- Lão sư của đệ từ đâu đến, cho đến tận bây giờ đệ cũng không biết rõ ràng. Đệ chỉ biết là hắn rất cường đại. Hắn nói thực lực của hắn đã tiếp cận với thần. Nhưng bởi vì một số nguyên nhân, linh hồn bị vỡ nát, chỉ có lại một tia thần thức đi tới thế giới này của chúng. Vừa lúc tiến vào trong đầu của đệ. Về sau, có một số lần lão sư tỉnh lại, nhưng hầu hết thời gian đều ngủ say. Bắt đầu truyền thụ cho đệ một loại năng lực tên là Vong Linh Ma Pháp.

- Sau này, khi ở chỗ của Đông Nhi, trong cơ thể đệ có một loại năng lượng đột nhiên bạo động. Lão sư vì cứu đệ, đã đem tia thần thức cuối cùng của mình thiêu đốt… vĩnh viễn rời đệ đi. Nhưng mà kết quả lại để cho đệ có được Hồn Linh mà hai người đã gặp trước kia. Khế ước đệ ký kết cùng Hồn Linh kia, chính là do lão sư truyền thụ cho đệ. Nếu không như vậy, đệ làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ này đây?

Bối Bối chợt nói:

- Hóa ra mọi chuyện phức tạp như thế. Khó trách huynh vẫn cảm thấy trên người đệ có bí mật gì đó, quả là như thế. Mới vừa rồi đệ nói đây là thứ lão sư để lại cho đệ, là có ý gì?

Hoắc Vũ Hạo nói:

- Lão sư nói, thật ra thì ở trên thế giới này có rất nhiều Vị Diện. Từng Vị Diện là một tinh cầu, cũng là một chủ thế giới. Có một số ở chung không gian với chúng ta, có một số khác thì không cùng không gian. Mà lão sư bằng vào lực lượng mạnh mẽ của mình, đã từng sáng tạo ra một thế giới nhỏ, được gọi là Bán Vị Diện. Vừa rồi đệ đã thông qua chìa khóa không gian lão sư để lại, tiến vào trong Bán Vị Diện hắn mở. Đó cũng không phải di chuyển tức thời, mà là rời khỏi thế giới này. Nói cách khác, khi đệ gặp phải nguy hiểm, bất cứ lúc nào đệ cũng có thể tiến vào Bán Vị Diện này. Thậm chí còn có thể mang theo một số người vào. Nơi đó mặc dù chỉ là một thế giới cực kỳ đơn giản và nhỏ hẹp. Nhưng cũng khá an toàn.

Chuyện này cho dù là Vương Đông Nhi hay là Bối Bối, cũng là lần đầu tiên nghe nói. Hai người đã vô cùng kinh hãi. Bọn họ cảm thấy thật khó tin, ở trên thế giới này có điều kì diệu giống như vậy, lại có Vị Diện khác, hơn nữa còn có thể thông qua một số cách để tiến vào trong đó.

Vương Đông Nhi cảm thấy tò mò nói:

- Vũ Hạo, nói cách khác, muội cùng đại sư huynh cũng có thể đi vào trong Bán Vị Diện huynh vừa nói kia sao?

Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói:

- Nhưng mà hai người phải chuẩn bị tâm lý một chút. Bán Vị Diện lão sư sáng tạo cũng có đặc điểm riêng, nghe nói là để lại cho ta cái này là cái hoàn chỉnh nhất. Có vong linh sinh vật lão sư để ở trong đó. Trải qua hơn ngàn năm sinh sống, những vong linh sinh vật này đến tột cùng có bao nhiêu, mạnh mẽ như thế nào, ngay cả lão sư cũng không biết. Hơn nữa cái thế giới kia hết sức u ám, cũng không phải tuyệt đối an toàn.

- Không sao, đưa muội đi xem một chút.

Vương Đông Nhi nóng lòng muốn thử.

Hoắc Vũ Hạo biết, mình muốn thuyết phục đại sư huynh cùng Vương Đông Nhi, nhất định phải để cho bọn họ tin tưởng mình có được năng lực tự vệ. Gật đầu, nói:

- Hai người đến bên cạnh đệ, đệ thử một chút.

Vương Đông Nhi cùng Bối Bối chia ra đi tới hai bên xe lăn của Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo giơ tay lên, lại một lần nữa vẽ ra đồ án lục mang tinh màu xám tro lúc trước kia.

Đứng bên cạnh hắn, Bối Bối cùng Vương Đông Nhi đều có thể cảm nhận được rõ ràng khi hắn phóng thích ra vũ hồn thứ ba này, toàn thân cũng tản ra hơi thở làm người ta rét lạnh. Đây là một loại rét lạnh tràn đầy tĩnh mịch. Bối Bối cảm nhận sâu sắc nhất, gần đây hắn vẫn tiếp xúc với khí tức tử vong, khí tức hắc ám. Trong lòng thầm nghĩ: năng lực này của tiểu sư đệ cùng Tà Hồn Sư vô cùng giống nhau a!

Lần này Hoắc Vũ Hạo vẽ ra lục mang tinh màu xám tro lớn hơn lúc trước rất nhiều.

Quang mang màu xám phóng ra, lục mang tinh khổng lồ chậm rãi rơi xuống đất, khi quang mang mãnh liệt màu xám tro kia một lần nữa bay lên đã đem thân thể ba người hoàn toàn bao bọc bên trong.

Tia sáng chợt lóe, ba người đồng thời biến mất ngay tại chỗ.

Vương Đông Nhi cùng Bối Bối chỉ cảm thấy từng đợt chóng mặt mãnh liệt truyền đến, không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, dường như muốn đem thân thể của bọn họ xé nát.

Cũng ngay lúc này, từ trên người Hoắc Vũ Hạo truyền đến một cỗ khí lưu lạnh như băng, đưa bọn họ bảo vệ ở bên trong. Đem cảm giác thống khổ kia ngăn lại.

Quá trình này cũng không khá dài, đột nhiên, hai người cảm thấy thân thể buông lỏng, bọn họ đã đi tới trong một thế giới khác.

Vương Đông Nhi cùng Bối Bối khôi phục lại ý thức đã thấy mình được khí lưu màu xám tro phát ra từ trên người Hoắc Vũ Hạo bảo vệ.

Hoắc Vũ Hạo tản đi khí lưu màu xám tro, ngay lập tức, một cỗ âm gió thổi tới, linh hồn Vương Đông Nhi không nhịn được run lên một cái. Lúc này mới cẩn thận quan sát thế giới này.

Hôm nay cũng là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo đi tới Bán Vị Diện này, lòng hiếu kỳ của hắn đối với Vị Diện này tuyệt đối không ít hơn Vương Đông Nhi cùng Bối Bối.

Đây là một thế giới âm u, trên bầu trời, treo một Thái Dương quỷ dị, Thái Dương này toàn thân đều màu đen, xung quanh tản ra quang mang màu tím quỷ dị, bí ẩn.

Không sai, chính là ánh sáng màu tím. Loại này ánh sáng này cũng không mãnh liệt, vì vậy, ánh sáng ở trong Bán Vị diện này cũng có chút mờ mịt.

Nơi này địa thế cao thấp không đồng đều, dõi mắt nhìn lại, trơ trụi không có bất kỳ thực vật nào sinh sống, mặt đất có màu đen như bị nước sơn đen nhuộm qua. Hơi thở lạnh lẽo từ bốn phương tám hướng không ngừng ào tới.

Phía trước là đồi núi trùng điệp, che mất quang cảnh phía xa.

Mà ở sau lưng bọn họ, có một cái cửa lớn, dường như bọn họ đã đi ra từ chính cái cửa này.. !

- Này, đây mới thật sự là một thế giới khác a!

Vương Đông Nhi rung động nói.

Hoắc Vũ Hạo nói:

- Dựa theo những gì lão sư nói, đây vẫn không thể coi là là một thế giới. Bởi vì ở chỗ này chỉ có mặt đất, mà không có bầu trời. Trong thế giới của chúng ta, là một cái tinh cầu, có đầy đủ sinh vật, chỉ cần chúng ta có thể đi vào không gian, sẽ có thể đi vào thế giới vô cùng vô tận. Mà Bán Vị Diện này so với thế giới của chúng ta còn kém xa. Nơi này chỉ có vong linh sinh vật, hơn nữa còn tồn tại biên giới. Biên giới chính là bóng tối cùng hư vô. Nếu như bất kỳ sinh vật nào của thế giới này đến nơi đó, cũng sẽ bị bóng tối cùng hư vô cắn nuốt. Chúng ta vừa thông qua chìa khóa không gian lão sư để lại tiến vào nơi này, chính là cánh cửa phía sau này. Chỉ có thông qua nó mới có thể trở lại không gian của chúng ta.

Bối Bối hỏi:

- Vậy nếu như vong linh sinh vật của thế giới này cũng thông qua được chìa khóa không gian này thì sao?

Hoắc Vũ Hạo không chút do dự nói:

- Vậy nó sẽ tiến vào trong thế giới của chúng ta. Lão sư thành lập Vong Linh Bán Vị Diện này, chính là vì muốn dễ dàng triệu hoán vong linh sinh vật. Ta dùng một loại phương thức khác để hình dung, hai người hẳn là sẽ tưởng tượng ra được thực lực lão sư của đệ khi còn sống mạnh mẽ đến mức nào.

- Lão sư của đệ tên đầy đủ là: Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư. Ước muốn ban đầu của hắn khi sáng tạo Vong Linh Bán Vị Diện này, chính là nghiên cứu Vong Linh Ma Pháp. Dùng cách diễn đạt ở chỗ chúng ta mà nói, chính là vì nghiên cứu hồn kĩ. Vì để cho Vong Linh Ma Pháp trở nên hoàn mỹ, hắn mới sáng tạo nơi này. Trải qua hơn ngàn năm, ở chỗ này không biết đã có bao nhiêu vong linh sinh vật cường đại.

Khi nói Ma Pháp, Bối Bối cùng Vương Đông Nhi còn có chỗ khó hiểu, nhưng khi nói là hồn kỹ, bọn họ có thể hiểu rất rõ ràng.

Một người có thể sáng tạo ra một thế giới, cho dù là Bán Vị Diện không hoàn chỉnh, điều này cũng thật là đáng sợ a! Vậy ma pháp của hắn, rốt cục kinh khủng tới mức nào đây?

Hoắc Vũ Hạo nhìn vẻ mặt hoảng sợ của hai người, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ: “Đại sư huynh, Đông Nhi, các ngươi không cần sợ hãi. Quả thật Vong Linh Ma Pháp cường đại, nhất là tu luyện tới đẳng cấp của lão sư đệ, lại càng mạnh mẽ đến mức làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được. Nhưng mà, lão sư đã từng nhắc qua, cho dù là Vong Linh Ma Pháp Sư cường đại cỡ nào, khi đang sử dụng Vong Linh Ma Pháp, đều phải tiến hành thông qua sinh mệnh lực của mình. Lúc đầu lão sư đã thông qua một nghi thức ma pháp đặc biệt để làm chính mình biến thành nửa người nửa vong linh, trở thành Vu Yêu. Nhưng sau một số lần sử dụng Vong Linh Ma Pháp quá mạnh mẽ, thân thể hắn ngày càng trở nên kiệt quệ. Nghe nói, năng lực lão sư truyền thụ cho đệ, chẳng qua chỉ là một phần năng lực của hắn. Chỉ là như vậy, đã để cho đệ được lợi cả đời này.”

Vương Đông Nhi nói:

- Vũ Hạo, chúng ta có thể đi ra xa xem một chút không?

- Dĩ nhiên có thể, nhưng nhất định phải cẩn thận. Ở chỗ này, bất cứ lúc nào chúng ta đều có khả năng gặp phải vong linh sinh vật.

Vừa nói, hắn chuyển động xe lăn, quay mặt về phía cánh cửa lớn, sau khi hắn niệm một câu chú ngữ, cánh cửa đã hóa thành một đạo ánh sáng mờ rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.

- Hai người phải nhớ không được rời khỏi đệ quá hai mươi bước. Ở trong phạm vi này, đệ có thể bảo vệ được hai người. Nhất là Đông Nhi. Ở nơi này năng lực quang thuộc tính của muội gặp cản trở rất lớn. Bởi vì trong Bán Vị Diện này, không hề tồn tại quang nguyên tố.

Vương Đông Nhi sửng sốt một chút, vội vàng thả ra vũ hồn của mình.

Quả nhiên, khi từng Hồn Hoàn từ dưới chân nàng dâng lên, hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp sau lưng nàng mở ra nhưng lại hoàn toàn biến thành màu lam, hơn nữa không phát sáng mà chỉ lờ mờ, phía trên vốn là hoa văn màu vàng kim giờ cũng biến thành vàng nhạt.

Vương Đông Nhi có thể cảm nhận được rõ ràng, sau khi vũ hồn được phóng thích ra, hồn lực của mình đang bằng tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần tiêu hao. Dưới tình huống như vậy, nếu như nàng sử dụng hồn kỹ, như vậy, cũng chỉ có thể là dựa vào hồn lực bản thân để duy trì, không thể mượn bất kì lực lượng quang nguyên tố nào trong không gian. Hơn nữa, không có quang nguyên tố, nàng sẽ không cách nào khôi phục tiêu hao của bản thân mình.

- Thật là quá kỳ dị. Quả nhiên là như vậy!

Bối Bối cũng thả ra vũ hồn của mình, tình huống của hắn so với Vương Đông Nhi thì tốt hơn nhiều. Sáu hồn hoàn bay lên, điện quang lượn lờ. Lân phiến bao trùm cánh tay phải hắn, đồng thời lan ra khắp người.

Bối Bối nói:

- Bản thân huynh không cảm thấy nơi này và thế giới của chúng ta có gì khác nhau, nhưng mà, không khí giống như bị Lôi Điện của ta kích thích sau đó có chút run rẩy.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói:

- Việc này rất bình thường. Từ phương diện nguyên tố để nhìn nhận, Quang Minh cùng Lôi Điện có khả năng khắc chế vong linh sinh vật, mà ở đây, vì không có nguyên tố quang minh, cho nên vong linh sinh vật trở nên vô cùng mạnh mẽ. Nhưng không có hạn chế năng lực Lôi Điện. Vì vậy, đại sư huynh có thủ đoạn tốt nhất để đối phó với vong linh sinh vật ở đây .

Vừa nói, hắn vừa ra hiệu cho Vương Đông Nhi đẩy xe lăn của mình đi về phía trước.

Rất nhanh, bọn họ đã lên một gò núi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play