Đương nhiên hạch tâm của ngôi sao kia vỡ ra thành hàng chục mảnh, đây chỉ là sáu khối trong đó mà thôi. Dù là như vậy, sáu mảnh vỡ này cũng không phải nhỏ, lẽ ra dùng chúng làm hạch tâm cho con rối đá không thể bị Lương Mạt Vũ đánh vỡ nhẹ nhàng như vậy mới phải.

Vũ La nhớ lại kết quả vừa rồi mình kiểm tra đống đá vụn của đám con rối kia, trong lòng càng có vẻ không yên.

Lại đi về phía trước thêm mấy trăm trượng nữa, địa huyệt thứ hai rất lớn xuất hiện.

Lần này ngay cả Hoàng Hầu cũng cảm thấy được có điểm không thích hợp. Long mộ không có cửa, tất cả địa phương hung hiểm cũng đều rộng mở. Chẳng những không có bí mật ngược lại có cảm giác như mặc chàng lui tới. Tiên Long này cũng không khỏi quá kiêu ngạo...

Địa huyệt này nhỏ hơn cái trước một chút, cả địa huyệt tạo thành một hình cầu thật lớn, bên trên có mái vòm làm khung đỉnh, bên dưới có hố lõm sâu xuống đất.

Mà ở vị trí trung tâm của địa huyệt hình cầu này, giữa không trung lơ lửng một hạt châu màu đỏ sẫm. Mặc dù cách xa mấy trăm trượng, mọi người cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, hạt châu kia thỉnh thoảng lóe lên ánh lửa sáng ngời.

Trong địa huyệt thứ hai này tràn ngập Hỏa Nguyên Tiên Khí nồng đậm. Mọi người không dám liều lĩnh, đó là vì Hỏa Nguyên Tiên Khí này quá mức đáng sợ. Làm cho ngườita có cảm giác toàn bộ địa huyệt giống như một quả cầu lửa khổng lồ, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Mà mỗi khi ánh lửa trên hạt châu kia sáng lên. Hỏa Nguyên Tiên Khí trong cả địa huyệt sẽ mạnh lên gấp bội.

Trong lòng Hoàng Hầu vẫn còn sợ hãi sáu con rối đá trong địa huyệt đầu tiên, không khỏi nhìn lại Lương Mạt Vũ thầm nghĩ nếu lão nhân gia ngài có thể ra tay. Vậy nhanh ra tay đi...

Lương Mạt Vũ cũng tỏ ra thờ ơ.

Lăng Hổ Quy có lòng muốn biểu hiện nhất, nếu không biểu hiện, làm sao y tạo được quan hệ tốt với Vũ La? Dọc trên đường đi gần như Lăng Hổ Quy không có tác dụng gì, y mê thích nhất là nấu nướng, nhưng dường như cũng không làm cho Vũ La hài lòng.

Y tiến lên một bước, bên hông bay ra ba đạo hào quang, đó là Phù Hạch Tiên Binh của y.

- Để ta thử xem.

Lương Mạt Vũ điểm ra một chỉ, ba đạo hào quang bay về phía địa huyệt. Vũ La hoảng sợ:

- Ngàn vạn lần đừng...

Nhưng vẫn chậm một bước, ba đạo hào quang đã chui vào bên trong địa huyệt mà hạt châu màu đỏ sẫm kia dường như có vẻ chậm chạp, cho tới khi ba đạo hào quang kia tiến vào địa huyệt mấy chục trượng, nó cũng không có một chút phản ứng.

Lăng Hổ Quy cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, thế nhưng đúng lúc này trên hạt châu kia liên tiếp bùng lên ba ngọn lửa. Sau khi ngọn lửa rời khỏi hạt châu nhanh chóng bành trướng, ba chiếc vòng lửa lồng vào nhau từ trong ra ngoài.

Ầm... Ầm... Ầm...

Ba vòng lửa đánh trúng ba đạo hào quang, chỉ nghe Lăng Hổ Quy hét thảm một tiếng, ba đạo hào quang rơi xuống tắt mất. Sắc mặt Lăng Hổ Quy tái nhợt, lảo đảo sắp ngã, sáu người Hoàng Hầu vô cùng kinh ngạc, vội vàng chạy tới đỡ lấy y:

- Tứ gia...

Hồng quang trong mắt Lăng Hổ Quy thình lình lóe sáng, sau đó òa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt trợn trắng lập tức hôn mê.

Tu vi Lăng Hổ Quy cũng là tam phẩm thượng, hơn nữa điều khiển Phù Hạch Tiên Binh. Mặc dù có chút sơ suất, nhưng chỉ sau một đòn đã trọng thương, có thể tưởng tượng ba vòng lửa mà hạt châu kia phát ra có uy lực kinh khủng tới mức nào.

Mọi người hoảng sợ trong lòng, ai nấy đều nhìn Lương Mạt Vũ mà không ai chú ý Vũ La ở phía sau, mọi người đều nghĩ rằng chỉ có Lương Mạt Vũ có thể giải quyết nan đề trước mắt.

Tuy rằng Vũ La cao quý, nhưng dù sao lực lượng kém cỏi, nên muốn giải quyết hạt châu này gần như là không có khả năng.

Sắc mặt Lương Mạt Vũ sắc mặt khó coi, không phải y không có cách nào, nhưng lực lượng hạt châu này quá mức bá đạo, nếu muốn xông qua đi tới chỉ có thể đánh cho hạt châu vỡ nát. Nhưng hạt châu này rõ ràng là một món Tiên Bảo không tồi, đánh vỡ nát chẳng phải là đáng tiếc sao? Huống chi, đánh vỡ cũng không phải là thủ đoạn hay dùng của Lương Mạt Vũ.

