- Vu đan nhất phẩm, có công hiệu làm cho tư chất người phục dụng tăng lên.

Hồng Lôi lập tức nói.

Vũ La gật đầu:

- Viên Vu đan này có thể giúp cho tư chất của ngươi tăng lên một cấp, ta có rất nhiều.

Những thứ này Vũ La lấy từ chỗ Lư Niệm Vũ không ít. Mà trong đó vốn có rất nhiều nguyên vật liệu là do hắn mang từ Đông Thổ về, Lư Niệm Vũ giúp hắn luyện chế.

Những linh đan này được chính tay Trung Châu đệ nhất đan sư luyện chế, lại có được nguyên vật liệu tuyệt đỉnh, tự nhiên có hiệu dụng cực cao.

Hồng Lôi sửng sốt một chút:

- Ngài thật sự ban cho ta Vu đan trân quý mức này sao?

Vũ La nói:

- Không phải là ban cho ngươi, mà là thưởng cho ngươi, nếu ngươi dụng tâm làm việc, ta sẽ thưởng cho ngươi.

Hắn vừa nói vừa thu viên Vu đan trở vào. Hồng Lôi gật đầu thật mạnh:

- Ngài nói đi, muốn ta làm gì, cho dù là phải liều mạng, ta cũng nhất định làm được.

Vũ La gật đầu:

- Hỏi thăm cho ta những người đó đi theo phương hướng nào.

- Dạ!

Hồng Lôi đưa cho Vũ La một cái bình, bên trong có một con cổ trùng. Đây không phải là cổ trùng được nuôi bằng máu huyết của y, chỉ được nuôi bằng phương pháp thuần hóa thông thường. Con cổ trùng này có tác dụng truyền âm, trong cái bình của Vũ La có một con, trong bình của Hồng Lôi cũng có một con, thông qua hai con cổ trùng sinh đôi cảm ứng, dù là cách xa hàng chục vạn dặm cũng có thể truyền âm rõ ràng.

Hồng Lôi muốn đi hỏi thăm tin tức, bèn để lại vật này.

Lần này Thiểm Điện kịp phản ứng, tranh trước giúp Vũ La đón lấy cái bình:

- Đây là chuyện nhỏ, không cần ngài động thủ, ta sẽ xử lý tốt giúp ngài.

Vũ La không có ý kiến gì, Hồng Lôi để lại cái bình, bèn thi lễ với Vũ La:

- Vậy ta đi trước.

- Chờ một chút.

Vũ La gọi y lại, dường như Hồng Lôi biết có chuyện gì, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ trên mặt đất run cầm cập.

Vũ La không làm ra động tác gì cả, cứ nhìn chằm chằm y như vậy. Một lúc lâu sau, hắn mới hỏi:

- Ngươi có cổ trùng cấp cao nào vậy?

Hồng Lôi sửng sốt, Vũ La không nhịn được nói:

- Nhất định là có, lấy ra đi.

Hồng Lôi do dự lấy trong người ra một chiếc bình sành. Khác với chiếc bình lúc trước, hình này vẽ đầy hoa văn kỳ quái bên ngoài, tương tự như hoa văn xăm trên người đám Vu tộc.

Những hoa văn này cũng tuần hoàn theo quy tấc lực lượng riêng biệt nào đó, phong ấn lực lượng cổ trùng trong bình.

Dù là như vậy, cổ trùng kia vẫn không ngừng kêu lên, gặm cắn trong bình, phát ra những thanh âm sàn sạt khiến cho người ta cảm thấy ê răng, cổ trùng càng hung tàn nóng nảy, cấp bậc của nó càng cao, có thể thấy rằng cổ trùng trong binh này có cấp bậc không thấp.

- Đây là một con Ngưu Đầu cổ tam phẩm.

Hồng Lôi lộ ra vẻ có chút chột dạ. Con Ngưu Đầu cổ tam phẩm này chính là thù lao cho lần này y chặn đường giết chết Thiểm Điện cùng Cương Chuy. Nhưng Vũ La căn bản không quan tâm rốt cục là ai muốn giết Thiểm Điện cùng Cương Chuy, chẳng qua chỉ tiện tay điểm ra một chỉ, bình kia lập tức vỡ ra.

Một con cổ trùng hai màu đen đỏ to như mắt rồng, đầu giống như đầu trâu, toàn thân đỏ sẫm giương nanh múa vuốt nhảy ra ngoài.

Nhưng cổ trùng hung mãnh như vậy vừa nhìn thấy Vũ La lại quay đầu bỏ chạy giống như chuột thấy mèo, nhanh chóng chui vào trong ngực Hồng Lôi. Hồng Lôi hết sức ngạc nhiên, bởi vì y cảm thấy rõ ràng, cho dù là trốn vào trong ngực của mình, Ngưu Đầu cổ tam phẩm này vẫn còn đang run lẩy bẩy.

Cổ trùng hung ác hiếu chiến, trừ phi giống như đôi Đồng Thanh cổ mà Hồng Lôi lấy ra khi nãy, trong tình huống thông thường, hai con cổ trùng gặp nhau cũng phải chém giết một phen, không chết không thôi.

Cho dù là biết rõ cấp bậc đối phương cao hơn mình một hai cấp, cũng sẽ liều mạng xông lên. Mà Ngưu Đầu cổ lại càng nổi danh hiếu chiến trong các loài cổ trùng. Ngưu Đầu cổ tam phẩm cho dù là gặp phải cổ trùng nhất phẩm cũng sẽ không sợ hãi chút nào, xung phong liều chết đi tới. Có thể hù dọa Ngựu Đầu cổ trở nên như vậy, nói rõ cổ trùng trên người Vũ La tối thiểu cũng cao hơn nhất phẩm một cấp, thậm chí là hai cấp.

