Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông căn bản không còn thời gian để ý đến những chuyện khác nữa, giờ phút này, cả hai tâm ý tương thông, hồn lực kết hợp, bóng người Vương Đông biến mất, hắn nương vào Hoắc Vũ Hạo rồi bám lấy sau lưng Vũ Hạo. Trong trận chiến này, Vương Đông đã chọn làm nền, phụ trợ cho Hoắc Vũ Hạo.
Muốn đấu trận này, bất kể là hắn hay Hoắc Vũ Hạo đều không thể tách rời ra được. Bởi vì với thực lực cá nhân, bọn họ không thể làm gì cả, nhưng sau khi kết hợp, có Vũ Hồn dung hợp với tỉ lệ 100%, thực lực của bọn họ một bước tăng mạnh, đủ để so với một Hồn Tông bình thường.
Nguồn truyện: Truyện FULLVương Đông nép vào lưng Hoắc Vũ Hạo, ôm lấy hông của hắn, sau đó vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp xuất hiện.
Lúc này, Vương Đông đã thật sự biến mất, Hoắc Vũ Hạo trông như vừa mọc ra hai đôi cánh cực kỳ xinh đẹp ở sau lưng vậy, quầng sáng màu lam rực rỡ tỏa khắp toàn trường.
Có lẽ, vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông không phải là vũ hồn mạnh nhất ở cuộc thi này nhưng nếu so về mặt rực rỡ và xinh đẹp thì đến nay chưa có hồn sư nào có thể so sánh được.
Hạo Đông Lực lặng lẽ di chuyển trong cơ thể cả hai, Hoắc Vũ Hạo sải bước tiến về phía Bối Bối. Hắn và Vương Đông phối hợp với nhau cũng vì muốn cùng đại sư huynh chiến đấu với cường địch.
- Đại sư huynh, bọn đệ sẽ kề vai chiến đấu cùng huynh.
Giọng nói của Hoắc Vũ Hạo có chút trầm xuống, giờ phút này, đôi mắt màu vàng kim của hắn thậm chí còn ẩn ẩn một chút sắc xanh.
- Được.
Bối Bối hét lớn một tiếng rồi dẫn đầu vọt về phía trước, hai cánh của Vương Đông giang rộng ra, Hoắc Vũ Hạo như trượt về phía trước, lướt nhanh theo Bối Bối.
Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng bao phủ xuống toàn trường.
Bên phía học viện Chính Thiên, bọn họ với sự dẫn đầu của Diệp Vô Tình đã phóng xuất ra vũ hồn. Có thể thấy vũ hôn của bọn họ đều khá kỳ lạ. Không thể không nói, học viện Chính Thiên ngoài việc hết sức bài xích Hồn Đạo Khí thì về mặt chọn lựa hồn sư để bồi dưỡng cũng có điểm độc đáo.
Thượng Quan Tan đứng ở bên trái hai mắt đã khép hờ, trong nháy mắt, cả người hắn được một tầng sương mù bao phủ lấy, tầng sương mù này không phải màu trắng bình thương mà hơi ngả sang màu lam nhạt.
Tốc độ di chuyển của tầng sương mù càng lúc càng nhanh, cả ngươi hắn như ẩn như hiện vô cùng thần bí.
Sau đó bất ngờ vang lên tưng tiếng
"leng keng", một cái chuông thật lớn mang phong cách cổ xưa xuất hiện trên tay phải của hắn. Cái chuông này dài hơn một thước có màu xanh đậm, bên trong còn có ba quả cầu nhỏ có chút kỳ quái màu lam nữa. Vì nó va vào quả chuông mới phát ra những tiếng động kia.
Sở dĩ nói nó kỳ quái chính gì mỗi khi ba quả cầu nhỏ đó nhấp nháy là trông y hệt như ba con mắt không ngừng chớp chớp, có lạnh lùng, có nồng cháy, cũng có tà quái nữa. Quả nhiên là một vũ hồn kỳ lạ.
Hai vàng, hai tím, bốn cái Hồn Hoàn bắt đầu lượn lờ quanh cơ thể hắn, Thượng Quan Tàn thoáng lùi về sau nửa bước, hai mắt híp lại, sự chú ý tập trung vào Hoắc Vũ Hạo.
Cô nàng Diễm Nhi ở bên kia, quả nhiên vũ hồn có liên quan đến thuộc tính hỏa. Dáng vẻ của nàng trông vô cùng kỳ lạ, lúc này, cả người cô như lơ lửng trên không, dưới chân là một quả cầu lửa đường kính chừng nửa thước, hai ta đưa về trước, sau đó nâng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện hai quả cầu lửa lớn cỡ đầu người. Đúng vậy, vũ hồn của nang chính là Hỏa Cầu. Nhưng không được như Lăng Lạc Thần có hẳn vũ hồn nguyên tố băng, vũ hồn của nàng chỉ là một dạng nguyên tố hữu hình mà thôi.
