Đúng như Lôi Cương suy nghĩ, Đạo Hư quả thật là có chút không chịu được, hắn vốn cho là hắn đã lĩnh ngộ được Hỗn Độn Lôi Long Lực rồi thì có thể thoải mái đánh bại Lôi Cương, nhưng càng đánh sự kiêng kị trong lòng Đạo Hư đối với Lôi Cương càng thêm sâu một phần, lúc này, Đạo Hư cũng đã thấy rõ, trên người Lôi Cương hàm chứa không ít bí mật, mà công kích của hắn đối với Lôi Cương căn bản là vô dụng, điều này khiến Đạo Hư cho là, có lẽ Hỗn Độn Lôi Long Lực của hắn còn chưa phát huy ra được thực lực chân chính, đồng thời khiến Đạo Hư có ý nghĩ rút lui, Đạo Hư thầm nghĩ chỉ cần cho hắn ngàn năm tu luyện ắt hẳn có thể đánh bại được Lôi Cương.

Bất quá khiế Đạo Hư vui mừng chính là Hỗn Lôi Châu, hắn vô luận như thế nào cũng không ngờ tới Hỗn Lôi Châu thậm chí có tác dụng lớn như thế, trước kia, Đạo Hư là biết được rằng Hỗn Lôi Châu phát ra linh khí thuộc tính lôi, từ đó mà lĩnh ngộ được Hỗn Độn Lôi Long Lực, còn lúc này, Đạo Hư đã xem Hỗn Lôi Châu như một tồn tại vượt quá cấp bậc thần khí rồi, quét mắt nhìn Lôi Cương diện mạo cứng ngắc đứng ở đó, Đạo Hư cố dằn xuống ý nghĩ muốn giết Lôi Cương, cười lạnh mấy phần, tính toán rời đi, đột nhiên, Đạo Hư cảm nhận được không gian dường như có chút khác thường.

- Chuyện gì vậy chứ?

Nhìn thiên lôi cuồng bạo trong nháy mắt bị rút vào trong cơ thể Lôi Cương, Đạo Hư nổi lên nghi ngờ, bỗng nhiên, hắn sắc mặt khẽ biến, không đợi hắn kịp phản ứng, hắn đột nhiên cảm nhận được linh khí ở nam bộ Vô Thượng Giới như nước thủy triều gầm thét cuồn cuộn hội tụ mà đến, Đạo Hư không khỏi liếc nhìn Lôi Cương, nhịp tim tăng nhanh, hắn phát hiện, thân thể Lôi Cương lúc này đang kịch liệt bành trướng, mơ hồ tản mát ra quang mang sáu màu.

Sau khi đại lượng linh khí không thể tính toán ra được tràn vào trong cơ thể Lôi Cương, thân hình Lôi Cương bành trướng đến ước chừng cao trăm trượng, chiến giáp do cự chùy biến thành vẫn bao phủ toàn thân Lôi Cương khiến Lôi Cương nhìn tựa như một pho tượng chiến thắng, nếu như lúc này có người cẩn thận để ý hẳn có thể phát hiện, cốt hài trong cơ thể Lôi Cương dưới tình trạng linh khí cuồn cuộn tiến nhập lại đang đẩy nhanh tốc độ dung hợp với Lôi Cương.

- Sít .........................

Đạo Hư hít sâu vào một hơi lãnh khí, Lôi Cương trở nên to lớn, chuyện này cơ hồ chỉ mất ba tức thời gian, Đạo Hư cảm nhận được một cỗ nguy cơ tử vong bao phủ hắn, hắn không hề do dự thêm chút nào nữa, sắc mặt tái nhợt hướng ra bên ngoài bay đi, nội tâm hắn lại càng thầm mắng Lôi Cương rốt cuộc là quái vật gì, lại có thể kinh khủng như thế. Mặc dù hắn cũng có thể khống chế được thân thể Thái Huyền đạt tới trăm trượng, ngay cả cao hơn, nhưng khí tức phát ra thì cũng sẽ không mạnh hơn bao nhiêu, nhưng lúc này, khí tức mà Lôi Cương phát ra cũng là kinh người, trong lúc cấp tốc cuồng phi, Đạo Hư cự nhiên cảm nhận được một cỗ nguy cơ sinh tử, khẽ nghiêng đầu nhìn, nội tâm hắn liền kinh hãi chỉ thấy một cự quyền đủ màu sắc nhanh như tia chớp đánh tới.

Tốc độ của Đạo Hư rất nhanh, cơ hồ nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt liền ra khỏi Lôi Táng Chi Địa, trong lúc đó thì tốc độ Lôi Cương lại càng nhanh hơn, phảng phất không gian ở trước mặt hắn đã không tồn tại, một quyền oanh kích về phía Đạo Hư.

- Bình!

