Cốt thứ rít lên lao đến, mang theo tử khí mạnh mẽ khiếp người, vẽ ra một đường cong trên không trung, trong nháy mắt đã đến trước mặt kẻ tập kích.
Kẻ tập kích kia đã đến trước người Hàn Hỏa, nét khinh thường vừa rồi đã tan biến không còn chút tung tích, thay thế bằng sự ngưng trọng trước đó chưa từng có. Đồng tử hắn co rút lại, không dám buông lỏng khoảnh khắc nào, nhìn chăm chú vào thanh cốt thứ ba mét đang lao tới càng ngày càng gần. Thuỷ hệ thần lực trong cơ thể toàn bộ ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Mục tiêu của cốt thứ chính là hắn nên hắn có thể cảm nhận rõ ràng hơn bất luận kẻ nào khác, trên bề mặt thanh cốt thứ rạng rỡ bạch quang kia ẩn chứa sức mạnh Tử Vong đáng sợ đến thế nào. Hơn nữa ngoài Tử Vong lực lượng ra, trên bề mặt cốt thứ còn có một luồng huyết tinh sát khí càng làm hắn thêm kinh hãi. Cỗ sát khí kia cực kỳ mạnh mẽ, không hề yếu hơn chút nào so với lực lượng Tử Vong.
Đối mặt với thanh cốt thứ đột ngột xuất hiện này, hắn không thể không toàn lực ứng phó, không còn tinh lực dư thừa đi đối phó Hàn Hỏa nữa.
Hai mắt nhìn chăm chú vào thanh cốt thứ, Thủy hệ thần lực trong cơ thể ngưng tụ ở hai tay. Hai cánh tay trắng nõn thon dài của hắn bỗng nhiên trở nên trong suốt như ngọc. Hàn khí hội tụ tại lòng bàn tay, khiến cho song chưởng của hắn dường như là ngưng tụ thành tinh thể, toả ra từng luồng khí lạnh giá. Hai cánh tay trong nháy mắt đã đông thành băng cứng.
Nhưng nếu có người lại thật gần có thể phát hiện bên trong lòng bàn tay đã đông thành tinh thể của hắn lại có những giọt nước nhỏ từ từ di động. Sau khi tu luyện Thủy hệ lực lượng tới cảnh giới Thượng vị thần, sự nhu hòa của thuỷ lực cùng với sự kiên cố của băng lực có thể đạt tới mức phối hợp thần kỳ. Sự khác thường trên hai tay người này đã chứng minh thể ngộ của hắn đối với Thủy hệ lực lượng đích thực đã đạt tới cảnh giới Thượng vị thần rồi.
Từ năm đầu ngón tay trên bàn tay dạng tinh thể kia, từng luồng hàn khí lũ lượt phun ra. Những luồng hàn khí này nhanh chóng hội tụ lại, bằng tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó thấy được trong phút chốc hình thành nên một tấm băng thuẫn bền vững che ở phía trước thân thể hắn.
Kẻ này từ khi mới xuất hiện đã liên tục áp dụng thủ đoạn tập kích, nay đối mặt với thanh cốt thứ không biết từ đâu xuất hiện lại bắt đầu tiến hành phòng ngự. Điều này nói rõ, hắn đối với thanh cốt thứ đó vô cùng kiêng kị!
Băng thuẫn vừa thành, cốt thứ đã đến!
"Keng keng!", cốt thứ đánh chuẩn xác lên trên băng thuẫn. Một chùm bạch quang rực rỡ từ điểm va chạm giữa băng thuẫn và cốt thứ liên tiếp bắn ra, từ đó từng tia ánh sáng nhỏ bé bay ra bốn phương tám hướng, chúng còn phát ra những tiếng vang "xuy xuy" kỳ quái.
Kẻ tập kích như bị trúng đòn nghiêm trọng, băng thuẫn bảo hộ vang lên "cót két". Hắn có thể cảm thấy hai luồng lực lượng đang ở trên bề mặt băng thuẫn tàn phá bừa bãi, trong nháy mắt công kích mấy trăm lần lên Thuỷ hệ thần lực do hắn tích tụ tại trung tâm băng thuẫn. Một trong hai luồng lực lượng đó, rõ ràng là do Tử Vong thần lực hình thành, đã đánh nát Thủy hệ thần lực của hắn. Mà luồng lực lượng kì lạ mang theo cỗ sát khí ngút trời kia dường như có ý thức tự chủ, nhân cơ hội đó xuyên qua băng thuẫn vào trong lòng bàn tay hắn, thẳng tiến sâu vào trong thần thể của hắn, chui vào mọi chỗ.
