Kỳ thực Cốc Mục Thanh cũng rất cần có người quan tâm. cần có người ân cần hỏi han. cần khi thương tâm thất ý (đau lòng không được như ý) có người ôm mình trong lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng mình, gọi mình bằng một biệt danh thân thiết, nói với mình rằng: “Không có gì. tất cả đã có ta”.

Mộc Dịch Binh Lang cuối cùng cảm thấy có điểm không thích hợp, nói chung, nhân sĩ phe Chính đạo phạm tội đều được đưa tới một dãy nhà đá - cũng chính là dãy nhà bị xích sắt khóa bên ngoài giam giữ con Lý Kình Vũ.

Thế nhưng Vũ La lại lôi kéo hắn thẳng đến Vọng Sơn Các!

- ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì?

ngữ khí của Vũ La vẫn thản nhiên như trước:

- Mang ngươi đi Vọng Sơn Các, Vọng Sơn Các phía trước rộng mở, có thể để toàn bộ người của Nhược Lô Ngục tới xem. ta giết ngươi ở đó, chẳng khác nào cảnh cáo mọi người, kẻ nào dám động tới nữ nhân của ta. chỉ có một con đường chết.

Mộc Dịch Binh Lang gào thét:

- ngươi dám! Ta là nhi tử của Phó Giám Ngục, ngươi dám giết ta. cha ta nhất định giết ngươi!

Vũ La vẫn thản nhiên như vậy, vô luận Mộc Dịch Binh Lang uy hiếp thế nào, tâm trí của hắn vẫn bất động giống như Thái Sơn. Giờ này khắc này, khí phách Đế Quân kiếp trước hiển lộ ra hết không thể nghi ngờ:

- Cha ngươi nhất định không giết được ta. thế nhưng ta nhất định giết ngươi.

Trên đường đi, các ngục tốt thấy Vũ La dùng gông xiềng kéo Mộc Dịch Binh Lang, ai nấy đều rất là kinh ngạc. Sau khi Vũ La nói rõ ràng những lời này, liền không nói gì nữa. mặc kệ ai tới hỏi, chỉ túm Mộc Dịch Binh Lang đi tới Vọng Sơn Các, không trả lời nữa.

Mộc Dịch Binh Lang lúc này thật sự sợ rồi, hắn nghe người ta nói qua. kẻ ngốc thường hay cố chấp, một khi đã nhận thức chuẩn một việc gì rồi, sẽ rất khó thay đổi. Vũ La mặc dù biến thông minh rồi, nhưng trên bản chất còn là “Thằng ngốc”, hiện tại nhìn qua giống như trúng tà. túm mình không chịu quay đầu.

Hắn dọc trên đường đi liều mạng giãy dụa kêu to:

- Vũ La. ngươi dám giết ta. ngươi điên rồi, ngươi thật sự điên rồi, giết ta ngươi chắc chắn không được chết tử tế, ta không đi, ta sẽ không đi, ngươi mau thả ta. cứu mạng...

Đáng tiếc hắn cho dù là công lực trong người còn nguyên cũng không phải là đối thủ của Vũ La. huống chi hiện tại gông xiềng trên người, một thân tu vi đều bị áp chế? Vũ La tiện tay kéo một cái, Mộc Dịch Binh Lang liền lảo đảo, lảo đảo suýt chút nữa ngã trên mặt đất.

Đám ngục tốt đi theo xung quanh cũng dần dần nghe hiểu được, đều giật mình: Vũ La muốn giết Mộc Dịch Binh Lang!

Có không ít người đi lên khuyên bảo Vũ La. cũng có ngục tốt thân Mộc Dịch Trạc nhanh chóng chạy đi báo tin. Vũ La đã quyết tâm. không sợ làm lớn chuyện này, mặc kệ ai tới khuyên bảo mắt điếc tai ngơ, lôi kéo Mộc Dịch Binh Lang rất nhanh đã đến trên thạch bình phía trước Vọng Sơn Các.

