Hàn Thạc chiếm hết tiện nghi mới đưa năm đống vật tư sưu tập được cho vào không gian giới chỉ, đột nhiên hắn phát hiện một luồng quang mang thánh khiết lớn ở phía xa chiếu sáng cả mặt đất. Quang mang trong suốt thần thánh ấy khiến hắn theo bản năng chán ghét. Từng luồng khói nhẹ trong quang mang bay lên trời, tiêu tan trong thiên địa.
Hàn Thạc thu thập hết những vật có giá trị trên ngọn núi trọc xong liền ngẩng đầu phát hiện thấy hơn ba ngàn cương thi đang cuồn cuộn tiến về Helon công quốc chìm trong quang mang thánh khiết liền tan thành tro bụi, thời gian ngắn ngủi có vài phút vậy mà đã không còn lại một tên.
Thông qua tầm mắt của Âm Ma, Hàn Thạc trông thấy một nhóm bốn người cưỡi chiến mã đang phi nhịp nhàng tới. Ba người trong đó mặc khải giáp màu xám bạc, khải giáp trên ngực khắc thập tự giá của Quang Minh giáo hội, người còn lại là Quang Minh pháp sư mặc tế tự bào màu trắng tay cầm một quyển kinh thư rất dày. Kinh thư trong tay hắn mỗi lần lật lên là một luồng lực lượng thần thánh cuồn cuộn phóng ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Helentina của Helon công quốc cưỡi Hỏa phượng hoàng dàn hàng ngang cùng họ tiến lên, vẻ mặt xinh đẹp ngập tràn phẫn nộ cùng sát cơ lẫm liệt, rất nhanh đã tiếp cận phía bên này ngọn núi trọc.
Một con Âm Ma đang tới thăm dò, định tiếp cận quan sát kỹ càng mấy người này thì bạch y Quang Minh pháp sư tay cầm kinh thư dường như đã phát hiện ra. Đôi mắt sáng suốt trí tuệ nhìn chằm chằm vào phương hướng của Âm Ma, kinh thư trong tay lại lật, một chùm bạch quang từ trong một tờ kinh thư bắn ra, trong nháy mắt đã kích trúng Âm Ma vô ảnh vô hình kia.
Con Âm Ma được Hàn Thạc hao phí rất nhiều tài liệu luyện chế ra vừa bị chùm bạch quang bắn trúng thì liền bị một luồng lực lượng kỳ dị trói lấy, trong khoảnh khắc vậy mà tan thành tro bụi, ngay cả linh hồn ấn ký mà hắn hạ lên cũng không còn tồn tại.
Hàn Thạc ở trên không mở mắt ra. Bạch y Quang Minh pháp sư bỗng khép kinh thư lại, ánh mắt giống như xuyên qua tầng tầng trở ngại, ghim thẳng lên người hắn, giọng nói bình tĩnh vang lên:
- Hắn đang ở trên ngọn núi trọc.
Ba tên Thần điện kỵ sĩ mặc ngân sắc khải giáp đồng thời thúc chiến mã, tốc độ chiến mã bỗng nhiên như gió cuốn, phi rất nhanh về hướng ngọn núi trọc. Bạch y Quang Minh pháp sư kia từ tốn bỏ chiến mã lại từ từ bay lên, tốc độ so với ba tên Thần điện kỵ sĩ cưỡi chiến mã còn phải nhanh hơn.
Helentina vẫn cưỡi Hỏa phượng hoàng bay lượn vừa nghe thấy liền khẽ kêu một tiếng, Hỏa phượng hoàng lập tức phi vọt lên trời, một luồng quang mang đỏ rực rạch ngang bầu trời, trong mấy nhịp hô hấp đã tới phía trên núi.
Con Âm Ma vừa bị tan thành tro bụi đã kích phát nộ khí của Hàn Thạc, đồng thời cũng khiến cho hắn ý thức được thực lực của Quang Minh giáo hội lần này thật khủng bố, đặc biệt là Quang Minh pháp sư tay cầm quyển kinh thư kia, giơ tay nhấc chân đã tiêu diệt luôn Âm Ma một cách vô cùng dễ dàng. Sự thần bí của hắn và cả quyển kinh thư kia đều khiến cho Hàn Thạc thấy cảnh giác.
Với tốc độ cao của Ma Động Cửu Thiên thuật, còn có Thổ Giáp thi chui xuống đất vô hình, Hàn Thạc cũng không lo lắng không thể thoát thân được. Bởi vậy vừa thấy thiên không chi nhãn kia trên đỉnh đầu, hắn cũng không lựa chọn nhượng bộ đối phương, ít nhất cũng muốn gặp Quang Minh pháp sư đã tiêu diệt Âm Ma của mình, xem xét tình huống thế nào rồi mới quyết định có phải tạm lánh hay không.
Thiên không chi nhãn do ma pháp ngưng tụ thành trên đỉnh đầu kia nhất thiết phải được bổ sung tinh thần lực không ngừng của người phóng ra, Quang Minh pháp sư vừa phát hiện ra Hàn Thạc vẫn đứng sừng sững tại chỗ bất động lập tức triệt tiêu con mắt kia, không cung cấp tinh thần lực khổng lồ cho nó nữa.
Helentina trong bộ ma pháp bào đỏ rực cưỡi trên Hỏa phượng hoàng, dưới ánh mặt trời rực rỡ đáp xuống trước mặt Hàn Thạc như một ngọn hỏa diễm. Nàng ta chỉ khoảng hai bảy hai tám tuổi, nét mặt ôn nhu phủ một làn sương, từ trên con siêu giai ma thú nhìn hắn chằm chặp lạnh lùng, quát:
- Lập tức giao sáu cỗ ma tinh pháo cho ta.
Thần sắc bình tĩnh tự nhiên, Hàn Thạc ngẩng đầu lên nhìn nàng ta, bĩu môi cười nhạt:
- Đây chỉ là chút lợi tức đối với Helon công quốc các ngươi. Ngươi hãy nhớ kỹ, sáu cỗ ma tinh pháo này chỉ là bắt đầu, những thứ các ngươi cướp đoạt của chúng ta mấy năm này ta sẽ bắt các ngươi nôn ra hết.
- Ngươi là ai?
Helentina vừa nghe đã nổi giận, song sau đó dường như nhớ tới cái gì đó, lại vặn hỏi thân phận lai lịch hắn.
- Hắc hắc, ngươi sẽ biết.
Hàn Thạc thuận miệng đáp luôn, rồi không tiếp tục để ý nàng ta nữa, đặt hết chú ý lên người Quang Minh pháp sư đã tới.
- Mời ngươi cùng chúng ta tới Quang Minh giáo hội một chuyến, chỉ cần ngươi thú nhận tội ác của mình, Quang Minh thần sẽ tha thứ cho sự lỗ mãng vô tri của ngươi.
Hồng y đại giáo chủ (Hồng y tổng giám mục) Kosse bình thản nhìn, lại giống như chủ nhân mời khách vậy.
Kosse cùng Ferguson đều là Đại ma đạo sư, nhưng mà Kosse ngoại trừ Quang hệ ma pháp ra thì hắn còn kiêm tu cả Phong hệ ma pháp, thêm nữa cầm thần khí kinh thư (khải kỳ lục*) của Quang Minh giáo hội, có thể thông qua nó mượn thần lực, thực lực so với Quang hệ Đại ma đạo sư Ferguson còn cao hơn nhiều.
Kosse chỉ mới bốn mươi lăm tuổi đã vinh dự nhậm chức Hồng y đại giáo chủ, điều đó nói lên rằng hắn tuyệt đối không phải là kẻ đầu đường xó chợ, thêm nữa còn là sứ giả Quang Minh Giáo hoàng của Quang Minh thần tại nhân gian. Bản thân hắn là Hồng y đại giáo chủ trẻ nhất nhưng lại rất có hy vọng được tiếp nhậm chức Giáo hoàng nhất.
- Rất xin lỗi, ta không có thời gian.
Hàn Thạc hờ hững nhìn Kosse, dứt khoát cự tuyệt.
Ba tên Thần điện kỵ sĩ vẫn chạy băng băng cuối cùng đã đuổi đến nơi, con đường lên ngọn núi trọc cũng không quá gập ghềnh, do đó bọn họ cộng cả chiến mã cùng tới đồng thời. Hàn Thạc đứng trên ngọn núi dõi hết tầm mắt về phía xa, phát hiện một đội mấy chục kỵ sĩ mặc ngân sắc khải giáp đang từ từ hiện ra, xem chừng hẳn là bốn người Kosse vượt trước họ một bước.
- Đại nhân, nói nhiều với loại dị giáo đồ này làm gì, hắn đã hung tàn giết chết Ferguson đại nhân, tội nghiệt này lẽ ra phải bị thiêu chết.
Một gã Thần điện lạnh lùng liếc nhìn Hàn Thạc, kiến nghị với Kosse.
Thần điện kỵ sĩ là một nhóm phần tử tông giáo cuồng nhiệt, tín ngưỡng hoàn toàn dâng hiến Quang Minh thần, bản thân họ đều có thực lực bất phàm, chỉ khi Quang Minh thần thừa nhận tồn tại của bọn họ hàng lâm chúc phúc thì bọn họ mới có thể đạt được tư cách trở thành một Thần điện kỵ sĩ. Căn cứ vào tín ngưỡng vững vàng và nỗ lực tự thân của đám Thần điện kỵ sĩ này mà mỗi người trong số đó cũng giành được Thần trạch (ân huệ) không tương đồng.
Căn cứ vào Thần trạch mà Thần điện kỵ sĩ nhận được thế nào thì có thể phân biệt được thực lực của họ. Thần điện kỵ sĩ chỉ nhận được một chút Thần trạch, đồ án trên khải giáp trước ngực là thánh bôi (chén thánh), nhận ít là đồ án cành ôliu, một số Thần điện kỵ sĩ nhận được càng nhiều Thần trạch thì đồ án trước ngực sẽ là thập tự giá.
Thần điện kỵ sĩ đạt được sự chiếu cố khi Quang Minh thần giáng thần tích, có thể phát huy được thực lực tới trình độ cao nhất, loại Thần điện kỵ sĩ này cực kỳ hiếm thấy, vô cùng ít ỏi, lúc này đồ án trên khải giáp trước ngực là tượng thiên sứ. Mỗi một Thần điện kỵ sĩ có được tượng thiên sứ thì đều có thực lực đáng sự có thể so được với Thánh kỵ sĩ. Nếu bản thân Thần điện kỵ sĩ đó đã là một Thánh kỵ sĩ thì thực lực của hắn càng thêm khủng bố.
Chỉ có điều loại Thần điện kỵ sĩ này trong Quang Minh giáo hội cực kỳ ít ỏi, dưới tình huống bình thường sẽ không tùy tiện rời khỏi Quang Minh thần điện, cho nên Thần điện kỵ sĩ có đồ án thập tự giá trước ngực đã là sự cường đại nhất ở bên ngoài. Hiện tại ba tên Thần điện kỵ sĩ có đồ án thập tự giá trước ngực này đang chăm chú nhìn Hàn Thạc một cách điên cuồng hoang tưởng. Cái loại điên cuồng cố chấp mà tín đồ tông giáo mới có này làm cho hắn bắt đầu cẩn thận.
- Bryan, mời ngươi tới Quang Minh giáo hội chúng ta giải thích rõ ràng, ta có thể bảo đảm cho dù tội nghiệt ngươi có trầm trọng, Quang Minh thần cũng sẽ tha thứ cho sự lỗ mãng của ngươi, nhiều nhất chỉ là giam cầm tại giáo hội, sẽ không lấy tính mạng của ngươi.
Hồng y đại giáo chủ Kosse thầm băn khoăn về cảnh cáo của đế quốc Lancelot, nỗ lực hết sức nói lời uyển chuyển.
- Bryan? Té ra ngươi chính là tên thành chủ mới xui xẻo của thành Brettel, ta cuối cùng đã rõ ý tứ trong lời nói vừa rồi. Hừ, ngươi dám cướp ma tinh pháo của ta, căn bản là không thèm đếm xỉa đến tính mạng đám dân thành ngươi.
Helentina đã hoàn toàn tỉnh ngộ, đôi mắt thanh tú dán lên người Hàn Thạc, hừ lạnh nói.
- Ngươi có thể thử xem, bất cứ công quốc nào dám tranh giành quyền lợi thành Brettel đều sẽ phải trả giá đắt.
Hàn Thạc đứng nguyên, chỉ liếc nhìn cô nàng sẵng giọng cảnh cáo, sau đó chậm rãi rút Lục Ma Phong ra, gật gật đầu nói với gã Thần điện kỵ sĩ vừa phát ngôn trước tiên:
- Tới đây quyết đấu với ta, Thần điện kỵ sĩ anh dũng, chỉ cần ngươi thắng được ta, ta sẽ cân nhắc việc theo các ngươi về Quang Minh giáo hội, ta nghĩ Quang Minh giáo hội các ngươi sẽ không quần công ta chứ?
- Một tên Vong Linh pháp sư ti tiện, căn bản không phải cần đến người thứ hai chúng ta xuất thủ.
Gã Thần điện kỵ sĩ vạch ngân thương trong tay chỉ vào Hàn Thạc chính khí lẫm liệt nói.
Ngân sắc quang mang trên ngân sắc trường thương sáng rực rỡ, cái loại màu sáng bạc thuộc về đấu khí này Hàn Thạc sớm đã quen thuộc. Chỉ có điều ngoại trừ năng lượng ngân sắc trên trường thương ra, còn ẩn chứa một luồng năng lượng thần thánh thánh khiết, luồng năng lượng kỳ dị này cùng dung hợp với đấu khí, so với ngân sắc đấu khí đơn thuần còn cường đại hơn nhiều.
Thần điện kỵ sĩ dùng tín ngưỡng trung trinh cố chấp của mình để đổi lấy chúc phúc của Quang Minh thần, trừ đấu khí bản thân khổ tu ra thì còn đạt thêm một luồng lực lượng kỳ dị. Luồng lực lượng này chẳng những có thể che chở hắn khỏi sự xâm thực của lực lượng tà ác mà còn mang đến cho hắn lực lượng tịnh hóa tà ác thế gian.
Thông thường ma pháp Hắc Ám hệ cùng Vong Linh hệ chỉ có thể tạo nên thương tổn cực kỳ hữu hạn đối với Thần điện kỵ sĩ, cho dù với lực sát thương kinh người của cao cấp ma pháp Hắc Ám hệ cùng Vong Linh hệ thì Thần điện kỵ sĩ cũng có lực phòng ngự rất mạnh. Song, lợi khí của bọn họ được lực lượng thần ban cho kết hợp lại đối với ma pháp sư hai hệ trên có lực sát thương khủng bố. Bất tử sinh vật nếu bị ngân thương chạm phải, lập tức không chịu nổi mà tan thành tro bụi.
Khải kỳ lục*(hay còn được biết đến với cái tên Mặc kỳ lục): là chương cuối cùng của Kinh Tân Ước. Xin xem thêm tại http://Janet/view/82712.htm
Đại Ma Vương

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play