Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, cảnh giới Long Nguyên tương đương với Đạo Cảnh Dưỡng Nguyên, chuyển hóa tất cả một thần linh lực thành Long Nguyên.

Vũ La ngay từ khi bắt đầu tu luyện lập tức cảm giác vô cùng thông thuận, linh nguyên quanh ngươi thông qua một khiếu huyệt thần bí, sau khi đi ra trở nên vô cùng tinh thuần, gần như không ngươi khả năng bị Long Nguyên tinh luyện nữa.

Biến hóa này làm cho hắn chấn động trong lòng, đột nhiên mở mắt ra, Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp vừa vận chuyển lập tức đình chỉ.

Xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Vũ La kinh nghi bất định, làm sao lại thuận lợi như vậy? Dựa theo ghi chép của Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, một cửa này cực kỳ quan trọng, linh nguyên chuyển hóa thành Long Nguyên, chất lượng của Long Nguyên quyết định thành tựu tương lai của mình.

Thế nhưng hôm nay Long Nguyên này không khỏi tinh thuần quá mức. Lẽ ra lần đầu mình chuyển hóa linh nguyên thành Long Nguyên không nên như vậy mới đúng.

Thẳng thắn mà nói, tư chất của thân thể này cũng không được tốt lắm, đơn giản mà nói chính là không có linh căn, bằng không lúc trước ở trong Nhược Lô Ngục, Mộc Dịch Binh Lang cũng sẽ không ức hiếp hắn khắp nơi.

Vũ La có thể tiến bộ cực nhanh trên tu luyện, đó là vì kinh nghiệm tu luyện phong phú của hắn ở kiếp trước.

Thế nhưng bản thân Vũ La cũng hiểu, “Tiến bộ nhanh chóng” này cũng chỉ là tương đối mà nói. Vũ La hiểu được, nếu như có được tư chất của mình kiếp trước, lại có kinh nghiệm của mình, tốc độ khẳng định phải nhanh hơn gấp đôi so với hiện tại.

Tư chất của thân thể này bình thường cho nên Vũ La mới cảm thấy kinh ngạc, lần đầu tiên mình chuyển hóa Long Nguyên lại cực kỳ tinh thuần.

Hắn kinh nghi bất định, suy trước nghĩ sau, cũng không nghĩ ra là xảy ra chuyện gì. Hắn cân nhắc một chút, vừa rồi mình ngừng lại quá sớm, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì còn chưa hiểu rõ.

Vì vậy, hắn lần thứ hai vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, lần này hắn cẩn thận thể ngộ cảm giác này. Đại pháp vừa mới bắt đầu vận hành, linh nguyên toàn thân giống như sóng lớn Trường Giang cuồn cuồn cuốn về phía khiếu huyệt thần bí kia. Từ trong khiếu huyệt đi ra đã hóa thành Long Nguyên tinh thuần nhất.

Vũ La tận lực làm chậm tốc độ này, dần dần có một cảm giác minh ngộ.

Linh nguyên chuyển hóa thành Long Nguyên hắn rất quen thuộc.

Điều này làm cho hắn có chút không hiểu ra sao: Làm sao lại có cảm giác quen thuộc này? Mình rõ ràng là lần đầu tiên tiến hành chuyển hóa mà. Gần như chính ở trong khoảnh khắc nảy ra nghi hoặc này, hắn nghĩ tới một loại khả năng.

Lam Điệp ấn ký!

Giấc mộng thần bí kia!

Hắn khẳng định trăm phần trăm, Lam Điệp ấn ký trên ngực của mình chính là đạo lam quang ảnh hưởng toàn bộ Bắc Cương kia, mà giấc mộng kia càng làm cho hắn kinh hãi.

Hắn yên lặng thể hội, sau khi chuyển hóa gần một nửa linh nguyên thành Long Nguyên hắn đã có thể khẳng định, cảm giác quen thuộc này chính là đến từ Lam Điệp ấn ký trên ngực.

Trong lòng Vũ La khẽ động: Chẳng lẽ, người trong mộng kia cũng tu luyện Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp?

Suy đoán này dường như có thể giải thích rất nhiều chuyện, nói ví dụ, vì sao lam quang kia lại lựa chọn mình.

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, Vũ La đột nhiên tinh thần hoảng hốt, trong đầu nổ ầm một tiếng, một hình ảnh mênh mông hiện ra ở trước mắt hắn:

Trong tinh không mênh mông có một ngôi sao sáng rực rỡ, phần lớn ngôi sao còn lại đều làm nền cho nó, một người đứng ở phía trước ngôi sao đó giơ tay trái của mình lên.

“Bùm” ống tay áo trên tay trái bị nổ nát bấy, trên cánh tay chậm rãi hiện lên chín hình xăm hình rồng. Hình xăm kia giống như vật sống, chậm rãi chạy dọc theo da thịt của hắn, rất nhanh đã thoát ly thân thể của hắn, bay ra tinh không hóa thành chín con cự long, dương nanh múa vuốt đánh về phía viên hằng tinh cực lớn kia, Cửu Long Thôn Nhật, chín con thân long hung hăng cắn một cái, toàn bộ Tinh Hải chỉ còn lại một mảnh quang mang sáng lạn...

Vũ La chấn động toàn thân từ trong ảo cảnh tỉnh lại, âm thầm lau mồ hôi, Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp tự nhiên cũng dừng lại.

