Nhưng mỗi khi bọn họ đi tới dưới chiếc đèn nào đèn ấy vẫn sáng lên một đạo hào quang.
Đi được trăm trượng, phía trước vẫn là một mảng hắc ám. Tính ra mọi người đã ở dưới đáy nước khoảng chừng ba mươi trượng, Hoàng Hầu nhìn quanh, thình lình cau mày:
- Địa phương này bất kể là để làm gì, không khỏi quá mức rộng rãi...
Hoàng Hầu nói rất đúng, tất cả mọi người đều có cảm giác này.
Thông đạo này cao mười trượng, rộng hai mươi trượng, bất kể là dùng để làm gì, dù sao vẻn vẹn chỉ là một thông đạo mà thôi, đích xác là quá mức rộng lớn.
Vũ La cũng không dừng lại, vừa đi vừa nói:
- Đích thật là có vẻ rộng lớn, bởi vì vốn không dành cho Nhân tộc sử dụng.
Mọi người nghe vậy sửng sốt, Lăng Hổ Quy theo bản năng nhìn sang Lương Mạt Vũ, Lương Mạt Vũ vẫn giữ bộ dáng điềm tĩnh không nao núng, khiến cho Lăng Hổ Quy thầm nhủ trong lòng, chẳng lẽ là tên này thứ gì cũng biết?
Hoàng Hầu lại tỏ ra kinh ngạc:
- Không phải dành cho Nhân tộc sử dụng ư, tiên sinh nói như vậy là có ý gì, chẳng lẽ...
Vũ La cũng không úp úp mở mở, nếu đã quyết định nói, vậy dứt khoát nói một hơi cho xong:
- Nơi này chính là một long mộ, thông đạo này tự nhiên là dành cho Long tộc sử dụng.
Như vậy đã giải thích được mọi chuyện. Thông đạo này đối với Nhân tộc quá mức rộng rãi, đối với Long tộc lại hết sức chật chội, có thể thấy khoăn đầu tư bỏ ra xây dựng long mộ này cũng không nhiều.
- Trên đảo nhỏ kia, ba ngọn thạch phong nghiêng sang cùng một phương hướng, chính là một thế phong thủy cơ bản nhất của mộ địa Long tộc: Tam Sơn Lễ Bái. Bố trí như vậy đối với Nhân tộc là quá mức khổng lồ, không phải thân phận Đế Vương không thể sử dụng. Nhưng đối với Long tộc chỉ là phong thủy cấp thấp nhất, nói cách khác, Long tộc mai táng nơi này chỉ là vô danh tiểu tốt, mọi người không cần quá mức chờ mong, e rằng vật bồi táng sẽ không có nhiều.
Tuy rằng Vũ La đã nói như vậy, nhưng vẫn không ngăn được mắt mọi người ai nấy sáng rực lên.
Long tộc hùng mạnh, cho dù ở Tiên giới cũng là như vậy. Lúc Long tộc phi thăng, hình thể khổng lồ có thể chứa được nhiều khí tiên linh, ưu thế Tiên Thiên này cũng không phải là dễ dàng bù lại được.
Cho dù là ở Tiên giới hiện tại, Long tộc cũng không lui tới với Tiên Nhân thông thường.
Một khi xảy ra tranh chấp gì, nếu có thể mời được Long tộc tới tiến hành điều đình, sẽ giải quyết được không cần tranh cãi.
Nếu xảy ra chiến đấu trên quy mô lớn, phe nào được Long tộc ủng hộ, nhất định phe đó sẽ giành phần thắng.
Chiến lực của một Tiên Long tối thiểu cũng sánh ngang với trăm Tiên Nhân.
Long tộc là biểu tượng của thần bí và hùng mạnh, dù là trên Tiên giới.
Cho dù là một con rồng con không hề nổi bật, chết đi để lại di sản cũng khiến cho mọi người thèm nhỏ dãi ba thước. Huống chi, thi thể Long tộc chắc chắn là tài liệu luyện khí tốt nhất.
Vũ La nhìn lại mọi người, nở một nụ cười khổ:
- Các ngươi cho rằng Long tộc đơn giản như vậy sao? Long mộ lại càng không cần phải nói. Bất cứ con rồng nào biết chính mình chết đi cũng sẽ bị người dòm ngó thi thể. Long mộ cấm kỵ trùng trùng, mọi người cẩn thận một chút, một khi gặp chuyện không may, rất có khả năng vạn kiếp bất phục!
Mọi người nghe vậy cảm thấy sợ hãi trong lòng. Vũ La nói không sai, long mộ trên Tiên giới là danh từ đồng nghĩa với giàu có, cũng là đồng nghĩa với chết chóc.
Chỉ có Lệnh Hồ Tiểu Tiểu âm thầm lặng lẽ cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì, mà Vũ La theo dõi tất cả phản ứng của nàng. Hắn lại liếc nhìn sang Lương Mạt Vũ bên cạnh, Lương Mạt Vũ chỉ khẽ bĩu môi, hiển nhiên cũng chú ý tới động tác nhỏ của Lệnh Hồ Tiểu Tiểu, có chút oán giận Vũ La buộc vào mình gánh nặng này.
Vũ La chỉ cười, không để ý tới chuyện này.
Đã biết đây là một tòa long mộ, trong lòng mọi người vừa kích động vừa khẩn trương, nhưng không ai nghĩ tới chuyện làm thế nào Vũ La biết rõ ràng như vậy? Trên thực tế bên trong đạo Phù Vận Tiên Văn của Triệu Hiểu Hiểu phong ấn pháp thuật Long tộc, ngoại trừ Lương Mạt Vũ ra, căn bản không có người nào khác nhìn ra được, ai nấy đều cho là tiên thuật thông thường của Nhân tộc.
