Hả, sao ngươi lại ở đây? - Vaeni thấy Hàn Thạc từ xa thì vui mừng kêu lên.
Rời khỏi bãi cỏ phía sau phòng thí nghiệm, Hàn Thạc cất bước đi đến phía Vaeni, mở miệng nói:
- Ta tới tìm sư phụ, thấy chưa về bèn đứng đó đợi một hồi.
Những lời vừa rồi của viện trưởng Emma khiến Hàn Thạc không thể không cân nhắc, từ trong lời nói của bà, hắn hiểu được nếu giữa hắn và Vaeni nảy sinh tình cảm tại học viện thì có thể gây ra ảnh hưởng đối với cả hai. Hàn Thạc không e ngại gì cho mình, nhưng nếu ảnh hưởng đến nàng thì hắn không hề muốn.
- Vào trước rồi nói sau.
Hôm nay tâm tình của nàng vui vẻ, tươi cười nhiều hơn ngày thường, sau khi mở cửa phòng thí nghiệm thì tỏ ý bảo Hàn Thạc nhanh đi vào.
Khi hắn đã bước vào phòng thí nghiệm, đôi mắt đẹp của Vaeni nồng nhiệt nhìn xoáy vào khuôn mặt Hàn Thạc:
- Lần này thật sự phải cám ơn ngươi, những sư phụ khác thật quá đáng, không ngờ lại dám đối xử với hệ chúng ta như vậy. Hì hì, ngươi không biết sau khi ngươi thắng, sắc mặt bọn họ buồn cười như thế nào đâu, đã lâu rồi ta chưa được vui vẻ như hôm nay.
- Vậy sư phụ phải cảm tạ ta thế nào đây? - Hàn Thạc sau khi vào tự tìm một cái ghế đẩu ngồi xuống, sau đó ánh mắt rạng rỡ chăm chú nhìn Vaeni, cười hỏi.
Sắc mặt nàng đỏ lên, không biết nhớ tới điều gì, tựa hồ không dám nhìn hắn, đầu cúi gằm nói:
- Ngươi muốn ta cảm kích ngươi như thế nào?
- Hôn ta một cái đi!
Hàn Thạc buột miệng, căn bản không cần suy nghĩ. Bất quá những lời này vừa ra khỏi miệng, hắn cảm thấy thất thố, liền cười ha ha:
- Đùa chút thôi, cứ xem như là nói đùa vậy!
Nhưng ngoài dự đoán, khuôn mặt kiều diễm của Vaeni không ngờ lại không tức giận, nàng đỏ mặt đứng đó trầm ngâm một hồi, ngượng ngùng bước đến phía Hàn Thạc, khi hắn còn chưa có phản ứng, đôi môi anh đào đỏ thắm rất nhanh khẽ hôn lên má trái của hắn.
- Tiểu sắc quỷ, ngươi đã vừa ý chưa? - Vaeni hôn Hàn Thạc một cái, không dám nhìn hắn, thình lình xoay người làm bộ không có chuyện gì bắt đầu dọn dẹp đồ vật bừa bãi trong phòng thí nghiệm. Chỉ là bờ vai đỏ bừng đang run rẩy đã để lộ tâm tình kích động của nàng.
Hàn Thạc ngây ngốc sững sờ đứng đó, vô ý thức đưa tay sờ nơi Vaeni vừa hôn, cảm giác được một chút ướt át trên mặt, bất giác dùng ngón tay khẽ chạm vào chỗ đó, rồi đưa lên miệng mút.
Thấy Hàn Thạc trầm mặc không nói gì, Vaeni cuối cùng không nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua, vừa vặn thấy động tác ám muội của hắn, liền giận dữ dậm chân, khẽ kêu lên:
- Đi chết đi, ngươi thật sự là biến thái!
Lúc này Hàn Thạc sớm đã quên sạch lời khuyên bảo vừa rồi của Emma. Hắn chớp mắt lộ vẻ mê mệt:
- Ta đâu có biến thái. Chỉ là sư phụ quá đẹp mà thôi. Thật ra ngay từ đầu ta đã muốn sư phụ hôn môi ta, hình như người hôn sai chỗ rồi. Vừa rồi không tính, làm lại lần nữa đi.
Dứt lời hắn nhắm mắt, đưa môi ra, nhìn kiểu nào cũng đều là một bộ dạng dâm tà.