So với hai người kia thì Diệp Vô Tình ít quái lạ hơn. Một mảnh lá cây lặng lẽ xuất hiện trôi nổi trước mặt hắn, Hồn Hoàn của hắn cũng xuất hiện, hắn đưa tay phải lên, dùng ngón giữa và ngón trỏ kẹp lấy phiến lá.
Hoàng Kim Diệp, đây là vũ hồn của Diệp Vô Tình.
Diễm Nhi dẫn đầu xuất chiêu, hai tay nhanh chóng hợp lại nắm chặt rồi quát một tiếng:
- Nhập.
Nhất thơi, hai quả cầu lửa trong lòng bàn tay của nàng hợp lại thành một, biến thành một quả cầu đường kính chừng một thước bay nhanh về phía Bối Bối, Hồn Hoàn đầu tiên của Diễm Nhi cũng sáng lên.
Diễm Nhi ra tay, Thượng Quan Tàn ở bên cạnh cũng không nhàn rỗi, hắn khẽ lắc Nhiếp Hồn Linh ở trên tay, từng tiếng leng keng vang lên làm ba người Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cảm thấy cực kỳ khó chịu, và chóng váng.
Tinh Thần Quấy Nhiễu?
Hoắc Vũ Hạo khẽ giật mình, tuy không hắn không biết chính xác tên gọi của kỹ năng kia là gì nhưng hắn có thể chắc chắn đây là một Hồn Kỹ cùng loại với Tinh Thần Kiền Nhiễu của mình.
- Bình tĩnh.
Hoắc Vũ Hạo khẽ quát một tiếng, lập tức đáp trả không chút khách sáo. Ánh mắt của hắn bắn ra một tia sáng màu tím ánh kim về phía Thượng Quan Tàn.
Theo Thượng Quan Tàn nghĩ, nếu Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đúng thật là Đại Hồn Sư vậy thì cho dù thế nào thực lực cũng không quá mạnh, huống chi còn bị ảnh hưởng từ Hồn Kỹ thứ nhất của hắn nữa. Hắn là Hồn Sư hệ Phụ Trợ và Khống Chế, con đường tu luyện cũng tương tự Tiêu Tiêu, phụ trợ kia không phải tăng phúc cho đồng đội mà có tác dụng làm suy yếu đối thủ. Ví dụ như kỹ năng này, có thể làm đối phương bị mất tinh thần trong một phạm vi nhất định, hiệu quả của nó Thượng Quan Tàn đã thử một trăm lần đều có tác dụng rất cao.
Nhưng, Thượng Quan Tàn ngàn vạn lần không ngờ lần này hắn gặp phải Hoắc Vũ Hạo, một Hồn Sư có thuộc tính tinh thần tinh thân. Thượng Quan Tàn khi sử dụng Hồn Kỹ còn phải nhờ vào Nhiếp Hồn Linh nhưng Hoắc Vũ Hạo thi không, Vũ Hồn của hắn là Vũ Hồn Bản Thể, dĩ nhiên mạnh hơn hẳn Khí Vũ Hôn binh thường rồi.
Có Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng giúp đỡ, mất tập trung hay không cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Hơn nữa, Hoắc Vũ Hạo thi triển Linh Hồn Trùng Kích có có thể lệch mục tiêu sao?
Bởi vậy, khi Thượng Quan Tàn bị Linh Hồn Trùng Kích của Hoắc Vũ Hạo tấn công có chút không kịp chuẩn bị.
Ngàn vạn lần đừng coi thường Hoắc Vũ Hạo chỉ có hai Hồn Hoàn. Ngay cả cao thủ bậc Hồn Vương như Trầm Sách khi bị hắn tấn công cũng ăn không tiêu.
Lúc này hắn còn có Vương Đông phụ trợ, Hạo Đông Lực không ngừng di chuyển trong cơ thể, thực lực của hắn gần như đạt đến cấp bậc Hồn Tông. Hồn Hoàn của hắn tuy ít nhưng thực tế đều trên ngàn năm. Linh Hồn Trùng Kích còn có Tử Cực Ma Đồng tăng phúc nữa.
Nói đi cũng phải nói lại, mặc dù sau khi tổng hợp mọi thứ lại, thực lực của Hoắc Vũ Hạo tăng vọt một cách khủng bố, thậm chí uy lực của Linh Hồn Trùng Kích có thể tấn công được cường giả bậc Hồn Đế nhưng nếu hắn gặp phải đối thủ có Tinh Thần Lực không kém, nhất định sẽ bị cắn trả rất thảm.
Ánh sáng màu tím bạc nháy mắt vọt đi, Thượng Quan Tàn cảm thấy có một luồng Tinh Thần Lực mạnh mẽ không sao kháng cự được, đập thẳng vào đại não của hắn. Khiến mũi hắn chảy đầy máu tươi, hai chân lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất. Hồn Kỹ thứ nhất mà hắn đang sử dụng cũng kết thúc.
Một kỹ năng công kích tinh thần thật mạnh, Thượng Quan Tàn sau khi qua khỏi cơn choáng váng lại lắc mạnh Nhiếp Hồn Linh một cái nữa, từng tiếng leng keng thật lớn vang lên đánh thẳng về phía ba ngươi Hoắc Vũ Hạo, khiến cả ba cảm thấy da đầu tê rát, nhất là Hoắc Vũ Hạo, người vừa sử dụng Linh Hồn Trùng Kích, bước chân khẽ chậm, kêu lên một tiếng đau đớn.
Hồn Kỹ thứ hai, Hồn Thương.
Ngay lúc này, quả cầu lửa của Diễm Nhi đã bay đến trước mặt Bối Bối.
Bối Bối giơ tay phải lên đỡ lấy, bàn tay được một lớp vẩy rồng bao phủ, từng tia lôi điện lượn lờ xung quanh, quả cầu lửa vừa chạm vào một trảo kia nhất thời vang lên từng tiếng nổ lớn. Bối Bối không bị thương gì, nhưng Lôi Đinh Long Trảo của hắn bị quả cầu lửa kia đánh vào tiêu hao gân như không còn.
Xét về Vũ Hồn, rõ ràng Bối Bối chiếm ưu thế, nhưng về mặt tu vi, Bối Bối kém Diễm Nhi một chút. Cho nên khi hai Hồn Kỹ va chạm vào nhau mới xuất hiện tình trạng ngang tài ngang sức thế nay.
Sau khi thấy kết quả va chạm của Hồn Kỹ, Diệp Nhi thở phào nhẹ nhõm. Đối thủ chỉ là một Hồn Tông tu vi thấp hơn cả mình, bọn họ thật sự có thể đấu được với chúng ta sao?
Diệp Vô Tình cũng xuất thủ, phương thức công kích của hắn hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của mọi người. Hắn ném đi phiến lá cây bị hai ngón tay của hắn kẹp lại ban nãy, sau đó Hồn Hoàn thứ hai của hắn rực sáng. Nhưng có chút kỳ lạ là phiến lá cây kia mặc dù có chút biến đổi nhưng lại không mang theo chút áp lực nào, càng quỷ dị hơn là nó có thể bay một cách vô cùng bình thường về phía Bối Vối, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Thời điểm Diệp Vô Tình ra tay cực kỳ chính xác, chính là ngay khi Thượng Quan Tàn phóng xuất ra hồn kỹ Hồn Thương.
Bị ảnh hưởng bởi Hồn Thương nên Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo cũng có chút chậm chạp, lúc này phiến lá cây kia đã từ từ bay về phía bọn họ.
- Ầm.
Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên từ phía chiếc lá cây, ngay sau đó, phiến lá cây vốn mau vàng kim đã từ từ đậm hơn, thành một màu vàng rồng rực rỡ, tốc độ bỗng tăng nhanh, bay thẳng về phía Bối Bối.
Tuy nhiên, phiến lá đó chưa kịp chạm vào Bối Bối đã va chạm với một thanh phi đao.
Khi cả hai va chạm vào nhau, phiến lá khẽ dừng lại, nhưng thanh phi đao bỗng bị hoa tan, sau đó lại vang lên một tiếng nổ rôi hóa thành một quầng sáng mau vàng bay tán loạn ra bốn phương tám hướng.
Người vừa ném ra thanh phi đao ấy chính là Hoắc Vũ Hạo. Mặc dù Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của hắn bị ảnh hưởng một chút nhưng hắn vẫn nhận biết được mọi chuyện đang diễn ra, về phương diện Tinh Thần Lực, rõ ràng hắn là người mạnh nhất trong sáu người ở đây. Bởi vậy, khi thấy phiến lá càng lúc càng bay đến gần, hắn liền dùng thủ pháp ném ám khí của Đường Môn, rút ra một thanh phi đao ném về phía phiến lá để thử uy lực của nó.
Ngay khi Hoàng Kim Diệp bay khỏi tay Diệp Vô Tình hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng, rõ ràng hắn cảm nhận được dao động Hồn Lực mãnh liệt từ Hoàng Kim Diệp nhưng tại sao nó lại di chuyển một cách kỳ lạ đến vậy, hơn nữa, đòn công kích này được phát ra từ một cao thủ sắp bước vào bậc Hồn Đế, không thể coi thường được.