Bị làm cho sợ hãi, hắn lập tức thối lui mạnh. Thần lực trong cơ thể từ lòng bàn tay chảy ngược về trong thân thể, bất chấp tất cả ngăn cản luồng lực lượng tà ác đang điên cuồng công kích thần thể của mình.
Nhưng một khi đã sơ sẩy, luồng lực lượng tà ác đó đã tạo thành tổn thương cực lớn đối với thần thể. Chờ đến khi hắn hội tụ được thần lực ở lòng bàn tay quay về ngăn cản thì cơ năng của thần thể đã bị phá huỷ ít nhất ba phần mười. Chỉ cần hắn do dự vài giây, toàn bộ thần thể sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. Thêm vài giây nữa, chỉ sợ đến thần hồn cũng không trốn thoát được.
"Người tập kích này là ai?"
Hắn kinh sợ cùng cực, mồ hôi lạnh toát ra đầy người, biết mình vừa mới dạo một vòng qua quỷ môn quan, thầm hỏi. Đối với Hàn Hỏa đang ở gần trong gang tấc liền không dám động tới một chút nào. Tâm tình sợ mất mật nhìn về phía thanh cốt thứ đã đánh nát bấy băng thuẫn của hắn thành băng vụn đầy trời. Hơn nữa, thanh cốt thứ đó nhắm vào hắn công kích tiếp.
Hắn đã khiếp sợ rồi!
...
Một thiếu niên vẻ mặt lạnh nhạt, lặng yên không một tiếng động đi ra từ chỗ sâu trong con phố u ám. Một con mắt của hắn màu tím nhạt, trông vô cùng tà dị, sau lưng lộ ra bảy đoạn cốt thứ ngắn cắm sâu vào trong da thịt, mỗi đoạn đều lấp lánh bạch quang trắng hếu.
Chỉ mất vài giây, thiếu niên kia đã đi tới trước cửa hàng Thiên Cơ dược tề ở trung tâm. Chỉ thấy cánh tay hắn vươn ra, thanh cốt thứ kia trong nháy mắt đã hạ xuống lòng bàn tay, sau đó không buồn nói thừa, bay thẳng tới gã mới rồi đuổi giết Hàn Hoả.
Sắc tím trong mắt hắn sáng ngời, một đóa hoa cực lớn yêu diễm do cốt thứ hình thành chợt hiện lên, nụ hoa do Tử Vong nguyên tố hội tụ mà thành xuất hiện dưới lòng bàn chân của kẻ kia. Nhụy hoa trong phút chốc nuốt hắn đến tận thắt lưng, cánh hoa cốt thứ kẹp chặt lấy người hắn. Máu tươi trong nháy mắt phun ra, nhuộm từng đoạn cốt thứ trắng toát kia thành màu đỏ thẫm lòe loẹt.
Thanh cốt thứ ba mét chém ra, vẽ trên không trung một đường cong tuyệt mỹ theo quỹ tích của một đường parabol, cắm thẳng vào đỉnh đầu của kẻ đó. Cốt thứ xuyên qua sọ của hắn, đánh hắn trực tiếp cắm xuyên vào trong đoá hoa xương yêu dị vĩ đại kia.
Từ đầu đến cuối, hắn đều không cơ hội đánh trả!
Năm ngón tay phải của thiếu niên co lại, hoa xương yêu dị mang kẻ kia vút đến trước mặt hắn. Thiếu niên tiến lên một bước, duỗi tay nắm chặt lấy thanh cốt thứ ba mét còn đang cắm chặt trên sọ kẻ kia, vận lực rút ra, hỗn hợp máu tươi trộn lẫn với não tương phun ra từ lỗ hổng trên sọ hắn.
