Cơ Tiểu Tiểu thực ra đến Cự Tượng tinh đã liên hệ với Cơ Thường Tại. Ngày hôm qua Cơ Thường Tại đã đến Cự Tượng tinh, nhưng chết sống không tìm được nữ nhi của mình. Cơ Tiểu Tiểu quỳ trước cửa phòng của Vũ La, Cơ Thường Tại dùng truyền âm ngọc hoàn liên hệ nàng tự nhiên không có biện pháp trả lời.

Cơ Thường Tại cũng chỉ có một nữ nhi bảo bối này, hắn mặc dù là con buôn giảo hoạt, thế nhưng đối với người con này thực sự là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, mãi không tìm được nữ nhi, Cơ Thường Tại cũng sắp sửa phát điên rồi.

Tình cảnh hiện tại của hắn rất không tốt.

Trên thực tế trước kia hắn cũng không có nghĩ đến, không ngờ trong gia tộc có người làm chuyện tuyệt tình như vậy, hành động này hoàn toàn là muốn đẩy cha con bọn họ vào chỗ chết.

Lực lượng bên cạnh nữ nhi đã là một nửa lực lượng mà Cơ Thường Tại có thể điều động. Sau khi toàn quân bị diệt, trên thực tế Cơ Thường Tại đã không còn cả lực chống đỡ trong trận đấu tranh này.

Lão cáo già Cơ Thường Tại này, cũng là lần đầu tiên từ lúc chào đời đến nay có ý niệm chết cũng phải cha con hai người chết cùng một chỗ.

Ngay khi hắn sắp sụp đổ, rốt cục Cơ Tiểu Tiểu cũng đã có tin tức.

Cha con giáp mặt, ôm nhau khóc ròng. Cơ Thường Tại vô cùng vui mừng, nghe Cơ Tiểu Tiểu nói lại trợn mắt há mồm. Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, Vũ La không ngờ là một vị Tam Phù Thiên Công, hơn nữa đẳng cấp không thấp, có thể giúp hắn hoàn thành kế hoạch Thiên Đồng!

Thế nhưng bệnh cũ của Cơ Thường Tại lại phát tác, Cơ Tiểu Tiểu nói xong, phản ứng đầu tiên của hắn chính là hỏi Cơ Tiểu Tiểu:

- Nha đầu, ngươi đã tận mắt thấy qua Tam Phù của Vũ La chế tác chưa?

Cơ Tiểu Tiểu lắc đầu.

Sắc mặt của Cơ Thường Tại lập tức trở nên không tự nhiên:

- Đám người này sẽ không lừa chúng ta chứ?

Cơ Tiểu Tiểu nhíu mày:

- Cha, bộ dạng hiện tại của chúng ta còn có cái gì đáng lừa?

Cơ Thường Tại trừng mắt:

- Vậy thì chưa chắc. Ngươi đừng quên, cha còn có thể lấy ra những tài liệu của kế hoạch Thiên Đồng. Ta phỏng chừng bọn họ tính toán chính là những tài liệu trân quý này. Nha đầu, ngươi còn quá ngây thơ. Nếu hắn thật sự là một vị Tam Phù Thiên Công tôn quý, chỉ có người ta nịnh bợ hắn, sao lại vô duyên vô cớ trợ giúp chúng ta?

- Ta đoán chừng, bọn họ tính toán chính là tài liệu của chúng ta. Nói là giúp chúng ta hoàn thành kế hoạch Thiên Đồng, đến lúc đó chúng ta sẽ phải chuyển tài liệu tới, bọn họ nuốt tài liệu, giết chúng ta diệt khẩu, tất cả kín kẽ không chút dấu vết...

- Cha!

Cơ Tiểu Tiểu cũng có chút tức giận:

- Người có thể không nghĩ người ta xấu xa như vậy được không...

- Nhưng trong Cửu Giới Tinh Hà này, cũng tuyệt đối không có người tốt như vậy!

Cơ Tiểu Tiểu rất bất đắc dĩ:

- Vậy người tính làm sao bây giờ? Đây chính là cơ hội duy nhất của chúng ta. Ta tin tưởng Triệu tỷ tỷ sẽ không gạt ta.

Cơ Thường Tại sờ cằm suy nghĩ hồi lâu:

- Ngươi dẫn ta đi xem thử, ta thăm dò ý tứ của Vũ La rồi quyết định.

Cơ Tiểu Tiểu cảm giác không ổn, thế nhưng phụ thân cố chấp, nàng cũng không có cách nào.

- Được rồi.

Tư thái của Cơ Thường Tại lúc này hạ xuống rất thấp, vừa vào cửa đã ôm quyền khom người cúi đầu:

- Cơ Thường Tại có mắt không tròng, ra mắt tiên sinh.

Vũ La xua tay:

- Không cần nghi thức xã giao. Cơ Tiểu Tiểu ngươi ra ngoài trước đi, ta có lời nói với phụ thân ngươi.

Cơ Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn phụ thân, khom người lui ra ngoài.

Vũ La đi thẳng vào vấn đề nói:

- Cơ Thường Tại, ngươi nói ta nghe vì sao ta phải giúp ngươi?

Cơ Thường Tại xấu hổ, nhưng người giảo hoạt da mặt đều rất dày. Hắn sau khi thoáng xấu hổ, liền ra sức khen ngợi:

- Tiên sinh quả thật là cao thượng, người đời không thể bì kịp...

- Được rồi!

Vũ La nhíu mày không hài lòng:

- Ngươi vẫn còn đang tính toán, muốn biết rõ rốt cuộc ta có thực lực giúp ngươi hay không chứ gì?

Cơ Thường Tại chống chế:

- Tuyệt không có ý này, tiên sinh thực sự là nghĩ nhiều rồi...

Vũ La cười nhạt, nói thẳng:

- Ta nhìn trúng không phải ngươi, cũng không phải Cơ Tiểu Tiểu, ta nhìn trúng là Thanh Khâu Tiên Tộc!

Cơ Thường Tại biến sắc:

- Tiên sinh ngươi...

Vũ La nhẹ nhàng cắt ngang lời nói của hắn:

- Nơi này là hoàng cung của Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, ta chính là người đã giết Lý Tu Viễn. Nói vậy trước khi ngươi đến đây cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi.

Cơ Thường Tại đích xác đã nghĩ tới, nhưng hắn còn có chút khó mà tin được, Vũ La có thể bằng vào thực lực của mình giết chết Lý Tu Viễn, dù sao lần gặp mặt trước Vũ La thậm chí còn chỉ là thân thể phàm nhân.

- Ta cần một ít minh hữu, thực lực Thanh Khâu Tiên Tộc xem như không tồi. Ta sẽ để Cơ Tiểu Tiểu trở thành chưởng khống giả tiếp theo của Thanh Khâu Tiên Tộc. Bởi vì...

Vũ La dừng lại một chút, chậm rãi cúi người nhìn chằm chằm Cơ Thường Tại hồi lâu, nhìn đến khi Cơ Thường Tại cũng cảm giác không được tự nhiên, hắn cuối cùng mới nói:

- Ta không tín nhiệm ngươi.

Sắc mặt của Cơ Thường Tại đột biến, thật giống như bị người ta đánh một quyền mạnh mẽ lên mặt.

Vũ La nhẹ nhàng khoát tay:

- Ngươi đi ra đi, suy nghĩ cho kỹ lời nói của ta. Về phần nghi vấn của ngươi, ngươi căn bản không có tư cách hoài nghi ta.

Cơ Thường Tại ngơ ngác từ trong cung điện của Vũ La đi ra, gió lạnh thổi qua, hắn mới phát hiện sau lưng mình đã đầy mồ hôi lạnh.

Đến bước này rồi, Cơ Thường Tại cũng đã không hoài nghi Vũ La có năng lực trợ giúp Thanh Khâu Tiên Tộc hay không nữa, sự tự tin của Vũ La đã nói rõ tất cả.

Cơ Thường Tại đứng một lúc lâu ở cửa, bỗng nhiên cảm giác được tiêu điều vô tận, hắn ngàn vạn lần không có nghĩ đến, một người khi mới gặp mặt mình không thèm coi ra gì, kết quả không ngờ nắm giữ vận mệnh của mình.

Mà lúc này, sự hối hận vô hạn đã không có chỗ dùng, cho dù hắn hiện tại hối hận gần đứt ruột thì có thể làm gì? Cũng không thay đổi được cái gì rồi. Trách thì phải trách mình năm đó quá mức hám lợi.

Đây cũng là lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới nay, Cơ Thường Tại bắt đầu nghĩ lại, cách đối nhân xử thế của mình có phải là quá mức coi trọng cái lợi trước mắt hay không?

Cơ Thường Tại đích xác không có tư cách hoài nghi Vũ La, đôi mắt của Vũ La giống như có thể nhìn thấu nội tâm người ta, trực tiếp nhìn rõ tất cả tính toán của hắn. Hắn tự cho mình là “trí tuệ” siêu phàm, ở trước mặt Vũ La căn bản không đáng nhắc tới.

Cân nhắc nhiều lần, cuối cùng hắn đã làm ra quyết định.

Ba ngày sau, một chi đội ngũ đã đến Cự Tượng tinh, sau khi gặp mặt Cơ Thường Tại ở một khách sạn duy nhất trong lãnh địa của Vũ La, đã cùng nhau chạy tới hoàng cung của Vũ La.

Vũ La quyết định tiến hành mở cửa thương nghiệp với lãnh địa, kết quả không sai biệt lắm với dự liệu của Lương Mạt Vũ, gần như không có ai dám tới nơi này, năm đại Tiên Tôn nhìn chằm chằm như vậy, ai dám khinh suất?

Vũ La không thể làm gì khác hơn là cải tạo lại cung điện của Tiên Hậu Lý Tu Viễn một phen, mới có địa phương như khách sạn, thành thị thông thương... Nếu nói đến trình độ xa hoa, khách sạn này tuyệt đối ăn đứt bất cứ một khách sạn đỉnh cấp của tinh cầu thương nghiệp nào.

Tiếc rằng, trong khách sạn xa hoa, cực lớn này chỉ có đoàn người Cơ Thường Tại ở.

Cơ Thường Tại để người ở bên ngoài, còn mình đi vào trước bẩm báo. Vũ La liếc mắt nhìn hắn. Cơ Thường Tại rất xấu hổ, biết Vũ La đã nhìn thấy tình cảnh của mình, hắn cười khổ nói:

- Nếu tiên sinh đã nhìn ra rồi, ta cũng không cần giấu diếm gì nữa. Cơ Thường Tại đích xác đã không có bất luận tư cách gì nói điều kiện với tiên sinh, chỉ hy vọng tiên sinh có thể giữ lời, giúp nữ nhi của ta leo lên vị trí gia chủ.

Lời nói này nói ra, Cơ Thường Tại đã hoàn toàn hết hy vọng.

Vũ La gật đầu:

- Ngươi yên tâm đi.

Người của Thanh Khâu Tiên Tộc phái tới, hiển nhiên là mang theo tất cả tài liệu của kế hoạch Thiên Đồng mà đến. Mà Cơ Thương lại dẫn tiến người đến cho Vũ La, hành động này đáng để nghiền ngẫm một phen rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play