Lúc này ở trong mắt của Vũ La, trong một mảnh thế giới này không còn là một mảnh màu xám nữa mà là một đám linh quang đủ các loại màu sắc ngưng tụ, mà trong những linh quang này bộ phận trung tâm nhất chính là một luồng lớn nhất, luồng linh quang màu vàng nhạt này còn lớn hơn rất nhiều so với tất cả linh quang xung quanh cộng lại.

Vũ La đã hiểu được, nơi này không chỉ là nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long, mà còn là nơi chôn xương của rất nhiều cường giả đỉnh cấp của Nguyên Hội vũ trụ trước. Chấp niệm ở nơi này cũng không chỉ là của Thái cổ Ma Long, mà còn có của những cường giả tuyệt thế này.

Nguyên Hội vũ trụ trước, Thái cổ Ma Long cao cao tại thượng. Thế nhưng vũ trụ kia cũng là cường giả như rừng, có thể chạy đến Thái Cố Hà Đồ đại lục toàn là những cường giả đỉnh cấp nhất của vũ trụ kia, mặc dù bọn họ đã chết trong tay của Thái cố Ma Long, nhưng chấp niệm của bọn họ vẫn không tiêu tan.

Sau khi trải qua vũ trụ hủy diệt, những chấp niệm này và Thái cổ Ma Long đã xuyên qua thời không, tiếp tục lưu lại ở trong Nguyên Hội vũ trụ này.

Mà khi Vũ La hiểu được điều này, đột nhiên đã hiểu được tất cả.

Nơi chôn xương của vô số cường giả.

Hắn cảm thấy quen thuộc chính là địa điểm như vậy. Ở Nam Hoang của Ngũ Phương Giới cũng có một địa phương như vậy, ít người lui tới, hoặc có thể nói chỉ có Vũ La là một người duy nhất đi qua, chẳng qua thời gian đó hắn còn gọi là Thôi Xán, hắn còn là tiểu tu sĩ không tiếng tăm gì. Ở địa phương kia, hắn đã phát hiện một vật thay đổi cuộc đời hắn: Hạn Bạt Huyết Phần!

Hạn Bạt Huyết Phần chính là sinh ra từ nơi đó, mà cảm giác của nơi đó quá giống nơi này.

Chẳng qua đẳng cấp của nơi này cao hơn quá nhiều so với nơi đó.

Mà khi Vũ La hiểu được những điều này, hắn cũng đã hiểu được huyền cơ trong Hạn Bạt Huyết Phần. Vũ La đã lộ ra một nụ cười của lão bằng hữu gặp lại, nụ cười kia giống như đã dung nhập vào trong nhân thế ngọt bùi đắng cay, dung nhập vào toàn bộ giang hồ!

- Hạn Bạt Huyết Phần, ra đi.

Một tiếng thản nhiên, Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù liền vô thanh vô tức xuất hiện ở trước người hắn.

Trong toàn bộ không gian, linh quang đủ màu sắc kia, chấp niệm vô cùng vô tận kia, tàn thức đã xuyên qua vũ trụ hồng hoang kia, bay lượn lên giống như lãng tử hồi hương chim mới về rừng. Vũ La thông qua Hạn Bạt Huyết Phần nhìn thấy chính là một phần mệt mỏi, sự mệt mỏi của hàng tỷ năm chấp nhất.

Hạn Bạt Huyết Phần chậm rãi chìm vào trong chấp niệm giống như sơn hải kia, quang mang đủ màu bao bọc lấy nó, giống như thai nhi trong cơ thể người mẹ, an nhàn thoải mái.

Cũng không biết đã qua bao lâu, tất cả chấp niệm xung quanh, bao gồm cả chấp niệm của luồng linh quang màu vàng nhạt Thái cổ Ma Long lớn nhất kia, cũng đã dung nhập vào trong Hạn Bạt Huyết Phần.

Chấp niệm này tất cả đều là do tinh huyết của các vị cường giả tuyệt đỉnh đúc thành, ở trong rất nhiều chấp niệm này, ở một địa phương có hoàn cảnh cực kỳ giống với cố hương nơi nó sinh ra, Hạn Bạt Huyết Phần dục huyết trùng sinh (tắm máu sống lại)!

Vũ La cảm động chấn động linh hồn, khi Hạn Bạt Huyết Phần được chấp niệm vô cùng vô tận kia bao bọc lại, hắn đã biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, hắn nhắm hai mắt lại.

Hạn Bạt Huyết Phần lại lần nữa bay lên, lại lấy được kiếp sống mới. Vũ La không mở mắt, nhưng hai hàng lệ nóng theo gương mặt chảy xuống.

Thành cũng nhờ nó, bại cũng vì nó, cuộc đời của Vũ La thay đổi rất nhanh đều có quan hệ mật thiết với đạo Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù này. Hôm nay Hạn Bạt Huyết Phần trùng sinh, cuối cũng làm cho Vũ La cảm giác được cuộc đời của mình đã được viên mãn.

Tất cả chấp niệm vừa đi, trong mảnh Tinh Vực hỗn độn kia cũng không có nhiều khí hung sát như vậy nữa, Vũ La phóng nguyên hồn ra, rất nhanh đã tìm được hài cốt của Thái cổ Ma Long thích hợp.

Ba con Linh Long cùng ra, thuận lợi tìm được những bộ phận này.

Phân biệt là một trảo, một sừng, một đan, một lân, một gân, một cốt.

Bản thân Thái cổ Ma Long đã trải qua vũ trụ hủy diệt, lại trải qua hàng tỷ năm ở vũ trụ này, bộ phận có thể tàn lưu lại đều là bộ phận tinh hoa nhất của thân thể. Vũ La tu luyện một mạch lưu loát, Cửu Long cùng xuất hiện!