Một tiếng kêu đau đớn, Đạo Hư đột nhiên chỉ cảm thấy phía sau như có ngọn cự sơn va thẳng vào vào sau lưng hắn, một cổ trọng lực trực tiếp đưa hắn đánh bay, nội tâm hắn khiếp sợ, khi hắn ghé mắt liếc nhìn thì một quyền kia còn cách hắn cỡ chừng gần ngàn thước, ấy thế mà lúc này thoáng cái đã kích đến chỗ hắn rồi? Ý niệm đó chỉ là trong một cái nháy mắt mà thôi, lúc này, toàn thân Đạo Hư cực kì khó chịu, Ngũ Hành dung hợp lực chui qua chiến giáp do Hỗn Lôi Châu ngưng tụ mà thành đánh thẳng vào trong cơ thể hắn, cũng may này thân thể của Thái Huyền đã cùng bổn tôn dung hợp, nếu không Đạo Hư chắc chắn sẽ bị thương, lúc này, Đạo Hư vận hành Hỗn Độn Lôi Long Lực đem một quyền ẩn chứa Ngũ Hành lực hóa giải. Tiếp tục chạy như điên, bất quá, nội tâm hắn cũng là vô cùng vui mừng, lại càng quyết định sau khi trở lại Đạo gia nhất định phải cẩn thận nghiên cứu Hỗn Lôi Châu một phen mới được.

Lúc này, lực lượng của Lôi Cương cự nhiên bành trướng khiến thần thức của hắn rời vào tình trạng ngủ say, hiện tại hắn chính là một khối khôi lỗi, một khôi lỗi chỉ còn biết tiêu diệt người trước mắt, hắn dung hợp trận pháp, chính là mượn lực lượng của ngũ hoàng, dung hợp Ngũ Hành lực lượng, công kích kia kinh khủng chí cực, không ngừng hấp thu linh khí trong không gian, tốc độ dung hợp của Lôi Cương cùng cốt hài tăng nhanh. Lực lượng có thể mượn được từ cốt hài cũng tăng lên nhiều hơn.

Đạo Hư cấp tốc phi hành, Lôi Cương dùng bản năng đi lùng bắt, linh khí trong phương viên trăm vạn dặm Lôi Cương đều mãnh liệt chui vào trong cơ thể hắn, tạo thành một vòng xoáy vô cùng khổng lồ, cùng với sự di chuyển của Lôi Cương, vòng xoáy này càng lúc càng lớn, cũng không ngừng di động, điều này khiến tu luyện giả ở nam bộ Vô Thượng Giới sợ hãi vạn phần, đặc biệt là khí tức phát ra khiến nội tâm của chúng tu luyện giả run rẩy không dứt.

Cự nhiên, Lôi Cương phảng phất cảm nhận được Đạo Hư đang cấp tốc thoát đi, bàn tay điên cuồng hướng về phía trước xuất ra một trảo, nắm lấy Đạo Hư trong tay, một trảo này ẩn chứa lực lượng của ngũ hoàng, khiến Đạo Hư đang bị nắm giữ nội tâm run rẩy, nhìn kết giới màu tím không ngừng ba động, nội tâm hắn khẽ buông lỏng, hắn lúc này đã không còn chút chiến ý nào nữa rồi, nếu như không phải là có Hỗn Lôi Châu, chỉ sợ hắn đã sớm bị thương nặng. Tế xuất một thanh thần kiếm, lực lượng ẩn chứa ngũ hành lực mà Đạo Hư lĩnh ngộ được bộc phát ra, đẩy bày tay khổng lồ của Lôi Cương ra, Đạo Hư một lần nữa cuồng phi về hướng tây bộ của Vô Thượng Giới.

- Bình!

Một quyền tựa như cự sơn oanh kích vào sau lưng Đạo Hư. Đầu tiên thân hình Đạo Hư bay đi, nhưng lại không hề cảm nhận được bất kỳ lực trùng kích nào, điều này khiến Đạo Hư nghi ngờ. Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng bàng bạc từ trong cơ thể bộc phát, Đạo Hư kêu thảm một tiếng, không để cho hắn kịp phản ứng, lực trùng kích tựa như Hồng hoang mãnh thú lần nữa đánh tới, Đạo Hư nội tâm kinh hãi, đây rốt cuộc là cái gì?

- Binh! Bình!

Liên tục bảy lần đánh thẳng vào khiến thân hình Đạo Hư nhanh như thiểm điện vọt thẳng về phía trước, lúc này, cũng không phải là Đạo Hư bay, mà là bị chấn bay. Sự dung hợp của Lôi Cương cùng cốt hài không ngừng tinh tiến, lúc này, đã có thể vận dụng bảy trọng lực, nếu như không phải là có Hỗn Lôi Châu, lúc này cho dù là thân thể của Thái Huyền đi chăng nữa thì cũng đã nát thành mảnh vụn rồi. Dù không như thế thì Đạo Hư cũng đã trọng thương. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Tiểu tử, mối nhục lần này, lão phu ắt sẽ trả lại gấp mười lần hơn.

Đạo Hư gầm thét một tiếng, thân thể Thái Huyền từ trong Hỗn Lôi Châu chiến giáp tách ra ngoài, bổn tôn hướng về phía trước chạy như điên, còn phân thân thì cũng cuồng phi về phía trung tâm Vô Thượng Giới, muốn phân khai cuộc truy kích của Lôi Cương, nhưng đáng kinh hãi chính là, phân thân còn chưa bay ra được ngàn thước, liền bị một cự quyền đánh bay, sau đó phân thân bạo vỡ trên không trung, cuối cùng ngũ tạng lục phủ hóa thành những mảnh thịt vụn rơi xuống trên mặt đất, Cương thì vẫn đuổi theo Đạo Hư.

Cao thủ ở Vô Thượng Giới đều rối rít cảm nhận được hai cỗ khí tức kinh khủng, trong khi đó, trong một đại tông phái cách trung tâm Vô Thượng Giới trăm vạn dặm về phía nam, một trung niên nam tử mở bừng hai mắt, trung niên nam tử này diện mục uy nghiêm, ánh mắt vô cùng âm trầm, giữa mi tâm sát khí ẩn hiện lộ ra, người này nhìn chăm chú về hướng tây nam bộ của Vô Thượng Giới, ánh mắt trở nên bén nhọn, lẩm bẩm nói:

- Trận pháp khôi lỗi thật mạnh mẽ, là ai lại có thể có được thành tựu trận pháp cao như thế? Chẳng lẽ là Trận Lăng Viễn? Không thể nào, tài nghệ như thế không thua kém sư tôn chút nào, Trận Lăng Viễn không thể nào đạt tới trình độ như vậy được, chẳng lẽ là Trận Vân Thiên? Cũng không thể nào. Rốt cuộc là ai chứ?

Người này, chính là tông chủ của Trận tông, một trong thập nhị đại tông của Vô Thượng Giới, Trận Long Thiên.

Vô Thượng Giới, nam bộ, Vạn Tượng Các.

Vạn, các chủ của Vạn Tượng Các lúc này mắt nhìn lên dòng xoáy khổng lồ trên không trung, lộ ra vẻ khiếp sợ, trong ánh mắt tinh hồng của hư ảnh bên cạnh hắn cũng hiện lên đầy dẫy kinh ngạc.

- Đây ............ Chẳng lẽ Lôi Cương lại có thể cùng Đạo Hư đánh một trận sao?

Vạn nhìn chăm chú vào bầu trời thấp giọng hỏi.

- Hắn bây giờ đang truy kích Đạo Hư.

Thanh âm tê ách vang lên.

Vạn khuôn mặt ngốc trệ nhìn bầu trời, một câu nói đều nói không ra.

Cùng lúc đó, các thế lực lớn ở Vô Thượng Giới cũng rối rít chú ý tới cuộc truy đuổi ở tây nam bộ, phán đoán không biết là ai đang kịch đấu, nhưng cũng không có bất kỳ một vị cường giả nào nghĩ đến chuyện đi xem cuộc chiến, hai đại cường giả chiến đấu, nếu như có người đứng xem, tất nhiên sẽ bị liên lụy, không thể chọc vào được.

Thân hình khổng lồ của Lôi Cương uyển chuyển như quỷ mỵ, cho dù tốc độ của Đạo Hư nhanh cỡ nào, thủy chung vẫn cứ theo sau lưng Đạo Hư.

- Bình!

Một quyền lần nữa phá không đánh tới, kích lên sau lưng Đạo Hư, một quyền lần này khiến Đạo Hư vốn đã bị thương nặng phun ra một ngụm máu tươi, diện mục tái nhợt, có phần trở nên hung dữ, hắn toàn lực phi hành, muốn bỏ rơi Lôi Cương, thậm chí vận dụng cả Hỗn Độn Lôi Long Lực, tốc độ nhanh như thiên lôi.

Một quyền bảy trọng kình này lại một lần nữa làm Đạo Hư bắn thẳng về hướng phía trước tựa như pháo đạn, không còn dung hợp với thân thể Thái Huyền nữa khiến khí huyết trong cơ thể Đạo Hư sôi trào, đầu óc trống không. Lửa giận trong lòng không ngừng toát ra, sau khi Đạo Hư ổn định thân thể, một quyền lần nữa phá không đánh tới, Đạo Hư hít sâu một hơi lãnh khí, không còn kịp cho hắn có bất kỳ phản kích nào nữa, thân thể lần nữa bắn bay đi, , Đạo Hư cường hành ổn định thân thể trên không trung rồi lại không ngừng thối lui, lực lượng trong cơ thể không ngừng bộc phát, khiến hắn lại càng bị thương nặng thêm, sau khi ổn định thân thể, Đạo Hư hai mắt phún hỏa nhìn về thân ảnh cao lớn tựa cự sơn ở phía trước, nội tâm giận dữ, lại lần nữa tế ra một thanh thần kiếm, gầm nhẹ một tiếng, phảng phất là muốn phát tiết tức giận cùng khuất nhục trong nội tâm, chiến giáp do Hỗn Lôi Châu biến hóa ra không ngừng sáng rỡ quang mang, trên bầu trời tiếng sấm cuồn cuộn, mây đen dày đặc, Lôi Long do thiên lôi ngưng tụ không ngừng gầm thét. .

Đạo Hư vô cùng tức giận khiên hắn bỏ qua ý định bỏ chạy, bắt đầu phản kích, khí thế như thể nhất định phải đánh gục Lôi Cương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play