Chính là vì lúc ấy Lương Mạt Vũ đã nhìn ra, mới hiểu được Vũ La cùng Long tộc có muôn vàn liên hệ. Vũ La có thể tìm ra vị trí long mộ, y cũng không kỳ quái.
Dựa vào thân thể Nhân tộc phóng xuất pháp thuật Long tộc, cho dù là Lương Mạt Vũ cũng mới nhìn thấy lần đầu tiên.
Những chi tiết tỉ mỉ này là do Vũ La cố ý làm ra.
Tiếp tục đi tới thêm chừng ngàn trượng, thông đạo cực kỳ rộng rãi đối với Tiên Nhân này rốt cục cùng đã tới cuối. Tất cả mọi người đã có thể nhìn thấy rõ ràng, đây quả thật là một tòa long mộ.
Hai bên mộ là những viên gạch to bằng cánh cửa, bề mặt khắc đầy những Tiên Long có hình dáng khác nhau, hoặc bay lên, hoặc ngủ, hoặc lặn, hoặc bò...
Cửa mộ cũng vô cùng đặc sắc, chính là bốn cây cột đá rất lớn đứng song song, cửa mộ cao tới sáu mươi trượng, mà những cột đá này cũng có sáu mươi trượng. Bốn con Tiên Long được khắc xoay tròn trên cột, đầu rồng nằm trên đỉnh cột, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống dưới, khiến cho mọi người đứng dưới mặt đất cảm thấy không được tự nhiên.
Bốn cây cột đá thật lớn chạm rồng, nhưng không có cánh cửa nào.
Hoàng Hầu không nhịn được tán thưởng một tiếng:
- Long tộc quả nhiên khí phách, không thèm xây cửa mộ, có bản lĩnh cứ việc tiến vào.
Mọi người chỉ cười, Vũ La khẽ cau mày không nói, chỉ là hành động của hắn có vẻ cẩn thận hơn.
Đi qua bốn cây cột đá, mọi người mới xem như chính thức tiến vào bên trong long mộ.
Mặc dù đã đi vào, vẫn có một cỗ khí tức uy áp của Long tộc ập vào mặt, đây cũng là nguyên nhân vì sao trong cả vùng đất trung tâm của Đại Hoang Thần Trạch này, ngay cả một con cá nhỏ cũng không có.
Mọi người đều nín thở, ai nấy sững sờ một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại được.
Vũ La xoay người nhìn lại, quả nhiên Lệnh Hồ Tiểu Tiểu có phản ứng lớn nhất. Nàng chính là Yêu Tiên, mà áp chế của Long tộc đối với các Yêu tộc là hết sức rõ ràng, tự nhiên nàng không thoải mái nhất trong số mọi người.
Nhưng làm cho Vũ La bất ngờ chính là, Lệnh Hồ Tiểu Tiểu vẫn vô cùng kiên định đi theo sau mọi người. Nàng cố nén khó chịu trong tiên thể và tiên hồn của mình, không bị tụt lại phía sau.
Phía sau cửa vẫn là một thông đạo thật dài, đi vào ba trăm trượng, trước mắt rộng mở trong sáng, một địa huyệt thật lớn xuất hiện. Địa huyệt có hình bán cầu, giống như là một cái bát úp trên mặt đất. Bên trong rỗng tuếch, không có gì cả. Mặt đất bằng phẳng, trên đỉnh vòm vẫn còn lưu lại dấu vết bị cháy, có những chỗ lộ ra sắc ngọc lưu ly. Khiến cho người ta không khỏi nghĩ rằng lúc Tiên Long này còn sống, có lẽ rảnh rỗi không có việc gì bèn phun lửa, đốt cháy mái vòm để đùa nghịch.
Lôi Quá đang muốn đi vào, Vũ La chợt giữ chặt y lại:
- Có chút không đúng, chờ một chút.
Lôi Quá dừng lại, bọn Hoàng Hầu cũng không dám lỗ mãng, chờ đợi Vũ La ra lệnh. Vũ La nhìn quanh một lượt, hiểu biết của hắn về Long tộc chỉ là nhờ nghiên cứu về linh văn Long tộc. Rốt cục bên trong long mộ này như thế nào, thật ra hắn cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng một địa huyệt lớn như vậy xuất hiện bất thình lình, hắn vẫn cảm thấy có điều quỷ dị.
Nhưng hắn lại không nhìn ra chỗ nào là quỷ dị, xung quanh không có hoa văn, linh văn... Gì có dấu hiệu cảnh báo. Chỗ nào không đúng?
Vũ La cố gắng suy nghĩ, bọn Hoàng Hầu chờ có vẻ sốt ruột. Không phải là bọn họ không tin Vũ La, chỉ là theo bọn họ thấy, hành động cao hơn hết thảy. Cứ đứng ở đây suy nghĩ như vậy có ích gì?
- Tiên sinh, hay là chúng ta đi vào điều tra một chút xem sao?
Hoàng Hầu không kìm nổi bèn hỏi.
Vũ La ngưng trọng lắc đầu:
- Tốt nhất hãy chờ ta suy nghĩ cẩn thận trước đã.
- Nhưng tiên sinh, chúng ta đi vào dạo một vòng, coi như là để cho ngài tham khảo. Cứ đứng ở đây nhìn như vậy, e rằng không thể nào nghĩ ra được chuyện gì...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT