- Đã bắt đầu hành động, binh lực quân đoàn hồn đạo sư đóng quân hai phía Đông, Tây, đã được điều động tới thành Bắc. Thái Đầu hẳn đã đắc thủ.

Kinh Tử Yên cầm một ít máy móc vừa loay hoay vừa nói.

Từ Tam Thạch gật đầu.

Quý Tuyệt Trần lập tức đứng bên cạnh Kinh Tử Yên, hắn đã khôi phục bộ dáng lạnh lùng như xưa, trong tay phải lại đang nắm chặt chuôi Thẩm Phán Chi Kiếm.

- Quân trú đóng ở ngoài thành Nam vẫn không có động tĩnh. Xem ra, bọn hắn hẳn đã nhận lệnh bất luận thế nào cũng không thể tự ý rời vị trí. Chúng ta có nên bắt đầu hành động?

Kinh Tử Yên hướng Từ Tam Thạch hỏi.

Từ Tam Thạch lắc đầu, lên tiếng:

- Chờ một chút đi. Sau khi mấy người bên phía Vũ Hạo phát động, quân đoàn hồn đạo sư ngoài thành Nam nhất định không có khả năng vẫn giữ bình tĩnh. Khi đó, bọn hắn hẳn sẽ chia binh hai đường, cũng chính là thời khắc chúng ta động thủ.

- Được.

Kinh Tử Yên nhẹ gật đầu.

Từ Tam Thạch hai mắt nhắm lại, tựa hồ đang đứng đấy tiến vào trạng thái minh tưởng. Xung quanh thân thể hắn bắt đầu có khí lưu màu đen nhàn nhạt phun trào, khiến cho ba người khác không khỏi đều cách xa hắn mấy phần. Bởi vì đứng ở bên cạnh hắn liền có loại cảm giác như lâm vào vũng bùn.

Hoắc Vũ Hạo cũng không để bọn hắn đợi lâu, một lát sau, một vụ nổ lớn cũng xuất hiện từ sông hộ thành phía thành Nam. Uy lực của vụ nổ khủng khiếp đến nỗi, liền làm tường thành nghiêng ngả, rất nhiều địa phương đều bắt đầu sụp đổ.

Quả nhiên, thành Nam bên này vừa xuất vấn đề, thủ vệ trú quân bên ngoài rốt cục di chuyển. Kinh Tử Yên dùng hồn đạo khí tham trắc quan sát, liền phát hiện quân trú đóng có chút hỗn loạn, tựa hồ đang tập kết.

- Chuẩn bị động thủ, các ngươi đều tiến vào vị trí chỉ định.

Từ Tam Thạch trầm giọng quát.

Diệp Cốt Y, Quý Tuyệt Trần và Kinh Tử Yên nhanh chóng chạy đến một cái vòng tròn vẽ trên mặt đất cách Từ Tam Thạch không xa.

Dưới chân Từ Tam Thạch dâng lên hai vàng, hai tím, hai đen, sáu cái hồn hoàn. Sau lưng hắn, ảnh tượng Huyền Vũ Quy Xà khổng lồ cũng theo đó hiện lên.

Huyền Vũ Thuẫn đen như mực lặng yên xuất hiện trong tay Từ Tam Thạch, sau đó hắn nhìn về phía không trung. Ngay lúc này, Kinh Tử Yên lấy ra một món hồn đạo khí khác rồi nhấn một chút trên đó.

Sau khi hồn đạo khí tham trắc trên bầu trời Nhật Thăng Thành toàn bộ bị Chư Cát Thần Nỗ Pháo tiêu diệt, Kinh Tử Yên bọn hắn bên này lặng lẽ thả ra hai kiện hồn đạo khí vào không trung. Hai kiện hồn đạo khí này không sai biệt lắm so với sản phẩm của đế quốc Nhật Nguyệt, dùng để chuyên môn chú ý tình huống quân trú đóng của quân đoàn hồn đạo sư ngoài thành Nam.