Một khối không khí mờ ảo cũng nhân cơ hội này từ trong đó bay ra, vùng vẫy muốn trôi giạt ra ngoài, liền bị thiếu niên dùng tay trái túm lấy rồi nhét vào một trong bảy đoạn cốt thứ sau lưng. Đoạn cốt thứ kia dường như có lực hút kỳ dị, khối không khí mờ ảo vừa rơi vào đó còn ánh lên một quầng sáng nhu hoà, qua một lát mới yên tĩnh lại.
Hoa xương yêu dị vĩ đại bỗng nhiên tản ra, biến mất một cách quỷ dị trong hư không. Một thi thể đã mất đi sinh mạng, ngay cả thần hồn cũng trọn đời không siêu sinh được nữa, mềm nhũn rơi xuống mặt đất.
Liên tiếp biến hóa chỉ xảy ra trong khoảng thời gian nhanh như một ánh chớp, những nhân viên cửa hàng và dược tề sư có thực lực thấp kém còn chưa kịp phản ứng, gã Thượng vị thần đến tập kích vừa mới rồi còn diễu võ dương oai đã bị giết chết, hơn nữa còn chết rất không rõ ràng.
Gã Thượng vị thần tu luyện Lôi hệ lực lượng vẫn đang đánh nhau cùng với Rosie, trong mắt đột nhiên lộ vẻ kinh hãi, động tác rõ ràng bị trì hoãn, không còn công kích mãnh liệt Rosie nữa, dường như đang suy tính mau chóng rút lui.
Áp lực lên Rosie vừa buông lỏng, nàng lặng lẽ liếc mắt nhìn xuống thiếu niên vẻ mặt lãnh đạm phía dưới kia, trong lòng cũng đồng dạng dấy lên một cơn sóng gió động trời.
"Người kia là ai? Đến đây với mục đích gì? Rốt cuộc là địch hay là bạn? Nếu như là kẻ địch, ta nên làm cái gì bây giờ?"
Cao thủ có thể giết chết Thượng vị thần sơ kỳ trong thời gian ngắn như vậy ắt phải có thực lực ít nhất là Thượng vị thần trung kỳ. Một gã tu luyện Lôi hệ lực lượng đã khiến cho Rosie vô cùng đau đầu, nếu như thêm vào gã thiếu niên đầy khí tức tà ác này, Rosie thật sự không nắm chắc được chút nào.
Các nhân viên cửa hàng và dược tề sư đang đứng xem cũng đều lộ vẻ kinh dị, không biết người đến là địch hay là bạn. Nếu như người này là địch, bọn họ có lẽ không ai có thể sống sót rời đi nữa!
Trong khi ánh mắt mọi người đều như vô tình mà cố ý dừng lại ở trên người gã thiếu niên đột nhiên xuất hiện kia, Hàn Hỏa đột nhiên kinh ngạc, vui mừng hét lên:
- Đại ca, sao huynh lại tới đây?
- Đại ca, huynh đến lúc nào vậy? - Hàn Thổ thật vất vả đến bên cạnh Hàn Hỏa, cũng hưng phấn nhìn gã thiếu niên, ha ha cười nói.
- Vừa tới!
Gã thiếu niên vẫn luôn hờ hững lạnh như băng, trên mặt lúc này lại lộ ra một chút ý cười chân thành tha thiết. Hắn nhìn Hàn Hỏa và Hàn Thổ quát nhỏ:
- Hai ngươi không cố gắng chút nào, thực lực quá yếu!
- Chúng ta đã rất cố gắng rồi. Ôi, chỉ là đại ca càng mạnh hơn thôi!
Hàn Hỏa gãi gãi đầu, lấy lòng nói:
- Đại ca, may mà huynh tới kịp thời, bằng không thì ta muốn giữ mạng cũng khó!
- Cho nên các ngươi càng phải mạnh mẽ lên! - Hàn Hạo gật gật đầu, liếc mắt nhìn mấy gã Trung vị thần ở lân cận đang muốn tháo chạy, vài đoạn cốt thứ sau lưng rít lên như là vạn quỷ kêu khóc bắn vọt ra. Cả cửa hàng bỗng nhiên nổi lên từng trận âm phong, gió lạnh thấu xương, chỉ nghe từng tiếng kêu thê lương thảm thiết, mấy gã Trung vị thần mang mặt nạ không có một ai có thể chạy thoát, toàn bộ đều bị cốt thứ chém thành thịt nát.
Bảy đoạn cốt thứ vừa phát động, gã đang chiến đấu với Rosie kia không do dự nữa, quyết đoán bứt ra rời đi. Hắn vừa bay về phía xa, vừa liên tiếp quay đầu lại ngóng nhìn Hàn Hạo, không biết trong lòng nghĩ cái gì.
Rosie vừa thấy kẻ kia thoát đi, đang định truy kích đã thấy Hàn Hạo bỗng nhiên cầm theo cốt thứ bay đi. Khi đến bên cạnh nàng, hắn khẽ quát:
- Ngươi ở lại, ta đuổi theo!
Rosie sửng sốt, vốn định không nghe lời Hàn Hạo. Nhưng khi nhìn kỹ hắn lại phát hiện hắn và kẻ nào đó quả thật giống nhau đến năm sáu phần. Không biết vì sao lại lập tức đáp ứng, miệng hừ hừ rồi dừng lại, đáp xuống bên cạnh Hàn Thổ, Hàn Hỏa.
- Các ngươi về nghỉ ngơi cả đi. Hôm nay không còn náo nhiệt nào để xem nữa đâu. Còn nữa, vừa rồi thấy được cái gì cứ coi như không thấy là được rồi! - Rosie lạnh lùng đảo mắt một vòng quanh đám người. Nhân viên cửa hàng và dược tề sư đều biết điều, lần lượt quay trở về phòng, nhưng trong lòng lại dấy lên cơn sóng gió động trời.
Cho tới nay, bọn họ cũng chỉ cho rằng chủ nhân Thiên Cơ dược tề, Hàn Thạc tương đối lợi hại. Nhưng chuyện xảy ra tối nay đã làm cho tất cả bọn họ hiểu được rằng Thiên Cơ dược tề là nơi ngọa hổ tàng long, dường như là nơi ẩn núp của một nhóm thế lực cực kỳ cường đại. Điều này làm bọn họ vừa bất ngờ vừa kinh ngạc vui mừng, sau khi trở về không ngừng thì thầm thảo luận những điều đã chứng kiến.
- Người đàn bà kia, biểu hiện của ngươi hôm nay không tệ!
Nguy cơ được giải trừ, Hàn Hỏa lập tức lại bắt đầu tùy tiện kiêu căng, liếc xéo Rosie nói:
- Ngươi không chạy trốn một mình, coi như có nghĩa khí! Ừm, sau này ta sẽ không ngầm nói xấu ngươi nữa!
Nói mấy câu phía trước Rosie nghe còn rất thoải mái, nhưng mà câu sau của Hàn Hỏa lại làm cho nàng nổi giận, trừng mắt nhìn Hàn Hỏa. Bỗng nhiên một ý niệm lóe lên, không kiềm chế được nhìn về phía Hàn Hạo vừa ly khai, nghi hoặc hỏi:
- Người thiếu niên kia là ai?
- Đại ca của ta, Hàn Hạo, ngươi chưa nghe đến bao giờ sao? - Rosie đã được Hàn Hỏa tín nhiệm, cho nên hắn cũng không giấu diếm điều gì cả. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://Janet
- Cũng, cũng là con hắn? - Rosie ngạc nhiên, Hàn Thổ, Hàn Hỏa đã đủ khiến cho nàng giật mình rồi, Hàn Hạo xuất hiện càng làm cho nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Đương nhiên rồi!
Hàn Thổ tiếp lời cộc lốc, cười nhìn Rosie, nói:
- Có phải là ngươi thích cha ta rồi không? Nếu thích thì nói ra là được rồi, chúng ta đều có tư tưởng rất tiến bộ, sẽ không quản những chuyện lung tung kia của cha đâu. Hắc hắc, dù sao những nữ nhân của phụ thân cũng không kém ngươi đâu. Biểu hiện của ngươi hôm nay không tệ, chúng ta rất vừa lòng!
- Câm miệng! - Rosie lúng túng, chửi nhỏ một câu rồi vội vội vàng vàng rời đi.
- Cái đồ đần ngươi, loại lời này làm sao lại có thể nói rõ ra như vậy chứ? Ta nhìn ngươi từ đầu đến đuôi đều giả bộ khờ khạo, hóa ra cũng một bụng gian trá! - Hàn Hỏa cười mắng.
Đại Ma Vương
Quyển 5