Nhìn bộ dạng hắn như thế, Vaeni chỉ cảm thấy tức giận, đưa tay véo má hắn, miệng khẽ kêu:
- Tiểu quỷ bại hoại, không ngờ lại dám được đằng chân lân đằng đầu!
Vaeni vừa kêu lên, Hàn Thạc lập tức biết không thể được như mong muốn. Hắn vội mở mắt, đang định lùi về, bỗng nhiên thấy cánh tay phải trắng nõn của Vaeni đang chuẩn bị vươn tới véo má của mình, trong lòng kích động, Hàn Thạc không hề suy nghĩ, nhanh như chớp ngước miệng liếm khẽ lòng bàn tay Vaeni, sau đó nhanh chóng rút về như thiểm điện.
Kêu khẽ "A" một tiếng, Vaeni giật mình, không tự chủ được nhẹ giọng khẽ kêu lên. Sau đó nàng giận dữ nói:
- Tiểu quỷ bại hoại này càng ngày càng làm càn, ngươi chết chắc rồi.
Lời vừa nói ra, Vaeni nổi giận xông về phía Hàn Thạc, tựa hồ muốn tính sổ với hắn. Hàn Thạc vừa mới khinh bạc nàng một chút, chỉ cảm thấy trong lòng rung động, càng ngày càng khó khống chế được mình, đặc biệt là hắn phát hiện hôm nay Vaeni không biết có phải do tâm tình quá mức mừng rỡ mà thái độ đối đãi với hắn cũng không giống mọi khi.
Với tình huống bình thường, nếu hắn đưa ra loại yêu cầu quá đáng này, Vaeni ngay từ đầu sẽ nổi cơn lôi đình trách móc hắn, vậy mà lúc này đây, nàng chẳng những không trách mắng mà lại đáp ứng yêu cầu quá đáng này. Vừa rồi, Hàn Thạc liếm lòng bàn tay nàng, bây giờ bộ dạng nàng rõ ràng xấu hổ nhiều hơn phẫn nộ. Hắn có thể cảm giác được đến giờ phút này Vaeni quả là khác ngày thường rất nhiều.
Mắt thấy Vaeni xông tới, Hàn Thạc không hề né tránh, đợi khi nàng sắp đưa tay muốn giáo huấn mình, hắn đột nhiên ra tay như thiểm điện, nắm chặt tay nàng, kéo vào lòng.
Một mùi hương nhè nhẹ bỗng nhiên xộc vào mũi Hàn Thạc, thân hình xinh đẹp vừa áp vào người hắn, những bộ phận lồi lõm phập phồng cũng dán chặt vào, lập tức khiến cho hắn, vốn chẳng trong trắng gì, trong nháy mắt có những xáo động mãnh liệt.
Lúc này, lời khuyên bảo của Emma kể cả những khúc mắc từ quan hệ cùng Emily toàn bộ bị hắn quẳng tới ngoài chín tầng mây, bàn tay quấn lấy eo của nàng, đôi môi của hắn nhằm vào bờ môi anh đào của Vaeni thưởng thức một cách mãnh liệt, tham lam.
"Ô ô ……" Vaeni bị Hàn Thạc quấn chặt căn bản không cách nào nhúc nhích, cho dù muốn phản kháng cũng vô phương, một tràng thanh âm "Ô ô" phát ra, bàn tay nhỏ bé hung hăng đấm mạnh vào người hắn, bất quá theo chiếc lưỡi tham lam của hắn quấy nhiễu đôi môi của nàng, một loại cảm giác vô cùng tuyệt vời từ từ làm xáo động trái tim của Vaeni.
Dần dần, vốn lực đánh ban đầu khá mạnh, dần dần có phần yếu đi. Cuối cùng hai tay Vaeni như thần sai quỷ khiến, chẳng những không giãy dụa mà còn quấn lấy tấm lưng rộng lớn và cổ của Hàn Thạc. Nàng hơi rướn cổ phối hợp với sự xâm phạm tham lam của hắn, đôi hạnh nhãn mê ly, ấm áp chậm rãi xâm lấn cơ thể, tựa như cam nguyện trầm luân vào một giấc mộng ngọt ngào.