Đột nhiên xuất hiện địch tập, hơn nữa còn là toàn diện địch tập ở thành Bắc, thành Đông, thành Tây, nhiệm vụ trọng yếu nhất của thành Nam bên này là bảo hộ thủy lao, mà hồn đạo khí tham trắc trên không của bọn hắn vừa biến mất lập tức liền biến thành mù lòa. Mặc dù bọn hắn cũng đang chuẩn bị một lần nữa phóng ra hồn đạo khí, nhưng về mặt thời gian còn cần một lúc. Tự nhiên không có khả năng cùng Kinh Tử Yên đã sớm chuẩn bị xong so sánh.

Ngoại trừ hồn đạo khí tham trắc trên không ra, Kinh Tử Yên mặt khác cũng phát xạ một kiện hồn đạo khí càng thêm kỳ quái. Ngay cả nàng cũng không biết là cái gì.

Đồ chơi này có thể tích rất lớn, chiều dài chừng chừng năm mét, là hồn đạo khí có thể tích lớn nhất mà hôm nay bọn hắn mang theo. Hình dạng chỉnh thể giống như một cái ô lớn.

Thời điểm Từ Tam Thạch tuyên bố bắt đầu hành động, Kinh Tử Yên liền mở ra hồn đạo khí hình ô dù này.

Lập tức, không trung đằng xa sáng lên, cái ô lớn mở ra!

Mặt dù có đường kính khổng lồ tiếp cận mười mét mở ra, tản ra ngân sắc quang mang rực rỡ, một chùm sáng không mãnh liệt, cũng không có bất luận lực công kích gì lập tức rơi vào bên ngoài thành Nam, thẳng đến bên trong doanh địa cách Từ Tam Thạch bọn hắn không đến mười dặm.

Sau khi chùm sáng này vừa xuất hiện cũng khiến cho doanh địa bên đó hỗn loạn tưng bừng. Thời điểm viện binh vừa mới xuất phát chạy tới Nhật Thăng Thành, bởi vì thiếu hụt hồn đạo khí tham trắc trên không tồn tại, nên chỉ có những người bị chùm sáng chiếu xuống mới phát hiện bất thường ở phương xa.

Mà cũng ngay lúc này, trong mắt Từ Tam Thạch bắn ra tinh quang bốn phía, giơ cao Huyền Vũ Thuẫn trong tay, hồn hoàn thứ tư tỏa sáng.

Đạo ánh sáng thứ hai của hồn đạo khí ô dù cũng bắn ra, lần này lại chiếu rọi bên trong vòng tròn mà ba người Diệp Cốt Y chiếm cứ.

Từ Tam Thạch thả người nhảy lên, lập tức nhảy vào chùm sáng này, ngay sau đó, Huyền Vũ Thuẫn trong tay hắn hắc quang đại thịnh. Ánh sáng lóe lên, hắn lập tức hư không tiêu thất, một tên hồn đạo sư của quân đoàn hồn đạo sư đế quốc Nhật Nguyệt còn đang thất kinh lại xuất hiện ở vị trí lúc trước của hắn, trực tiếp ngã xuống.

Thẩm Phán Chi Kiếm trong tay Quý Tuyệt Trần làm ra một đơn giản, khiến cho tên hồn đạo sư còn đang giãy dụa lập tức biến mất.

Ngay sau đó, ánh sáng lại lóe lên, lần này Quý Tuyệt Trần hư không tiêu thất, Từ Tam Thạch lại trở về.

Hồn đạo khí ô dù cực lớn trên bầu trời là do đường chủ Hiên Tử Văn của Đường Môn Hồn Đạo Đường chuyên môn vì Từ Tam Thạch đo ni đóng giày tạo thành, là một kiện hồn đạo khí tên là Kính Tượng. Có thể đem cảnh tượng phương xa thông qua mặt kính tiến hành phóng đại hình ảnh, hiện ra trong mắt Từ Tam Thạch.

Nếu như Từ Tam Thạch vẫn chỉ có Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn, loại hồn đạo khí này với hắn mà nói đương nhiên không có tác dụng gì cả. Nhưng mà, sau khi Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn của hắn đã hoàn toàn tiến hóa thành Huyền Vũ Thuẫn, một chút sự tình vốn không cách nào làm được, lập tức biến thành có thể. Ví dụ như Huyền Minh Trí Hoán! Không, hiện tại phải gọi là Huyền Vũ Trí Hoán.

Trước tiên hồn đạo khí Kính Tượng đem bản thân Từ Tam Thạch đổi qua, sau đó lại dùng chính hắn đổi lấy Quý Tuyệt Trần.

Lúc này, trong quân đoàn hồn đạo sư đóng quân ở ngoài thành Nam, vẫn không có bao nhiêu người phát hiện chuyện này.

Quý Tuyệt Trần trống rỗng xuất hiện, nhón mũi chân, lập tức từ vòng sáng có đường kính hai mươi mét do Kính Tượng hồn đạo khí chiếu rọi trên mặt đất xông ra ngoài.

Một vài tên hồn đạo sư xung quanh phát hiện không đúng, lập tức liền có người tới quát hỏi.

Quý Tuyệt Trần có thực lực cỡ nào. Vọt tới như thiểm điện, đem một tên hồn đạo sư chất vấn bản thân bắt lấy, trở tay ném vào trong vòng sáng.

Thế là Từ Tam Thạch lập tức lại trở về. Liên tiếp ba lần hoán đổi, Từ Tam Thạch, Kinh Tử Yên và Diệp Cốt Y cũng dùng phương pháp giống nhau, cứ như vậy dưới tình huống ở khoảng cách hơn mười dặm, cưỡng ép xông vào nơi trú quân của quân đoàn hồn đạo sư ngoài thành Nam.

Thuấn di ở cự ly xa như thế này, cho dù là Phong Hào Đấu La am hiểu năng lực không gian cũng không làm được a! Thế mà lại bị Từ Tam Thạch phối hợp hồn đạo khí thành công.

Đương nhiên, sau khi hoàn thành loại thuấn di này, tiêu hao hồn lực của hắn cũng tương đối không nhỏ. Hai cánh tay đều nắm lấy một Bình Sữa, sau khi xuất hiện lập tức lập tức bắt đầu cố gắng khôi phục hồn lực.

Cho đến lúc này, doanh địa mới phát hiện bất thường, nhưng Kính Tượng hồn đạo khí trên bầu trời cũng đã bị Kinh Tử Yên khép lại.

Cái đồ chơi này còn hữu dụng, nói không chừng chờ một lúc còn có thể cứu viện đám người Hoắc Vũ Hạo đây.

Lượng lớn hồn đạo sư từ bốn phương tám hướng xông về bên này.

Người dẫn đầu động thủ vẫn như cũ là Kiếm Si.

Cho dù trong lòng đã có tình yêu say đắm, nhưng phương thức chiến đấu của hắn vẫn sẽ không thay đổi a! Thẩm Phán Chi Kiếm trong tay chỉ hướng không trung, chân trái tiến lên trước nửa bước, nửa quay người. Đem trường kiếm quét ngang.

Một tia hàn quang thê lương hình quạt chém ra phía ngoài. Đám hồn đạo sư đang mở ra hồn đạo khí của bản thân, chuẩn bị phát động công kích chỉ cảm thấy thân mình lạnh lẽo, nháy mắt sau lập tức mất đi tri giác.

Diệp Cốt Y đứng ngay sau lưng Quý Tuyệt Trần, cũng là người thấy rõ ràng nhất. Một kiếm này của Quý Tuyệt Trần quét ngang, kiếm ảnh lạnh thấu xương kéo dài trăm mét quét ra, trong vòng trăm thước không còn sinh vật sống. Chí ít có hơn ba mươi tên hồn đạo sư cấp ba, cấp bốn toàn bộ bị chém ngang lưng.

Gia hỏa này thật đáng sợ! Sau lưng Diệp Cốt Y cảm thấy một trận rét run, nàng còn nhớ rõ, bản thân và Nam Thu Thu từng như thế nào hướng người ta khiêu chiến. Từ một kiếm tràn ngập khí thế hiển hách vừa rồi của Quý Tuyệt Trần liền có thể nhìn ra, ngày xưa hắn hạ thủ lưu tình đến chừng nào.

Quý Tuyệt Trần cũng không dừng lại, người đi kiếm động, giống như một đạo thiểm điện phóng tới địa phương nhiều người nhất, Thẩm Phán Chi Kiếm trong tay tung hoành bễ nghễ, những nơi đi qua, thi thể khắp nơi trên đất.

Muốn nói sức chiến đấu của ai mạnh nhất trong Đường Môn, chỉ sợ cũng rất khó dự đoán. Nhưng muốn nói tính chất phá hoại mạnh nhất, năng lực giết người mạnh nhất, chỉ sợ danh hiệu này phải thuộc về Hủy Diệt Chi Nguyên Hòa Thái Đầu và Kiếm Si Quý Tuyệt Trần.

Nếu như không cân nhắc hồn đạo khí, vậy thì chỉ có thể là Quý Tuyệt Trần.

Rất nhiều hồn đạo sư tuy cũng có thể phóng ra vũ khí về hướng Quý Tuyệt Trần. Nhưng mà, quân đoàn hồn đạo sư đóng quân nơi này cũng không phải là tổn tại đỉnh cao nhất của đế quốc Nhật Nguyệt. Địa phương cường đại nhất của bọn hắn là trận địa phòng ngự, còn có quần thể hồn đạo khí đã bố trí tốt.

Giống như chiến đấu giữa hồn đạo sư và hồn sư, bọn hắn tuyệt không hi vọng bị hồn sư áp sát. Chế độ xây dựng quân đội trong chiến tranh cũng giống như vậy.

Bên trong trận địa cũng chính là địa phương yếu nhất của bọn hắn.

Quý Tuyệt Trần đã có tu vi Hồn Thánh, mà lực phá hoại của hắn lại hoàn toàn không phải loại Hồn Thánh thông thường có khả năng so sánh. Các loại hồn đạo khí cấp ba, cấp bốn căn bản không đến được trước mặt hắn, liền bị kiếm ý lạnh thấu xương của hắn phá hủy.

Một người duy nhất làm hắn hơi dừng lại bước chân, là một vị hồn đạo sư cấp sáu. Nhưng khổ nỗi chính là, vị hồn đạo sư cấp sáu này lại am hiểu cận chiến.

Thế là, Quý Tuyệt Trần hai tay cầm kiếm, sau khi dừng lại, trong nháy mắt, khoảng cách giữa hắn và hồn đạo sư cấp sáu lập tức biến thành màu xám.

Kiếm Si lĩnh vực, Tịch!

Sau đó... liền không có sau đó! Kiếm Si tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình với địch nhân. Sau khi có người yêu thì càng sẽ không. Người yêu của hắn đang chiến đấu ngay trên chiến trường này, mỗi lần giết nhiều một địch nhân, người yêu của mình lập tức nhiều hơn một phần an toàn. Điều này cũng khiến hắn kiên trì lãnh khốc, chiến ý tăng lên tới trình độ xưa nay chưa từng có.

Đương nhiên, theo ý kiến của Quý Tuyệt Trần, hắn cố chấp cho rằng bản thân đã tìm đúng con đường của mình, mới có được chiến ý mạnh như thế, ân, cái này là sức mạnh của tình yêu!

Trong lúc Quý Tuyệt Trần đại khai sát giới, những người khác cũng không nhàn rỗi, Kinh Tử Yên giống như tát đậu thành binh, phóng ra một pháo đài đi toàn địa hình, bản thân chui vào trong đó, bắt đầu khống chế.

Thân là một thành viên của Đường Môn, mặc dù không chế tác hồn đạo khí, nhưng nàng đối với sử dụng hồn đạo khí lại tương đối tinh thông. Đừng quên, nàng lúc trước xuất thân từ học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Sau khi chăm chỉ luyện tập, pháo đài đi toàn địa hình liền bị nàng thuần thục vận dụng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play