Đang lúc do dự như vậy, Vũ La bỗng nhiên tiến lên một bước.

Dạ Huy hoảng sợ, nhoáng cái đã ngăn trước mặt hắn:

- Tiên sinh cẩn thận!

Vũ La khoát tay:

- Yên tâm, ta còn chưa sống đủ, không muốn chết nhanh như vậy.

Hắn đi tới cửa địa huyệt, cẩn thận quan sát.

Bọn Hoàng Hầu vẫn hết sức chờ mong nhìn Lương Mạt Vũ, Lương Mạt Vũ không nói gì, nhìn nhìn Lăng Hổ Quy hôn mê, giơ tay ra, ngón tay gác trên mạch môn y.

Sắc mặt Lương Mạt Vũ lập tức trở nên hết sức khó coi.

Bộ Phù Hạch Tiên Binh này chính là bản mệnh Tiên Bảo của Lăng Hổ Quy.

Phù Hạch Tiên Binh của y bị ba vòng lửa bá đạo kia đánh trúng, đã bị hủy hoàn toàn, thương thế Lăng Hổ Quy nghiêm trọng hơn nhiều so với bề ngoài.

Cho dù tương lai nghỉ ngơi hồi phục, Lăng Hổ Qu cũng sẽ giảm xuống một cảnh giới, từ tam phẩm thượng hiện tại giảm xuống tứ phẩm thượng.

Nếu Vũ La đến kiểm tra, có thể hiểu được sở dĩ Lăng Hổ Quy chịu trọng thương như vậy, xét cho cùng vẫn vì nguyên nhân món Phù Hạch Tiên Binh kia là do ba món làm thành một bộ.

Như vậy chẳng khác nào Lăng Hổ Quy có tới ba món bản mệnh Tiên Bảo, ba món bị hao tổn, y bị đả kích liên tục ba lượt.

Lương Mạt Vũ cắn chặt răng, cẩn thận lấy trong lòng ngực ra một chút hộp ngọc, dáng vẻ hết sực đau lòng. Y do dự một lúc lâu, sau đó rốt cục cũng mở ra. Lập tức một cỗ khói sáng có thể thấy được bằng mắt thường từ bên trong hộp lượn lờ bay lên. Bên tai mọi người dường như nghe thấy tiên nhạc vang lên, sau đó mùi thuốc thơm ngào ngạt ngưng tụ mà không tiêu tán dần dần lan ra khắp cả thông đạo.

Hoàng Hầu cũng là người có kiến thức, vừa nhìn thấy khói sáng bốc lên lập tức biến sắc, kinh hô thất thanh:

- Phù Linh Tiên Đan!

Lương Mạt Vũ đang lúc đau lòng, nghe y kêu la như vậy, tức giận nói:

- Còn không mau mở miệng y ra cho ta?

Hoàng Hầu sửng sốt:

- Ngài, ngài muốn nói cho Tứ gia uống thứ này sao?

- Nói thừa, bằng không lão tử lấy ra để làm gì?

Lương Mạt Vũ nổi trận lôi đình, chẳng những Hoàng Hầu không có chút tức giận, ngược lại cảm động lệ nóng doanh tròng, không nói hai lời, kéo năm người còn lại quỳ sụp xuống, dập đầu ba cái thật mạnh:

- Lương đại nhân, chúng ta thay Tứ gia cảm tạ ngài!

Sau đó không dám chậm trễ, nhanh chóng đứng lên mở miệng Lăng Hổ Quy ra. Lương Mạt Vũ cố nén đau lòng, vô cùng cẩn thận cho Lăng Hổ Quy uống viên Phù Linh Tiên Đan kia vào.

Thấy tiên đan đã vào bụng Lăng Hổ Quy, Lương Mạt Vũ lạnh nhạt nói:

Được rồi, thứ này nằm ở chỗ ta cũng chưa chắc đã có tác dụng gì, cho y uống tốt xấu gì cũng có thể giữ được cảnh giới hiện tại của y, ôi...

Một viên Phù Linh Tiên Đan đó, sao có thể không đau lòng?

Sắc mặt sáu người Hoàng Hầu cũng tỏ ra kỳ quái, thứ quý giá như vậy, cho dù Lương Mạt Vũ tiền của dồi dào tới mức nào, hắn cũng không phải nói cho là cho như vậy mới phải. Dọc trên đường đi dường như Lương Mạt Vũ rất không thích Lăng Hổ Quy, y không buông tha bất cứ cơ hội nào có thể châm chọc Lăng Hổ Quy, không biết vì sao bây giờ lại tỏ ra hào phóng như vậy.

Lương Mạt Vũ nhìn thấy sắc mặt Lăng Hổ Quy dần dần trở nên hồng hào, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, xoay người nhìn Vũ La.

Vũ La đã nghiên cứu cửa địa huyệt này một hồi lâu, rốt cục cũng tìm được một tia manh mối.

Xung quanh cửa động còn đè lại một ít dấu vết cổ xưa.

Vũ La nhìn ra được, những dấu vết này nguyên bản là một ít linh văn, nhưng không biết vì sao lại bị người xóa đi.

Căn cứ vào những dấu vết còn sót lại này, Vũ La cũng hiểu được đại khái phương pháp phá giải địa huyệt này. Hắn lại suy tư trong chốc lát, liền bắt đầu động thủ, từng đạo linh văn Long tộc phức tạp thâm ảo từ trên đầu ngón tay hắn bay ra, dung nhập vào trong địa huyệt.

Cũng phải nói rằng hết sức kỳ quái, lúc Phù Hạch Tiên Binh của Lăng Hổ Quy bay vào địa huyệt, hạt châu kia nổi giận đánh ra ba vòng lửa không chút khách sáo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play