Cảm giác tiêu hồn vô cùng tuyệt vời thoáng chốc truyền khắp toàn thân Hàn Thạc. Một vẻ đẹp thiên hạ ngày nhớ đêm mong cứ như vậy bị mình ôm vào ngực hôn môi, loại hưởng thụ trên mặt tinh thần này cũng đủ để Hàn Thạc rên rỉ.
Cái lưỡi nhỏ thơm tho của Vaeni ngây ngô đáp lại càng khiến cho khoái cảm của Hàn Thạc bộc phát như hồng thủy, vốn ôm hôn đơn thuần dần dần không cách nào khống chế được, bàn tay không tự chủ được dời về phía hương đồn của Vaeni, hạ thân ngẩng cao cũng dần dần chủ động tìm kiếm một góc độ thích hợp.
Đột nhiên, Vaeni vốn trầm luân, eo bụng rõ ràng cảm ứng được thiết côn cứng rắn nóng bừng, thoáng chốc hiểu được tình hình lúc này, không để ý hết thảy giãy dụa. Bởi vì vừa rồi Vaeni phối hợp, thân thể Hàn Thạc cũng không khỏi buông lỏng, nhưng lại không ngờ Vaeni bỗng dưng phản kháng kịch liệt như thế, thoáng cái bị Vaeni đẩy ra.
- Ngươi …… ngươi …… ta …… ta …… - Vaeni đẩy Hàn Thạc ra, nàng đứng đó, khuôn mặt đỏ bừng, miệng thở hổn hển tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng tâm tình kích động, không thể nói rõ ràng.
Ánh mắt Hàn Thạc kiên định nhìn Vaeni, hắn chậm rãi nói:
- Vaeni sư phụ, ta nghĩ sư phụ hẳn là biết ta thích người.
Lúc này vẻ mặt Hàn Thạc rất kiên định, thanh âm trầm thấp phảng phất mang theo lực hấp dẫn quái dị.
Vaeni thầm run lên, hiển nhiên là khá bối rối, không dám nhìn thẳng ánh mắt của hắn, nàng quay đầu đi, vội nói:
- Đừng nói. Tạm thời ta không muốn nói về chuyện này. Nếu ngươi có thể tiến cấp thành ma pháp sư cao cấp, tốt nghiệp Babylon ma vũ học viện. Ta sẽ suy nghĩ cho ngươi cơ hội.
Vaeni quay lưng về phía Hàn Thạc, vẫn thở dốc không thôi, cổ đỏ bừng. Hàn Thạc chăm chú nhìn Vaeni, sau đó dứt khoát bước đến ôm lấy nàng, nhẹ nhàng nói:
- Trước đây rất lâu, sư phụ chính là nữ thần mà ta ngày nhớ đêm mong, sự lương thiện cùng lòng nhiệt tình của nàng khiến cho ta rung động, lại thêm vẻ yêu kiều mỹ lệ càng làm cho ta khó có thể tự kìm chế, ta nghĩ cả cuộc đời ta đã bị hủy ở trong tay nàng rồi……
Ngay từ đầu Hàn Thạc ôm lấy Vaeni, nàng giật bắn người, muốn giãy dụa, thế nhưng đến khi những lời thổ lộ thâm tình nóng bỏng của Hàn Thạc vừa nói ra, toàn thân nàng mềm nhũn, vô lực ngã vào lòng Hàn Thạc, đôi môi anh đào không ngừng thở dốc.
- Thật ra, ta biết ta không chạy thoát được ma chú của nàng, danh dự của Vong Linh hệ, vinh dự cá nhân cùng phần thưởng quý giá, tất cả ta đều không để trong mắt, ta chỉ không muốn chứng kiến bất luận kẻ nào vũ nhục nàng, cho nên mới không để ý hết thảy xuất chiến, đây cũng là vì nàng, tâm ý của ta nàng hẳn là biết từ lâu rồi…… - Tình thoại nóng bỏng được Hàn Thạc thốt lên một cách hoa mỹ, khiến cho Vaeni cảm thấy cơ thể càng ngày càng nóng rực, tâm tình kích động nên tiếng thở hổn hển càng lúc càng lớn.
Cứ như vậy một lát sau, Vaeni đột nhiên nhỏ giọng, ngượng ngùng nói:
- Ta …… ta thật ra cũng biết. Chỉ là thân phận chúng ta bây giờ không quá thích hợp, hơi bất lợi đối với chúng ta, nếu ngươi tốt nghiệp Vong Linh hệ, vậy chúng ta có thể, a …… ngươi biết đấy.