Hồng Lôi còn đang hoảng sợ, Vũ La đã thản nhiên nói:

- Ngươi có tin ta có năng lực bày ra thủ đoạn trong cơ thể ngươi mà ngươi không hay không biết chăng?

Đây đúng là sở trường của cổ thuật, Hồng Lôi gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. Vũ La gật đầu:

- Vậy thì tốt, ngươi đi đi.

Hồng Lôi tâm phục khẩu phục, quỳ rạp dập đầu trước mặt Vũ La lần nữa, sau đó mới tung mình rời đi. Y vọt ra xa, sau khi cách Vũ La chừng ba trăm trượng mới dám vỗ vào một hình xăm thần bí trên người. Lập tức hào quang bay ra tán loạn, hóa thành một hư ảnh cổ trùng khổng lồ giang rộng hai cánh, chở y bay đi.

Vũ La thu hồi ánh mắt, nhìn sang Thiểm Điện cùng Cương Chuy.

Hai người hết sức khẩn trương, vô cùng cẩn thận, rón rén khom lưng từ xa nhìn Vũ La. Vũ La vẫn ngồi trên tảng đá ban nãy, vẫy vẫy tay với hai người, hai người vội vàng chạy tới.

Vũ La hỏi bọn họ giống như hỏi Hồng Lôi vừa rồi:

- Có hiểu ta có ý gì chăng?

Hai người gật đầu lia lịa:

- Hiểu, hiểu.

- Vậy nói ta nghe thử.

Vũ La có chút hứng thú.

Hai người trợn mắt há mồm, ngơ ngác nhìn nhau, Cương Chuy giành nói trước:

- Chúng ta bảo đảm cũng giống như Hồng Lôi, sẽ dụng tâm ra sức làm việc vì ngài.

Thiểm Điện còn bổ sung thêm:

- Chúng ta có khả năng làm một số chuyện mà Hồng Lôi không thể làm được, chúng ta bảo đảm còn trung thành hơn cả Hồng Lôi.

Vũ La khoát tay:

- Ta cũng biết các ngươi không hiểu. Vì sao ta hành hạ Hồng Lôi mà không hành hạ hai người các ngươi?

Hai người ngơ ngác nhìn nhau, nhớ lại thảm cảnh của Hồng Lôi khi trước, hai người không khỏi rùng mình, không tự chủ được đầu gối mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất:

- Xin ngài thứ tội...

Vũ La lại nói:

- Các ngươi tính toán thế nào trong lòng, ta biết rất rõ ràng, Ừm, quả thật ta là một kẻ chết thay vô cùng thích hợp.

Cương Chuy run lên, suýt chút nữa ngã lăn ra đất, liên tục khấu đầu:

- Cương Chuy biết sai rồi, Cương Chuy biết sai rồi...

Thiểm Điện suy nghĩ một chút, hết sức cẩn thận nói:

- Tiểu nhân thử nói một chút, nếu nói sai xin ngài chớ trách.

Thấy trong ánh mắt Vũ La toát ra chút khích lệ, y cả gan nói:

- Phải chăng l ngài muốn chúng ta che giấu thân phận cho ngài?

Vũ La vỗ tay đánh bốp:

- Khá lắm, coi như thông minh.

Hắn đứng dậy phủi phủi áo mình. Trong mắt Thiểm Điện cùng Cương Chuy, tên Vu tộc da xanh kia đang phủi da thú.

- Đi thôi, tiếp tục tiến về phía trước, trước khi tin tức của Hồng Lôi trở về, các ngươi nên đi chỗ nào thì cứ việc tới chỗ đó, ta cũng là kẻ chết thay cho các ngươi như trước, hết thảy không được thay đổi. Nếu các ngươi không làm được chuyện này, vậy các ngươi cũng không còn giá trị gì với ta. Nếu là như vậy, kết quả ra sao có lẽ không cần ta nói.

Hai người rùng mình một cái:

- Chúng ta đã hiểu.

Trong mắt hai người, tên Vu tộc lưu lạc khờ khạo có chút giá trị lợi dụng, thình lình lộ ra nanh vuốt sắc bén dữ tợn. Cảm giác như vậy cũng giống như hai người cho rằng mình bắt được một con cổ trùng cửu phẩm, nhưng mang về nhà xem lại, không ngờ lại là một con Tru Tiên Cổ.

Tuy nói Vũ La nói cho bọn chúng biết hết thảy vẫn như trước, nhưng đã không thể nào như trước nữa rồi. Dọc đường lúc không có ai, cả bọn chiến sĩ Thảo Hải bộ lạc vô cùng cẩn thận, ngay cả rắm cũng không dám đánh.

Đám chiến sĩ còn lại, căn bản không cần Vũ La cảnh cáo, thậm chí cũng không cần Thiểm Điện cùng Cương Chuy cảnh cáo, cũng rất tự giác biết mình phải làm như thế nào.

Chỉ khi có người, Vũ La lẫn vào trong mọi người, Thiểm Điện cùng Cương Chuy mới ra mặt ứng phó.

Đến buổi tối ngày hôm sau, Hồng Lôi liên lạc với bọn họ thông qua Đồng Thanh cổ, sau khi Thiểm Điện nói ra vị trí mọi người, Hồng Lôi nói mình sẽ chạy tới ngay tức khắc.

Vũ La không nói gì nữa, lập tức kết thúc cuộc nói chuyện, Thiểm Điện lại có vẻ thấp thỏm bất an, do dự nhìn Vũ La nói:

- Đại nhân, phải chăng ngài nên đề phòng một chút... Hồng Lôi...

Vũ La cười nhạt một tiếng:

- Y không dám.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play