Mục quang Lôi Cương đột hiện hàn quang, lạnh giọng nói:

- Nếu không phải là các ngươi thì huynh trưởng ta làm sao mà lại biến mất chứ, hơn nữa, ai biết huynh trưởng của ta không phải là các ngươi giết?

- Được, hay cho một tiểu bối ăn nói bừa bãi, huynh trưởng ngươi chính là do lão phu giết, thế thì đã làm sao?

Hỏa Huyền giận quá hóa cười, cười lạnh nói, tay phải vỗ mạnh vào ngực một cái, sau khi phu một ngụm tinh huyết vào tiên đao đang cầm bên tay trái thì song mục trợn tròn, diện mục hiểm ác thấp giọng nói:

- Tiểu bối, hôm nay lão phu sẽ vì mười vạn đệ tử trong tông ta mà báo thù!!

Tinh huyết phun lên trên tiên đao chớp mắt bị tiên đao hút lấy, sau khi hấp thu tinh huyết, tiên đao vốn phát ra quang mang nhàn nhạt chớp mắt bỗng trở nên chói mắt, còn Hỏa Huyền thì toàn thân phát ra hỏa diễm nồng nồng, như hỏa long giáng thế, diện mục nanh ác, trong mắt ngập tràn hung quang vô tận nhìn Lôi Cương, chân đạp về phía trước một bước, tiên đao như lôi điện xuất ra một đao.

- Uỳnh!

Không khí giữa trời đất bột nhiên phát ra âm thanh đứt vỡ chói tai, một đao chém ra hóa thành một con hỏa long gầm rú xạ về phía Lôi Cương. Cũng cùng lúc đó, linh khí thuộc tính hỏa tràn ngập thiên địa như bách xuyên quy hải hội kết về nội thể Hỏa Huyền. Ba ngươi Vẫn Phác nhìn nhau một cái rồi lùi lại cả trăm mét, bọn họ không hề xuất thủ, với nhận thức của bọn họ thì Lôi Cương không thể là đối thủ của một Hỏa Huyền đang bạo nộ.

Lôi Cương hơi biến sắc mặt, nhìn một kích cường đại đang công đến, Lôi Cương hít sâu vào một hơi, cốt lân giáp cấp tốc triệu ra, song thủ Lôi Cương hợp lại trên đỉnh đầu, chân trái đạp lên trước một bộ, không hề tránh né mà muốn chống đỡ lại một kích này của Hỏa Huyền.

Lôi Cương sau khi đạt đến tầng thứ tư trong "Ngũ Hành thể tu" thì cốt lân giáp đã có biến hóa về mặt bản chất, vẫn phát ra quang mang bốn màu như cũ nhưng những khe hở như mai rùa vốn có trên đó đã càng thêm chặt chẽ, hơn nữa toàn thân lồi ra vô số túi nhỏ, nhữn túi nhỏ này phát ra quang mang nhàn nhạt, ngụy dị cực kì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

- Bình!!

Một tiếng cự âm vang rền, mặt đất bị chấn rách, trong phương viên ngàn mét trực tiếp vỡ ra một cự động, thân hình Lôi Cương bị một kích này chấn lui trăm mét mới gượng ép ổn định lại được, Lôi Cương hít sâu vào một hơi, hắn mặt dù tiếp được một kích này nhưng sự cường đại của nó đã vượt xa dự liệu của Lôi Cương, điều khiến Lôi Cương kinh ngạc là sự biến hóa của cốt lân giáp, lúc này lực phòng ngự của cốt lân giáp đã gần như mạnh hơn lúc trước cả trăm lần, công kích của Hỏa Huyền dù cường đại nhưng chỉ có thể để lại trên hai tay Lôi Cương một vết cắt sâu mà thôi, nhưng vết cắt này không đủ để kích vỡ cốt lân giáp.