Lời này vừa nói ra, lập tức biểu lộ tâm ý của nàng, Hàn Thạc trở nên mừng rỡ, ôm chặt vòng eo thon thả của Vaeni, đưa miệng đến vành tai thơm mát mịn màng của nàng, cắn nhẹ rồi thổi vào trong một luồng hơi nóng:
- Ta không biết, sư phụ nói cho ta biết có thể làm gì?
Hàn Thạc ôm Vaeni, hắn rõ ràng cảm giác được vì hắn khẽ cắn tai Vaeni khiến thân thể nàng đột nhiên run rẩy một chút. Loại âu yếm này còn hơn màn hôn lén vừa rồi. Hiện tại, hắn đang cực kỳ hứng thú hưởng thụ tư vị như thế.
- Tiểu quỷ bại hoại này, ta đã tạo ra loại yêu nghiệt gì đây, không ngờ thu phải loại đệ tử như ngươi. Được rồi được rồi, ngươi phải tốt nghiệp Babylon ma vũ học viện, lúc đó ta mới có thể làm bạn gái của ngươi, như vậy ngươi hài lòng rồi chứ? - Nói dứt lời, Vaeni xoay người, vẻ mặt thẹn thùng liếc nhìn Hàn Thạc.
Trong lòng trần đầy vui sướng và đắc ý, Hàn Thạc chỉ cảm thấy giờ phút này thật sự là thời khắc đáng vui mừng nhất. Hắn chỉ biết đứng đó cười một cách ngớ ngẩn, không nói được lời nào. Nguồn truyện:
Truyện FULL- Đi ra ngoài cho ta, hôm nay ta không muốn gặp lại ngươi, bất luận ngươi có chuyện gì cũng phải nhịn xuống cho ta, ta muốn ở một mình. - Vaeni ngượng ngùng dùng sức đẩy hắn ra ngoài cửa.
Ngay khi bị Vaeni đẩy đến trước cửa phòng thí nghiệm, Hàn Thạc đột nhiên cười hì hì đưa tay ngăn nàng lại, nói:
- Chờ một chút nữa.
Hàn Thạc tay ngăn lại, Vaeni không thể đóng cửa, đỏ mặt tức giận nhìn hắn:
- Ngươi còn muốn gì nữa, hôm nay khi dễ ta còn chưa đủ sao?
- Không phải không phải.
Hàn Thạc cười nói:
- Lời sư phụ nói ta đều đáp ứng, bất quá hôm nay ta thi đấu thắng lợi, nhận được không gian giới chỉ Emma viện trường tự tay chế thành. Dung lượng phẩm chất của không gian giới chỉ này so với cái của ta đang dùng tốt hơn rất nhiều, cho nên không gian giới chỉ của ta hiện tại tạm thời vô dụng. Ta muốn tặng một chiếc không gian giới chỉ cho nàng sử dụng. - Hàn Thạc mỉm cười nhìn Vaeni, ôn nhu nói.
- Ta không thể nhận cái gì của ngươi nữa, nếu ta đeo không gian giới chỉ của ngươi, bị người khác thấy được nhất định sẽ nhận ra quan hệ của chúng ta, chuyện này không thể được. - Vaeni đỏ mặt, cự tuyệt.
Nàng vừa nói như vậy, Hàn Thạc ngạc nhiên sửng sốt một hồi. Vốn hắn định đem giới chỉ của Juna cho Vaeni sử dụng, bất quá bởi vì vừa được không gian giới chỉ của Emma, lúc này mới quyết định đem chiếc giới chỉ của mình cho Vaeni, không nghĩ đến nàng còn cố kỵ như thế.
- Vậy đi, không gian giới chỉ này tặng sư phụ, ta nghĩ không ai có thể nhìn ra được manh mối gì đâu. - Hàn Thạc lấy ra không gian giới chỉ của Juna đưa cho Vaeni.
- Ta nói rồi, ta không thể nhận. - Vaeni vẫn không đồng ý.
- Nàng không nhận lấy, ta không đi, đưa nàng thì nàng cứ cầm lấy đi! - Mặc kệ Vaeni đồng ý hay không, hắn nhét vào tay nàng, sau đó không đợi nàng nói thêm gì lập tức rời đi, chỉ vài bước thì biến mất không thấy bóng dáng.
Đại Ma Vương