Sắc mặt U Trường Không trắng bệch nhìn Trường Cốt rơi xuống đất mà vô cùng hoảng sợ. Thân mình y run rẩy, sợ hãi nhìn nét mặt lạnh lùng của Thủy Thanh Tuyền. Tính ra, U Trường Không cũng là Cương Đế thiên giai vậy mà đối với cái chết cũng vẫn cảm thấy sợ hãi.
Gương mặt Thủy Thanh Tuyền đang tái nhợt lập tức trở lại hồng hào. Ánh mắt lão lạnh lùng nhìn chằm chằm người thần bí trong không trung rồi lại biến mất.
Lôi Cương lấy từ trong giới chỉ ra mấy viên Đại Hoàn Đan rồi ngồi xếp bằng mà hồi phục.
Nhìn thấy Thủy Thanh Tuyền biến mất, đồng tử trong mắt người thần bí co lại. Tay phải cử động định cầm lấy Đế Ma. Nhưng còn chưa sờ được tới Đế Ma thì y phát hiện ra Thủy Thanh Tuyền đã xuất hiện bên cạnh Đế Ma. Điều khiến cho người thần bí phải kinh ngạc đó là lão lại cuốn lấy Đế Ma. Không biết có phải do hiểu được sự mạnh mẽ của tiên khí cấp chín hay không nữa. Nếu lúc này công kích người thần bí chỉ sợ không thể đánh chết mà ngược lại sẽ tạo ra sự phòng vệ của tiên khí cấp chín. Chỉ sợ đến lúc đó không biết còn xảy ra chuyện gì khác. Dù sao thì tiên khí cấp chín trong truyền thuyết có thể nói là vô cùng mạnh, vượt qua sự hiểu biết của Thủy Thanh Tuyền. Ngay lập tức, sau khi lão hồi phục lại cương khí liền cuốn lấy Đế Ma trước.
Thủy Thanh Tuyền mạnh mẽ công kích khiến cho Đế Ma nổi giận điên cuồng đánh lại.
- Nhanh đánh chết hắn. - Âm thanh của Thủy Thanh Tuyền vang lên khiến cho Lôi Cương và U Trường Không đều sửng sốt. Cả hai người cùng nhìn về phía người thần bí. Tu vi của người thần bí chỉ là Cương Hoàng địa giai nhưng do có Đế Ma nên mới có thể đánh lại được với Thủy Thanh Tuyền. Còn lúc này, Đế Ma đã bị Thủy Thanh Tuyền vây lấy nên người thần bí cũng mất đi sự bảo đảm.
Người thần bí giật mình, hiểu ra ý đồ của Thủy Thanh Tuyền, cảnh giác nhìn U Trường Không.
U Trường Không đang chìm trong sự hoảng sợ như tìm được con đường sống lập tức lấy tiên khí vọt về phía người thần bí. Còn Lôi Cương hơi chần chừ một lúc lập tức phát ra cốt giáp. Cốt giáp tản ra bốn loại ánh sáng bao phủ toàn thân Lôi Cương. Ngay lập tức hắn biến mất.
Cảm nhận được công kích của hai người, người thần bị giận dữ cao giọng quát:
- Lôi Cương! Ngươi định làm thế thực sao? Lúc trước, ta đã tha cho ngươi một mạng. Nếu ngươi muốn làm địch với ta thì lần này, Thần Vân ta nhất định sẽ không đội trời chung với ngươi. - Âm thanh của người thần bí tràn ngập một sự tức giận và lo lắng.
Lôi Cương đang nhanh chóng lao tới người thần sững người, không thể tin được mà nhìn vào hai mắt của người thần bí. "Là Thần Vân? Sao có thể như vậy? Sao đó lại là Thần Vân? Thần Vân làm sao mà có thể mạnh lên như vậy?" Cảnh tượng mấy trăm năm trước nhanh chóng hiện ra trong đầu Lôi Cương. Lúc trước, Thần Vân cũng với hắn tiến vào phái Kiếm Đỉnh rồi cuối cùng trong đại hội giao lưu bị Đan Thần đốt cháy. Chẳng trách mà bây giờ lại phải dùng vải bố bọc lấy toàn thân.
Có nằm mơ, Lôi Cương cũng không thể ngờ được người khiến cho một cường giả Cương Tiên như Thủy Thanh Tuyền khó giải quyết lại là Thần Vân. Xem ra sau đại hội giao lưu, Thần Vân gặp được kỳ ngộ nên mới trở nên mạnh như vậy. Rất có thể là nhận được sự kế thừa từ ai đó nên mới trong một khoảng thời gian ngắn đạt được tới Cương Hoàng địa giai.
Lúc này, U Trường Không đã cùng với Thần Vân đại chiến. Làn sát khí bao phủ Thần Vân vẫn chưa biến mất khiến cho y cũng không bị thương nặng. Nhưng U Trường Không là cường giả Cương Đế thiên giai, công kích mạnh mẽ khiến cho Thần Vân trở tay không kịp. Còn cách đó không xa, Đế Ma như cảm nhận được Thần Vân gặp nguy hiểm muốn đi bảo vệ chủ nhưng bị Thủy Thanh Tuyền cản lại nên không thể bay tới bên người gã.
- Lôi Cương! Còn không nhanh kết hợp với U Trường Không đánh tan làn sát khí của y. Chẳng lẽ ngươi muốn thấy y nắm lại được tiên khí cấp chín rồi chém chết chúng ta? - Âm thanh của Thủy Thanh Tuyền vang lên một cách tức giận.
Ánh mắt của Lôi Cương thay đổi. Lúc này, hắn đang ở trong một hoàn cảnh khó khăn nhưng lại không có cách nào khác. Cường giả là vua. Thực lực của hắn không bằng người ta nên nếu không phản kháng thì không còn đường sống. Nhìn Thần Vân, trong lòng Lôi Cương cũng không có một sự thương hại. Chưa nói tới việc trước kia Thần Vân như thế nào, chỉ cần trong đại điện, y nghĩ tới việc đẩy mình vào chỗ chết...hai nắm đấm của Lôi Cương phình to. Nhìn Thần Vân một chút rồi Lôi Cương vọt tới.
- Tốt tốt! Lôi Cương ngươi đúng là tên khốn. - Âm thanh của Thần Vân đầy sự tức giận. Hai mắt của y gần như chỉ có một màu máu nhìn chằm chằm vào đòn công kích của Lôi Cương với một sự sợ hãi. Lực lượng lúc trước của Lôi Cương khiến cho Thần Vân e ngại. Nhìn Đế Ma bị Thủy Thanh Tuyền giữ lấy, Thần Vân có cảm giác tuyệt vọng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đúng như Lôi Cương dự đoán, Thần Vân nhận được sự thừa kế nên trong vòng mấy trăm năm mới đạt tới Cương Hoàng. Mà lần này đi vào chí bảo, mục tiêu chủ yếu của Thần Vân chính là Đế Ma.
Sau đại hội giao lưu, Thần Vân chạy như điên, cũng không có ý định đi vào nơi thừa kế của Thượng cổ Mộc Đế. Lúc trước, sau khi thượng cổ Mộc Đế bị thường nặng liền tới Trung Xu giới. Lão biết mình gặp nạn lớn nên trước khi tọa hóa ở Trung Xu giới cũng lập một nơi thừa kế chờ đợi người có duyên, kế thừa y bát và sự thù hận của y. Mà Thần Vân đúng là người có duyên với sự kế thừa y bát của thượng cổ Mộc Đế. Thông qua sự thừa kế, Thần Vân biết được, Đế Ma - Tiên khí mạnh nhất của thượng cổ Mộc Đế bị trấn áp trong chí bảo. Nếu Thần Vân có được Đế ma, làm cho Đế Ma nhận chủ. Đó cũng chính là một phần thừa kế của thượng cổ Mộc Đế.
Với sự gia nhập của Lôi Cương, khiến cho làn sát khí của Thần Vân bị tản đi. Thần Vân liên tục lui lại, ánh mắt đầy sự oán độc.
"Oành..." Lôi Cương vung hai nắm đấm đánh lên làn sát khí. Lực lượng hùng mạnh mặc dù không thể đánh tan được làn sương sát khí nhưng đánh cho Thần Vận văng lên cao mấy ngàn thước. Lôi Cương vẫn chưa dừng lại, thoáng cái đã vọt tới, tiếp tục vung quyền. Lôi Cương quyết tâm. Bản thân hắn cũng với Thần Vân đã ở vào hai thế đối địch. Cho dù bây giờ hắn không ra tay thì sau này, Thần Vân cũng không để cho hắn sống yên. Nếu như vậy thì chỉ có đuổi tận giết tuyệt.
- Lôi Cương! Thần Vân ta sống không giết được ngươi thề không làm người. - Âm thanh oán độc của Thần Vân vang lên. Nhưng ngay lập tức gã kêu lên một tiếng thảm thiết. Làn sương phòng ngự của y mặc dù mạnh trở lại nhưng vẫn có một sự đạo lực nhỏ tản vào trong cơ thể. Lực lượng của Lôi Cương có thể nói là hết sức khủng bố, làm sao mà Thần Vân có thể chịu nổi? Lục phủ ngũ tạng của y như lệch khỏi vị trí. Miệng trào máu tươi.
Lôi Cương cười lạnh. Cốt giáp bao phủ cánh tay đột nhiên tản ra ánh sáng màu vàng và màu xanh. Nội kình và cương khí nhanh chóng tập trung vào trong hai tay của hắn rồi với tốc độ như một tia chớp đánh vào làn sát khí của Thần vân.
Sự công kích của Lôi Cương khiến cho làn sát khí nhạt đi rất nhiều. Mà U Trường Không cũng xuất hiện bên cạnh Lôi Cương, cùng với hắn công kích làn sát khí. Công kích của U Trường Không mặc dù mạnh nhưng dường như làn sát khí đó có thể hấp thu nên không thể ảnh hưởng nhiều được như công kích của Lôi Cương.
"Đinh..." Dưới sự công kích của hai người, làn sát khí phát ra một tiếng vang rồi biến mất để lộ thân hình của Thần Vân với ánh mắt hoảng sợ và oán độc.
- Thần Vân! Đừng có trách ta. - Lôi Cương nói với giọng lạnh lùng. Cánh tay to lớn như một tia chớp đánh vào Đan điền của Thần Vân. Hai mắt của Thần Vân gần như lồi ra ngoài, nơi đan điền xuất hiện một cái lỗ. Bản thân gã thì như một viên đạn bắn về phía sau.
"Graooo..." Đế Ma đang bị Thủy Thanh Tuyền cuốn lấy rít lên một tiếng rồi thoát khỏi sự vây hãm của lão mà biến mất. Khi xuất hiện đã ở phía sau của Thần Vân. Thần Vân va vào thân Đế Ma rồi lập tức tan vào bên trong thanh kiếm.
Thủy Thanh Tuyền xuất hiện bên cạnh Lôi Cương và U Trường Không. Gương mặt lão hết sức nặng nề nhìn Đế Ma đang lơ lửng phía trước. Đồng tử trong mắt lão từ từ co lại.
Chuyện thân thể của Thần Vân tan vào trong Đế Ma hoàn toàn khác với Đế Ma nhập vào Thần Vân.
"Khặc...khặc..." Một tiếng cười âm trầm vang lên. Ba người Lôi Cương cùng giật mình. Âm thanh đó không ngờ lại phát ra từ trong Đế Ma có điều cũng chính là âm thanh của Thần Vân.
- Chẳng lẽ...
Gương mặt hồng hào của Thủy Thanh Tuyền nhanh chóng trắng bệch, run rẩy nhìn Đế Ma trước mặt.