So với Lôi Cương thì cảm giác chấn kinh trong lòng Hỏa Huyền như sóng dữ phủ chụp toàn thân lão, một kích này của lão đã dùngg đến bản mệnh tinh huyết, uy lực của nó đủ đế khiến bất cứ đạo thánh, cương thánh nào cũng không thể xem thường, thế mà lúc này, Cương Ma này lại có thể ngạnh tiếp một kích ấy mà không hề chịu lấy một chút thương thế nào? Lẽ nào Cương Ma này lại mạnh hơn rồi, hay là hắn ở trong không gian chân hỏa lấy được gì rồi? Sau khi hít sâu vào môt hơi, sắc mặt Hỏa Huyền trở nên cực kì âm trầ, trong mắt lộ ra vẻ đau lòng, tay phải phất lên, một lệnh bài to bằng bàn tay hiện lên trong tay Hỏa Huyền, lệnh bài này đen kịt một màu, trên mặt chính diện có khắc một còn hỏa long màu đỏ to bằng cánh tay, hỏa long này sống động như thật, song mục sáng ngời, từ trong lệnh bài truyền ra tiếng hổ khiếu long ngâm. Sau khi lệnh bài này vừa xuất, Lôi Cương cảm nhận được một nguy cơ cực lớn, Hỏa Huyền lại vỗ lên trán một lần nữa, một giọt tinh huyết lại được phun lên trên lệnh bài, lệnh bài vốn đen kịt vô quang đột nhiên bắn xạ ra hắc quang, còn hỏa long được khắc ở chính diện thì đột nhiên dũng động bên trong lệnh bài.

- Cương Ma tiểu bối, đây là vật mà lão phu vô số năm trước ngẫu nhiên có được trong chí bảo, vốn muốn nghiên cứu lệnh bài này đồng thời khống chế hỏa long bên trong, nhưng bây giờ, lão phu sẽ phóng xuất ra toàn bộ, chịu chết đi!!

Hỏa Huyền âm trầm nói, ba người Vẫn Phác phía sau mặt mũi ngẩn ngơ, có chút tái, khí thế tản phát ra từ trong cỗ lệnh bài này khiến bọn họ hô hấp trở nên khó khăn, càng khiến bọn họ chấn kinh chính là, bao nhiêu năm nay bọn họ không hề hay biết chuyện Hỏa Huyền lại có được pháp bảo như thế.

Chínhh vào lúc này giữa lệnh bài đột nhiên bạo phát ra quang mang đỏ lửa, chập lại cùng với hắc quang vốn sẵn có trên lệnh bài.

- Graooooo .............

Tiếng long ngâm bạo hưởng thiên địa khiên thiên không như dừng lại, một long đầu cự đại từ trong lệnh bài bạo xuất, sau giây lát, một con thần lòng dài ngàn trường hiện lên trên đầu Hỏa Huyền, long nhãn cự đại ngập tràn uy nghiêm vô thượng nhìn chằm chặp Hỏa Huyền. Liệt hỏa hừng hực tản ra từ hỏa long này.

- Thần long tiền bối, giết chết hắn, Hỏa Huyền nhấn định sẽ tận lực xay nát lệnh bài, giải phóng cho người.

Hỏa Huyền cung kính cùng cực nói với hỏa long, ngón tay phải chỉ về Lôi Cương ở phía trước.

song nhãn của hỏa long cự đại dời khỏi người Hỏa Huyền chuyền ánh nhìn về phía Lôi Cương, trong mắt phát ra hung quang, thanh âm hùngg hậu bao trùng thiên địa:

- Tiểu bối, hi vọng ngươi nói lời giữ lấy lời, nếu không thì bản vương cho dù là thần hồn trọng thương cũng khiến ngươi hồn phi phách tán, trả một giá đắt.

Sau đó, long thân cự đại động một cái rồi xạ thẳng về phía Lôi Cương, một đạo hỏa quang phun ra từ hỏa long, hỏa diễm này sáng lên màu trắng khiến nhiệt độ trong không gian tăng cao.

Sắc mặt Lôi Cương đại biến lui lại mấy bộ, khí tức mà thần long này tản phát ra thậm chí còn cường đại hơn khí tức của thần long do hỏa giao tiến hóa mà thành trong không gian chân hỏa đến mấy lần, tồn tại khủng bố nhường này phải tương đương với cao thủ đạo thần, cương thần, làm sao mà Lôi Cương có thể chống cự lại cho được, nhìn hỏa long bay đến, Lôi Cương chỉ cảm thấy như có một ngọn núi đang bay về phía hắn, hỏa diễm màu trắng nọ lại càng khiến Lôi Cương kinh hãi phát run.

Hít sâu vào một hơi, thân hình Lôi Cương đột nhiên lóe lên biến mất tại chỗ, cấp tôc tránh khỏi hỏa diễm màu trắng đang ập đến, nhưng hỏa diễm nọ nhìn thấy Lôi Cương biến mất thì đột nhiên to ra, gần như hình thành một bức tường lửa to đến ngàn trượng ập về phía trước, Lôi Cương đang cấp tốc di động đứng khựng lại trong không trung, đồng tử co rút lại, chạy!! Lôi Cương chớp mắt quả quyết quyết định, thần long cường đại này căn bản không phải là thứ mà hắn có thể chống lại được, nếu Hỏa hoàng tỉnh lại thì lại khác rồi.

Nghĩ đến đây, Lôi Cương điên cuồng bay về phía sau, tốc độ nhanh như lôi điện, nhưng thàn lòng này sao có thể để Lôi Cương chạy thoát, trong long nhãn cự đại hiện lên vẻ chế giễu, ngẩng đầu gầm lên một tiếng, uy áp toàn thân như nghiêng trời lệch đất tản phát ra khiến Lôi Cương đang nhanh chóng di chuyển mãnh nhiên khựng lại, toàn thân nhất thời không thể cử động được, tản phát ra khí thế của bản thân, miễn cưỡng chống đỡ, cảm nhận được thần long đã đến gần phía sau, Lôi Cương không nói hai lời trực tiếp lấy ra một thanh tiên kiế từ trong giới chỉ trử vật, nội kình và cương khí trong nội thể dũng động, đột nhiên chuyển thân thấp giọng quát lên một tiếng, một lưỡi kiếm trăm trượng ập vầ hỏa diễm màu trắng đã đến sát sau lưng.

- Bình!!

Cự âm vang rền, một đạo chấn sóng bạo khai, Khai Thiên thức thứ ba mươi sáu trực tiếp chém rách một đường trên hỏa diễm màu trắng, nhưng rất nhanh hỏa diễm màu trắng đã khép liền miệng, trong mục quang của thần long phía sau hỏa diễm lộ ra vẻ kinh kì, hỏa diễm này chính là hỏa diễm bản mệnh của thần long, ẩn chứa lĩnh ngộ của nó đối với hỏa hành, căn bản không phải là thứ mà người thường có thể chống cự lại được, thế mà Lôi Cương lại có thể một kích chém rách được hỏa diễm bản mệnh của nó? Mặc dù chỉ chớp mắt thì đã liền lại nhưng cũng đủ để thần long thấy kinh kì, không ngờ được là trong thất giới lại có người có thể chém rách được hỏa diễm của nó? Thần long cũng không nghĩ nhiều, hắn bây giờ chỉ muốn đồ sát người ở trước mắt, khiến tiểu bối kia đánh vỡ lệnh bài. Đến khi đó nó sẽ thoát khỏi cái lồng cấm đã giam giữ hắn bao nhiêu năm nay.

Tiếp đó, thần long há miệng lại phun ra một đoàn hỏa diễm màu trắng nữa, có điều hỏa diễm lần này vừa ra khỏi miệng rồng liền hóa thành ngàn đạo lợi kiếm màu trắng, gầm rú lao về phía LÔi Cương.

Lôi Cương tiếp tục điên cuồng chạy trốn, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, một cỗ uy hiếp đoạt mệnh chụp lấy toàn thân, Lôi Cương hít sâu vào một hơi, trong lòng phẫn nộ, không ngờ hắn vừa mới đột phá được bộ phận thứ tư của "Ngũ Hành thể tu" đã đụng phải tồn tại cường đại cỡ này rồi, sắc mặt trở nên cực kì âm trầm, trong lòng Lôi Cương nổi giận, từ trong đan điền bay ra một viên trân châu đỏ lửa to bằng ngón tay cái, viên trân châu này là sư tôn Thái Huyền để lại cho hắn, lúc trước đã dùng hết một viên, bây giờ Lôi Cương không thể không dùng viên trân châu đỏ lửa này để kháng cự lại công kích của thần long, sau khí ấm ức bóp nát viên trân châu đỏ lửa Lôi Cương liền bay vội về phía trước, quay người nhìn lại phía sau, trân châu đỏ lửa vừa bị bóp nát nhanh chóng dũng động, một nam tử khôi ngô cao to vạm vỡ xuất hiện, toàn thân hắn bao trùm liệt hỏa hừng hực, da thịt dường như là bàn thạch ngưng tụ lại với nhau vậy.

Sau khi nam tử khôi ngô xuất hiện, trong song mục thần long vẻ xem nhẹ có hơi thu liễm lại, âm thanh hùng hậu vang lên trong thiên địa:

- Tiểu bối, ngươi muốn dùng thứ này để chống lại công kích của bản vương?

Âm thanh vừa rơi xuống thì cả ngàn lưỡi lợi kiếm màu trắng đã điên cuồng chém thẳng lên thân người nam tử khôi ngô, nam tử khôi ngô song thủ đồng thời đấm ra , âm thanh như hổ khiếu long ngâm bạo hưởng.

- Bình!!

Một cự âm như tiếng sét đánh giữa trời xuân vang rền, thân hình nam tử khôi ngô thành công đón đỡ đòn tấn công của lợi kiếm, có điều thân hình của hắn cũng trở nên phiêu hốt bất định. Nam tử khôi ngô này là do thần niệm của Thái Huyền hóa thành, mặc dù có chứa thực lực phân thân hỏa hành của Thái Huyền nhưng đã bị không gian ý niệm của đạo hư luyện hóa vô số năm, đã suy yếu đi nhiều, làm sao có thể chống đỡ được một kích lúc này của thần long chứ?

Lôi Cương thấy thế thì đồng tử co rút lại, một lần nữa quay người bỏ chạy.

Thần long nhìn thấy Lôi Cương điên cuồng bỏ chạy, trong mắt ngập tràn vẻ phẫn nộ, há to miệng phát ra một tiếng gầm giận giữ, lao mìnhd đuổi theo Lôi Cương, tốc độ của thần long nhanh như điện xét, còn nhanh hơn Lôi Cương mấy lần, còn thần niệm của Thái Huyền thì vẫn chưa biến mất, thân hình loáng cái xuất hiện trước mặt thần long, song quyền đấm thẳng về phía thần long.

Thần long không hề tránh né, long đầu cự đại trực tiếp húc thẳngleen quyền kình của thần niệm Thái Huyền, khiến quyền kình chớp mắt hóa hư không, sau đó lại húc lên trên thần niệm Thái Huyền, khiến thần niệm Thái Huyền cũng cùng lúc ra đi, tốc độ của thần long một lần nữa lại tăng lên truy theo Lôi Cương.

Hỏa Huyền nhìn phía trước trong mắt lộ ra vẻ oán độc, thân hình bay về phía trước, lão muốn nhìn xem Lôi Cương chết như thế nào, phát tiết mối thù hận trong lòng lão, bọn Vẫn Phác ba người nhìn nhau rồi cũng cùng bay đi.

Lôi Cương đang cuồng bôn tâm can như bị xé rách, thần long phía sau chỉ còn cách Lôi Cương không đến mười trượng, tốc độ của Lôi Cương đã nâng cao đến cực điểm khiến song cước đều to lên vô cùng, tốc độ nhanh như ánh chớp, thế nhưng tốc độ của thần long vẫn cứ vượt qua Lôi Cương.

- Chín trượng.

- Năm trượng.

Lôi Cương thầm đếm, trong lòng cực kì kinh hãi, lấy ra một vật từ trong giới chỉ trữ vật, ném về phía sau. Vật này chính là Trùng Diên màu đen, Trùng Diên vừa được ném về phía sau liền nhanh chóng to ra, chớp mắt biến hóa thành cự sơn ngàn trượng, ngăn trở sự tiếp cận của hỏa long, Lôi Cương không hề nghĩ đến chuyện đẻ Trùng Diên ngăn trở thần long, chẳng qua là muốn giảm tốc độ của nó xuống một chút khiến hắn có thêm cơ hội chạy thoát mà thôi. Điều khiến Lôi Cương ngụy dị là vào khoảnh khắc khi Trùng Diên vừa được ném ra, khí thế cường đại của hỏa long đột nhiên biến mất, Lôi Cương quay đầu liếc nhìn một cái, toàn thân liền đứng khựng lại, kinh nghi bất định nhìn Trùng Diên phát ra hắc quang.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play