Hắn phát hiện, cả người mình chảy đầy mồ hôi.

Ba người Lư Niệm Vũ còn đang minh tưởng, Vũ La không nhịn được lần thứ hai vạch vạt áo của mình ra. Trên lồng ngực rắn chắc, ấn ký Lam Điệp kia màu sắc sáng rõ, nhẹ nhàng muốn bay. Cho dù là đan thanh diệu thủ (khéo tay nổi tiếng) cũng không thể vẽ ra được bức tranh Lam Điệp trông sống động như vậy.

Hắn giật mình cười khổ một chút.

Nếu là người bình thường, lúc này chỉ sợ đã mừng rỡ như điên, cảm thấy chính là một hồi phúc duyên cực lớn. Nhưng Vũ La hiểu rất rõ sẽ không đơn giản như vậy.

Mình còn có thể “mộng” thấy người kia, Lam Điệp ấn ký rõ ràng có thể thấy được, chỉ sợ Lam Điệp ấn ký này sẽ không cam tâm ẩn núp.

Vũ La hai kiếp làm người, trải qua rất nhiều, rất rõ ràng “Phúc duyên” nhất định là phải nỗ lực trả giá, giống như hắn đời này cơ duyên liên tiếp, trên thực tế chính là hắn kiếp trước đột tử, cơ duyên của kiếp trước tích lũy lại.

Hơn nữa bản thân khối thân thể này là một kẻ ngu ngốc, cái gọi là “kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc”, cơ duyên hẳn là không kém.

Kiếp trước khi đạt tới đỉnh phong thì đột tử, ông trời thiếu nợ hắn, rất nhiều nhân tố tổng hợp lại mới làm cho hắn kiếp này thuận buồm xuôi gió.

Thế nhưng Lam Điệp ấn ký địa vị quá lớn, đã vượt quá phạm trù của “Phúc duyên”, phần “Đại lễ” này chỉ sợ không dễ thu.

Trong lòng Vũ La có một suy đoán, bèn cố gắng không để ý tới cảm giác quen thuộc này, tận lực lấy mình làm chính, tự mình chuyển hóa linh nguyên. Thế nhưng Lam Điệp ấn ký đã hoàn toàn hòa hợp nhất thể với hắn, mặc kệ hắn khống chế như thế nào cũng không thể tránh được cảm giác quen thuộc này.

Cảnh giới Long Nguyên này vốn chính là một cửa ải rất quan trọng cũng cực kỳ nguy hiểm trong Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, thế nhưng Vũ La lại nhanh chóng thông qua giống như xe nhẹ đường quen, hết sức nhẹ nhàng thuận lợi.

Lần đả tọa này, luyện luyện dừng dừng, nhưng cũng chỉ dùng bốn canh giờ đã chuyển hóa linh nguyên toàn thân thành Long Nguyên tinh thuần nhất.

Đã hoàn thành chuyển hóa, trên thực tế cũng có nghĩa là Vũ La đã đứng vững gót chân trên cảnh giới Long Nguyên này, đã đạt tới cảnh giới Long Nguyên trung cấp.

Từ khi hắn bước vào cảnh giới Long Nguyên cho tới bây giờ dễ dàng tiến vào Long Nguyên trung cấp chẳng qua chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, tốc độ nhanh đến mức làm cho Vũ La cũng có chút lo lắng hãi hùng.

Hắn mở mắt ra, bên ngoài đã tối, ba người Hướng Cuồng Ngôn còn đang đả tọa. Mặc dù có linh đan của Lư Niệm Vũ, nhưng ba người thương thế không nhẹ, cũng không phục như cũ nhanh như vậy.

Vũ La suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy có chút không ổn thỏa, quyết định tiếp tục tu luyện.

Trong Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp có một pháp môn chuyên môn dùng để cô đọng Long Nguyên. Đây là đặc biệt chuẩn bị cho cửa ải Long Nguyên này, qua của ải này thì sẽ không bao giờ có khả năng tu luyện nữa.

Chất lượng của Long Nguyên quyết định thành tựu trong tương lai, pháp môn này trên thực tế là chuẩn bị cho những người tu luyện trong lần đầu tiên chuyển hóa, chất lượng Long nguyên không được lý tưởng.

Tu luyện pháp môn này cực kỳ thống khổ, thế nhưng thành quả lại rất kém, hơn nữa mức độ có thể đề thăng hữu hạn. Có thể nói, công pháp này là một cái gân gà.

Thế nhưng Vũ La vẫn như trước không chút do dự quyết định tu luyện.

Hắn rất tin tưởng, loại Tiên quyết giống như Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp này, an bài của mỗi một bước đều có dụng ý rất lớn, một cửa Long Nguyên này nếu nói là vượt qua hung hiểm, đó rất có thể là vì tôi luyện ý chí của người tu luyện. Nếu như mình không trải qua một cửa ải này, trên phương diện tâm cảnh sẽ thiếu đi một lần tôi luyện, chỉ sợ sẽ chôn xuống tai họa ngầm cho tương lai.

Vừa vận chuyển pháp môn kia, Vũ La nhất thời thống khổ cả người run lên, suýt nữa không khống chế được tẩu hỏa nhập ma.

Một thân Long Nguyên trở nên vô cùng nóng cháy, còn nóng hơn so với nham thạch, khi vận chuyển trong cơ thể hắn, hắn cảm giác kinh mạch của mình như muốn cháy hết!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play