Từng cụm mây vây quanh dãy Phi Vân, nhìn lên chúng bay đầy trời, thoạt nhìn lại cực thấp, giống như từng đám bông phiêu phù ở giữa không trung, dường như nhún người nhảy lên có thể với tới được.
Buổi sáng sớm, sương mù óng ánh lơ lửng trên các bụi cây, trên thảm cỏ xanh tựa như những mảng pha lê nhỏ. Chúng lượn lờ khắp nơi, thực vật dày đặc cùng những cây cổ thụ trọc trời rậm rạp ở trong dãy núi, cùng với những đám mây ở trên trời, làm cả dãy núi Phi Vân ánh lên vẻ đẹp mông lung huyền ảo.
Quả nhiên nhóm Hàn Thạc là nhóm đầu tiên tiến vào dãy núi Phi Vân. Sau khi tiến vào, hắn lợi dụng ma đầu tuần tra bốn phía một vòng, phát hiện chưa có một nhóm Thần Vệ nào đến đây.
Mắt thấy mình là nhóm người đầu tiên tiến vào dãy núi Phi Vân, Hàn Thạc nghĩ một chút liền bảo Boland phân tán các Thần Vệ ra, chia bọn họ thành chín tiểu đội tìm hiểu rõ địa hình và một số hang động sông suối bị che khuất, sớm chuẩn bị tốt cho cuộc tỷ đấu.
Trong Đội năm có một bộ phận là người mới, bọn họ không quen thuộc với một số tình huống lân cận Ám Ảnh thành, mà cuộc so đấu sắp tới chắc chắn sẽ diễn ra giữa dãy Phi Vân, đến sớm tự nhiên nên sử dụng thời gian nhàn hạ nắm vững tất cả chung quanh cho tốt.
Ngoài ra các đơn vị còn có một số lão nhân, bọn họ thường xuyên thực hiện nhiệm vụ ở các khu vực xung quanh Ám Ảnh thành, cho nên chắc chấn không còn lạ lẫm gì với dãy núi Phi Vân. Nói không chừng với một số người đều rõ ràng mỗi một khu vực trong dãy núi này như trong lòng bàn tay, đây chính là lý do mà bọn họ không nhanh chóng tản ra.
Dưới dặn dò của Boland, các Thần Vệ chia làm chín tiểu đội, lấy Hàn Thạc làm trung tâm phân tán ra. Từng người cẩn thận tiến vào trong các làn khói nhẹ lượn lờ để hiểu rõ tất cả về dãy núi Phi Vân.
Hàn Thạc người ở một chỗ. Ma đầu đi được tới mọi nơi, hắn căn bản không cần đi lại cũng có thể thông qua chúng hiểu rõ toàn bộ dãy núi Phi Vân. Từng ma đầu ẩn nấp đi theo phía sau chín tiểu đội đang tản ra, âm thầm quan sát tình thế trong dãy núi.
Dãy núi Phi Vân chiếm diện tích bao la, so với cứ điểm Berglas nay thuộc về Hàn gia còn rộng hơn, dùng hai ngày thời gian ma đầu cũng chỉ có thể đi hết nửa. Dãy núi này cũng có rất nhiều ma thú cùng đủ loại thực vật, tuy nhiên do cách quá gần Ám Ảnh thành, ma thú nơi này đều không cường đại, không có gì uy hiếp với nhóm Hàn Thạc.
Các loại thực vật kỳ dị mà dãy núi Phi Vân nuôi dưỡng ra kia chính là đối tượng để Hàn Thạc thu thập. Đám Thần Vệ ban đầu cũng chỉ là muốn hiểu rõ tình thế lân cận, dù sao cũng không có chuyện gì gấp gáp, cho nên hắn truyền đạt cho bọn họ mệnh lệnh đi thu thập những thực vật kỳ dị ở gần đó. Các Thần Vệ không biết thực vật nào mà Hàn Thạc cần, chỉ dựa theo dặn dò của hắn đặc biệt tìm một số thực vật bất đồng so với thông thường, chuyên chọn những thứ có hình thù kỳ quái.
Loại phương pháp này thật đúng là không tệ, loại này so với thực vật thông thường khác nhau một trời một vực, hoặc là có độc, hoặc là vật có công dụng đặc biệt. Từng Thần Vệ phân tán ra, cẩn thận tìm kiếm ở tứ phía, nhân đó đã giúp Hàn Thạc thu thập được rất nhiều thực vật đặc biệt để luyện chế đan dược.
Một tên Thần Vệ thu thập được cho Hàn Thạc mấy chục cây nhỏ có màu sắc đỏ tươi, cành lá sắc bén như mũi kiếm, rễ cây đỏ như máu, giống như là có máu tươi chảy ở bên trong.
- Thu thập được ở đâu thế? - Hàn Thạc nhìn thoáng qua mấy chục cây nhỏ mà thân có màu sắc đỏ tươi mà mắt lóe sáng, hỏi vội.
Đây là Huyết Tinh thảo, một loại thực vật đặc biệt có thể lưu thông khống chế máu. Người bình thường nếu không biết công hiệu của nó mà mạo muội nuốt vào có thể làm cho máu tươi trong cơ thể không kiềm chế được trào ra ngoài. Nhưng mà Hàn Thạc hiểu được người nào sau khi sử dụng nó sẽ có công hiệu, có thể tiêu hóa dược lực trong Huyết Tinh thảo, kết hợp với Ma nguyên lực sẽ ngưng tụ thành bản mệnh tinh huyết.
Bản mệnh tinh huyết chính là động lực cơ bản để nuôi dưỡng Ma Anh. Một số ma khí đặc thù khi luyện chế và sử dụng thường thường cần phải có bản mệnh tinh huyết làm thuốc dẫn. Mấy chục cây Huyết Tinh thảo này có thể giúp cho Ma Anh của Hàn Thạc hình thành được mấy trăm giọt bản mệnh tinh huyết, giảm đi rất nhiều tiêu hao đối với Ma nguyên lực.
- Ồ!
Huyết Linh cám thán, tỏ ra rất hứng thú đi tới. Liếc qua Huyết Tinh thảo, hai con mắt Huyết Linh dần dần đỏ lên, kinh ngạc vui mừng nói:
- Bên trong loại thực vật này có một loại lực lượng rất thần kỳ. Ta có thể cảm ứng được. Loại thực vật này dường như rất hữu dụng với ta!
Huyết Linh vừa nói như vậy, Hàn Thạc hơi sửng sốt, quay đầu nhìn đồ đệ mình. Đến khi hắn phát hiện hai con mắt Huyết Linh hơi đỏ lên, đột nhiên tỉnh ngộ, liền mỉm cười nói:
- Suýt nữa ta quên ngươi đang tu luyện Huyết Thần Kinh!
Chỉ thu lại chín cây Huyết Tinh thảo, toàn bộ số còn lại Hàn Thạc đưa cho Huyết Linh, nói:
- Trực tiếp nuốt vào để lấy được lực lượng từ bên trong, tác dụng của nó với ngươi còn nhiều hơn ta!
Huyết Linh cũng chỉ nói là nói vậy thôi, cũng không có ý định lấy Huyết Tinh thảo, nghe Hàn Thạc nói như vậy, hắn vội vàng lắc đầu, nói:
- Sư phụ, người lấy dùng đi, ta nghĩ người cần nó hơn so với ta!
Huyết Linh luôn rất nghe lời Hàn Thạc. Từ sau khi rời khỏi Thâm Uyên giới Huyết Linh đã coi Hàn Thạc là người thân duy nhất, với hắn chỉ cần sư phụ mình càng ngày càng mạnh mẽ, bọn họ tự nhiên càng thêm an toàn.
Vừa nghe Huyết Tinh thảo cũng hữu dụng với Hàn Thạc, hắn lập tức giao toàn bộ cho sư phụ.
Cười lắc lắc đầu, Hàn Thạc giải thích:
- Cái này gọi là Huyết Tinh thảo, lực lượng ngươi cảm ứng được bên trong có thể giúp ta ngưng tụ một ít bản mệnh tinh huyết, nhưng loại lực lượng đó có thể trực tiếp gia tăng thực lực của ngươi, cho nên, nó càng hữu dụng với ngươi!
Dừng một chút, Hàn Thạc nói tiếp:
- Ngươi là đồ đệ của ta, thực lực của ngươi càng cường đại ta càng thấy hãnh diện, đây là mệnh lệnh của ta, ngươi không được chối từ!
Hàn Thạc nói như vậy, Huyết Linh do dự một chút, cuối cùng gật gật đầu, vui mừng tiếp nhận Huyết Tinh thảo từ trong tay hắn, nuốt luôn vào.
Mấy chục cây Huyết Tinh thảo một hồi đều bị hắn nhai nuốt hết. Nhựa của Huyết Tinh thảo tựa như máu tươi, còn theo khóe miệng của hắn chảy ra, Huyết Linh cảm thấy rất mỹ mãn tuyệt vời, làm hắn nhìn có chút quỷ dị.
Hai con mắt của Huyết Linh đột nhiên biến thành màu đỏ tươi như màu máu, sắc mặt phủ lên một màu đỏ thẫm. Từng tia huyết vụ từ trên người Huyết Linh chậm rãi bay ra ngoài, nhưng không tản ra, chỉ lượn lờ bên cạnh hắn, mùi máu tươi nhàn nhạt cũng tỏa ra từ trên người Huyết Linh.
Duới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, hai con mắt Huyết Linh huyết quang dần dần lóe lên, lực lượng bên trong Huyết Tinh thảo từng chút hòa hợp cùng máu tươi trong thân thể hắn. Hồi lâu sau, Huyết Linh hít sâu một hơi, huyết vụ lượn lờ xung quanh bỗng chốc bị hắn hút hết vào trong bụng.
Cảm thấy mỹ mãn ợ lên một tiếng, Huyết Linh vui vẻ nói:
- Cám ơn sư phụ, loại Huyết Tinh thảo này đối với ta vô cùng hữu ích, ta có thể cảm giác được máu tươi trong cơ thể ngày càng tinh thuần!
- Vậy là tốt rồi!
Hàn Thạc mỉm cười gật gật đầu, quay lại liếc nhìn người Thần Vệ kia, hỏi:
- Những loại cỏ kỳ quái này ngươi tìm được ở chỗ nào?
Nhìn chăm chú Huyết Linh hồi lâu, bị biểu hiện của Huyết Linh làm cho Thần Vệ từ kinh ngạc trở nên kinh hãi, lúc này mới có phản ứng, vội vàng nói:
- Cụ thể nơi đó ta cũng không miêu tả được, nhưng ta có thể dẫn ngài quay lại đó!
Tên Thần Vệ này ở Chúng Thần đại lục lâu như vậy cũng chưa có từng gặp qua người nào như Huyết Linh. Dường như việc có thể thuần thục vận dụng lực lượng máu tươi trong cơ thể đối với hắn mà nói vô cùng mới lạ kinh ngạc, thầm nghĩ quả nhiên có sư phụ như vậy thì mới có đồ đệ như thế, đều không tầm thường.
- Được, dẫn đường đi! - Hàn Thạc hờ hững nói, rồi cùng Huyết Linh theo sau tên Thần Vệ kia.
Huyết Tinh thảo là một loại thực vật đặc biệt có thể hấp thu lực lượng máu tươi. Bất kể máu tươi ở trong cơ thể sinh vật nào đều sức mạnh, máu tươi trong cơ thể của sinh vật càng cường đại thì lực lượng càng cường đại. Khi những sinh vật này trùng hợp mà chết bên cạnh những thực vật kia, máu tươi trong cơ thể sẽ bị Huyết Tinh thảo hấp thu, khiến cho nó phát triển khỏe mạnh, rễ cây cũng có màu đỏ tươi như máu.
Nói như vậy, mặc dù lân cận chết vài loại sinh vật thực lực cường đại nhưng nhiều lắm cũng chỉ đủ để nuôi một hai cây Huyết Tinh thảo. Tên Thần Vệ này liền lúc thu thập mấy chục cây, điều này có vẻ vô cùng kì lạ, cho nên Hàn Thạc mới bảo hắn dẫn mình qua đấy xem.
Rất nhanh, Thần Vệ đã dẫn hai người đi tới một con sông nhỏ chảy róc rách. Nước sông chỉ ngập không quá đùi, trên mặt nước có đủ loại thực vật khác nhau, còn có vài cây Huyết Tinh thảo chưa bị thu thập.
Chỉ chỉ con sông nhỏ, Thần Vệ nói:
- Ta thu thập chúng ở đây, ta thấy màu sắc loại cỏ này hơi kỳ quái, dường như bên trong có máu tươi lưu thông cho nên mới nhổ. Ngài xem, nơi ấy vẫn còn vài cây, ta cũng không biết loại cỏ này có ích không, nên cũng không thu thập hết toàn bộ!
Thần Vệ vừa nói ra, Huyết Linh đã bay vút đi nhổ nốt mấy cây Huyết Tinh thảo còn lại, cười ha ha đem chúng về đưa cho Hàn Thạc, nói:
- Sư phụ, ta vừa mới đã ăn mấy chục cây rồi, những cái này người giữ đi!
Hàn Thạc cũng không có chối từ, tiện tay thu vài cây Huyết Tinh thảo lại, ánh mắt lại dõi xuống chỗ có Huyết Tinh thảo mọc lên, thần thức lặng lẽ ngưng tụ lại ở khu vực kia, thầm dò xét bí mật của con sông này.
- Sư phụ, người đang nhìn cái gì vậy? - Huyết Linh thấy sau khi Hàn Thạc nhận Huyết Tinh thảo cũng không nói một lời, chỉ không ngừng chăm chú nhìn vào đáy con sông nhỏ, nhịn không được liền đặt câu hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Không có trả lời, Hàn Thạc tâm thần vừa động, mười bảy thanh phi kiếm rít lên, vọt thẳng tới một khúc sông. Một loạt tiếng nổ "phành phành" từ dưới khúc sông kia truyền lên, đám phi kiếm đã quét sạch tất cả cỏ dại không liên quan rồi hoàn toàn chìm vào bên trong lòng sông, làm cho đất đá dưới đáy bay tán loạn, nước bùn cũng tung tóe.
Đột nhiên mười bảy thanh phi kiếm bay ngược trở lại, Hàn Thạc đột nhiên lướt qua chỗ khúc sông nhỏ kia, từ dưới đáy sông lộ ra một khối nham thạch dài hai thước chiều rộng bằng eo người có màu đỏ như máu. Nham thạch như là được phun một lớp máu tươi hồng làm cho ngươi ta cảm thấy yêu dị, thoạt nhìn gây cho người ta một cảm giác không thoải mái.
Lấy khối nham thạch đỏ như máu ra, Hàn Thạc mỉm cười nói với Huyết Linh:
- Ngươi vẫn luôn thiếu một món vũ khí vừa tay, ha ha, xem ra bây giờ có vật liệu rồi!
Đại Ma Vương
Quyển 5

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play