Ưng Lăng tinh chính là chủ tinh của Thiên Ưng Ma Vực, nơi này cũng là đạo phòng tuyến cuối cùng của Long Ưng Ma Tôn chống lại Tả Sư Dạ Vũ. Nói là đạo phòng tuyến cuối cùng còn có chút không chính xác, nói chuẩn xác hẳn là một cứ điểm cuối cùng.

Bởi vì toàn bộ Thiên Ưng Ma Vực đã chỉ còn lại Ưng Lăng tinh này còn khống chế ở trong tay của Long Ưng Ma Tôn, quân đội trong tay hắn cũng đã tổn hại trong chiến đấu vượt quá chín phần.

Ai cũng có thể nhìn ra, chỉ dựa vào bản thân, bất kể thế nào Long Ưng Ma Tôn cũng không chống đỡ được.

Ai cũng có thể nhìn ra, Long Ưng Ma Tôn sẽ không chỉ dựa vào bản thân. Hắn dám đơn độc phòng thủ Ưng Lăng tinh, chính là bởi vì Tiên Long nhất tộc có thể mở hư không tiếp dẫn điểm đến đây tiếp viện bất cứ lúc nào.

Mà Tả Sư Dạ Vũ từng bước siết chặt, một mực giết đến Ưng Lăng tinh, trên thực tế đã là đang xác định rõ tuyên chiến với Ngao Tốn.

Đây cũng không phải biểu hiện mười phần tự tin của Tả Sư Dạ Vũ, vừa vặn ngược lại, là bởi vì trong lòng nàng mười phần không nắm chắc, không muốn quyết chiến một trận với Ngao Tốn vào lúc này, mới làm ra tư thế cường ngạnh.

Binh lâm thành hạ, trong Ưng Lăng tinh, Long Ưng Ma Tôn lại không có dáng vẻ của quân chủ mất nước, ngược lại vẫn ung dung như thường. Những Tinh Vực bị Tả Sư Dạ Vũ chiếm cứ kia, hắn sẽ lấy lại rất nhanh.

Long Ưng Ma Tôn gần đây nhường lại cả tẩm cung của mình, chẳng qua người khác cũng không biết mà thôi.

Sau khi tuần tra qua loa, Long Ưng Ma Tôn lập tức trở về hoàng cung của mình, đi thẳng vào trong tẩm cung, đã tới trước cửa lại không dám đi vào, khom người cúi đầu:

- Đại nhân, ta đã trở về.

Một thanh âm thản nhiên truyền tới:

- Vào đi.

Long Ưng Ma Tôn đáp lại một tiếng rồi tiến vào, một người ngồi trên ngai vàng trong tẩm cung, một thân y phục màu xanh nhạt, dáng người không cao không thấp không béo không gầy, có vẻ có chút quá cân xứng.

Long Ưng Ma Tôn tiến lên bái kiến, bẩm báo:

- Đại nhân, Tả Sư Dạ Vũ đã đến tiền tuyến, phỏng chừng mai kia sẽ tự mình đôn đốc phát động tổng tiến công, chính là thời cơ tốt của ngài, nhất cử đánh chết lập uy Tiên giới.

Không ai có thể nghĩ đến, tộc trưởng Ngao Tốn của Tiên Long nhất tộc đã sớm ẩn thân trên Ưng Lăng tinh, là vì đánh một trận với Tả Sư Dạ Vũ.

Bất kể thái độ của Tả Sư Dạ Vũ như thế nào, Ngao Tốn tâm chí kiên định, một trận chiến này không thể lảng tránh.

Từ trên Ưng Lăng tinh nhìn ra Tinh Hải, người bình thường chỉ có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao. Thế nhưng những Tiên Nhân dưới trướng của Long Ưng Ma Tôn đều có thể nhìn thấy trong đó là một mảnh quân địch rậm rạp.

Các chiến sĩ dưới trướng của Tả Sư Dạ Vũ ngay ngắn có thứ tự, từng tòa doanh trướng đóng ở trong Tinh Hải, bao vây Ưng Lăng tinh, cũng bảo vệ xung quanh đại trướng trung quân.

Tả Sư Dạ Vũ mặc một thân áo giáp màu vàng nhạt, bảo vệ đại bộ phận thân thể. Trên áo giáp thỉnh thoảng có từng đạo linh văn phiêu tán ra, hóa thành một mảnh kim quang vỡ vụn, tản vào trong không khí, biểu hiện sự bất phàm của bộ áo giáp này.

Tả Sư Dạ Vũ chắp tay ngưng mắt nhìn, ở phía trước của nàng là Ưng Lăng tinh giống một cái đinh đóng ở giữa Tinh Hải, ngăn cản lối đi của đại quân.

Rốt cục Tả Sư Dạ Vũ đã đưa ra một quyết định gian nan:

- Hạ lệnh, tổng tiến công!

Khi nàng hạ lệnh mười tám đại Ma Tướng sớm có chuẩn bị, mọi người không nói lời nào phủ phục lui ra, trong khoảnh khắc đó, từng đội nhân mã lặng yên không một tiếng động, lại mang theo khí thế thái sơn áp đỉnh nghiền ép về phía Ưng Lăng tinh.

Các Ma Tướng dưới trướng đều hiểu được, Ngao Tốn đã là địch nhân của Tả Sư Dạ Vũ, trong trận chiến này, quá nửa Ngao Tốn sẽ xuất hiện, chân chính quyết định thành bại của lần chinh phạt này, không phải hơn mười vạn Ma quân dưới trướng, mà ở Ngọc Sát Ma Tôn Tả Sư Dạ Vũ tối cao.

Tả Sư Dạ Vũ hít một hơi thật sâu, trong mắt tinh quang kim sắc vô tận phun ra, nhuệ khí bức người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play