Còn có thứ gì làm lão phu càng động tâm hay không?
Sắc mặt Vũ Thiên Nhai có chút khó coi, hắn nhìn sư muội Đặng Thi Dao bên cạnh. Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao hiện lên một tia xin lỗi:
- Sư huynh, Linh thạch thượng phẩm ta cũng chỉ có một khối, về phần cái khác có thể làm tu sĩ bậc cao động tâm lại chỉ có một hai món bảo vật hộ thân sư tôn tặng cho.
Thấy vậy, trên mặt Vũ Thiên Nhai lộ vẻ thất vọng. Đích xác, thứ có thể khiến tu sĩ bậc cao động tâm rất ít. Cho dù bọn họ có cũng là vật bảo mệnh sao có thể dễ dàng lấy ra trao đổi.
- Còn có ai ra giá cao hơn?
Lão già tiều tụy đầy mặt ý cười nói.
Dương Phàm nhìn hai khối linh thạch thượng phẩm trong tay Vũ Thiên Nhai, mặt lộ vẻ trầm ngâm, trong lòng bàn tay có thêm một hạt châu không dính bụi trần. Vật này vừa ra. lập tức tản mát ra một cỗ khí hủ hóa âm trầm vô cùng.
- Âm Lệ Châu!
Ánh mắt lão già tiều tụy sáng lên bộ dạng dường như cực kỳ động tâm.
- Không biết dùng viên châu này, có thể đổi Duệ Hoàng Thạch trong tay tiền bối không?
Dương Phàm mặt không đổi sắc nói.
Vật này cũng là hắn lấy được từ một hiểm cảnh trong Cửu u Bí Cảnh, được Vũ Văn gia tộc phân phối cho. Lúc ấy chỉ cảm thấy khi tức cực kỳ tương tự Quỷ Thi Đạo, cũng không có để trong lòng. Loại kỳ bảo không rõ lai lịch công hiệu như này, Dương Phàm có vài món, chỉ là không có thời gian cẩn thận xem xét.
- ừm. Luận giá trị. Âm Lệ Châu này tương xứng với Ma Hồn Thạch kia. Nhưng lão phu là tu sĩ QUỷ Thi Đạo, hấp dẫn của vật này với ta phải lớn hơn gấp mấy lần.
Dứt lời, một cỗ ma khí cổ xưa mạnh mẽ từ trên người Tào Tuân phát ra, truyền đến một cổ ma uy vô hình. khiến Thạch Thiên Hàn cảm nhận được một tia uy áp. Tào Tuân này dĩ nhiên là tu sĩ Trúc Cơ Đại Viên Mãn xem thực lực ít nhất thuộc về cấp bậc tam đại tân tú Ngư Dương quốc. Thạch Thiên Hàn thu hồi lòng khinh thị, biết đối phương có được năng lực chống lại mình một hồi.
- Động thủ!
Tào Tuân quát lạnh một tiếng, trong tay bắn ra một thanh loan đao cổ xưa đen thui nặng nề, mặt trên nhảy lên một đoàn kỳ hiệu màu đen vặn vẹo.
VèoÔng
Thanh loan đao phong cách cổ xưa này phá không bổ ra, bỗng nhiên biến thành cao hơn một trượng, khí thế bỗng tăng lên. Khi một đao bổ ra mang theo một cỗ ma uy khổng lồ kinh thế. khiến quỷ thần run rẩy.
Đây không ngờ là một kiện Linh Khí cực phẩm!
Cửu u ma khí trong cơ thể Thạch Thiên Hàn hưng phấn dị thường, trong phút chốc vận chuyển mười mấy vòng.
Bá -
Thạch Thiên Hàn bỗng hóa thành một ma ảnh màu đen, trong hư không xẹt qua một mãnh tàn ảnh, không ngờ tránh thoát được một kích có thể uy hiếp tới hắn. Từ sau khi ba quyển Cửu u Ma Kinh hợp nhất, ma công của Dương Phàm lại tinh tiến vài phần. Bất kể là công kích hay là tốc độ đều được đề cao rất nhiều. Dưới lực lượng ma đạo tinh túy phát huy, đủ để hoành hành cùng cấp. Tốc độ như thế khiến Tào Tuân toát mồ hôi lạnh. Hơn nữa ma khí bá đạo trên người Thạch Thiên Hàn tản mát ra khiến Thái cổ ma khí trong thân thể hắn run lên nhè nhẹ.
Ba -
Trong khoảnh khắc Thạch Thiên Hàn vọt đến trước mặt một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, một quyền ầm ầm đánh ra. Cửu u ma khí làm người ta hít thở không thông, dưới ma đạo tinh túy lập tức đánh vỡ tầng linh khí phòng hộ của người kia.
Crắc
Tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia kêu thảm một tiếng, ma khí cuồng bạo dập nát khí quan trong cơ thể, ngay cả cốt cách đều bị mạnh mẽ chấn vỡ.
Vèo - VèoVèo
Dưới ưu thế tuyệt đối về tốc độ và công kích. Thạch Thiên Hàn liên tục lóe ra vài lần, liên tiếp đánh ra vài công kích bá đạo.
BaBaBa
Ba tu sĩ Trúc Cơ KỲ khác liên tiếp chết dưới ma công bá đạo của Thạch Thiên Hàn, không ngờ không hề có sức phản kháng.
- Ma công thật bá đạo.
Tào Tuân kinh hãi sợ run. Tuy nhiên hắn chung quy là người nổi bật trong Trúc Cơ Kỳ, ma khí trên người lại nhộn nhạo, ngược lại chiến ý tăng mạnh.
Hô.
Áo choàng đen phía sau Tào Tuân không gió tự động, một đạo quang lưu u ám sinh sôi không thôi bảo hộ hắn ở bên trong.
- Ha ha ha. Cho ngươi nếm thử Thái cổ Thiên Ma Diễm của ta một chút.
Ngay sau đó chỉ nghe "phốc" một tiếng. Trong tay Tào Tuân nhảy ra một đoàn ma diễm màu đen, nhộn nhạo bốc lên một tầng ngọn lửa đen, phát ra một cỗ ma uy cổ xưa thâm hậu khiến linh hồn rung động. Thân thể Thạch Thiên Hàn cứng đờ, bỗng cảm nhận được một cỗ áp lực. Cảm giác ma diễm này có chút tương tự với u Minh Ma Diễm của mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT