Vùng Đất Hỗn Loạn chính là như vậy, nắm tay ai cứng thì lời nói có trọng lượng!
Nếu hôm nay không phải Hàn Thạc mà là một kẻ khác, nếu dám càn rỡ ngang ngược không nộp phí, bọn thủ hạ của Logue nhất định sẽ không lưu tình chút nào chém chết hắn, căn bản không cho Hàn Thạc có cơ hội tiến vào Thâm cốc!
Nhưng một khi đã nhận rõ thân phận của hắn, thái độ lập tức biến hoá long trời đất. Người có thể đánh bại Salas tuyệt đối không phải kẻ chúng có thể trêu chọc. Dù là chủ nhân Logue của chúng cũng sẽ không muốn làm sứt mẻ tình cảm với Hàn Thạc lúc này. Bởi vậy, chúng lập tức bỏ sự cao ngạo, cung kính nhường đường.
Hàn Thạc hiển nhiên biết quy củ ở Vùng Đất Hỗn Loạn đều là do thực lực lập ra, nên cũng không lo lắng đám thủ hạ của Logue có ý xấu gì, nghênh ngang tiến vào Thâm cốc.
Harley theo sát phía sau Hàn Thạc, có vẻ hơi do dự, dường như muốn nói ra suy nghĩ của mình nhưng lại không biết mở miệng thế nào. Mấy tên thủ hạ của Harley ngước nhìn Hàn Thạc với vẻ kính sợ, so với hắn còn cung kính hơn. Bọn họ đều thầm quan sát Harley, hy vọng thủ lĩnh có thể chỉ cho bọn họ một con đường sáng.
- Nhanh nói đi, lần trước đã bỏ lỡ cơ hội rồi, lần này không thể lại bỏ qua! - Đám thủ hạ của Harley thầm sốt ruột, đánh mắt ra hiệu cho hắn, thúc giục thủ lĩnh nên lên tiếng nhanh chút.
Harley có chút khó xử, không biết lúc này mở miệng có thích hợp không. Do dự một chút, cuối cùng hắn hạ quyết tâm, mở lời:
- Bry...... Bryan tiên sinh…
Hàn Thạc sửng sốt, nghi hoặc nhìn hắn, đoạn cười hỏi:
- Chuyện gì thế?
- Cái này… một năm trước lúc ở Thâm cốc,ngài từng bảo ta theo ngài. Ta nói là sẽ suy nghĩ thật kỹ, ha ha, không biết ngài có còn nhớ việc này hay không? - Harley cười bồi, có vẻ dè dặt.
Vẻ mặt ngạc nhiên, Hàn Thạc căn bản như không rõ Harley nói cái gì, ôn hoà cười hỏi:
- Có chuyện này sao?
- Tại cửa khẩu Lạc Lũng, khi ngài giết chết Butz, ngài có ấn tượng gì không? - Lòng thầm nguội lạnh, Harley gượng cười nói.
Lúc trước tại cửa khẩu Lạc Lũng, Ngũ Hành Giáp Thi kết thành Thiên Thi Ngũ Hành đại trận phút chốc tiêu diệt nhiều nhóm thế lực, Gronn cũng đầu phục Hàn Thạc vào lúc đó. Sau đó Hàn Thạc hỏi Harley có hứng thú theo mình không. Harley do dự một chút rồi nói cho hắn sẽ suy nghĩ thêm rồi mới quyết định.
Với trí nhớ của Hàn Thạc tự nhiên sẽ không quên chuyện xảy ra một năm trước, chỉ là muốn cố ý làm khó hắn. Lúc hắn và Ngũ Hành Giáp Thi vừa mới vào Thâm cốc đã hỏi Harley xem hắn có hứng thú theo mình không. Lần đầu tiên Harley đã dứt khoát cự tuyệt, lại còn châm chọc Hàn Thạc tự tìm đường chết, sớm muộn gì cũng sẽ bị Butz tiêu diệt.
Lần thứ hai Hàn Thạc hỏi hắn là sau khi đã chứng minh thực lực của mình. Khi đó Harley không trả lời dứt khoát mà lấy cớ muốn suy nghĩ thêm. Cho tới bây giờ, khi hắn đã đánh bại Salas, thực lực cường hãn đã truyền khắp Vùng Đất Hỗn Loạn thì Harley mới chủ động tìm tới tỏ ý muốn theo hắn.
- Xin lỗi, ta không có ấn tượng gì! - Hàn Thạc lắc đầu, không để ý gì tới hắn nữa. Loại người như Harley khó có thể thực lòng thực dạ. Với địa vị bây giờ của Hàn Thạc tại Vùng Đất Hỗn Loạn, căn bản không lo đến việc không chiêu mộ được thủ hạ, cũng không còn coi trọng Harley nữa.
Trơ mắt nhìn Hàn Thạc rời đi, Harley thấy uể oải. Hắn đương nhiên biết chuyện một năm trước Hàn Thạc tuyệt đối sẽ không quên. Hàn Thạc nói vậy rõ ràng là xem thường hắn, vô cùng phản cảm với sự nịnh bợ của hắn mới cự tuyệt hắn đi theo.
- Đại nhân, làm thế nào bây giờ? Ôi, sớm biết thế này thì lúc trước chúng ta nên đáp ứng hắn. Hiện tại người muốn theo hắn nhiều lắm, chúng ta cũng không phải nhóm thế lực cường đại nhất Vùng Đất Hỗn Loạn, sau này lại càng không có khả năng rồi! - Thủ hạ của Harley lên tiếng than thở, cảm thấy hối hận sâu sắc.
- Hừ, có gì tài giỏi chứ!
Bị cự tuyệt, sắc mặt Harley đầy tức giận:
- Ở đây cũng không phải mỗi mình hắn lợi hại. Chỉ thừa dịp Salas và Orthos đại chiến tiêu hao quá nhiều thần lực mới nhảy ra chiếm tiện nghi thôi. Với thân phận địa vị của Harley ta, không cần hạ mình theo hắn cũng phát triển được!
Những lời này rõ ràng là vớt vát lại chút thể diện. Bị Hàn Thạc ngang nhiên cự tuyệt trước mặt nhiều người như vậy, Harley đã ghi hận trong lòng, cố ý thoá mạ để gỡ gạc thể diện.
"Nếu hắn không cường đại như vậy, sao ngươi còn muốn nương nhờ người ta? Đám thủ hạ ánh mắt loé lên, thầm khinh thường cách nói của Harley, tuy nhiên chẳng ai dám nói ra. Theo họ thấy, Harley là một tên không có nhãn quang. Nếu một năm trước hắn có thể phân rõ tình thế, quyết đoán đáp ứng đi theo Hàn Thạc thì bọn hắn tuyệt đối sẽ không có cục diện hôm nay.
Tầm nhìn chính mình hạn hẹp còn không dám thừa nhận, ngược lại còn ghi hận trong lòng muốn trả thù. Theo đám thủ hạ của Harley, đây chính là hành vi tự sát!

Hàn Thạc căn bản không xem kẻ như Harley ra gì nên gạt hắn qua một bên, bước tiếp.
- Xin hỏi, mười cửa hàng Quân Vương của Salas Quân chủ ở chỗ nào? - Sau khi vào Thâm cốc, Hàn Thạc tiện tay ngăn một người, tủm tỉm cười hỏi.
- A, hắc hắc, từ ngày hắn mất tích, mười cửa hàng của hắn do tứ đại Quân chủ tiếp nhận. Thiel Quân chủ bốn cái, ba đại Quân chủ còn lại mỗi người hai cái. Hiện tại thủ hạ trực hệ của Salas khi tiến vào Thâm cốc đều phải giao nộp hắc tinh tệ. Tình hình đã khác trước rồi! - Người kia trả lời.
Hàn Thạc sửng sốt, thầm nghĩ bọn Thiel, Orthos ra tay đúng là nhanh chóng, đã tiếp quản toàn bộ cửa hàng của Salas. Xem ra mình nếu muốn có được chuỗi cửa hàng Quân Vương thì chỉ có đường đi cướp thôi.
Hàn Thạc thấy hơi do dự, thầm suy xét xem có nên động thủ cướp vài cái cửa hàng không. Suy nghĩ một chút hắn tạm thời gác lại chủ ý này.
Tiến vào cảnh giới Thiên Diệt, Hàn Thạc tự tin có thể chiến thắng bất kỳ người nào trong tứ đại Quân chủ. Nhưng nếu bọn họ hợp tác đối phó hắn, Hàn Thạc không cho là mình có thể đối phó lại. Nhất là vị Quân chủ Thiel thực lực cường đại nhất, theo lời đồn thì thực lực thâm sâu khôn lường. Hàn Thạc chưa từng gặp hắn, cho nên không muốn mạo hiểm đối địch.
Cẩn thận suy nghĩ một phen, Hàn Thạc quyết định vẫn nên tính toán kỹ lưỡng đã, đánh bại lần lượt. Không nhiều lời với người kia nữa, Hàn Thạc tới thẳng cửa hàng mà Orthos đã nhượng cho hắn. Hàn Thạc đã biến nó thành cửa hàng Thiên Cơ dược tề.
Hắn đã triệu tập một số dược tề sư từ Không Linh thành về cửa hàng này sản xuất thuốc bán ra. Nhưng bởi trong khoảng thời gian này hắn đều bận rộn bố trí Ma Ẩn cốc, không có thời gian luyện chế đan dược cho cửa hàng, nên việc buốn bán nơi này cũng không phát đạt lắm.
Thiên Cơ dược tề sở dĩ náo nhiệt ở những thành thị khác như vậy chỉ bởi vì số đan dược kỳ lạ Hàn Thạc tự tay luyện chế khó tưởng tượng nổi. Nhưng thuốc ở đây bán thì chỗ khác cũng mua được, không có thứ mới lạ nên người đến Thâm cốc tự nhiên sẽ không mua nhiều.
Nhất là, trong Thâm cốc các loại độc dược sư cũng đều có. Những dược tề sư điên cuồng không được đón nhận ở mười hai đại thần vực đều tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn, nghiên cứu ra những loại thuốc vô cùng khoa trương ác độc. Mỗi người bọn họ trên phương diện này đều là thiên tài, luyện chế ra rất nhiều thứ thuốc cổ quái, so với Thiên Cơ dược tề có tác dụng lớn hơn nhiều.
Vùng Đất Hỗn Loạn không cấm loại nghiên cứu này, tự nhiên cũng không cấm người khác sử dụng. Không có đan dược Hàn Thạc tự tay luyện chế, những dược tề sư bình thường không thể so sánh với người ta. Nếu không phải vì cửa hàng Quân Vương không phải nộp tiền thuế, bọn họ có thể tồn tại hay không cũng còn khó nói.
Sau khi đến, Hàn Thạc phát hiện cửa hàng Quân Vương này có diện tích rất lớn, thuốc bán ra cũng rực rỡ muôn màu nhưng chẳng có mấy người mua. Rất hiển nhiên, những thứ này không hấp dẫn bằng những cửa hàng khác.
Quyền lợi, của cải, địa vị không thể tách rời nhau. Ở Vùng Đất Hỗn Loạn này, đó là điều kiện cơ sở xem thế lực này có hơn thế lực khác không. Hàn Thạc muốn sống yên tại đây thì mọi phương diện đều phải quan tâm đến.
Hàn Thạc đến làm cho những dược tề sư ở đây vô cùng hưng phấn. Bọn họ đã nghe nói về sự tích hắn đánh bại Salas, trong lòng đều vô cùng sùng bái một chủ nhân cường đại như vậy.
Hàn Thạc cũng không nói thêm với những dược tề sư này cái gì, vừa đến đã tiến vào nhà kho lựa chọn các loại dược thảo quý hiếm luyện chế đan dược. Sau khi thông báo cho những dược tề sư một tiếng, hắn vào trong tu luyện tràng tiến hành luyện chế.
Từng gốc dược thảo được đưa vào trong Cửu Văn Đỉnh. Từng luồng Ma nguyên lực di động trên những đường vân của đỉnh. Từng luồng hoả diễm cực nóng nhẹ nhàng nâng Cửu Văn Đỉnh lên, mùi đan dược dần dần tỏa ra…
Hàn Thạc nín thở tập trung luyện chế đan dược. Hắn thuần thục vận dụng lực lượng mới nghiền nát dược thảo, sau đó nén lực lượng lại một chỗ. Hắn chợt phát hiện ở cảnh giới Thiên Diệt, chẳng những thực lực và tâm cảnh được đề cao mà ngay cả hiệu suất luyện dược cũng được nâng cao theo.
Ban đầu phải mất một, hai tháng mới hoàn thành một lô đan dược, bây giờ chỉ tốn thời gian hai ngày. Chất lượng chẳng những không giảm mà dược hiệu còn tốt hơn trước.
Ngoài ra, việc tập trung tinh thần luyện chế đan dược, không suy nghĩ những thứ linh tinh khiến Hàn Thạc phát hiện Ma nguyên lực di động càng thêm vững vàng, còn có chiều hướng tăng trưởng. Hắn thậm chí cảm nhận được sự tăng trưởng chậm rãi này. Điều này khiến Hàn Thạc hiểu rằng nếu mình có thể thật sự tĩnh tâm tu luyện, Ma nguyên lực tăng trưởng sẽ nhanh hơn bình thường một chút. Nguồn: http://Janet
Sau mười ngày, tổng cộng hơn hai ngàn viên đan dược đã luyện chế thành công. Dược tề Hàn Thạc luyện chế tròn trịa như ngọc trai, lấp lánh ánh sáng mỹ lệ, mùi vị thơ nồng thấm vào lòng người.
- Chủ nhân, bên ngoài có rất nhiều người muốn mua thuốc, bọn họ đều ngửi thấy mùi vị. Còn có rất nhiều dược tề sư ở Vùng Đất Hỗn Loạn đều tới muốn cầu kiến ngài! - Một dược tề sư vội vội vàng vàng chạy vào bẩm báo với Hàn Thạc.
- Đến tốt lắm! - Hàn Thạc ha ha cười, từ trong phòng luyện đan đi ra
Đại Ma Vương

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play