Mộc Dịch Trạc bị Bạch Thắng Kiếp tìm đi mật nghị, những người đi tìm Mộc Dịch Trạc tìm nửa ngày cũng không tìm được, gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng.

Mộc Dịch Binh Lang nhìn thấy Vọng Sơn Các, nhất thời giống như nhìn thấy cứu tinh, hướng về phía Vọng Sơn Các thất thanh kêu to:

- Diệp đại nhân. Diệp đại nhân cứu mạng! Thằng ngốc điên rồi, hắn muốn giết ta!

Diệp Niệm Am lúc này không có ở đây, đang cùng Diệp Trọng Lạc trấn an Mạc Thiên Ngôn. Trong Vọng Sơn Các chỉ có tiểu nha đầu tham ăn Diệp Thanh Quả. Diệp Thanh Quả nghe thấy tiếng kêu. từ trên tầng hai của Vọng Sơn Các thò cái đầu nhỏ mái tóc phất phơ ra. nhìn thấy Vũ La kéo Mộc Dịch Binh Lang liền rụt trở lại, làm như không có nghe thấy, cảm thấy ngươi thật sự chết rồi thế giới này mới trở nên sạch sẽ.

Vũ La mở gông xiềng cho Mộc Dịch Binh Lang, một cước đá hắn văng ra ngoài một trượng:

- Ta cho ngươi cơ hội. lên đi!

Mộc Dịch Binh Lang tự biết trên cảnh giới đã không bằng Vũ La. nào dám động thủ. Mắt thấy phía xa. Mộc Dịch Trạc đã bay nhanh tới, còn ở ngoài mấy chục trượng đã gầm lên giận dữ:

- Vũ La. ngươi dám động đến một sợi tóc của con ta. ta nhất định làm cho ngươi hình thần câu diệt, trọn đời không được siêu sinh!

những người kia cuối cùng đã tìm được Mộc Dịch Trạc.

Mộc Dịch Binh Lang cười ha hả. châm chọc Vũ La nói:

- ngươi quả nhiên là một thằng ngốc, vừa rồi nếu như ngươi động thủ dọc đường, thật đúng là không ai có thể giúp được ta. không nên ngu ngốc kéo ta tới đây lập uy, hiện tại thế nào, ta xem ngươi làm sao giết ta! Tiểu gia nhà ngươi chính là muốn giày vò nữ nhân của ngươi, ngươi có thể làm gì ta?

Vũ La vẫn như trước là một bộ dạng bình tĩnh ung dung, chỉ là khí thế trên người lại tăng lên với một tốc độ không thể nào tưởng tượng, gần như là trong nháy mắt đã đến đỉnh phong.

Trên thạch bình, lấy Vũ La làm trung tâm. chợt cuồn cuộn nổi lên một cỗ gió xoáy linh lực cuồng bạo, những ngục tốt vây xem xung quanh tiếng kinh hô một mảnh ngã trái ngã phải, ngục tốt trong vòng năm trượng, kể cả đám Ban Đầu. toàn bộ ngã trên mặt đất. cuống quýt chạy ra phía ngoài, trong vòng mười trượng, mọi người đặt chân không vững, nâng đỡ lẫn nhau nhanh chóng rút đi.

Mãi cho đến ngoài hai mươi trượng, ảnh hưởng của gió xoáy linh lực kia mới chậm rãi yếu bớt.

Mộc Dịch Trạc đã lao tới ngoài ba mươi trượng, nhìn thấy Vũ La phóng ra khí thế hùng mạnh như vậy, hiển nhiên là đã nổi sát tâm. Mộc Dịch Trạc càng nổi giận:

- Tiểu tử ngươi thực sự dám động thủ. có tin ta cho ngươi sống không bằng chết hay không?

Vũ La lại nhìn thẳng Mộc Dịch Trạc, tay đánh một quyền về phía Mộc Dịch Binh Lang.

Ngục tốt xung quanh đều lắc đầu. Mộc Dịch Binh Lang chính là tu sĩ Hợp Chân đỉnh phong, mà Vũ La chỉ là vừa mới mở Cửu Cung, trên cảnh giới cao hơn so với Mộc Dịch Binh Lang không nhiều lắm. trong thời gian ngắn muốn giết Mộc Dịch Binh Lang, cơ hồ không có khả năng.

Mộc Dịch Trạc đã chạy tới, giết không được Mộc Dịch Binh Lang, trái lại bởi vậy làm Mộc Dịch Trạc tức giận, thật sự là một việc không sáng suốt.

Mà Mộc Dịch Binh Lang cũng nhìn thấy hy vọng, cười ngnh ác một tiếng, hai tay vừa vỗ, trong cơ thể bay ra một điểm bạch quang mang theo tiếng ù ù. nhanh chóng xoay tròn hóa thành một lá thuẫn màu xanh đường kính một trượng, năm phương hướng trên thuẫn bài đều có một con mãnh hổ ẩn phục, ra vẻ muốn lao ra. Trung ương khảm một phiến mai rùa. rùa già kia cũng không biết đã sống bao nhiêu năm tháng, trên mai rùa vết tích loang lổ, càng lộ vẻ bất phàm của thuẫn bài này.

Có người liếc mắt nhìn ra. kinh hô:

- Pháp bảo lục phẩm thượng!

Đây gần như đã là pháp bảo hùng mạnh nhất mà tu sĩ cấp bậc như Mộc Dịch Binh Lang có thể sử dụng- đương nhiên, loại tồn tại cấp bậc nghịch thiên như Vũ La không thể phỏng đoán theo lẽ thường.

Ngũ Hổ thủ Quy Thuẫn này của Mộc Dịch Binh Lang đã đạt tới cực hạn của pháp bảo lục phẩm thượng, chỉ kém một chút là có thể đạt tới cấp bậc ngũ phẩm hạ. đây chỉ có thể nói người luyện chế pháp bảo này năm đó cũng quá sức không may.

Tấm thuẫn bài này chính là lúc đó sau khi Thiên Mệnh Thần Phù Thiên phủ Chi Quốc mất trộm. Mộc Dịch Trạc trăm phương ngàn kế tìm cho nhi tử dùng phòng thân.

Đường đường pháp bảo lục phẩm hạ. cho dù tu sĩ so với Vũ La cao hơn ba bốn cảnh giới cũng không có khả năng một chiêu phá được. Mộc Dịch Binh Lang cảm thấy chỉ cần mình chống đỡ được hai kích của Vũ La. phụ thân sẽ có thể chạy tới cứu viện mình, chuyện này quá đơn giản rồi!

Phía xa. Mộc Dịch Trạc nhìn thấy Vũ La không ngờ dám xuất thủ với nhi tử của mình ngay trước mặt mình, nhất thời tức giận không thể áp chế, một tiếng hét lớn. toàn thân vang lên tiếng nổ giống như tiếng pháo, thân thể vốn gầy gò của hắn lại tăng vọt ba tấc, lực lượng toàn thân được một loại công pháp thần bí mạnh mẽ tăng lên. vượt quá đỉnh phong của bản thân!

Tốc độ của Mộc Dịch Trạc đột nhiên tăng nhanh hơn. trong lúc phi hành đã mơ hồ mang theo tiếng sấm ù ù.

Cách xa mười trượng. Mộc Dịch Trạc đã liên tiếp đánh ra hơn mười đạo thủ ấn. một phù văn kim sắc cực lớn lăng không xuất hiện. Vũ La biết đó là một loại cổ triện, có thể kết nối lực lượng của tu sĩ và lực lượng của thiên địa tự nhiên, ý của cổ triện này là: hủy diệt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play